Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 120: Q.1 - Chương 120: Bi kịch của Hồng Long 2






Nếu nó một ngụm nuốt Vật Nhỏ vào, Hạ Như Phong lại không có biện pháp, nhưng nó lại tham lam như thế, vọng tưởng muốn lấy được thân thể của Vật Nhỏ, đây không phải là tự làm tự chịu sao?

Nghịch Thiên Quyết tầng thứ hai, năng lực của nó đó là tẩy xương phạt tủy, căn bản là không thể tiêu hóa lực lượng trong cơ thể của người khác, hoặc lấy được lực lượng của người khác thì chính mình cũng không thể tiêu hóa được.

Không thể tiêu hóa lực lượng kia tất nhiên cũng bao gồm linh hồn mạnh mẽ nhập vào cơ thể.

Cho nên, kết cục của Hồng Long, nhất định rất bi kịch.

"Ô ô." Vật Nhỏ thống khổ lăn lộn ở trên mặt đất, nó không hoàn toàn đánh thức huyết mạch Long thần, chỉ là một Thú bình thường, sao có thể so với linh hồn lực lượng bá đạo của Hồng Long?

Ngay lúc thống khổ, một bàn tay ấm áp đặt lên trên trán, một dòng nước ấm chảy vào, làm dịu linh hồn của nó. Hồng Long kia vọng tưởng chiếm đoạt linh hồn của nó, vào lúc chịu đựng lực lượng này, cuối cùng phần lớn lực lượng đã yếu bớt đi.

Bây giờ Hồng Long khóc không ra nước mắt.

Đây là chuyện gì? Đáng nhẽ mình phải thành công rồi, bỗng nhiên lực lượng của kẻ thứ ba truyền vào, còn hấp thu linh hồn của nó? Có lầm hay không? Linh hồn của Hồng Long nó, sao có thể bị người khác hấp thu?

Đáng tiếc, mặc kệ Hồng Long giãy dụa thế nào, số mệnh đều đã định bị tiêu diệt.

"Rống, ta không cam lòng... Không cam lòng... Cam lòng... Lòng..."

Dư âm cuối cùng đã bị bao phủ ở trong cơ thể của Vật Nhỏ, nó thống khổ giãy dụa trong giây lát, sau đó dần biến mất.

Sau khi Vật Nhỏ hấp thu toàn bộ lực lượng của Hồng Long, cấp bậc bắt đầu tăng lên nhanh chóng.

Tam giai, tứ giai, ngũ giai... Cho đến ngũ giai cửu cấp mới ngừng lại.

Ngũ giai cửu cấp tương đương với Linh Vương cửu cấp của con người...

Đồng thời, thân thể của Vật Nhỏ cũng đã xảy ra thay đổi rất lớn, cơ thể vốn nhỏ bé, sau khi tấn chức lên ngũ giai cửu cấp, đã tràn ra ánh sáng đỏ mãnh liệt, trong ánh sáng đỏ, bóng dáng màu đỏ kia dần to lên, chờ ánh sáng tán đi, một con rồng đỏ rực uy phong lẫm liệt xuất hiện ở trong mắt mọi người.

Tiến vào ngũ giai, cuối cùng Vật Nhỏ cũng từ thời kỳ nhỏ bé đến thời kỳ trưởng thành.

Mọi người mở to mắt, cực kỳ hâm mộ nhìn người kiềm giữ Vật Nhỏ, Hạ Như Phong.

Nếu bọn họ có một con rồng như vậy, thì sẽ uy phong như thế nào?

"Rống." Vật Nhỏ muốn nhào vào trong lòng của Hạ Như Phong, nhưng khi nhìn thân thể của mình, thì bắt đầu phát buồn, tay chống đầu như đang suy nghĩ, làm thế nào mới có thể khiến cho chủ nhân ôm một cái.

Quên đi, không nghĩ nữa, chủ nhân không thể ôm nó, thì để cho nó đến ôm chủ nhân.

Sau đó, Vật Nhỏ vươn hai móng vuốt ra, đặt lên trên vai của Hạ Như Phong, vươn đầu lưỡi liếm lên mặt của nàng, trong miệng phát ra tiếng "Ô ô".

Xoa đầu Vật Nhỏ, Hạ Như Phong hơi cười, dù sao trong lòng vẫn âm thầm thở phào.

Mở tay ra, mắt nhìn trong lòng bàn tay, khẽ nắm.

Lực lượng của Hồng Long quả nhiên cường hãn, cho dù là không đột phá đến thất giai, thì cũng ở lục giai cao nhất. Nếu như Vật Nhỏ hấp thu toàn bộ, sẽ nổ tan xác mà chết, cho nên nàng mới chuyển mấy phần lực lượng vào trong cơ thể của mình.

Chỉ là lực lượng kia đã bị nàng bọc lại, cũng không có hấp thu nó.

Nàng biết, nếu hấp thu toàn bộ lực lượng kia, thì nàng sẽ có thể trực tiếp đột phá đến Linh Tướng. Nhưng lực lượng của người khác, dù sao cũng là của người khác, mình vĩnh viễn không thể tu luyện an toàn được, cho nên nàng không tiêu hóa lực lượng kia.

"Nếu không còn bảo vật gì nữa, chúng ta cũng nên đi ra ngoài thôi." Hồng Thiên thở dài, trong giọng nói đều có mùi vị tiếc hận.

"Các ngươi đi trước đi! Ta còn có chuyện cần phải làm." Ánh mắt của Hạ Như Phong nhìn về phía bên trong, nàng cảm giác được, Mộc Linh ở không xa chỗ này, sao lại nguyện ý rời khỏi chứ?

Hiển nhiên Nghiêm Phong Hành định nói ra suy nghĩ của mình, nhưng trông thấy khuôn mặt kiên định của thiếu nữ, những lời này, không tự chủ được nuốt trở về, yết hầu di chuyển lên xuống, thật lâu sau, hắn chỉ nói một câu: "Chú ý an toàn."

Dạ gia và Nghiêm gia, ở lúc Hồng Long tiến vào trong cơ thể Vật Nhỏ đã vụng trộm rời đi.

Vì vậy, người còn lại của Nghiêm gia, chỉ có một mình Nghiêm Phong Hành.

"Thanh Nguyệt, ngươi cũng đi ra đi, chờ ta ở bên ngoài." Xoay người, liếc mắt ra hiệu với Mộ Dung Thanh Nguyệt, nhàn nhạt nói.

Việc của Mộc Linh, nàng không muốn để cho nhiều người biết, cho nên mới để cho Thanh Nguyệt ra ngoài động trông coi giúp nàng.

Mộ Dung Thanh Nguyệt biết rõ, chắc chắn Hạ Như Phong có việc muốn che giấu mọi người, bèn gật đầu đáp: "Được, Ta chờ ngươi ở kia."

Sau khi nhìn mọi người rời khỏi, Hạ Như Phong mới đi vào chỗ sâu trong động, càng đi vào trong, càng cảm nhận được một sức sống nồng đậm.

Hệ Mộc và hệ Thủy là hệ trị liệu, tính chất ôn hòa, nhưng ở trong ôn hòa cũng bao lấy một tầng sát khí.

Trên tường vô số


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.