Hai người não tàn này cũng xui xẻo, thời điểm đang bò dậy vừa lúc thì bị chậu nước lão tam đặt ở trên cửa đổ xuống làm cho bọt nước văng khắp nơi đem chính mình biến thành gà rớt vào nồi canh.
Nhưng bản thân lão đại vẫn còn rất buồn bực. Thật là!!! Đang tắm rửa thoải mái lại đụng phải bệnh tâm thần. Lão đại nhìn hai người quỳ rạp dưới đất đầu óc ong ong.
Hắn cũng không quá quen biết hai người bọn họ, đồng bạn của bọn họ cặp đôi Trần Viện Viện hắn có gặp qua vài lần nhưng cũng không quá quen thuộc.
Mà hai người này, cũng là hôm nay mới thấy mặt một lần. Ai biết rốt cuộc là chuyện gì mà cô gái này lại ngay lúc hắn đang tắm gõ cửa? Lại vì sao vào cửa rồi cởi quần áo? Câu dẫn hắn sao? Sao lại phải la lối khóc lóc? Câu dẫn không thành, cho nên ghi hận trong lòng?
Hắn tất nhiên không rõ lắm cô gái này rốt cuộc đang muốn làm gì, hiện tại tâm thái của hắn đã là bất chấp mọi thứ.
Cô gái này tên là Dương Sắt Sắt, trước mạt thế từ nhỏ đến lớn là hoa khôi. Cô học cũng tốt, trong nhà cũng giàu có, lên đại học thì có nhiều người theo đuổi.
Ai biết khi mạt thế đến, ba mẹ đều biến thành tang thi, mà cô lại không thể thức tỉnh dị năng, một người bình thường nếu không tìm chỗ dựa khẳng định sống không nổi.
Thanh niên mọt sách là bạn học với cô, thời điểm học đại học hắn yêu thầm Dương Sắt Sắt ba năm không dám thổ lộ, sau mạt thế thức tỉnh dị năng nên tỏ tình với cô.
Dương Sắt Sắt không nơi nương tựa, lại không muốn người đàn ông này thành bạn trai của cô gái khác vì thế ở đại học một bên hưởng thụ sự chăm sóc của đối phương, một bên lại ghét hắn.
Thấy nhiều soái ca mỹ nam Dương Sắt Sắt tự nhiên là chướng mắt bộ dáng bình thường thậm chí có chút ngốc của hắn nên cô nghĩ muốn bắt cá hai tay với dị năng giả khác, chỉ tiếc các dị năng giả khác đều chướng mắt cô, hoàn toàn không để cô vào mắt.
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Rơi vào đường cùng Dương Sắt Sắt chỉ có thể đi theo thanh niên ngốc, đi theo một lần là gần hai năm.
Đại học Dương Sắt Sắt quen không ít người, sau lại nghe nói có người giới thiệu cho cô một người.
Người đàn ông kia cô chưa thấy qua, nhưng lại là con nhà hào môn.
Dương Sắt Sắt tự nhận mình lớn lên đẹp, dáng người hay thực lực đều tốt, nhưng gia cảnh lại kém hơn. Vì để gia tăng lợi thế cô liền đi bệnh viện làm giải phẫu màng trinh, nhưng không đợi cô cùng phú nhị đại kia gặp mặt thì mạt thế bắt đầu.
Cứ như vậy, cô liền đem cái màng giả thành lợi thế, bởi vì cái này mà thanh niên ngốc tuy rằng vô cùng muốn nhưng vẫn luôn khuyên Dương Sắt Sắt là không có chạm vào cô.
Thời gian đầu, áo mưa còn không khó tìm, Dương Sắt Sắt trốn tránh, trốn đến mấy tháng sau áo mưa không còn thông dụng, thanh niên ngốc tuy rằng thời gian đầu thực lực không tồi nhưng về sau không còn được như vậy nữa.
Dương Sắt Sắt sợ mang thai nên cự tuyệt, cô còn có ý đồ thượng một cái càng tốt nhưng lại chậm chạp không thích hợp. Vì thế hai người liền như vậy qua hai năm.
Hôm nay tới nhà trọ này, trong tiệm còn có đồ vật đó. Thanh niên ngốc thủ tiết hai năm sao có thể bỏ qua?
Dương Sắt Sắt vốn đang nghĩ làm như cũ tiếp tục từ chối, dù cho hắn ta có ngốc cũng biết đối phương coi hắn là lốp xe dự phòng và phiếu cơm.
Hắn liều mạng hai năm kiếm vật tư đều không dùng cho bản thân mà cho bạn gái.
Kết quả hắn có chỗ nào không tốt, có thể cam tâm?
Dương Sắt Sắt là nhan khống, mấy nam sinh mà cô thích đều không lùn như vậy, cho nên mới có trò khôi hài vừa rồi.
Bốn thanh niên mới gặp, lão đại và lão nhị đều là diện mạo văn nhã, phù hợp với thẩm mỹ của
Dương Sắt Sắt nhất, mà lão nhị vừa thấy liền biết là người không dễ chọc, đối lập với biểu hiện ôn hòa của lão đại mà nói thì tương đối khó.
Vì thế cô liền chọn lão đại, nam nhân có diện mạo tuấn tú tính cách ổn trọng thực lực cường đại.
Nếu cô ở với hắn thì khẳng định cuộc sống sẽ càng tốt, không cần cả ngày đối mặt với người đàn ông tính tình ngốc thậm chí có chút xấu.
Cô vốn tưởng rằng chính mình cũng là cô gái xinh đẹp, thông đồng với anh ta thật đơn giản, ở phương diện này Dương Sắt Sắt vẫn có vài phần kinh nghiệm. Giống như lão đại sợ là tính tình muộn tao(1) cho nên cách thành công nhất là cởi quần áo trực tiếp lộ dáng người. Nhưng cô càng không nghĩ tới, anh ta không có động tâm còn đem cô từ phòng tắm ra lôi ra ngoài.
(1): là kiểu người bên ngoài thì thanh cao, tao nhã, lạnh lùng nhưng bên trong thì có nội tâm ấm áp, hay tính khí thất thường..(cre: dembuon)
Nghẹn khuất hồi lâu Dương Sắt Sắt rốt cuộc cũng như bệnh nhân tâm thần la to, làm cho thanh niên ngốc đợi bạn gái mình quay về lăn giường nghe thấy.
Thanh niên ngốc theo Dương Sắt Sắt lâu như vậy sao có thể không biết bản tính của cô ta, vừa thấy liền biết là chuyện như thế nào. Thẹn quá hóa giận, hắn tức khắc liền không nói hai lời liều mạng với lão đại.
Nếu là ở bên ngoài có lẽ hắn có thể giãy giụa. Nhưng ở hàng hiên sạch sẽ như vậy dị năng hệ thổ không thể phát huy thực lực. Huống chi đối phương là dị năng giả cấp bốn, dù chỉ là hơn một cấp nhưng thực lực lại chênh lệch lớn.
Cho nên một chiêu còn chưa ra thì hắn liền bại.
Hắn ảo não, lão đại càng cảm thấy không hiểu được. Đây là trêu chọc ai, chính mình an tĩnh tắm rửa thoải mái một chút cũng không được.
Lão đại cảm thấy chỉ số thông minh của mình cao cũng không có biện pháp hiểu những người này nghĩ gì.
Đá bọn họ xong hắn vốn định xoay người đi, ai biết thằng kia kia điên rồi còn có ý đồ sử dụng dị năng.
Nhà trọ này tuy rằng không lớn, bố trí cũng đơn giản. Trong phòng vệ sinh vô cùng sạch sẽ, sử dụng dị năng thổ ít nhất phải đứng trên mặt đất mà làm, có đất mới được. Nhà trọ này làm bằng bê tông cốt thép, miễn cưỡng xem như có đất, nhưng hắn ta cấp bậc còn không tới mức có thể hủy tường.
Hắn đang định đứng xem náo nhiệt, trần nhà đột nhiên xuất hiện ba hàng rào điện, đem hắn cùng hai người kia treo lên.
Theo bản năng muốn dùng dị năng kết quả cái hàng rào điện giống như con giun trong bụng hắn, dùng một ít điện truyền qua hắn, tức khắc thân thể liền tê mỏi, trong nháy mắt liền mất đi năng lực hành động.
Dị năng hệ lôi thực sự đáng sợ, nhưng lúc đối chiến thì tốt xấu có thể trốn một lúc, mà cái hàng
rào điện này xuất quỷ nhập thần đem người trói buộc, không thương tổn thân thể nhưng đủ để người khác mất đi năng lực phản khách quả thực khó phòng bị.
“Đại ca.. Xì!” Lão tam không cẩn thận đụng tới đầu của lão đại vẫn còn sót lại điện hắn liền thu hồi tay đặt tay lên đầu Tứ đệ.
Tên kia là dị năng giả hệ lôi không sợ điện.
“Khụ khụ!” Thủy Dung lấy tay để trên môi, ho khan hai tiếng để khiến mọi người chú ý.
“Ngại quá, lúc mọi người vào ở không có nói cho mọi người biết trong tiệm có đồ vật bảo vệ, một khi xuất hiện ẩu đả hoặc là cố ý phá hư đồ vật trong tiệm thì sẽ xuất hiện đồ vật bảo vệ, cho nên hy vọng quý khách có thể ghi nhớ, lát nữa tôi sẽ viết tất cả những điều cần chú ý treo lên tường, như vậy quý khách có thể hiểu nhà trọ cấm làm điều gì. Nhà trọ tuy nhỏ nhưng vẫn có quy củ, cho nên hy vọng mọi người có thể hiểu. Cảm ơn!”
( Truyện chỉ được đăng trên wattpad và Việt Nam Overnight, nếu được đăng trên những trang khác thì đều là ăn cắp, mong mọi người có thể vào đúng trang đọc để ủng hộ Pu(Annie). Xin chân thành cảm ơn.)
Thủy Dung cười tủm tỉm cũng không hỏi tại sao lại bị treo lên. Xem bộ dạng của cô gái kia là biết, đây là chuyện riêng của khách hàng, cô sẽ không hỏi.
Đưa người máy dọn dẹp lại để quét tước, hàng hiên bị ướt một mảng to. Trong không khí còn có tàn dư của tro bụi, nên đến mở cửa sổ để nó bay đi.
Thủy Dung làm xong việc rồi xuống lầu.
Cô cũng nghĩ nên lộ ra chút thực lực của hệ thống, đỡ phải gặp phiền toái lại giải quyết.
“Tới, đại ca lên trước.” Lão tứ thấy lão tam thật sự là tìm đường chết, hiện tại cười đại ca gặp họa, chờ đại ca khôi phục chắc chắn sẽ hung hăng thu nhập? Còn không bằng thu liễm một chút, đỡ phải đến lúc khóc còn không được.
Trên lầu xảy ra động tĩnh lớn dọa một nhà ba người dưới lầu, người đàn ông đứng ở cửa thang lầu nhìn không dám lên, cô bé bị mẹ ôm trong lòng vẻ mặt sợ hãi.
“Không có việc gì, chỉ là hai vị khách xảy ra mâu thuẫn, nhà trọ chúng tôi có đồ vật bảo vệ đem bọn họ trói lại sau đó thả ra.” Thủy Dung nói như vậy là để cho người đàn ông và vợ của mình biết trong nhà trọ rất an toàn, không cần lo lắng thực lực thấp sẽ bị khi dễ.
Người đàn ông tuy rằng cấp bậc dị năng không cao nhưng thực thông minh. Hắn rất nhanh đã get được ý tứ của Thủy Dung, lộ ra nụ cười thả lỏng rồi xoay người dẫn vợ cùng con gái đi vào phòng.
“Mâu thuẫn? Đại ca tôi với ai có mâu thuẫn?” Lão nhị có chút lộn xộn từ trong phòng đi ra, đêm qua hắn không có ngủ cho nên mới vừa tắm xong hắn liền nằm ngủ.
Thủy Dung ách một tiếng, nói. “Là cùng vị khách trên lầu tranh chấp, hiện tại đã hết.”
“À..” Lão nhị mặc xong quần áo lên lầu xem đại ca.
Thủy Dung liền bắt đầu tìm tấm ván gỗ dùng bút viết.
Kỳ thật trong tiệm những việc chú ý không nhiều, chỉ là không được nảy sinh ý xấu công kích người khác, không được làm hư nội thất trong tiệm, Thủy Dung không nghĩ tới năm điều.
Sau khi viết xong, Thủy Dung lấy cái đinh cũ chọc một cái lỗ trên tấm ván gỗ, lại ở mặt trên của bảng giá cả tìm vị trí thích hợp treo tấm ván lên.
Thủy Dung không quá rõ ràng khách trên lầu hai sẽ giao lưu thế nào, nhưng tới buổi tối sắp tan tầm Thủy Dung phát hiện hai bên không có chút chạm mặt giao lưu nào.
Bất quá cũng bình thường, mới phát sinh tranh chấp, nếu gặp lại còn có thể xưng anh em thì mới kỳ quái.
Thủy Dung mở nhà trọ để buôn bán chứ không phải là bác gái Tổ Dân Phố, không có tinh lực đi giải quyết mâu thuẫn của khách.
Bởi vì ngày hôm sau có phục vụ bữa sáng, Thủy Dung cũng đã nói với khách từ 6 giờ đến 9 giờ trong tiệm có bán bữa sáng, nếu muốn ăn có thể tới nhà ăn gọi.
Người máy nấu nướng chỉ biết nấu, cho nên người phục vụ cũng chỉ có thể cô đảm đương.