Ta Ở Taobao Tính Nhân Duyên

Chương 116: Chương 116




Rất nhiều người qua đường đọc được tin tức này, lập tức bác bỏ luôn những thứ khái niệm về môn đệ kia.

“Ông trời của tôi ơi, không ngờ Thẩm Sở Sở lợi hại như vậy, trạng nguyên môn tự nhiên, mẹ ơi, điểm toán mà được tối đa. Mong hay nhận lấy đầu gối của tôi, cảm ơn!”

“Lần đầu tiên biết được Thẩm Sở Sở tốt nghiệp Đại học Đế đô đấy, thế mà lại là học tỷ. Thích rồi thích rồi.”

“Không giấu mọi người, tuy là đã thích Thẩm Sở Sở ba năm rồi, tôi cũng là lần đầu tiên nghe nói cô ấy tốt nghiệp Đại học Đế đô đó. [Nước mắt đầy mặt]”

......

Còn có một số người nhìn thấy phóng viên, người hâm mộ cùng với sinh viên Đại học Đế đô nói là không biết chuyện Thẩm Sở Sở là học bá thật thì bắt đầu sản sinh hoài nghi.

“Thẩm Sở Sở thật sự tốt nghiệp Đại học Đế đô à? Biểu thị hoài nghi! Đến phóng viên đều không tra được chuyện này, đến sinh viên của trường đều không biết, liệu có phải thật không?”

“Tôi cũng thấy nghi ngờ... Thẩm Sở Sở không giống người học tốt chút nào, nhìn cũng chỉ là xinh đẹp, diễn xuất tốt hơn bên lưu lượng một chút thôi.”

“Phải đấy, nếu thật sự là tốt nghiệp trường danh tiếng, đoàn đội của cô ấy sao không đưa ra thổi chứ. Đây chính là trường có hàm lượng vàng rất cao, khẳng định là giả thôi. Làn sóng cường điệu này có thể nói là rất ngại ngùng nha. [Ha ha]”

“Đại khái Hàn tổng là giả, Đại học Đế đô cũng là giả thôi đi. [Mỉm cười]”

Có rất nhiều người ồn ào kéo đến dưới Weibo của Đại học Đế đô truy hỏi xem Thẩm Sở Sở có phải sinh viên trường bọn họ không, mà sinh viên phụ trách Weibo trường, anh ta cũng không biết việc này. Vì thế vội vàng chạy tới hệ tài chính tra hỏi.

Liền đến các phóng viên, cũng trà trộn vào Đại học Đế đô, tới hệ tài chính ngăn lại một giáo viên nữ hơn ba mươi tuổi để phỏng vấn.

“Chào cô, xin hỏi cô có biết Thẩm Sở Sở không?”

Cô giáo trả lời: “Thẩm Sở Sở à, có ấn tượng, có ấn tượng, hình như bây giờ là một nữ minh tinh. Trước đây từng tới rạp chiếu phim xem phim của cô ấy, diễn cũng khá tốt.”

Phóng viên vừa nghe có kịch hay, lập tức hỏi: “Thế thì thưa cô, cô có từng dạy Thẩm Sở Sở không?”

Biểu tình kinh ngạc của người giáo viên đó tiết lộ ra là không biết trước, nói: “Không có a, cô ấy cũng là sinh viên Đại học Đế đô sao?”

Phóng viên cảm thấy hôm nay lượng chiếu video của bọn họ khẳng định có thể đạt được lượng của cả năm, bọn họ đây chính là nắm được tư liệu độc nhất! Hơn nữa bọn họ hiện giờ đang là chiếu trực tiếp!

“Cũng có nghĩa là cô chưa từng dạy Thẩm Sở Sở, hơn nữa Thẩm Sở Sở không phải là sinh viên tốt nghiệp Đại học Đế đô?”

Nghe lời này, giáo viên đó suy nghĩ một lát, nói: “Tôi thì chưa từng dạy cô ấy, cô ấy có phải là tốt nghiệp Đại học Đế đô không thì tôi không rõ.”

“Được rồi, cảm ơn cô, làm phiền cô rồi.” Phóng viên hài lòng nói.

Hơn nữa, lúc này trên màn hình cũng đang lướt qua như bay việc Thẩm Sở Sở giả làm học bá.

“Tôi biết là giả mà!”

“Thật đủ kinh tởm, dám dùng Đại học Đế đô để làm trò! [Mắng mỏ]”

Thỉnh thoảng có một hai bình luận nói Thẩm Sở Sở đích thực là sinh viên Đại học Đế đô cũng bị những lời chửi mắng che lấp mất.

Phóng viên nhìn vào màn hình hiển thị và lượng xem, đang định cất thiết bị đi, một giáo sư già đầu tóc đã bạc đột nhiên đi ngược lại mấy bước, đi tới trước mặt phóng viên.

Giáo viên vừa kết thúc phỏng vấn cung kính nói: “Chào giáo sư Vương.”

Người được gọi là giáo sư Vương gật đầu, nói: “Tôi vừa rồi hình như nghe các người đang nói tới một sinh viên tên là Thẩm Sở Sở?”

Phóng viên ngây ra một hồi rồi lập tức phản ứng lại, nói: “Đúng vậy, giáo sư, ngài biết Thẩm Sở Sở?”

“Mấy năm trước tôi đúng là từng dạy một sinh viên tên là Thẩm Sở Sở?”

“A, ngài từng dạy Thẩm Sở Sở?” Phóng viên hỏi lại, nói xong anh ta có chút không tin mà đưa ra ảnh của Thẩm Sở Sở, chỉ vào và nói, “Là cô ấy sao?”

“Chính là con bé!” Giáo sư Vương đem điện thoại đưa ra xa, đẩy gọng kính lão rồi nghiêm túc nói.

“Ngài không nhìn lầm chứ?” Phóng viên không chết tâm hỏi tiếp.

Lão giáo sư trừng phóng viên một cái, nói: “Đối với sinh viên từng cúp tiết của tôi, tôi đều có ấn tượng rất sâu!”

Nói xong, lão giáo sư phất phất tay áo rời đi.

Lúc này, trên hộp chat tốc độ trôi càng nhanh.

“Vả mặt đến thật nhanh, giống như một cơn lốc xoáy. [Mỉm cười]”

“Sắp bị lão giáo sư làm cho buồn cười chết mất thôi 2333”

“Hóa ra Sở Sở cũng từng cúp học, không sao, xoa xoa Sở Sở, không khóc. Tôi cũng từng cúp [Cười khóc]”

Bởi vì mọi người đối với những điều này của Thẩm Sở Sở khá là quan tâm, nên không bao lâu #Thẩm Sở Sở cúp học# #Thẩm Sở Sở Đại học Đế đô# liền leo lên bảng tìm kiếm nóng.

Lão giáo sư vừa nhìn chính là người đức cao vọng trọng, hơn nữa còn có người dán thông tin trên bách khoa Baidu về lão giáo sư lên mạng, đó chính là một người chuyên nghiệp lại trâu bò khiến cho người ta phải nhìn lên.

Vì vậy, lời mà ông nói ra, tất nhiên là khiến người ta vô cùng tín phục.

Lúc Vương Tĩnh và Thẩm Sở Sở ra ngoài gặp mặt, nhìn thấy phỏng vấn trên mạng, cười không khép được miệng.

“Giáo sư Vương sao vẫn đáng yêu thế không biết, mình nhớ lúc lên lớp ông ấy đã hài hước dí dỏm thế này rồi.” Vương Tĩnh cười nói.

Thẩm Sở Sở khuấy cốc cà phê trong tay, dùng một loại ngữ khí bất đắc dĩ nói: “Ôi, lúc mình đi học chỉ cần lên lớp của thầy ấy liền tim đập chân run, chỉ sợ ông ấy gọi đến tên mình. Lớp của thầy ấy hình như là vào thứ tư nhỉ, mình toàn gọi là ngày thứ tư đen tối.”

Vương Tĩnh cười phụt ra.

“Xin lỗi xin lỗi, quên mất thời đại học cậu là đứa học dốt.”

Thẩm Sở Sở lấy tay che mặt, nói: “Quá khứ bi thương đừng nhắc tới nữa. Trước đây lúc bị người ta bôi nhọ mình cũng chẳng sợ, vừa nhìn thấy phỏng vấn giáo sư Vương, mình đều không dám lên Weibo nữa. Nỗi đau khổ lúc học bổ sung lại mấy năm đó dường như lại trở về ý...”

Vương Tĩnh nói: “Đừng sợ đừng sợ, chúng ta bây giờ đã tốt nghiệp rồi. Chẳng qua cũng phải nói lại, cậu xem các ngôi sao khác, nếu là tốt nghiệp đại học xịn, sớm đã lấy ra khoe rồi. Cũng chỉ có cậu, cứ như là sợ bị người ta phát hiện ra ấy.”

Thẩm Sở Sở đáp: “Thời đại học của mình đem lôi ra cũng không thành điểm cộng cho diễn xuất của mình được, mình thực sự là sợ khoảng thời gian đó, nghĩ tới đều cảm thấy có ám ảnh. Bây giờ cũng không biết thế nào, cứ luôn mơ về lúc đại học giáo viên bắt tớ thi lại.”

“Áp lực lớn quá sao? Có cần nghỉ ngơi một thời gian không?”

Thẩm Sở Sở nói: “Vẫn ổn, không có áp lực gì. Chẳng qua tạm thời không nhận phim. Tiếp theo phải chạy tuyên truyền, điện ảnh “Tình đầu” sắp lên sóng, “Tình yêu và hôn nhân” cũng sắp công chiếu rồi.”

Vương Tĩnh kinh ngạc nói: “ “Tình yêu và hôn nhân” quay xong hơn một năm rồi, nhưng “Tình đầu” mới quay được một năm, sao lại nhanh như vậy đã chế tác xong rồi sao?”

Thẩm Sở Sở lắc lắc đầu, nói: “Sắp rồi, chủ yếu là đề tài đơn giản dễ qua kiểm định. Đạo diễn nói bộ phim này chỉnh sửa đơn giản hơn. Hơn nữa vì để kịp lên vào dịp nghỉ hè, nên dự định là tháng sau bắt đầu phát sóng.”

“Ừ, à mình thấy Hàn tiên sinh nhà cậu hình như bị dân mạng đoán ra rồi. Các cậu sẽ thừa nhận sao?” Vương Tĩnh tò mò hỏi.

Thẩm Sở Sở nghĩ nghĩ rồi nói: “Thuận theo tự nhiên đi.”

Sau khi tách khỏi Vương Tĩnh, Thẩm Sở Sở đến công ty một chuyến.

“Sở Sở, đăng một bài Weibo hồi đáp lại chuyện dân mạng thảo luận về trường em tốt nghiệp đi. Tuy rằng lão giáo sư nói đến chuyện em cúp học, nhưng cũng là gián tiếp chứng thực em là sinh viên tốt nghiệp Đại học Đế đô.” Trần Tây Lệ nói.

Thẩm Sở Sở gật đầu.

“Đây là tuyên truyền sắp tới em cần đi, phim truyền hình và phim điện ảnh gộp vào đi một lượt, có thể là hơi nhiều, dự tính là hai tháng tới của em đều không có thời gian đâu.”

“Nhiều quá.” Thẩm Sở Sở nhìn hoạt động tuyên truyền dày đặc, có chút chóng mặt.

Trần Tây Lệ nói: “Ừ, là có chút nhiều. Chẳng qua nửa năm tiếp theo chị tạm thời không nhận phim cho em. Vì thế chạy xong chỗ này, em có khoảng nửa năm thời gian không cần ra ngoài quay phim. Chỉ là một số thông báo vẫn sẽ có.

Thẩm Sở Sở vừa nghe được, mắt sáng lên, nói: “Cảm ơn chị Lệ.”

Sau khi về nhà, Thẩm Sở Sở mở Weibo ra bắt đầu trả lời sự việc trên mạng.

Kết quả vừa mở ra, cô phát hiện Vương Tĩnh cũng lên hot tìm kiếm cùng mình.

#Thẩm Sở Sở dạo phố#

Cũng may trên ảnh Vương Tĩnh đã được người ta làm mờ, nếu không Thẩm Sở Sở phải phản ảnh với họ rồi. Trong giới họ trước giờ đều có một quy chuẩn, trừ phi là minh tinh tự chủ động công khai ảnh của bạn bè thân quen, nếu không truyền thông không thể công bố.

Những tấm ảnh này cũng không chỉ có hôm nay, hình trước đó cô cũng Vương Tĩnh uống cà phê cũng bị lấy ra. Chắc là trước đây cảm thấy không có giá trị lợi dụng, nên cho dù có chụp được cũng không đăng lên.

{Giải trí không có chuyện nhỏ V}: Theo điều tra các hướng của tiểu biên, người bạn đi dạo phố cùng Thẩm Sở Sở này là bạn học đại học của Thẩm Sở Sở, hiện đang làm việc tại con đường tài chính Đế đô. Thấy không, không phải mọi người quá quan tâm đến học lực, mà là trường học của bạn quyết định tầng lớp giao lưu của bạn. Bạn bè trên mạng mãi cũng chỉ là bạn qua mạng, còn bạn của học bá đều là học bá, thật sự là học thần! [Hình ảnh] [Hình ảnh] [Hình ảnh]

“Trời ở đâu, người tôi yêu đều thật lợi hại, tôi phát hiện tôi quá là có mắt nhìn đi. [Vui vẻ]”

“Lần này tôi có thể quang minh chính đại nói cho mẹ tôi ngôi sao tôi yêu thích nhất chính là Thẩm Sở Sở rồi, ai bảo người ta tốt nghiệp Đại học Đế đô chứ. Tôi còn muốn nói cho cả thế giới, tôi muốn lấy người tôi yêu làm mục tiêu hướng đến của cuộc đời mình. [Chống má]”

“Đột nhiên phát hiện, Thẩm Sở Sở cho dù không lăn lội trong giới giải trí, cũng là một tinh anh của xã hội đi. Đơn giản là người chiến thắng trong cuộc sống, cái gì cũng có thể làm tốt. Nửa đường dấn thân vào diễn xuất đều có thể thắng được một đống minh tinh.”

“Nếu mọi người bây giờ nói với tôi chồng của Thẩm Sở Sở là Hàn Hành Ngạn, tôi một chút cũng không thấy thất kinh đâu. Người ta các phương diện đều nổi trội, hơn nữa tôi còn cảm thấy là Hàn Hành Ngạn có được bảo vật ấy.”

Thẩm Sở Sở đọc được tin tức trên Weibo, vội vàng nhắn một tin cho Vương Tĩnh. Vương Tĩnh đối với việc này lại biểu thị là chẳng sao cả, thậm chí còn rất vui.

“Ôi chà, mình thế mà cũng theo đó chiếm hào quang. Không sao không sao, dù sao cũng không chụp đến mặt.”

Thấy Vương Tĩnh không để ý, Thẩm Sở Sở tiếp đó đăng một bài Weibo.

{Thẩm Sở Sở V}: Vô cùng vinh hạnh, giáo sư Vương thế mà vẫn còn nhớ tôi. Cái gì nhỉ, tôi xin thề, tôi thật sự là chỉ cúp một tiết. [Che mặt]

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.