Diệp Phi Mỹ vừa ăn cơm ở nhà vừa xem phát sóng trực tiếp, bây giờ chỉ cần là chương trình tạp kỹ và sân khấu của Nam Tương Uyển, bà ấy sẽ không bao giờ bỏ lỡ, bà đã trở thành một fan mẹ chính hiệu.
Nhưng khi bà nhìn thấy Nam Tương Uyển hôn lên mặt Cố Bắc Hoài, Diệp Phi Mỹ giận đến suýt lật bàn!
Diệp Phi Mỹ: “Thằng nhóc này đang lợi dụng con gái của tôi! Nó biết hành động này sẽ khiến con bé hiểu lầm...”
Cố Bác Nghĩa ở bên cạnh ngắt lời bà: “Này, Nam Tương Uyển đã hôn con trai chúng ta.”
Diệp Phi Mỹ đột ngột dừng lại, sau đó phản ứng và bắt đầu cười điên cuồng: “Ồ hahahaha! Thật tuyệt hahahaha!”
Cố Bác Nghĩa: “...” Vợ ông thực sự điên rồi.
Thấy Diệp Phi Mỹ đã bắt đầu lấy điện thoại di động ra để gọi điện, Cố Bác Nghĩa biết rằng trận chiến sắp đến nên anh lặng lẽ thu dọn bàn và rời khỏi hiện trường.
Tân Tử không xem phát sóng trực tiếp, bà đối với giới giải trí cũng không quá để ý, con gái của bà rất tốt, bà yên tâm để cô ở trong giới giải trí tự do phát triển.
Hơn nữa, chuyện này đều có kế hoạch riêng, mọi thứ nằm ngoài tầm kiểm soát của bà.
Trong nhiều trường hợp, Tân Tử cố tình tránh nói về những điều này để không bị nghi ngờ.
Ai biết lúc này Diệp Phi Mỹ lại gọi tới, Tân Tử tại chỗ ấn tắt máy!
Nam Tống bên cạnh liếc nhìn bà và hỏi: “Bạn của em đang tìm em phải không?
Tân Tử bùng nổ: “Không phải bạn! Đó là kẻ thù truyền kiếp! Kẻ thù truyền kiếp! Loại không chết không yên!”
Nam Tống: “Được rồi, được rồi, ngày quốc khánh có trở về Kinh Đô thăm cha không?”
Tân Tử: “Anh không sợ bị đánh nữa à?”
Nam Tống lau mồ hôi lạnh: “Không có đâu, ở tuổi của anh, cha chắc sẽ không đuổi anh nữa.”
Tân Tử: “Điều đó không chắc”
Nhà ăn Quốc phòng của Thủ đô Đế quốc.
Nam Triều Dương và Khung Lan đang ngồi đối mặt nhau, đây là lần đầu tiên hai người gặp nhau trong bữa tối, họ chọn nhà ăn của trường làm nơi gặp mặt.
Vì lễ nghĩa, Nam Triều Dương còn đặc biệt gọi thêm một bát súp.
Khung Lan ngưỡng mộ nhìn anh: “Tôi cứ tưởng anh là người không hiểu phong tình, không ngờ anh lại biết cách quan tâm.”
Nam Triều Dương hơi đỏ mặt, nhưng vẫn nói đùa: “Không phải là do bị em gái hành hạ quá nhiều năm sao. Chà, em ấy là công chúa nhỏ ở nhà, em ấy không biết gì cả, tôi phải chăm sóc em ấy. “
Nói về Nam Tương Uyển, Khung Lan rõ ràng rất quan tâm: “Em gái của anh trước đây cô ấy không cần làm việc nhà ư?”
Nam Triều Dương: “Dù sao thì hầu như bố mẹ cũng không để em ấy làm việc nhà, hơn nữa khi còn nhỏ em ấy luôn ngốc nghếch và hay ốm yếu, bố mẹ rất yêu em ấy nên em ấy không cần làm. Mặc dù là anh nhưng tôi mới là con út trong nhà.”
Khung Lan nghe thì thấy có chút khác thường: “Em gái anh khi còn nhỏ sức khỏe không tốt?”
Nam Triều Dương gật đầu: “Ừm, hai ngày một lần, ba ngày một lần lại ốm. Nằm liệt giường vì sốt, hoặc có điều gì đó không thể giải thích được, lớn lên như vậy thật không dễ dàng chút nào.”
Khung Lan: “Lý do là gì?”
Nam Triều Dương lắc đầu: “Tôi không biết, ba mẹ đã đi khắp các bệnh viện trong nước, quốc tế cũng không tìm ra nguyên nhân, cho nên mới nói có thể là di truyền khiếm khuyết!”
Khung Lan sửng sốt: “Không thể nào, nếu là di truyền khiếm khuyết, cô ấy làm sao có thể vào học viện quân sự.”
Nam Triều Dương: “Đúng vậy! Bất quá từ đầu năm nay, thân thể của em ấy đột nhiên khôi phục.
Khung Lan: “ Sức khỏe luôn không tốt, nhưng lại ổn khi lớn lên? “
Nam Triều Dương đột nhiên nhớ ra điều gì đó, cười nói: “Nói về vấn đề này thì khá bí ẩn. Cha mẹ từng nói rằng khi chúng tôi ba tuổi, chúng tôi gặp một đạo sĩ già, ông ấy là kiểu tu sĩ khổ hạnh đi ăn xin. Ông ấy liếc nhìn em tôi và nói rằng em ấy bị mất một hồn, đó là lý do tại sao em ấy luôn bị bệnh về thể chất. “
Khung Lan: “Huh?”
Nam Triều Dương: “Đạo sĩ cũng nói rằng linh hồn đã mất sẽ trở lại vào năm 17 tuổi, sau đó sẽ ổn thôi. Nói cha mẹ tôi cứ yên tâm nuôi dạy bình thường.”
Nam Triều Dương: “Cha mẹ tôi nói với tôi nó giống một trò đùa, đạo sĩ trông thật đáng thương, mẹ mua đồ ăn cho ông ấy thì ông có nhận, nhưng cha muốn cho ông ấy một ít tiền thì ông không muốn.”
Khung Lan: “Thật là một đạo sĩ kỳ lạ!”
Nam Triều Dương: “Ừ, nhưng ông ấy thực sự nói đúng. Em gái tôi đột nhiên bắt đầu phát huy sức mạnh khi em ấy tròn 17 tuổi. Em ấy chưa bao giờ đánh tôi trước đó.”
Khung Lan bật cười: “Có thật không? Hai người còn đánh nhau?”
Nam Triều Dương nhếch miệng, “Cô từng gặp anh em nhà nào nào không đánh nhau chưa?”
Khung Lan trầm ngâm: “Ồ, thì ra là như vậy.”
Nam Triều Dương đột nhiên có chút khẩn trương, chẳng lẽ có gì không ổn??
Khung Lan một mình lớn lên, huống chi là có anh chị em...
Trong im lặng, hai người vừa ăn vừa lướt điện thoại, rất nhanh đã thấy tin tức bùng nổ trên mạng!
[ Sốc! Nam Vương Bắc Đế là thật! ]
Hai người đồng thời vuốt tới, tay run run nhấp vào.
Hai người ánh mắt đồng thời trở nên đen kịt, thiếu chút nữa từ trên bàn nhảy dựng lên!
Những bức ảnh trải dài từng cái một, rất rõ ràng, Nam Tương Uyển hôn Cố Bắc Hoài trên bối cảnh là khung cảnh vô cùng đẹp đẽ, trông giống như một bộ phim thần tượng.
Nam Triều Dương bùng nổ tại chỗ, đột ngột đứng dậy: “Ừm, tôi có việc phải làm...”
Khuôn mặt Khung cũng tối sầm lại nói, “Tôi cũng đang vội.”
Hai người gật đầu với nhau, sau đó nhanh chóng rời khỏi nhà ăn, từng người theo hướng tòa nhà ký túc xá mà đi.
Đồng thời, trên mạng cũng không ngừng xôn xao chủ đề Nam Vương Bắc Đế trong tuần qua.
Từ nghi ngờ chia tay đến anh hùng cay đắng, nụ hôn Nam Tương Uyển khiến câu chuyện phát triển thành một con đường núi với mười tám khúc cua.
Dư luận bị bẻ lái văng chưa kịp đội mũ!
Cuối cùng bên nào nó cũng đáng tin khiến cả mạng nhảy dựng lên!
****************
Tiểu thuyết được cập nhật nhanh nhất và duy nhất tại Manga Toon, Novel Toon. Vui lòng không reup lên bất cứ nền tảng nào!
****************
Lúc này, tại hiện trường quay phim, hỗn loạn nhanh chóng trôi qua, một nhóm người vẫn tiếp tục nấu nướng.
Quan Lương Triết và Lan Thiên Hữu thì di chuyển một chiếc ghế nhỏ và ngồi thành một hàng bên cạnh Nam Tương Uyển, như thể họ muốn ăn dưa ngay tại chỗ.
Cố Bắc Hoài liếc hai người một cái, cũng không thèm để ý.
Khóe miệng nở nụ cười nhàn nhạt, trong lúc chuẩn bị đồ ăn, anh thỉnh thoảng nhặt một miếng đút vào miệng Nam Tương Uyển.
Nam Tương Uyển không bao giờ từ chối đồ ăn, cô nuốt bất cứ thứ gì Bắc Bắc cho cô!
Lan Thiên Hữu và Quan Lương Triết hào hứng nắm tay nhau, ước gì có thể ôm nhau mà hét, mặt đỏ bừng!
Đó là sự thật, đó là sự thật!
Vệ Sa đã nướng con cá nhiều lần tới mức cháy đen, cuối cùng Chung Linh Phi không thể chịu đựng được nữa và đuổi cô đi, một mình xử lý bếp nướng khổng lồ.
Vì vậy, thêm một người nữa được thêm vào nhóm ăn dưa tại chỗ, ba người ngồi thành hàng với những chiếc ghế đẩu nhỏ.
Nhân viên quay phim ở đằng xa cũng phát điên, không ngừng phóng to camera, quay cận cảnh khuôn mặt của hai người họ!
Lượng khán giả của buổi phát sóng trực tiếp chương trình cũng đột phá với số liệu chưa từng có, đổ về hàng loạt, hôm nay cũng không có chương trình nào khác được phát sóng, tất cả người xem đều tập trung về hết chương trình “Trải nghiệm cuộc sống“.
Hoa Nguyên Vũ vừa kinh hãi vừa vui mừng nhìn dữ liệu.
Nam Tương Uyển thực sự rất đa năng, nhưng anh hy vọng sẽ không có chuyện gì xảy ra.
Anh rất sợ hãi!