Khi Thẩm Sở Sở nhìn thấy bản thân cùng Trần Nghi lên hot search, nội tâm vô cùng nghi hoặc. Cô vốn dĩ cho là tổ kịch cố ý mua hot search để giảm bớt chú ý về chuyện của Trần Nghi, chỉ là lúc nhìn thấy nội dung bên trong, cô liền kinh ngạc không thôi.
Không thể không nói, cư dân mạng vô cùng tỉ mỉ. Đến người bước một chân vào xe bảo mẫu cũng bị người ta phát hiện ra.
Cô cẩn thận tý một mở ảnh ra nhìn mấy lần, đều không thể nhận ra biển số xe của mình. Trước đây cô cũng từng xem mấy bức ảnh này, không chút nào phát hiện ra là xe bảo mẫu của mình.
“Thiến Thiến, em có thể nhận ra đây là xe bảo mẫu của chúng ta không?”
Vương Thiến cho là sếp mình đang vì việc lên hot search phát sầu, kết quả không ngờ tới lại nghe được câu hỏi như vậy, cô cúi đầu nhìn một cái, lắc lắc đầu, nói với Thẩm Sở Sở: “Nhìn không ra.”
Thẩm Sở Sở đem bức ảnh được phóng to thu nhỏ lại, lại nhìn một lần, vẫn không nhìn ra. Nhưng mà, đọc phân tích bên dưới, cô lại cảm thấy, chiếc xe này nếu không phải là của cô thì không thể là của người khác được.
Còn người bẫy cô, không phải là đối thủ của cô, không phải là kẻ thù của cô, là fan của cô.
Đầu đuôi câu chuyện là như thế này, một người hâm mộ lúc nhìn thấy mấy tấm ảnh chụp Trần Nghi và một nhà sản xuất nào đó đang hôn nồng thắm, sợ hãi phát ra một bình luận như sau: “Lúc nhìn thấy xe bảo mẫu trong góc dọa chết tôi, tôi còn cho là Sở Sở nhà chúng tôi cơ, hóa ra là Trần Nghi. Không phải Sở Sở của chúng tôi là được. [Vui vẻ]”
Nguyên bản bình luận vốn im lặng như tờ không biết vì sao bị người ta đào ra, đúng lúc bị một cẩu tử phát hiện. Sau đó mọi người tìm hiểu nguồn gốc, thật là tra được một ít manh mối.
Hôm đó đúng dịp thử vai, các cẩu tử rất nhanh liền có thể tra được chuyện này. Hơn nữa, xe bảo mẫu của Thẩm Sở Sở tuy là bí mật đối với người hâm mộ, nhưng đối với phóng viên bọn họ mà nói thực sự là nhẹ nhàng liền có thể tìm ra.
Sau khi tìm được mấy thứ này, tất cả phía sau đều rất là thuận lý thành chương. Thẩm Sở Sở và Trần Nghi cùng tham gia thử vai, lúc Thẩm Sở Sở rời đi nhìn thấy cảnh Trần Nghi và nhà sản xuất đang hôn thắm thiết.
Thế thì, vấn đề đến rồi, chuyện này của Trần Nghi rốt cuộc là ai tiết lộ ra?
Các tài khoản marketing nhạy cảm lập tức bắt đầu bịa chuyện.
{Giải trí 2020}: Tôi có một suy đoán to gan! Chuyện này liệu có phải chính là do Thẩm Sở Sở để lộ ra không nhỉ? Dù gì hôm đó bọn họ cùng nhau đi thử vai, Thẩm Sở Sở liệu có dùng loại thủ đoạn này để chèn ép đối thủ không? Vốn dĩ quan hệ của nữ diễn viên trong giới “tốt” đến mức mọi người đều rõ mà nhỉ. [Mỉm cười]
Người hâm mộ đọc được ngôn luận như thế này, tất nhiên là không chịu. Thẩm Sở Sở tuy rằng không phải đại bài lưu lượng, nhưng cũng có được không ít fan trung thành.
Xắn tay áo rồi tiến lên xé tài khoản marketing.
Đặc biệt là An Hải Trân vừa được điều tới bộ phận quan hệ công chúng, đối với chuyện như thế này liền không tiếc tất cả đối đầu.
“Khi Sở Sở với Trần Nghi đi thử vai căn bản là không cùng một tổ được không, bịa chuyện cũng phải có chứng cứ nhé! Cái gì cũng không biết liền bắt đầu làm mọi người hiểu lầm, tôi thấy anh là thủy quân Quách Văn Triết mời tới đi! [Mắng mỏ]”
Những người hoài nghi Thẩm Sở Sở tất nhiên cũng xông lên đối đầu với An Hải Trân.
“Cho dù không cùng một tổ, nhưng bây giờ quay phim ở cùng một tổ kịch đúng không? Nói không chừng hai người quan hệ rất kém, Thẩm Sở Sở muốn thêm vài cảnh, nên cố ý bôi nhọ Trần Nghi thôi! Dù sao Thẩm Sở Sở vị trí quá thấp, đặt ngay ở đó kìa! Người hâm mộ đừng tẩy trắng nữa! [Khinh bỉ]”
An Hải Trân nhìn thấy bình luận như thế tất nhiên là phải đáp lại rồi.
“Phiền mở mắt to ra mà nhìn cho rõ, Sở Sở nhà chùng tôi nếu thật sự muốn bộc lộ sự việc, còn cần chờ đến giờ sao? Cô ấy hoàn toàn có thể công bố vào ngày đầu tiên chụp được!”
“Trọng điểm của các người sao lại đặt ở đây, rốt cuộc là Trần Nghi ngoại tình trước hay là Quách Văn Triết ngoại tình trước, mọi người có hiểu không vậy?”
“Quách Văn Triết và Trần Nghi ai ngoại tình trước à, còn có, hai nữ minh tinh tranh đấu đẹp mắt nữa nhỉ? [Ăn dưa]”
“Hahahaha, cười chết người, không biết vì sao, hướng đi của chuyện Trần Nghi và Quách Văn Triết ly hôn này ta ngày càng thích thế nhỉ!”
“Vừa nhìn liền biết Thẩm Sở Sở không phải là ngọn đèn cạn dầu, khẳng định là cô ta làm!!! [Khinh bỉ]”
......
An Hải Trân đọc bình luận trên mạng, tức đến mức muốn giơ chân.
Lúc này, Trương Đằng nhìn thấy dáng vẻ cô như vậy, đi tới an ủi: “Hải Trân, bình tĩnh chút, loại chuyện này mỗi ngày đều có. Em không thể khiến tất cả mọi người đều chỉ nói tốt cho Sở Sở.”
An Hải Trân tức giận nói: “Mấy người này không nói lý, chuyện này rõ ràng không phải Sở Sở làm, bọn họ dựa vào đâu vu oan cho Sở Sở. Hơn nữa, anh không phải là quan hệ rất tốt với Sở Sở sao, còn nói loại lời mát mẻ này.”
Trương Đằng: “...” Cậu có nói gì đâu? Sao đối phương lại không vui rồi.
Thấy An Hải Trân cúi đầu nghiêm túc đánh chữ không quan tâm tới cậu, cậu sờ sờ mũi, liếc nhìn chữ đánh ra trên màn hình máy tính của An Hải Trân. Sau đó nói: “Xem anh đây.”
Nói rồi, đăng nhập vào tài khoản của mình, gửi một bình luận.
“Các người có thấy ai làm chuyện xấu còn để lại chứng cứ không? Phiền dùng bộ não IQ 50 của các người nghĩ xem, góc chụp ở chỗ nào. Nếu thật sự là Thẩm Sở Sở làm, còn có thể đem bản thân cô ấy đều chụp vào sao? Não là thứ tốt, hi vọng mọi người đều có. [Mỉm cười]”
An Hải Trân đọc nội dung xong, bội phục nhìn Trương Đằng.
Trương Đằng đắc ý liếc nhìn An Hải Trân, nói: “Không cần sùng bái anh, em ở phòng quan hệ công chúng ngốc lâu rồi sẽ biết thôi. Hơn nữa, đừng quên like lại cho anh, để anh lên bình luận hot nhất.”
Nói xong, lại đi vào phòng làm việc nói chuyện này với những người khác.
Chẳng qua, không cần biết An Hải Trân và Trương Đằng bên này cố gắng thế nào, phóng viên ở phim trường hôm nay so với hôm qua vẫn nhiều gấp đôi. Tương ứng, nộ hỏa của đạo diễn Chu cũng cao gấp đôi so với trước đó.
Thẩm Sở Sở và Trần Nghi nhìn nhau, mọi người đều nhìn ra bất đắc dĩ trong mắt đối phương.
“Không nghĩ tới chuyện này đem em cũng liên lụy vào, xin lỗi.” Trần Nghi thở dài nói.
Thẩm Sở Sở lắc đầu, đáp: “Chuyện này sai không ở chị, hơn nữa chị không nghi ngờ em em đã rất cảm kích rồi.”
Trần Nghi vô lực nói: “Loại chuyện như thế này, trong giới lâu rồi sẽ có thể cảm nhận được. Là ai làm, không phải là ai làm, không thể chỉ nhìn bề ngoài. Ảnh chụp là dễ lừa người nhất.”
Thẩm Sở Sở gật đầu tán đồng.
Tuy nhiên, không tiếp nhận phóng viên phỏng vấn là không thực tế.
“Thẩm Sở Sở, ảnh Trần Nghi ngoại tình có phải là cô chụp không?”
Thẩm Sở Sở cười nhìn vào phóng viên vừa hỏi, đáp: “Anh khẳng định là Trần Nghi ngoại tình trước à? Đương nhiên không phải là tôi chụp, tôi sẽ ngốc đến mức chụp cả bản thân vào sao?”
Phóng viên luôn biết cách thuận nước đẩy thuyền, nói: “Chẳng lẽ cô biết nội tình, là Quách Văn Triết ngoại tình trước sao?”
Thẩm Sở Sở lắc đầu, nói: “Sao mà tôi biết được, chuyện này không phải là do các anh đi tra sao? Chuyện đồn thổi có gì hay để tiết lộ, muốn công khai thì công khai chuyện thật ấy.”
Sau khi ăn cơm, Thẩm Sở Sở đăng nhập vào một tài khoản khác, trả lời Hồng Mao một câu: Quách Văn Triết ngoại tình trước.
Sau khi trả lời xong, buổi chiều cô tiếp tục quay phim.
Buổi tối về đến phòng trong khách sạn, nhìn thấy con người quen thuộc, cô bước tới ôm eo anh, làm nũng nói: “Mệt quá đi.”
Hàn Hành Ngạn xoa xoa đầu cô, nói: “Nếu mệt thì liền nghỉ ngơi một chút.”
Thẩm Sở Sở lắc lắc đầu, đáp: “Không cần. Em chỉ là cảm thấy mấy chuyện linh tinh này thật phiền, không thể quay phim hẳn hoi.”
Hàn Hành Ngạn trong lòng chợt động, nói: “Ừ. Mấy chuyện này giao cho anh xử lý, em yên tâm quay phim. Được không?”
Thẩm Sở Sở vốn là muốn nói gì đó, nhưng nhìn ánh mắt trầm ổn của bạn trai, cô cắn môi, cuối cùng nói một chữ: “Được.”
Hàn Hành Ngạn nghe được chữ này, dịu dàng xoa xoa đầu Thẩm Sở Sở.
Quả nhiên, ngày hôm sau, hướng gió lập tức thay đổi. Không chỉ Thẩm Sở Sở thanh thanh bạch bạch thoát ra, chuyện Quách Văn Triết ngoại tình cũng có chứng cứ xác thực. Tất cả mọi người đều tới góp lửa đốt tên đàn ông cặn bã bản thân tự ngoại tình trước, kết quả còn mua thủy quân hãm hại vợ mình kia!
Lúc Thẩm Sở Sở tỉnh lại cầm điện thoại lên nhìn thấy hướng gió trên mạng có chút dại ra, sao nhanh thế liền giải quyết rồi? Cô nghi hoặc nhìn vào người bên cạnh, hỏi: “Chuyện này là anh làm sao?”
Hàn Hành Ngạn thở dài, đáp: “Phải.”
“Anh sao mà... làm được thế?” Thẩm Sở Sở nghi hoặc hỏi lại. Đội cẩu tử cố gắng rất nhiều ngày đều không tìm được chứng cứ, chỉ chốc lát lại bị Hàn Hành Ngạn tìm được sao?
Hàn Hành Ngạn cười cười, không nói. Sao lại làm được... chuyện này thì không cần nói cho cô nhóc nghe.
“Anh chỉ gọi một cuộc điện thoại, tất cả chứng cứ đều tìm ra?” Thẩm Sở Sở tiếp tục hỏi ngớ ngẩn. Rõ ràng tối qua chỉ nghe thấy anh gọi cho thư ký Vương một cuộc, sau đó hôm nay tất cả mọi chuyện đều kết thúc? Chuyện làm bọn họ gặp rắc rối trong rất nhiều ngày liền cứ thế nhẹ nhàng giải quyết.
“Không phải một ngày.” Hàn Hành Ngạn nói.
“Hử?”
Hàn Hành Ngạn hôn Thẩm Sở Sở, nói: “Chỉ cần là việc của em anh liền sớm chú ý rồi. Vì thế, không phải một ngày.”
“Thế anh tại sao không...” tại sao không đưa tin ra sớm một chút. Lời của Thẩm Sở Sở còn chưa kịp hỏi ra, bản thân liền tự hiểu được trước. Cũng phải, Hàn Hành Ngạn trước đây cũng từng nói về chuyện này. Cô lúc đó trả lời thế nào? Cô muốn tự mình giải quyết.
Vì vậy, đối phương sở dĩ không giải quyết trước là vì tôn trọng cô.
Vì tôn trọng ý kiến của cô, vì bảo vệ lòng tự tôn của cô.
Ánh mắt Hàn Hành Ngạn mang theo dịu dàng nhìn vào Thẩm Sở Sở, không trả lời.
“Cảm ơn anh!” Thẩm Sở Sở lao vào vòng tay của Hàn Hành Ngạn nói. Bao nhiêu lâu nay, cô vẫn luôn là người cô đơn, cô quen tự mình xử lý mọi chuyện. Hơn nữa, sau khi có hệ thống, cô liền bắt đầu ỷ lại hệ thống, tự phụ đến mức cảm thấy bản thân có thể giải quyết tất cả mọi việc.
Lại không nhận ra rằng, có một người ở sau lưng cô lặng lẽ bảo vệ cô.
“Đổi một cách cảm ơn khác thế nào?” Hàn Hành Ngạn thấp giọng nói bên tai Thẩm Sở Sở.