Một ngày sau khi rời khỏi “Đường băng” một ngày... Buổi sáng, khi tất cả mọi người đã ăn sáng xong và đi làm chuyện của mình, Sanji đứng tựa lưng vào cạnh cửa nhà bếp, nhìn Isora đang cầm một thỏi sắt đứng trước cái đe búa trên boong tàu, nói.
- Cậu lại rèn gì đấy?
- Ừm...
Isora nói.
- Tớ cảm thấy kiếm không còn hợp với tớ nữa, nên tớ muốn rèn vũ khí khác.
- Kiếm à?
Sanji liếc mắt nhìn lên đài quan sát, nói.
- Cậu nghĩ kĩ chưa đấy? Dù gì cậu cũng luyện kiếm từ nhỏ.
- Nghĩ rất kĩ rồi.
Isora dùng năng lực trái ác quỷ bao lấy thỏi sắc, vừa nung đỏ thỏi sắt vừa nói.
- Kiếm thật sự không thích hợp với tớ, mặc dù nó ngầu thật...
- Ah...
Sanji liếc nhìn vẻ mặt của Isora, quay người, nói.
- Tớ đi chuẩn bị thức uống cho các tiểu thư đây.
- Ờ...
Isora cảm nhận nhiệt độ tỏa ra từ thỏi sắt, hắn dùng tay cầm thỏi sắt đỏ rực để lên đe búa, dùng kèm kẹp chặt rồi giơ cao cây búa trên tay phải, đập xuống.
- Keng ~!
Trong tiếng va chạm của sắt, Isora dần chìm đắm trong suy nghĩ.
- “Nếu mình tiếp tục dùng kiếm, một ngày nào đó mình sẽ phải đánh nhau với Zoro... Kiếm đạo không phải ước mơ của mình, đừng nên cản đường của cậu ấy.”
- Tuy nói như vậy...
Garuda Goro nói.
- Nhưng cậu đã luyện kiếm đạo hơn 10 năm rồi, dùng thứ khác được không?
- Lúc đầu tôi đã thử dùng quyền thuật, nhưng mà gần đây tôi thấy là dùng tay không đánh nhau không phải sở trường của tôi.
Isora giơ thỏi sắt được đập mỏng lên nhìn nhìn, sau đó bỏ qua một bên cho sắt tự hạ nhiệt, nói.
- Nên tôi muốn rèn một thứ có thể chém như kiếm nhưng không phải kiếm. Trong lúc tìm mẫu, tôi đã tìm được [Naginata = “trong khá giống đại đao của tung của, dịch ra là Thái đao”], và [Yari = “Một loại giáo của nhật”], nhưng mà tôi lại không thích phần lưỡi của cả hai thứ đó, chúng trông nhỏ và nhẹ quá.
- Huh...
Garuda Goro thông qua ánh mắt của Isora nhìn thấy Isora đang gấp sắt thì hỏi.
- Vậy cậu định làm thế nào?
- Trông thanh [Yari = “Giáo”] có vẻ đẹp hơn [Naginata = “Thái đao”], nhưng mà phần lưỡi của [Yari = “Giáo”] thích hợp để đâm hơn chém.
Isora dùng năng lực trái ác quỷ nung nóng sắt, nói.
- Nên tôi quyết định sẽ rèn một lưỡi [Yari = “Giáo”] rộng, dày, cứng và sắt bén, vừa thích hợp để chém lẫn đâm.
- Ờ.
Garuda Goro hỏi.
- Rồi cậu định đặt tên cho nó là gì?
- Tên?
Isora dừng tay, ngẩng đầu suy nghĩ một lúc, nói.
- Tôi chưa nghĩ ra...
- ...
...
Sáng sớm hôm sau...
- Cộc cộc ~! Cộc cộc ~!
Tiếng gõ của búa gỗ liên lục vang lên, Nami cầm theo cây gậy thời tiết lặng lẽ mở cửa phòng Isora ra, đi tới giường của Isora, dùng tay đẩy đẩy, nói.
- Isora, dậy đi.
- Huh?
Isora mở mắt ra, mơ màng hỏi.
- Gì vậy, Nami? Tớ đang ngủ ngon mà...
- Cậu nghe thấy tiếng gì không hả?
- Tiếng gì?
Isora lắng nghe một lúc, nói.
- Là tiếng búa gỗ, có ai đang đóng cái gì hả?
- Giờ này làm gì có ai đóng cái gì!
Nami lôi Isora nói.
- Dậy mau, đi với tớ xem là cái gì.
- Được rồi, tớ biết rồi! Cậu đừng có kéo!
Isora nói xong thì hơi khom khom người xuống giường, Nami thấy vậy, hỏi.
- Cậu làm gì vậy?
- Cậu biết đấy.
Isora nói.
- Vào lúc sáng sớm, con trai thường hay... Tớ không muốn bị cậu hét lên “Biến thái!” rồi đánh một trận nên mới đi như vầy, được không?
Nami hơi hơi đỏ mặt, giơ gậy thời tiết lên, nói.
- Cậu đứng thẳng đi phía trước là được. Nhanh lên.
- Rồi rồi.
Isora bước nhanh ở phía trước, Nami đi phía sau, lần theo âm thanh, hai người đi tới nơi làm việc của Franky, nhìn cái bản [cấm vào] được dán trên sợi dây ngăn cách, Isora nói.
- Là Franky, mà cậu ta đang đóng cái gì ấy nhỉ?
- Hình như... Không thể nào!
Nami hét lên 1 tiếng rồi nhảy qua dây ngăn cách chạy đến gần Franky nói.
- Đó là...!
- Huh? Có chuyện gì thế?
Franky đứng lên, nói.
- Cô không thấy cái biển [Cấm vào] à? À được rồi, cái này không cần cô giúp. Tôi định làm mọi người ngạc nhiên sau khi hoàn thành nó, nên... Giữ bí mật với mọi người nhé.
- ...
Isora nghiêng đầu nhìn vào cái thứ Franky đang đóng, khi thấy chiếc Waver yêu thích của Nami được Franky cải tạo thành một thứ hoàn toàn khác thì giơ tay che mặt, nói nhỏ.
- Cậu tiêu rồi... Chia buồn cùng cậu, Franky...
Quả nhiên, Isora vừa dứt lời thì Nami đã đánh bay Franky, nhìn Franky phun máu đập vào đống gỗ, Isora quay người nói.
- Tớ về ngủ nhá, Nami.
- Ờ.
Nami đáp lời Isora xong, chỉ về cái Waver hỏi.
- Cái gì đây?
- L-Là...
Franky ngây ngốc nói.
- Một con cá ngựa trắng...
- Đây là một cổ máy tốc độ sử dụng Dial làm sức đẩy, Waver! Trước khi biến nó thành con cá ngựa trắng ngu ngốc này, sao cậu không nói với tôi?!
- Ah...
Franky đáp lời, xong im lặng đứng lên sửa lại con cá ngựa trắng...
...
P/s hai hôm trước ta bị đau răng quá trời, mà chưa tới ngày đi chợ không mua thuốc được...