Edit + Beta: Vịt
“Cô gọi đến, có chuyện gì không?” Giọng điệu của Trác Đông không tốt lắm.
Cô gái bên kia cười vài tiếng, tiếng cười khô khốc, u ám y như bạch cốt tinh trong phim Tây Du Ký, “Chị Thiên Hương là gay, chuyện này ai cũng biết. Vậy...... anh là bạn trai của hắn sao?”
“Liên quan gì đến cô?” Đôi mắt Trác Đông hơi nheo lại, “Nếu cô không có chuyện gì, tôi cúp máy đây.”
“Khoan đã,“ Cô gái vội ngăn lại, sau đó nói: “Anh là bạn trai của hắn, nên anh thay tôi thuật lại cho hắn.”
Trác Đông hít sâu một hơi: “Cô nói đi.”
“Chúng tôi đã liên hệ với nền tảng livestream chính thức, anh nên biết rằng, nhóm livestream của chúng tôi có lượng truy cập cao, lời nói tương đối có trọng lượng. Chúng tôi cho rằng livestream của chị Thiên Hương, là thô tục, khiếm nhã. Chúng tôi yêu cầu bên trên đình chỉ tài khoản của hắn ngay lập tức. Và bên trên đã đồng ý.” Giọng cô gái bên kia, lộ ra vẻ tự hào.
Địch Đông lập tức tức giận mở to mắt: “Đó là sự nghiệp của em ấy! Các người lại dám ở sau lưng làm mấy trò dơ bẩn này sao?”
“Cạnh tranh vốn là chuyện bình thường, ai bảo chị Thiên Hương từng có quá khứ ngược đãi cha mình như vậy chứ”, Cô gái bên kia cười nói, “Các anh cứ chậm rãi đối phó với dư luận đi nha, cư dân mạng đều đang mắng chửi chị Thiên Hương, chậc. Tối nay tôi còn phải livestream makeup, không rảnh nói chuyện.”
Nói xong, bên kia liền vang lên tiếng tút tút tút cúp máy.
Trác Đông cực kỳ khó chịu trước thái độ tự mãn của cô gái, đứng tại chỗ hồi lâu, cầm điện thoại di động lên mở Weibo, quả nhiên chủ đề “Chị Thiên Hương bạo hành cha ruột” vẫn đang được tìm kiếm nóng hổi.
Ấn vào xem, cuộc chiến mắng chửi vẫn tiếp tục diễn ra, hơn nữa là ngày càng gay gắt, thậm chí chủ đề vô cùng đau lòng là “Chị Thiên Hương bị đuổi khỏi giới livestream” cũng bị gạt ra.
Anh tức giận cất điện thoại đi, dằn lòng xuống, rồi mở cửa phòng tắm ra ngoài.
Không ngờ, anh vừa bước ra khỏi phòng tắm đã nhìn thấy Hùng Vũ Đan đang dựa vào tường ngoài cửa phòng tắm.
Hùng Vũ Đan cười nhẹ: “Có phải một chủ kênh livestream nào đó đã gọi tới không?”
Trác Đông cau mày, cuối cùng vươn tay, nắm lấy bả vai Hùng Vũ Đan: “Đừng suy nghĩ nhiều, chuyện này nhất định sẽ được giải quyết.”
“Cô gái đó gây chuyện với em từ lâu rồi”, Đôi mắt Hùng Vũ Đan lóe lên một tia ác liệt, “Đến hiện tại vẫn luôn muốn phá đổ em, âm thầm mua tài khoản tiếp thị Weibo gửi thông báo đen cho em, không phải lần một lần hai, em có chuẩn bị tâm lý rồi. “
Trác Đông biết Hùng Vũ Đan lúc này chỉ đang cố tỏ ra mạnh mẽ.
Tình hình hiện tại đã phát triển, hoàn toàn vượt ngoài tầm kiểm soát của Hùng Vũ Đan.
Anh thương Hùng Vũ Đan, dẫn hắn về giường, kiên quyết đè hắn lên giường ngủ: “Ngủ một giấc đi, nghỉ ngơi thật tốt, anh sẽ nghĩ cách giúp em.”
“Anh là kỹ sư thì có thể làm được gì,“ Hùng Vũ Đan trở mình, nhìn qua cả người đều suy sút tinh thần, “Em sẽ để bản thân bình tĩnh lại một chút.”
Trác Đông vô lực gật đầu, để Hùng Vũ Đan một mình trong phòng ngủ, còn mình bước ra khỏi phòng, nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Anh vào khu vực hút thuốc hút một điếu.
Anh biết quá khứ của Hùng Vũ Đan, biết rõ tất cả những đau đớn mà Hùng Vũ Đan đã trải qua.
Dù biết điều đó, nhưng anh cảm thấy mình vẫn chưa thể thấu hiểu được nỗi đau khi bị chính những người thân yêu của mình bỏ rơi và ghê tởm.
Hùng Vũ Đan đã phải chịu đựng tất cả sự kỳ thị, bất công, nhận phải ác ý của thế giới này mang lại, hắn đã rất vất vả để có được vị trí như ngày hôm nay, không ai có đủ tư cách lấy đi hết thảy những thứ hắn đã phải liều mạng dốc sức để có được.
Trác Động ném tàn thuốc vào khe tàn thuốc chuyên dụng, dựa vào tường, hờ hững nhìn trần nhà.
Sau đó, anh hít một hơi thật sâu, như thể đã đưa ra quyết định nào đó.
Anh cầm lấy điện thoại, tìm một dãy số rồi ấn vào.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
Trước khi đầu dây bên kia lên tiếng, Địch Đông mở lời: “A lô? Đây có phải là Entertainment Weekly không? Tôi là bạn trai của chị Thiên Hương. Bây giờ tôi muốn đưa ra lời giải thích chính thức về mấy chuyện xảy ra gần đây...... Được, được, tôi sẽ gửi địa chỉ cho các bạn, mang theo thiết bị đến càng sớm càng tốt.”