Ta Sống Lại Ở Thế Giới One Piece

Chương 120: Chương 120: Aokiji




Chiều hôm đó, Luffy cầm theo lá cờ của băng Foxy và dẫn cả băng đi gặp một ông lão, khi nhìn thấy cả băng mũ rơm, ông lão nói.

- Các cậu là...

Luffy cười hì hì giơ lá cờ lên nói.

- Bọn hải tặc ấy đã bị bọn tôi đánh bay rồi.

Ông lão nhìn lá cờ trên tay Luffy sau đó lại nhìn Luffy nói.

- Cảm ơn cậu.

Luffy nói.

- Không có gì. À, đúng rồi. Những người này là đồng đội của tôi.

Usopp nói.

- Đây là ông Tonjit. Ông ấy là một dân du mục, nhưng mà bây giờ ông ấy đã bị lạc khỏi làng của mình rồi.

Chopper chạy lại gần con ngựa nói.

- Shelly, để tớ băng bó cho cậu nhé.

Trong lúc Nami nói muốn đưa ông lão đi về làng thì Isora nhìn vào căn nhà hỏi.

- Ông lão chỉ có một mình thôi à?

Usopp nói.

- Đúng vậy, ông ấy bị kẹt trên cặp cà kheo hết 10 năm nên chỉ còn có một mình thôi.

Isora hỏi.

- Vậy người đứng đó là ai?

Usopp hỏi.

- Người đứng đó?

Isora nói.

- Các cậu, tập trung!

Tất cả mọi người nhìn vào căn nhà, nơi đó có một người đàn ông mặc bộ vest trắng, mái tóc xù, đeo một cái bịt mắt, cao hơn 2 mét đang dựa vào từng ngáy ngủ, nhưng mà bỗng nhiên người đàn ông đó giơ tay lên nói.

- Hello!!!

Isora lập tức cảm thấy một luồng áp lực vô hình áp tới, lúc này người đàn ông đó kéo miếng che mặt lên mở miệng hỏi.

- Các ngươi là ai?

Luffy tức giận hét.

- Câu đó phải do bọn ta hỏi mới đúng!

Usopp nói.

- Ta cứ tưởng ngươi là cây cối gì chứ.

- Hử?

Người đàn ông nhìn vào Robin sau đó phát ra âm thanh kinh ngạc, Robin vừa nghe thấy thanh âm đó thì lập tức kinh hãi tới mức ngã ra sau, Luffy kinh ngạc nói.

- Robin?

Sanji nói.

- Cô sao thế Robin?

Isora nhíu mày nghĩ.

- Hình như mình thấy người này ở đâu rồi...

Lúc này người đó lại mở miệng nói.

- Không ngờ cô đã biến thành mỹ nhân rồi đó, Nico Robin.

Luffy nói.

- Robin, cô quen ông ta à?

Người đàn ông nói.

- Trước đây chúng ta đã gặp nhau.

Isora mở to mắt chỉ vào người đàn ông nói.

- Một trong ba đô đốc của tổng bộ hải quân, Aokiji!

Luffy, Zoro, Sanji nghe vậy thì lập tức vào tư thế chiến đấu đề phòng nhìn Aokiji, Aokiji nói.

- À ra, à ra! Đừng có nghiêm trọng như thế. Ta đến đây không phải là nhận lệnh để bắt ai cả. Mà là vì thời tiết hôm nay rất đẹp, nên tới đây để đi dạo một chút thôi...

Isora hỏi.

- Một đô đốc hải quân lại có thời gian rảnh để đi dạo à?

- Đô đốc hải quân rảnh hơn cậu nghĩ đó.

Aokiji trả lời Isora xong thì lại nhìn Nami nói.

- Ồ, ở đây còn có một cô bé quyến rũ này! Xin chào. Tối nay cô có rảnh không?

Isora kéo Nami qua một bên đề phòng nhìn Aokiji, Sanji lập tức hét lên.

- Đừng có đụng vào các cô gái ở đây! Tên cao kều chết tiệt!

Aokiji nói.

- Chán ghê, ta đã bảo là đừng nghiêm túc thế mà các ngươi không nghe. Ta chỉ đến đây để đi dạo thôi. Đừng có nóng như thế. Các ngươi không phải là... À quên, đúng rồi...

- Ta chẳng hiểu ngươi nói cái gì cả!

Usopp nói.

- Isora, cậu có nhầm người không? Tên này mà là đô đốc hải quân sao?

Robin đứng lên nói.

- Isora không có nhầm đâu, ông ta là một trong ba đô đốc hải quân, Aokiji. Ông ta cùng với Akainu và Kizaru là ba đô đốc nghe lệnh trực tiếp từ thủy sư đô đốc của chỉnh phủ thế giới.

Aokiji nói.

- Có nghe qua câu “ đừng đánh giá qua vẻ bề ngoài” chưa? Nguyên tắc của hải quân bọn ta là “ Chính nghĩa đến từ từ”.

- ĐÚNG NHƯ THẾ ĐẤY!

- À, xin lỗi, đứng mệt quá.

Aokiji ngồi xuống, Usopp lại hỏi.

- Nếu mệt thì tại sao ông lại đứng mà ngủ?

Aokiji vừa nằm vừa nói.

- Nói đơn giản là ta không muốn bắt các ngươi, ta chỉ đến để xác nhận tin tức của Nico Robin. Sau khi mất tích ở đảo Alabasta. Hóa ra đúng như ta dự đoán. Cô ta đi với các ngươi!!!

Sanji nói.

- Tên này lười thật.

Usopp nói.

- Kiểu chậm chạp thế này mà là đô đốc sao?

Isora nói.

- Các cậu im lặng một chút đi. Ông ta rất mạnh đấy, phải nói là ông ta mạnh hơn cả Enel.

Aokiji nói.

- Ta nghĩ là ít nhất cũng phải báo về bộ tư lệnh. Sau khi thêm một đối tượng truy nã có thưởng nữa thì tổng tiền thưởng của các ngươi là... 100 triệu cộng 60 triệu cộng 79 triệu... Không biết bao nhiêu nữa nhưng chắc là nhiều lắm.

Zoro nói.

- Thì ngươi cứ tính đi.

- Gomu Gomu...

- Hở?

Đúng lúc Luffy muốn ra tay, Usopp và Sanji vội kéo Luffy lại nói.

- Luffy khoan đã! Đừng nóng!

- Bỏ tớ ra! Các cậu làm gì vậy?

- Sao cậu lại đánh nhau với hắn!

- Hắn là một trong những người mạnh nhất của hải quân đấy!

- Vậy rồi sao? Không lẽ chúng ta ngoan ngoãn nộp Robin lên cho hắn à?

Isora nhìn ba người đang cãi nhau nói.

- Nami, cậu dẫn Chopper đi về thuyền đi.

Nami hỏi.

- Còn mấy cậu?

Isora nói.

- Nếu có đánh nhau thì tớ không có thời gian lo cho cậu đâu. Đi trước đi.

Nami nắm chặt nắm tay sau đó buông ra quay người kéo theo Chopper rời đi, Isora nói.

- Usopp! Cậu cũng đi luôn đi.

Usopp run giọng nói.

- K-Không được! Tớ là chiến sĩ vĩ đại trên biển.

Aokiji nói.

- Coi nào, coi nào. Ta đã nói là không có đánh nhau rồi mà nhỉ. Cũng tới lúc ta phải đi về rồi, nhưng trước khi về ta cho các ngươi biết là. Trong lúc ngủ, ta đã nghe thấy những gì các ngươi nói rồi.

Ông Tonjit nói.

- Hả?

Aokiji nói.

- Ta không ngủ say lắm cho nên các ngươi nói gì ta đều có thể nghe được. Đi chuẩn bị dọn nhà đi, ta sẽ giúp ngươi đi.

Luffy nói.

- Này, ông cà kheo đừng tin hắn! Hắn là hải quân đấy!

Không khí trầm trọng nghiêm túc lại bị một câu nói của Luffy đánh tan mất, ông Tonji im lặng một lúc rồi nói.

- Có lẽ tin được mà nhỉ?

Luffy đơ mặt một lúc rồi nói.

- Tin được à? Đúng, với người bình thường thì tin được... Hải quân là người tốt nhưng chúng tôi là người xấu.

Isora đè Luffy xuống nói.

- Cậu im lặng đi Luffy.

Aokiji nói.

- Tôi nghe được, ông muốn đuổi theo thôn làng của ông đã dọn đi khi ông vắng mặt... Phải đi tới đảo thứ 5 kể từ đảo này. Và phải đợi cho thủy triều xuống mới cởi ngựa qua được. Nhưng hiện tại chân con ngựa ấy đã bị thường, đúng không???

Usopp nói.

- Nếu ngươi biết rõ tình hình thì ngươi cũng biết rằng, bây giờ không thể để ông Tonjit dọn nhà được.

Aokiji nói.

- Không sao đâu!

Usopp nói.

- Không có chút sức thuyết phục nào!

Robin nói.

- Không, nếu là hắn... Thì chắc chắn hắn làm được.

....

Mười phút sau, cả đám người xuất hiện ở bờ biển, ông Tonjit nói.

- Đây chính là nơi con đường xuất hiện mỗi năm, khi thủy triều rút.

Aokiji nói.

- Thỉnh thoảng vật động cơ thể một chút cũng tốt.

Luffy hỏi.

- Tiếp theo ông định làm gì đây? Không lẽ định kéo theo cả ngựa lẫn nhà mà bơi qua à?

Aokiji nói.

- Vậy sao được. Cái vị tránh ra một chút đi.

Nói xong Aokiji bước đến sát mé nước, để tay xuống nước, đúng lúc này có một con hải vương ngoi lên khỏi mặt nước muốn cắn Aokji, Luffy muốn ra tay để giúp nhưng mà Aokiji đột nhiên lầm bầm một câu.

- Thế kỷ băng hà!

Sau đó mặt biển và con hải vương lập tức bị đống băng lại trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, Robin nói.

- Hắn là người băng, người sở hữu của trái ác quỷ hệ Logia mang tên Hie Hie no Mi.

Usopp nói.

- Đây là sức mạnh của đô đốc hải quân...

Aokiji đứng lên nói.

- Có lẽ băng sẽ tồn tại trong một tuần lễ, ông cứ từ từ mà đi. Chúc ông tìm được thôn làng cùa ông. À, trên đường đi sẽ hơi lạnh, nhớ mặc áo ấm vào nhé.

Sau một phen tạm biệt, ông lão Tonjit bắt đầu hành trình đi tìm lại thôn làng của mình....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.