Tà Phượng Nghịch Thiên

Chương 320: Q.1 - Chương 320: Thiếu






Edit: Thiên Hạ Đại Nhân

Cái gì, nàng lại muốn khiêu chiến với đại hộ pháp Tà Tình? Phải biết rằng, Tà Tình hộ pháp là một cao thủ Chân linh, nàng lại có lá gan khiêu chiến với hộ pháp... Đây, không biết nên nới là nàng không biết hay là gan lớn, lấy thực lực của nàng, tuyệt đối không thể chiến thắng hộ pháp.

Mọi người cũng không xem trọng Hạ Như Phong, theo bọn họ, nữ tử này chỉ là có khuôn mặt tuyệt sắc mà thôi, với tuổi của nàng thì có thành tựu gì?

"Ngươi xác định muốn chiến đấu với ta?" Tà Tình chỉ vào mũi của mình, khóe môi cong lên nụ cười khinh thường, sau đó ánh mắt nhìn về phía Dạ Thiên Tà, nói: "Tông chủ, là nữ nhân này muốn chiến đấu với ta, như vậy đợi lát nữa nếu ta xuống tay nặng, vẫn xin tông chủ đừng trách."

Dạ Thiên Tà thu hàn ý trong mắt tím lạ, khóe môi cong lên, khuôn mặt tuấn mỹ hiện ra đường cong nhu hòa, cũng không để ý đến Tà Tình mà là nhìn về phía nữ tử tuyệt sắc bên cạnh, nhún vai: "Như Phong, lập tức chiến đấu, nàng cũng không cần bận tâm đến ta."

Hạ Như Phong lạnh nhạt cười, rút trường côn sau lưng ra, giơ gậy ở trong trời đêm lên, ngẩng đầu lên, đôi mắt đen nhìn vào Tà Tình: "Ngươi hãy xuất ra toàn lực của ngươi đi, Tà sẽ không trách ngươi."

"Đây chính là ngươi nói đấy, nếu lập tức ngươi không cẩn thận tàn phế hoặc là cái gì khác, vậy sẽ không có quan hệ gì với ta." Tà Tình cười lạnh một tiếng, chưa từng để Hạ Như Phong vào trong mắt, chỉ là khiến hắn không rõ ràng là, vì sao tông chủ không lo lắng an toàn của nàng, chẳng lẽ tông chủ cũng không phải là thật lòng với nàng ta?

"Khai Sơn Quyền!"

Tà Tình ngửa đầu hét lớn một tiếng, bàn tay được một lớp ánh sáng màu vàng đất bao trùm, tung người nhảy lên, nắm đấm đánh thật mạnh vào má của Hạ Như Phong.

Gió đêm thổi qua, y phục đỏ như lửa ở trong gió đêm khẽ phất, thật sự có thể nói là phong hoa tuyệt đại, không biết đã thu hút bao nhiêu ánh mắt ở đây, nhưng mà sau khi nhận được ánh mắt cảnh cáo từ Dạ Thiên Tà, những người nhìn Hạ Như Phong ngẩn người vội vàng thu ánh mắt của mình lại.

Nắm đấm lấy thế như phá núi xông đến trước mặt, kéo theo một trận cuồng phong, mà cả người Hạ Như Phong đều bại lộ ở dưới nắm đấm của hắn, mọi người đều tin tưởng, đánh một quyền này xuống, nữ tử tuyệt đối không thể chịu được, cũng không nhịn được thầm thở dài một tiếng, chỉ có Dạ Thiên Tà và Yêu Quái thờ ơ, cũng không có nhúng tay vào trận chiến đấu này.

Hừ, chỉ bằng hắn mà có thể chiến thắng được nữ thần?

Ánh mắt khát máu của Yêu Quái nhìn về phía Tà Tình, trong mắt Yêu Quái hiện lên một tia khinh thường, ngáp một cái, sau khi lạnh lùng nhìn Tà Tình thì thu ánh mắt của mình về, toàn bộ chú ý đều tập trung lên trên người Hạ Như Phong, lúc này vẻ mặt của hắn đầy nhu hòa, trong mắt lộ tia sùng bái.

Vẫn là nữ thần của hắn khá hoàn mỹ, sao hỗn đản này có thể so sánh với nữ thần? Về phần muội muội gì đó kia của hắn thì càng không cần phải nói, nữ thần mới là người kinh diễm nhất trên đời này.

"Bát Trọng Hỏa Viêm Côn, tầng thứ bảy..."

Lúc nắm đấm sắp gần đến mặt, bỗng nhiên Hạ Như Phong có hành động, trường côn như lửa kia đánh về phía Tà Tình, bên ngoài trường côn lơ lửng một lớp hỏa diễm, trong phút chốc xẹt qua bầu trời đêm, khắp trời đêm đều bị hỏa diễm thắp sáng.

"Ầm ầm!"

Gậy đánh vào phía trên nắm đấm của Tà Tình, bước chân của Tà Tình lui lại sau mấy bước, ngạc nhiên đứng ở không xa khuôn mặt lộ ra vẻ lạnh nhạt kia, hơi lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười lạnh một tiếng: "Thì ra ta đã nhầm rồi, ngươi cũng không phải bình hoa, chỉ là bằng thực lực của ngươi, vẫn đừng nghĩ đánh bại ta."

"Phải không? Vậy đây là như thế nào?" Hạ Như Phong cười lạnh một tiếng, trong miệng hét lớn một tiếng: "Thăng linh!"

Trong giây lát, trên người của nàng bộc phát ra khí thế cường đại, từ Chân Linh nhị cấp kéo đến Chân Linh lục cấp, cổ khí thế kia mới từ từ chậm lại. Thu lạnh lẽo đầy người lại, đôi mắt lạnh nhạt của Hạ Như Phong nhìn về phía Tà Tình: "Bây giờ ta sẽ khiến cho ngươi biết, thực lực của bình hoa này."

Dứt lời, giơ trường côn lên, hung hăng đánh về phía Tà Tình, sau khi Hạ Như Phong tăng thực lực lên, sao có thể như Tà Tình nói kia? Còn chưa từ trong ngây người phục hồi tinh thần lại, đã trực tiếp bị một gậy của nàng đánh bay ra ngoài, ngã xuống ở trong sân.

Kinh ngạc ngẩng đầu lên, cho dù thế nào Tà Tình cũng không ngờ rằng, nàng lại còn có thực lực như vậy.

Đây... Điều này sao có thể... Hắn lại bị một tiểu nha đầu hơn hai mươi tuổi đánh bại...

Những người còn lại lâm vào ngạc nhiên, phải biết rằng, cho dù thực lực của Tà Tình là yếu nhất trong bốn đại hộ pháp, nhưng cũng ở Chân Linh bát cấp, nhưng mà Tà Tình thân là Chân Linh bát cấp, rõ ràng không địch lại một chiêu sau khi Hạ Như Phong mạnh mẽ tăng thực lực lên.

Thiên phú của nàng thực sự quá mức biến thái, chả trách có thể hấp dẫn chú ý của tông chủ bọn họ.

"Bá!"

"A!"

Bỗng nhiên, một tia sáng màu đen hiện lên, chém vào cánh tay của Tà Tình, nhất thời máu tươi bắn ra, một cánh tay rơi xuống mặt đất, Tà Tình ăn đau hét to một tiếng, khuôn mặt tuấn tú thoáng chốc trắng bệch không màu, mồ hôi lạnh trên trán cuồn cuộn chảy xuống.

Dưới ánh trăng, tay Dạ Thiên Tà cầm liêm đao màu đen, khuôn mặt tuấn mỹ tỏa ra hàn ý lạnh như băng, mắt tím lộ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.