- Blè blè blè~!
- Gì đấy?! Kế hoạch thế nào rồi?!
- Hắc xì ~!
Guile ngồi trên con tàu rách nát cầm một cái Den – Den – Mushi, cố chịu cơn rét lạnh, nói.
- Kế hoạch th-thất bại rồi... Hắc xì ~!
- Đồ ngu! Ta đã bảo ngươi đừng coi thường chúng rồi mà! Khốn kiếp! Kế hoạch đang tiến triển rất thuận lợi đấy!
Guiler giấu vẻ tức giận trong mắt đi, hướng về Den – Den – Mushi, nói.
- Tôi rất xin lỗi... Hắc xì ~! Lần tới, chắc chắn... Hắc xì ~!
- Được rồi! Mấy việc đó không còn quan trọng nữa. Bọn ngươi đứng qua một bên đi.
Guile nghe vậy thì vội nói.
- Nhưng-...
- Oi,oi, không nghe ta nói à? Những kẻ hèn nhát và vô dụng như bọn mi thì nên đứng ngoài cuộc đi, dính vào chỉ tổ làm gánh nặng thôi. Hiểu chứ?
Guile nghe vậy thì lửa giận tậng sâu trong mắt gần như bùng phát, nhưng nhanh chóng bị hắn dùng nụ cười để che giấu, nói.
- V-Vâng. Tôi sẽ làm như ngài muốn.
- Ha...
Isora dựa vào tường, mỉm cười nói.
- Có vẻ đêm nay là một đêm khá thú vị đây... Cậu về thuyền không, Chopper?
- Chưa được.
Chopper ngồi cạnh giường bệnh, vừa nói chuyện với đứa bé vừa trông chừng người bệnh, nghe Isora hỏi, Chopper quay đầu nói.
- Anh ta vẫn đang hôn mê sâu, thân là một bác sĩ, tớ không thể bỏ mặt bệnh nhân khi bệnh nhân đang trong tình trạng này.
- Vậy thì cậu ở đây trông chừng người bệnh đi.
Isora quay đầu nói.
- Có vẻ cái thế lực ở phía sau đám “Ngư dân” này không biết hải tặc được treo thưởng hơn 600 triệu Belly có sức mạnh khủng khiếp thế nào... À, mong là Luffy có thể nghiêm túc một chút...
...
- Khốn kiếp!
Usopp tức giận nói.
- Lũ khốn dám lừa cả chúng ta!
Luffy đứng trên cao nhìn ra con tàu phía sau, dường như đang tự hỏi gì đó, nói.
- Chopper...
- Có Isora ở bên đó nên cậu cứ yên tâm đi Luffy, không sao-
Nami đang nói, nhưng thấy Luffy như nhìn thấy thứ gì thì hỏi.
- Gì thế Luffy?
- Là ông chú đó!
Luffy hạ thấp trọng tâm cơ thể, hướng vể phía Guile đang bước tới gần sợi dây thừng, hét.
- Đồng đội của tôi đâu?!
- Thuyền trưởng mũ rơm!
Guile nói.
- Tôi rất hối hận vì đã lợi dụng lòng tốt của các cậu, giờ... Chúng ta... Mỗi người một ngã.
Dứt lời, Guile rút thanh đao bên hong ra, giơ lên cao muốn chặt đứt dây thừng, nhìn thấy thế, Luffy vội hét.
- Oi, oi! Đợi chút đã, ông chú! Ông định làm gì thế?!
- Tệ thật!
Sanji nói.
- Hắn đang cố cắt đứt sợi dây nối tàu!
- Chết tiệt!
Luffy hét lên một tiếng, rồi dùng chiêu [Gomu gomu no: Pistol = “Súng lục cao su”] đấm thẳng về phía Guile.
- Dừng lại!
Guile nghe thấy tiếng hét, ngẩng đầu lên nhìn, khi thấy cánh tay của Luffy đang duỗi dài ra thì nhíu mày nói.
- Sức mạnh trái ác quỷ sao? Thật là phiền phức...!
Nhìn thấy Guile muốn nhân lúc cánh tay của Luffy bị kẹt trong sàn tàu mà cắt đứt sợi dây, Robin nhanh chóng dùng năng lực, lập tức có 4 cánh tay mọc lên giữa ngực của Guile, sau đó 4 cánh tay nhanh chóng chặn tay của Guile lại.
- Gì vậy?!
Guile nhìn 4 cánh tay trên ngực, lại liếc nhìn Robin trên boong tàu Thousand Sunny, nói.
- Cô ta cũng có sức mạnh trái ác quỷ à?!
...
- Ngài Sarco, bẫy hải âu đã chuẩn bị xong rồi.
Lúc này, trên một con tàu ở đâu đó khá gần Thousand Sunny, có một người mặc bộ đồ khá kì lạ, đang hướng về phía một người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi màu hồng, khoác bên ngoài một cái áo hoa mĩ mà báo cáo.
- Tốt!
Người đàn ông tên Sarco, hạ cái ống nhòm trong tay xuống, nói.
- Vậy, chúng ta bắt đầu thôi! Showtime!
- Tách ~!
Sau một tiếng búng tay, một bản nhạc du dương lập tức vang lên trong bóng tối...
- ?!
Usopp nhíu mày, hỏi.
- Các cậu có nghe thấy tiếng nhạc không?
- Tiếng nhạc?
Nami hỏi.
- Ở đâu?
Usopp nghiêng nghiêng đầu, lắng nghe 2 giây rồi nói.
- Nó đến từ mạng phải...
- ?!
Zoro như phát hiện ra thứ gì, nói.
- Có rất nhiều Ki khác nhau ở hướng kia. Chúng ta bị mai phục à?
- Có thể...
Sanji nói.
- Nhưng mà đám này cũng quá yếu thì phải...
- Tàu hải quân!?
Usopp nhìn về hướng phát ra tiếng nhạc, khi thấy một con tàu hải quân đang tiến đến gần thì giật mình nói.
- Không thể nào! Là hải quân!
- Cái gì?!
Trong tiếng kêu kinh ngạc của đám người, Zoro nhíu mày nói.
- Chúng truy đuổi chúng ta đến tận đây luôn sao?!
- “Không, đám đó không rảnh đến thế...”
Zoro vẫn nhíu mày, nghĩ.
- “Một đám người mai phục ở phía xa, đội nhiên lại có tàu hải quân ở đây... Trên tàu hải quân cũng không có bao nhiêu người...”
- Chuyện này có vẻ thú vị đây...
Sanji quay đầu hỏi.
- Nói gì thế, đầu rêu?
- Không có gì.
Sanji nghe vậy thì không quan tâm, nói.
- Tối nay đúng là rắc rối! Một đêm tệ hại!
Luffy nói.
- Nami, điều khiển tàu rời đi!
- Tớ biết rồi!
Nami đáp lời một tiếng rồi chạy tới bánh lái ở mũi thuyền.
- Đùng!
Nghe tiếng nổ, Usopp chạy ra mạn thuyền nói.
- Oi, oi, oi! Chúng đang nả pháo về phía chúng ta kìa! Tệ-... Lạ thật, sao minh lại cảm thấy cái này không phải pháo... Nhưng mà, dù sao thì... NHANH LÊN ĐI, NAMI! CHÚNG SẼ BẮN CHÚNG TA THÀNH CÁI SÀN MẤT!
- Biết rồi!
Nami nói.
- Sanji!
- Rõ!
Sanji đáp một tiếng rồi nhanh chóng quay bánh lái đưa tàu quẹo phải, đúng lúc này, trong bóng đêm phía trước có ánh sáng xuất hiện, nơi mà ánh sáng chíu vào là một hàng gồm 5 chiếc quân hạm, Zoro thấy thế thì nói.
- Phia trước cũng có à...
Luffy hỏi.
- Nami, giờ làm gì đây?!
Nami nói.
- Quẹo trái!
Sanji nghe lệnh, lập tức quay bánh lái sang trái, nói.
- Rồi, rồi.
- ?!
Nami nhìn những con tàu hải quân đột nhiên xuất hiện xung quanh, nói.
- Không thể nào!
Zoro nói.
- Đâu đâu cũng có à...
Luffy nói.
- Nhiều quá trời!
Nami nói.
- Chúng ta bị bao vây rồi!
- Không.
Sanji nói.
- Các cậu không thấy phi lý à? Làm cách nào mà nhiều quân hạm như thế đến gần mà chúng ta không hay biết chứ...
- À ha...
Isora bay lơ lửng trên bầu trời tối đen, từ từ hạ xuống, nói.
- Lâu lâu thấy cậu thông minh một lần ha, Sanji.
- Tên lùn khốn kiếp!
Không quan tâm đến cơn tức giận của Sanji, Isora nói.
- Nếu các cậu tập trung cảm nhận, các cậu sẽ thấy là chỉ có một nơi duy nhất là có người. Còn lại thì chỉ là cái thùng gỗ và một cái buồm hải quân.
Nami nhíu mày nói.
- Toàn bộ đều là giả, mục đích của chúng là gì?
Zoro chỉ vào lỗ hỏng duy nhất ở vòng vây, nói.
- Chắc là đang muốn dụ chúng ta vào chỗ đó...
Luffy hỏi.
- Giờ sao đây?
Nami nói.
- Đương nhiên là lấy lợi tức rồi, chúng dám trêu đùa chúng ta, giờ phải cho chúng trả giá!
- Đúng vậy!
Usopp tức giận nói.
- Bắt chúng trả giá!
- Nhưng tớ thấy như vầy không vui lắm.
Isora nói.
- Hay là giờ chúng ta đi vào chỗ đó.
Nhìn thấy vẻ mặt giết người của Nami, Isora vội nói.
- Cậu nghĩ đi Nami, nếu chúng muốn ta đi đường đó, nghĩa là căn cứ của chúng ở đó, mà đã là căn cứ thì vàng bạc và kho báu đều ở đó. Cậu không muốn cướp sạch hả?
Nami nghe xong, vui vẻ nói.
- Được, chúng ta đi cướp sạch chúng thôi! Nhanh nào các cậu! Sanji lái tàu đi!
- ...
Isora lùi lại, hói nhỏ.
- Tớ làm sai cái gì đúng không?
- Ừ.
Zoro nói.
- Cậu mới vừa đánh thức con quỷ tham tiền...