Edit: Giáp Thị Thiên Thanh.
"Mẹ kiếp!"
Bắc Ảnh Lạc Sa không nhịn được mà phun ra một câu chửi bậy, cả người đều chán nản.
Nàng không hiểu, vì sao một người lại có thể biến thái đến trình độ như thế? Hơn nửa tháng không thấy mà đã trực tiếp vượt qua ngũ cấp, thậm chí nàng ấy đã đột phá...
Người so với người thật đúng là tức người chết, gặp một người biến thái như vậy, thì nhất định sẽ bị đả kích mọi mặt.
"Không được, ta cũng cần phải cố gắng tu luyện, không thể để mình bị tụt lại phía sau."
Nắm tay lại, trong lòng Bắc Ảnh Lạc Sa chợt hạ quyết tâm, xem ra Hạ Như Phong cho nàng đả kích cũng không phải là không có tác dụng, ít nhất để cho trái tim của nàng mạnh mẽ hơn.
"Có một chuyện, ta muốn thương lượng một chút với Bắc Ảnh lão tiền bối."
Ngay lúc này, một giọng nói lạnh như băng chen vào.
Bắc Ảnh Dao nhướng mày, đưa mắt nhìn lại, trong mắt hàm chứa không kiên nhẫn: "Thương lượng? Ta cũng không dám, không biết mấy vị tới đây là còn có chuyện gì sao?"
"Chúng ta tới đây tự nhiên là vì chủ trì công đạo, đương nhiên, còn có một việc..." Nữ tử đồ trắng cười lạnh một tiếng, tầm mắt nhìn về phía Dạ Thiên Tà, nơi đó có sát khí không hề che dấu: "Đây là cừu nhân của Thánh cung chúng ta và đã giết vô số người của Thánh cung ta, hôm nay, ta phụng lệnh của Phó cung chủ đến mạng tới đây bắt hắn, chắc hẳn nếu Bắc Ảnh gia tộc cùng lúc chống lại hai nhà Thượng Quan và Thánh cung thì cũng sẽ rất đau đầu, không phải sao?"
Giọng điệu của nàng chứa sự chắc chắc, dù sao sẽ không có ai vì người ngoài mà lựa chọn vứt đi tính mạng.
"Còn xin Bắc Ảnh lão tiền bối, hãy suy nghĩ thật cẩn thận."
Bắc Ảnh Dao nhíu chặt mày lại, hiện tại nàng rất chắc chắn sẽ diệt được Thượng Quan gia, nhưng nếu chống lại Thánh cung... Nói thật, nàng ngay cả một nửa cũng không có nắm chắc.
Thực lực của năm thế lực lớn đều bằng nhau và chỉ đứng sau Liên minh Bắc vực, nhưng mà Thánh cung lại là mạnh nhất trong năm thế lực lớn.
Nếu như là vì trợ giúp Hạ Như Phong thì sẽ chống lại bằng bất cứ giá nào? Chỉ là nam nhân tà mị này có đáng giá để nàng làm như vậy hay không, dù sao, hắn không phải là Như Phong đại sư.
Mặc dù nàng không e ngại Thánh cung, nhưng nếu đối kháng với Thánh cung thì Bắc Ảnh gia cũng phải trả giá thật lớn.
Nếu Thánh cung ngăn cản nàng báo thù, hoặc vọng tưởng muốn đối phó Như Phong đại sư thì đương nhiên nàng sẽ không lựa chọn trầm mặc, đơn giản là, Dạ Thiên Tà và Bắc Ảnh gia lại không có bao nhiêu quan hệ.
"Bắc Ảnh lão tiền bối, đây là chuyện của ta và Tà, Bắc Ảnh gia các ngươi cũng không cần nhúng tay."
Hạ Như Phong nhàn nhạt cười, tất nhiên nàng nhìn thấy sự do dự của Bắc Ảnh Dao, đây chính là bản chất của con người, Hạ Như Phong cũng sẽ không bởi vì vậy mà trách cứ nàng, nhưng mà thiện cảm trong lòng đối với Bắc Ảnh Dao cũng sẽ giảm đi rất nhiều.
"Như Phong đại sư, ngươi không cần nói." Bắc Ảnh Dao đột nhiên hạ quyết định, ngẩng đầu lên, vẻ mặt chứa kiên định: "Bắc Ảnh Dao ta sao lại có thể sợ chết? Huống chi tính mạng của ta là do Như Phong đại sư cứu, nếu không phải là ngươi thì chỉ sợ ta sớm biến thành cát vàng, lần này, vì Như Phong đại sư ngươi, mạo hiểm một lần thì như thế nào? Thánh cung muốn bắt người ở Bắc Ảnh gia ta, vậy thì cứ bước qua xác Bắc Ảnh Dao ta, hơn nữa, Thánh cung có thể đánh bại ta thì chỉ có Cung chủ Thánh cung, những người còn lại còn chưa đủ tư cách."
Đúng vậy, Dạ Thiên Tà và Bắc Ảnh gia là không có quan hệ gì.
Nhưng mà hắn lại là bằng hữu của Hạ Như Phong, chỉ bằng điểm này thì cũng đủ để Bắc Ảnh gia mạo hiểm.
Chủ yếu nhất là, Bắc Ảnh Dao tin chắc, thành tựu về sau của Hạ Như Phong tuyệt sẽ không thấp, e là sự do dự vừa rồi đã làm cho nàng có điều bất mãn, cho nên nàng mới phải hạ xuống cái quyết định này.
Coi như là mạo hiểm một lần, nếu thành công thì Bắc Ảnh gia cũng sẽ đạt được lợi ích rất lớn.
"Bắc Ảnh lão tiền bối." Nữ tử đồ trắng biến sắc, mím môi, tầm mắt chuyển hướng về phía Hạ Như Phong: "Tiểu cô nương, ta rất thưởng thức lực lượng của ngươi, Thánh cung chúng ta nguyện ý thu nhận ngươi, với tuổi tác và thực lực này của ngươi, tiến vào Thánh cung là hoàn toàn có thể trở thành đệ tử nội môn, nói không chừng còn có thể trở thành đệ tử chân truyền của Phó cung chủ, đây chính là vinh quang mà người khác đều không có được."
Giọng điệu của nữ tử đồ trắng cao ngạo, giống như là bố thí.
"Thật xin lỗi, đối với Thánh cung ta không có hứng thú." Hạ Như Phong mỉm cười, nhún vai và lạnh nhạt lên tiếng: "Các ngươi từng phế đi kinh mạch của Tà, ta đây nhất định sẽ không đội trời chung với Thánh cung!"
Cũng giống như Tà đã che chở nàng, nàng cũng vậy, cũng sẽ không cho phép bất cứ người nào thương tổn Tà mà còn sống.
Nghe vậy, sắc mặt nữ tử đồ trắng trầm lại, hai mắt lạnh như băng quấn quanh Hạ Như Phong và nói: "Cô nương, với thiên phú và thực lực của người, tại sao phải dựa vào nam nhân để tồn tại? Một đám nam nhân thối mà thôi, ngươi như thế nào cần phải để ý bọn họ? Nam nhân đều chỉ biết nói lời đường mật để lừa gạt nữ nhân, không nghĩ tới ngay cả một nữ tử kiệt xuất như cô nương vậy mà lại bị nam nhân lừa gạt."
Giọng nói của nàng đầy trào phúng, khi nhìn Dạ Thiên Tà thì trong mắt hàm chứa khinh thường.
Cho dù dung mạo nam tử tuấn mỹ, nhưng nàng cũng không để vào mắt, nữ tử gia nhập Thánh cung thì đều bị thượng tầng (cấp trên) tẩy qua não, ở trong mắt các nàng, nam nhân vĩnh viễn đều không thể tin.
Thánh cung cũng có quy định, nữ tử Thánh cung cả đời không thể lập gia đình, càng không cho phép liếc nhìn nam tử nhiều hơn một cái, nếu không, phải nhận xử phạt kinh khủng nhất trên đời, cũng có thể chết giống như mẫu thân của Dạ Thiên Tà Nghiêm Trọng Giả.
"Phụ thuộc? Thật xin lỗi, ta