“Tháo mặt nạ xuông? Được thôi!”
Lâm Thành rất thoải mái mà đáp ứng yêu cầu này của Hắc Tường Vi, hắn cũng không phải là không thể dùng khuôn mặt thật của mình để gặp gỡ người khác. Trước đây, Lâm Thành đeo theo mặt nạ cũng chỉ đơn giản bởi vì muốn tránh khỏi những phiền phức không đáng có mà thôi.
Bây giờ, nếu như đã bị người khác nhận ra thân phận thật thì có đeo hay không đeo mặt nạ thì cũng chẳng có gì khác nhau.
Vừa dứt lời, Lâm Thành cũng tiện tay tháo xuống chiếc mặt nạ hình khỉ, để lộ ra một khuôn mặt đẹp trai và đầy nam tính.
“Oaaa, Nguyên Sơ tiểu ca thật là đẹp trai a!”
Mấy vị mĩ nữ đứng phía sau lưng của Hắc Tường Vi bắt đầu bàn tán, hò hét.
Ngoài trừ Hắc Tường Vi ra, các thành viên bên trong tiểu đội này, lần lượt có tên gọi là 【Tường Vi Nguyệt Nguyệt】,【Tuyết Nguyệt Y Y】, 【Băng Vũ】và【Hỏa Vũ】, toàn bộ đều là những em gái nhỏ tuổi, cực kì xinh xắn, dễ thương, có lẽ đang còn học cấp ba hoặc là đại học. Trong đó, nhỏ tuổi nhất chính là một đôi chị em song sinh có tên Băng Vũ cùng với Hỏa Vũ, thêm mấy ngày nữa là vừa tròn 18 tuổi.
Đột nhiên bị nhiều em gái xinh đẹp vây quanh, khen ngợi như vậy, trong đáy lòng của Lâm Thành cũng xuất hiện một chút vui mừng, thỏa mãn.
Chẳng trách lại có nhiều thanh niên thích dẫn theo mĩ nữ đi cầy cấp như vậy. Mỗi một ánh mắt, mỗi một nụ cười của các nàng đều có thể khiến cho người ta rung động không ngừng. Đặc biệt là trong những hoàn cảnh đánh quái, đánh BOSS, có thể thân mật giúp đỡ, nương tựa lẫn nhau, khó tránh khỏi sẽ sinh ra tình cảm. Đối với một người trẻ tuổi mà nói thì đây tuyệt đối là một trải nghiệm hết sức thú vị.
Trên thực tế, Lâm Thành cũng không có đẹp trai tới mức độ như vậy, nhiều nhất cũng chỉ được coi là một tiểu soái ca, không thể nào so sánh cùng với những ngôi sao ở trong phim được. Tự nhiên được khen ngợi một cách dồn dập, quá đáng như vậy khiến cho hắn cảm thấy có chút ngại ngùng.
Thực ra, việc đeo mặt nạ giống như Lâm Thành cũng rất dễ khiến cho những người khác phải hiểu lầm. Phải biết rằng, có không ít người đem theo mặt nạ là để che dấu đi khuôn mặt không được đẹp mắt của mình, ngày rộng tháng dài, mọi người dần dần đều có một cách nghĩ sai lệch đối với những người đeo mặt nạ, đó chính là xấu xí tới mức không dám tháo ra gặp người.
Bây giờ, đột nhiên các nàng phát hiện ra, ẩn dấu phía sau một tấm mặt nạ chính là một anh chàng đẹp trai, cho dù chỉ là một tiểu soái ca đi chăng nữa thì cũng quá đủ để đem lại một sự ngạc nhiên, kích động rồi. Loại cảm giác này có nguồn gốc từ sự đối lập giữa hình ảnh trong tưởng tượng cùng với sự thật ngay trước mắt, khiến cho tình cảm của con người bị khuyếch đại lên rất nhiều lần.
“Mấy nữ sắc lang các ngươi cũng nên kìm chế một chút, đừng có mà dọa chạy mất đại thần của chúng ta.” – Hai con mắt của Hắc Tường Vi cũng tỏa sáng, khóe miệng hơi vểnh lên, mang theo một nụ cười hài lòng.
“Khục khục, được rồi, chúng ta vào chủ đề chính trước đã.”
Lâm Thành bị nhìn chằm chằm khiến cho toàn bộ cơ thể đều không được tự nhiên, có một loại cảm giác kì lạ như đã đi nhầm vào trong ổ sói!
Con gái thời nay thực sự quá cởi mở rồi, so với con trai thì còn nhiệt tình hơn.
“Vừa rồi, khi huynh giết chết Bạch Ngân Chiên Lang, trên thi thể của nó có lấy được một vật phẩm tên là “Đá Ngân nguyệt” hay không? Đây chính là vật phẩm nhiệm vụ mà bọn muội đang tìm kiếm, bước tiếp theo của nhiệm vụ chính là mở ra lối cửa vào của một phó bản ẩn, đang nằm tại một vị trí sâu ở bên trong Ác Lang Cốc.” – Hắc Tường Vi hơi do dự, suy nghĩ một lát rồi mới chầm chầm kể ra.
“Đá Ngân Nguyêt? Phó bản ẩn?” - Lâm Thành giật mình, hơi ngạc nhiên mà nhìn về phía Hắc Tường Vi.
Hắn lập tức kiểm tra túi đeo lưng, quả thực có một vật phẩm tên là Đá Ngân Nguyêt.
【Đá Ngân Nguyệt】: Vật phẩm nhiệm vụ, hiệu quả chưa biết.
Những vật phẩm nhiệm vụ, thông thường sẽ không hiển thị thông tin, ngoài trừ những vật phẩm chuyên được sử dụng để ghi chép như giấy, sách v.v…
Những thứ này yêu cầu người chơi phải tự mình tìm tòi, khám phá. Tuy nhiên, trường hợp của Hắc Tường Vi thì hoàn toàn ngược lại, các nàng biết trước tình báo về Đá Ngân Nguyệt rồi sau đó mới là nghĩ cách để lấy tới tay.
“Đúng là ta đang có thứ này, tiếp tục đi, ta có cảm giác rằng chúng ta thực sự có thể hợp tác 1 lần.”
Lâm Thành cầm Đá Ngân Nguyệt lên tay, chỉ cảm thấy một luồng hơi lạnh lẽo đang từ từ truyền vào bên trong da thịt.
“Nhiệm vụ lần này là do bọn muội lấy được tin tức tình báo từ phía của người thợ săn một mắt đang canh giữ cổng vào của Hôi Sắc mật Lâm. Thực ra, Bạch Ngân Chiến Lang cũng không phải là chủ nhân của Ác Lang Cốc, thủ lĩnh thực sự của mảnh đất này chính là Hoàng Kim Chiến Lang! Mà muốn có được tư cách để khiêu chiến Hoàng Kim Chiến Lang thì cần lấy được một vật phẩm điều kiện, chính là Đá Ngân Nguyệt. Huynh có thể xem nó như một tấm vé được sử dụng một lần để vào bên trong phó bản.” - Hắc Tường Vi nhận thấy ý tứ muốn hợp tác từ trong lời nói của Lâm Thành, nàng nhìn về phía Đá Ngân Nguyệt, cuối cùng cũng quyết định nói ra tất cả thông tin mà mình đã lấy được.
Hoàng Kim Chiến Lang? hoàng kim thủ lĩnh?
Trong đáy mắt của Lâm Thành bỗng có ánh sáng lóe lên nhưng sau đó hắn lại nhíu mày, trầm tư không nói gì.
BOSS bạch ngân cùng với BOSS hoàng kim là 2 khái niệm cực kì khác nhau. Lần trước đã ăn không ít thiệt thòi ở trong tay của Kim Mao Hầu Vương, Lâm Thành vẫn còn chưa quên. Tuy rằng, khi đó thực lực của hắn còn thấp hơn bây giờ rất nhiều, không chỉ thiếu hụt về trang bị mà cấp độ cũng rất thấp, việc đánh BOSS là một điều quá mức mạo hiểm. Tuy nhiên, có một sự thật mà hắn không thể không công nhận, đó chính là thực lực của BOSS hoàng kim thực sự quá mức khủng bố, trước đây có thể giết được nhưng lần này còn có thể gặp may mắn như lần trước nữa hay không? Vẫn là đợi hắn đạt tới cấp 10 rồi lại tính sau đi.
Trong lòng đã có quyết định, Lâm Thành ngẩng đầu lên, trả lời Hắc Tường Vi.
“Hoàng kim thủ lĩnh có thực lực rất đáng sợ, điểm thuộc tính đều là gấp 3 đến 5 lần so với bạch ngân thủ lĩnh, nếu như chỉ dựa vào một mình ta thì sẽ cực kì khó khăn, thực lực bên phía nàng như thế nào?”
Hàm ý ẩn chứa trong lời nói của Lâm Thành cũng hết sức rõ ràng, đừng có kéo chân ca, ca không phải là lực sĩ.
“Về điểm này thì huynh hãy yên tâm, những thành viên chủ chốt của Hoa Hồng Đen bọn muội cũng không phải là người ăn chay. Tới khi đó, chắc chắn sẽ đem đến cho huynh một sự vui mừng ngoài ý muốn.” – Hắc Tường Vi bắt đầu thề thốt, bảo đảm về thực lực của công hội nhà mình.
“Thôi được rồi, đợi ta lên tới cấp mười rồi chúng ta lại bàn bạc sau. Bây giờ, việc đi luyện cấp vẫn là quan trọng hơn.”
Cho dù đã nhận được lời nói đảm bảo của Hắc Tường Vi nhưng Lâm Thành vẫn chưa yên tân lắm. Hơn nữa, muốn đạt tới cấp 10 thì cần ít nhất là mấy tiếng thời gian nữa, cho nên hắn cũng không phải quá mức vội vàng để làm gì.
“Quái rơi đồ thì phân chia như thế nào?” - Lâm Thành đặt một câu hỏi cuối cùng, cũng là vấn đề quan trọng nhất.
“Nếu như Hoang Kim Chiến Lang thực sự lợi hại, khủng bố như những lời mà huynh đã nói thì muội nguyện ý cùng với huynh chia đều năm năm. Thậm trí, có thể cho huynh quyền ưu tiên được lựa chọn trước 1 kiện trang bị!” – Hắc Tường Vi chống cằm, suy nghĩ rất lâu, cuối cùng đưa ra một lời đề nghị cực kì hấp dẫn.
“Được, cứ quyết định như thế đi!”
Lâm Thành cũng nhìn ra, đây có lẽ chính là cái giá cao nhất mà đối phương có thể bỏ ra. Hơn nữa, điều kiện này cũng là rất có thành ý rồi, hắn cũng không thèm cò kè mặc cả thêm nữa, thế là gật đầu đồng ý luôn.
Sau khi bàn bạc mọi chuyện xong xuôi, tuy rằng có chút tiếc nuối nhưng hắn vẫn phải tạm biệt mọi người để tiếp tục công việc cày cấp của mình.
Hắn là một con sói cô độc, tuyệt đối không phải là sắc lang.
Phương pháp đánh quái của Lâm Thành quá mức biến thái, chỉ thích hợp để cho bản thân sử dụng chứ không hề phù hợp để kéo theo đoàn đội.
Mặt khác, những thông tin lấy được từ bên phía Hắc Tường Vi cũng khiến cho Lâm Thành nảy ra một vài suy nghĩ kì lạ.
Hắn nhìn vào bao đựng đồ đang chứa đầy ắp các loại vật phẩm khác nhau, quyết đoán mà bước nhanh chân trở về để giao nhiệm vụ, thuận tiện có thể thăm dò một chút. Người thợ săn đó hình như có vấn đề, chắc chắn vẫn còn đang dấu diếm rất nhiều bí mật có thể khai thác, đào móc được.
Tại cửa vào của Hôi Sắc Mật Lâm, người thợ săn một mắt vẫn đang ngồi canh giữ ở đó.
Tuy nhiên, sau khi Lâm Thành lấy ra hơn 1000 quả tim sói để bàn giao nhiệm vụ, trên khuôn mặt không hề có một chút gợn sóng nào của người thợ săn cuối cùng cũng lộ ra vẻ mặt không thể nào tin được.
……………..