Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 243: Q.1 - Chương 243: Thiếu






Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

"Như Phong." Lam Đồng chán nản đi đến bên cạnh Hạ Như Phong, khẽ thở dài: "Thật xin lỗi, ta thua rồi."

"Chỉ cần người không bị thương là được, chỉ là một thứ tự mà thôi, không có thì không có thôi!" Hạ Như Phong không thèm để ý cười, nâng khuôn mặt lên, ánh nắng mặt trời giữa trưa chiếu xuống khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng tỏa ra sáng bóng nhàn nhàn.

"Những người đó cũng tỷ thí xong rồi, ta cũng nên chuẩn bị cho trận đấu thứ hai vào buổi chiều."

Để cho Hạ Như Phong kinh ngạc là, Liễu Vân Phi lại thắng lợi, hắn lại có thể bước vào thứ tự trước hai mươi, mà Tiếu Nhiên và Lâm Bản Khanh có thực lực kém xa đối thủ, kết quả tất nhiên là thua.

"Hỏa trưởng lão, ngươi có nhìn ra thực lực của tiểu gia hỏa kia hay không?"

Trên đài cao, Ngải trưởng lão nhướng mày, ánh mắt nhìn về phía lão giả áo bào đỏ bên cạnh, ngón tay vuốt chòm râu, trong giọng nói lộ ra một tia nghi hoặc.

"Không có, từ đầu tới cuối nàng cũng chưa sử dụng linh lực để chiến đấu, ta căn bản không thể thấy rõ cấp bậc của nàng, nếu như ta không có đoán sai, nàng hẳn là ở Linh Vương bát cấp gì đó." Hỏa trưởng lão lắc đầu, trong ánh mắt hàm chứa một tia suy nghĩ sâu xa.

"Linh Vương bát cấp? Ngươi chắc chứ?" Ngải trưởng lão sửng sốt một chút, như là không dám tin hỏi lại một lần nữa.

"Chắc là đúng như vậy, thực lực của nàng không thấp hơn Hoàng Lân kia, hơn nữa tốc độ của nàng quá nhanh, bằng vào ưu thế về tốc độ mới thắng lợi, người khác đều cho rằng là vận may của nàng, thật ra bản thân không có thực lực, sao có thể đánh bại Hoàng Lân kia?"

Vận may? Chỉ có những người trẻ tuổi kia mới có thể coi thực lực của nàng thành vận may.

Chỉ có bọn họ những lão nhân sống đã nhiều năm này, mới xuyên qua mặt ngoài nhìn của chuyện mà nhìn vào bản chất.

"Bây giờ rất nhiều lão gia hỏa đều đang quan sát những thiên tài lần này, vì thế sẽ lôi kéo những thiên tài đó nhập vào một mạch của mình, nếu như nha đầu kia thực sự có thực lực đó, ta ngược lại muốn để nàng trở thành người một nhà."

"Ngươi thôi đi, nếu vị kia đã biết sự tồn tại của nàng, khẳng định sẽ nổi lên hứng thú với nàng, chẳng lẽ ngươi còn muốn tranh đấu với vị kia sao?"

Hỏa trưởng lão đảo cặp mắt trắng dã, khinh bỉ nhìn ông một cái, lúc nói đến vị kia, trong giọng nói không khỏi chứa một tia sợ hãi.

"Không phải ông ta không ở đây sao? Chẳng lẽ ngươi không biết cái gì gọi là tiên hạ thủ vi cường ( Ra tay trước sẽ được lợi thế) sao?" Ngải trưởng lão nhỏ giọng nói thầm một câu, Hỏa trưởng lão liếc mắt một cái, có chút căm giận bất bình.

"Vị kia không ở đây, nhưng đệ tử yêu nghiệt của ông ta ở đây, chắc chắn nếu biết nàng đến từ Tây Huyễn đại lục, khẳng định sẽ nổi lên hứng thú với nàng, phải biết rằng, Tây Huyễn đại lục có thể đi vào viện Linh Sư, thật sự là quá ít."

"Đúng là như thế, nhưng mấy năm nay Tây Huyễn đại lục có thể sinh ra mấy nhân vật yêu nghiệt, vị kia là một, đệ tử kia cũng là một người, chỉ là không biết nha đầu kia thế nào."

Có lec là nghĩ đến người yêu nghiệt kia, cơ thể của ngải trưởng lão không khỏi run rẩy, thở dài một tiếng, cũng là người, vì sao đôi khi người so với người lại kém hơn?

Sau giờ trưa, tỷ thí lại triển khai, lúc này, đối thủ của Hạ Như Phong là một nam tử có khuôn mặt lãnh khốc.

Nam tử một thân hắc y, ngũ quan đường nét rõ ràng, cả người làm cho người ta cảm giác một loại cương nghị sắc bén, loại cảm giác này như làm cho đối thủ chưa chiến đã e sợ.

Đáng tiếc, đối mặt với hắn là Hạ Như Phong.

"Là Hắc Vô, bài danh thứ mười trong Bảng Thiên Tài Hắc Vô, ha ha, lần này đối thủ của Hạ Như Phong lại là Hắc Vô, chỉ sợ vận may của nàng sẽ không đi theo nàng nữa."

"Đoán chừng đại chiến này nàng sẽ lộ nguyên hình, tuy hôm qua nàng ra nổi bật, nhưng đại chiến với Hắc Vô là có hiện ra thực lực của nàng, ta cũng không cho rằng, nàng sẽ là đối thủ của Hắc Vô."

Mọi người vui sướng lên tiếng cười khi người gặp họa, trong giọng nói kia đều có mùi ghen tị.

"Ta, Hắc Vô." Hắc Vô ngẩng đầu lên, hắc y ở trong gió tung bay, hắn vươn tay về phía Hạ Như Phong, giọng nói lạnh lẽo tàn bạo vang lên ở trên lôi đài.

Hạ Như Phong nhìn hắn một cái, cũng vươn tay của mình ra, giọng lạnh nhạt nói: "Hạ Như Phong."

Sau khi báo tên đơn giản, hai người đều thu tay lại, cũng vào lúc này, trên người Hắc Vô cháy lên chiến ý vô tận, rút kiếm bên hông ra, kiếm kia như một hắc long mạnh mẽ, quét về phía Hạ Như Phong.

Hắn lãnh khốc như tính chách vậy, không có một lờ vô nghĩa, ngay lập tức thi triển chiến đấu kịch liệt.

Hạ Như Phong đứng yên ở trên lôi đài, y phục đỏ khẽ bay, như là sợ đến choáng váng, không có động tác gì, ngay ở mọi người vì nàng tiếc hận, Hạ Như Phong không nhúc nhích chút nào, rốt cuộc cũng có động tác.

Gió nhẹ thổi qua bên tai, ánh nắng rực rỡ sau giờ trưa chiếu lên trên lôi đài.

Nàng nâng khuôn mặt tuyệt mỹ lên, bàn tay đặt ở trên trường côn sau lưng, đột nhiên rút ra, đồng thời như thế, hét lên không trung: "Địa Viêm Phần Thân!"

"Ầm ầm!"

Trường côn đánh thật mạnh xuống mặt đất, nhất thời bụi đất tung bay, trong lòng đất như có một vật thể không rõ nhanh chóng tập kích về phía Hắc Vô.

Vẻ mặt của Hắc Vô bỗng nhiên đại biến, ngay lúc này, một tia lửa màu đỏ từ trong mặt đất nhảy ra, xông thẳng về phía Hắc Vô.

Vẻ mặt của hắn chợt tối lại, vội vàng lắc mình tránh thoát, còn không kịp hít thở, sau lưng một luồng nhiệt cực nóng đánh tới, lúc quay đầu lại đã thấy một trường côn đỏ rực đang phóng to ở trước mặt.

"Ầm."

Trường côn ở trời không xẹt qua một độ cong duyên dáng, dừng ở trong ngực Hắc Vô, giờ khắc này, Hắc Vô bay ngược ra ngoài, ngã xuống dưới lôi đài, ngẩng đầu lên, khuôn mặt lạnh lùng tàn bạo đầy kinh ngạc.

Yên tĩnh, vô cùng yên tĩnh...

Giải quyết xong toàn trường không tiếng động, ánh mắt dại ra nhìn bóng dáng phong hoa tuyệt đại đứng ở trên lôi đài kia.

Hắc Vô kia là ai? Người có bài danh thứ mười trong Bảng Thiên Tài, một Linh Vương cửu cấp, nhưng hắn có được thực lực như thế, lại không ra được vài chiêu đã bị đánh xuống đài?

Đây... Bọn họ đang nằm mơ sao?

"Mẹ kiếp, Linh Quân nhất cấp, con mẹ nó nàng lại là Linh Quân."

Không biết là ai hét ra một tiếng kinh hãi, lúc này mọi người mới chú ý đến cấp bậc của nàng.

Linh Quân


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.