Phong tử mơ hồ một hồi, đứng lên lảo đảo đến bờ sông nhỏ, uống rất nhiều nước.
Khi trong bụng trống trơn có gì đó rồi, mới có khí lực đi kiếm thức ăn.
Phong tử lấy tay múc ít nước, lại lảo đảo trở về.
Phong tử đem nước tưới trên mầm hương xuân, phong tử cười hì hì nói: Xuân nhi Xuân nhi, không cần phải bị đói nha.
Phong tử nói: Xuân nhi Xuân nhi, đầu của ta thật choáng váng a. Xuân nhi Xuân nhi, ngươi nghe thấy không.