- Này, mấy cậu!
Isora giơ cao xấp lệnh truy nã, chạy vào trong kêu lên.
- Lệnh truy nã! Có lệnh truy nã mới này!
- Gì?
Sanji nhanh chóng thò đầu ra nói.
- Có của tớ không?
- Lộc cộc, lộc cộc ~!
Tiếng bước chân dồn dập vang lên, Luffy và Zoro cũng chạy vào hỏi.
- Tiền thưởng của bọn tớ có tăng không?
- Mấy cậu từ từ nào.
Isora lật lật xấp lệnh truy nã trong tay, đến khi nhìn thấy hình của Luffy thì nói.
- Luffy, cậu được tăng lên 300 triệu.
- 300 triệu!?
Luffy cầm tờ lệnh truy nã, hào hứng nói.
- Tuyệt vời! Xem này Coby! Tiền thưởng của tớ lại tăng lên rồi!
Nhìn Luffy cầm theo tờ lệnh truy nã chạy ra ngoài, Isora cúi đầu tiếp tục lật.
- Đây rồi.
Sanji vội hỏi.
- Của tớ à? Của tớ đúng không?
- Không.
Isora giơ tờ lệnh truy nã lên nói.
- Là của Zoro.
- 120 triệu à?
Zoro cầm tợ lệnh truy nã nói.
- Cũng không tệ lắm.
- Của tớ đâu?
Sanji ghen ghét nhìn Zoro một cái rồi nói.
- Mau tìm lệnh truy nã của tớ.
- Chắc là không có đâu.
Zoro khoanh tay dựa vào tường nói.
- Khỏi tìm chi mất công.
- Gì chứ?
Sanji nổi khùng hét lên.
- Ngươi có ý gì hả, đầu rêu?!
Zoro quay đầu đi ra ngoài nói.
- Không có gì.
Trong lúc hai người châm chọc nhau, Isora cầm một tờ truy nã ghi [Hắc Cước: Sanji].
- Có lộn ở đâu không nhỉ?
Isora ngắm nhìn cái hình trên tờ lệnh truy nã, lại liếc nhìn mặt của Sanji, sau khi giơ lên hạ xuống, xem xét hồi lâu, Isora mới nhíu mày đưa cho Sanji nói.
- Của cậu này...
- Của tớ sao?
Sanji vội cầm tờ lệnh truy nã lên, nói.
- Để xem là bao nh-...
Sanji ngẩn người nhìn tờ lệnh truy nã một lúc lâu, sau đó cắn răng ném tờ truy nã xuống đất nói.
- Khốn kiếp!
Isora vỗ vai Sanji, thở dài nói.
- Tớ thấy cũng giống mà. . Truyện Việt Nam
Sanji vuốt mặt nói.
- Được rồi, đừng có an ủi tớ...
- Này, gì thế?
Zoro đi vào hỏi.
- Có tìm thấy lệnh truy nã của sắc đầu bếp chưa?
- Chưa, chưa thấy.
Không chờ Isora nói gì, Sanji đã vội nói.
- Ngươi vào đây làm gì đấy?
- Không làm gì cả... Hả, cái này là...
Zoro đáp lời Sanji, sau đó lại đột nhiên nhìn thấy tờ lệnh truy nã rơi trên mặt đất, đúng lúc Zoro muốn cúi người nhặt thì Sanji trực tiếp xông lên, đá ra một cước.
- Keng ~!
Đế giày của Sanji và sóng kiếm của Zoro chạm vào nhau, sau đó hai người tách ra, Zoro bực mình hỏi.
- Muốn đánh nhau hả, sắc đầu bếp?!
Sanji nói.
- Ta đang bực mình, nên muốn đánh nhau đó. Ý kiến gì?
...
Sau khi lặng lẽ nhìn Sanji và Zoro đánh nhau được một lúc, Isora nhàm chán mang theo xấp lệnh truy nã đi vào trong, ngồi lên bàn ăn từ từ xem...
- Chuẩn bị nào, mọi người.
Garp đứng trước lỗ hổng của vách tường, theo sau là một đám lính hải quân, sau khi nhận được lệnh của Garp, cả đám đồng thanh kêu lên.
- Tuân lệnh!
Garp giơ tay lên, chỉ ra sau nói.
- Sửa bức tường đi.
- Hở?!
- Nhưng ngài là người phá mà...
- Nếu kêu sửa thì sao ngài lại phá nó làm chi?
Garp khoanh tay đứng thẳng, bình tĩnh đáp.
- Vào bằng cách này trông ngầu hơn.
- Xin ngài đừng có phá đồ rồi biện minh kiểu đó!
- Nếu muốn chúng tôi sửa, thì ngài cũng phải giúp đấy.
- Hể?
Garp há tó miệng, sau đó nói.
- Được rồi.
...
- Cộc ~! Cộc ~! Cộc ~!
Từng tiếng gõ vang lên, cả nhóm mũ rơm đứng trong nhà nhìn ra nơi vách tường, chỉ có Isora là đang cầm hai tờ lệnh truy nã, nhíu mày nói.
- Mình có tận hai tờ lệnh truy nã à?
Nami đến gần, liếc nhìn tò lệnh truy nã, bên trên lệnh truy nã là tấm hình một thiếu niên tóc vàng, mặc một cái quần bơi màu xanh nhạt, thân trên là 8 khối cơ bụng cùng với một vết thương cực lớn kéo dài từ sau lưng ra trước ngực. Lại nhìn một tờ lệnh truy nã khác, là hình một thiếu niên tóc vàng, mặc một cái áo sơ mi trắng, quần trắng, khoác một cái áo ghi le cụt tay rộng thùng thình màu tím, trên trán có hoa văn hình mặt trời màu tím.
- Tớ nghĩ cái tờ lệnh 70 triệu này là lệnh cũ.
Isora nói.
- Tớ biết tờ 70 triệu là lệnh cũ, tớ chỉ đang nghĩ là nó ra lúc nào. Tại sao tớ lại không biết...
- Thường thì tờ lệnh truy nã sẽ bị kẹp theo những tờ báo, để mọi người biết thời gian lệnh truy nã bắt đầu.
Robin từ từ đi tới nói.
- Nhưng xấp lệnh truy nã này không có kẹp vào báo. Nên chúng ta không thể biết được thời gian lệnh truy nã bắt đầu đâu.
Zoro khoanh tay dựa vào tường, nói.
- Thời gian không quan trọng đâu, nếu tờ lệnh 70 triệu đó là lệnh cũ thì tờ lệnh mới của cậu là bao nhiêu thế?
Sanji cũng hỏi.
- Là bao nhiêu thế?
Isora nói.
- 97 triệu.
- Cái gì?
Sanji tức giận xông tới xách áo Isora lên hỏi.
- Dựa vào đâu mà cậu có tiền truy nã cao hơi tôi chứ?!
- Tớ đâu có biết đâu. Này đừng có kéo áo tớ, rách đấy!
Trong lúc Isora gỡ tay của Sanji ra thì, Garp dừng tay lại nói.
- Tờ lệnh truy nã của nhóc là do Kuzan đề nghị. Ta nhớ đó là chuyện của 1 tuần trước.
- Một tuần trước?
Nami để tay lên cằm nói.
- Là sau khi chúng ta bị đánh bại bởi...
Isora tiếp lời.
- Kuzan.
- Mà này, Luffy.
Garp dùng tay trái cầm búa, tay phải móc mũi, nói.
- Nghe nói là cháu đã gặp cha rồi à?
- Hả? Cha ấy ạ?
Luffy bất ngờ hỏi.
- Ông hỏi về cha là có ý gì? Cháu có cha ư?
- Sao cơ?
Garp vừa móc mũi vừa hỏi.
- Nó không tự giới thiệu cho cháu biết à? Ông nghe nói là nó đã gặp cháu ở Loguetown!
- Logtown?
Một hồi ức không tốt lắm lập tức xuất hiện trong đầu của mọi người, thứ mà Isora nhớ tới, chính là câu nói “Zoro cũng mê gái”.
- Này.
Zoro cũng đang nhớ về cô gái tóc xanh nào đó có bộ dáng rất giống người bạn thời thờ ấu, khi thấy nụ cười của Isora, Zoro trầm giọng nói.
- Nụ cười đó là ý gì hả?
Isora bịt miệng nói.
- Không, không có gì.
- À.
Sanji hỏi.
- Cha của Luffy thật sự ở đó à?
Luffy nhìn Garp hỏi.
- Cha cháu trông như thế nào?
Nami đứng gần Isora, nhỏ giọng nói.
- Không biết cha của Luffy là người thế nào...
- Cha cháu tên là...
Garp tăng tốc độ móc mũi nói.
- Monkey D. Dragon.
....