Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 98: Chương 98: Bão đến khi chủ nhân không có nhà




Oberon là Vua Tinh Linh, với sự xuất hiện nổi tiếng nhất là trong tác phẩm [Giấc mơ đêm Hè] của William Shakespeare, viết vào cuối thế kỷ XVI.

Xuất hiện lần đầu trong các tác phẩm từ thế kỷ XIII, các phiên bản đầu tiên của Alberich - Tiền thân của Oberon dường như là một câu chuyện được lấy cảm hứng từ hiện thực, với Alberich là một vị Thí Thần Giả bị Dị Thần đánh bại.

Với tác phẩm [Giấc mơ đêm Hè], tên gọi Oberon mới trở nên thông dụng và được nhiều nhà văn cùng nghệ sĩ áp dụng vào trong tác phẩm hay vở kịch của mình.

Vào năm 1787, nhà thiên văn học người Anh William Herschel phát hiện ra hành tinh Uranus (Thiên Vương Tinh), cũng như hai mặt trăng lớn trong quỹ đạo xung quanh Thiên Vương Tinh.

Là một người có tâm hồn nghệ sĩ và là một nhà soạn nhạc, William Herschel quyết định đặt tên cho hai viên mặt trăng lớn của hành tinh Uranus là [Oberon] cùng [Titania] - Lấy theo tên của Vua Tinh Linh cùng Nữ Hoàng Tinh Linh.

—— Thì ra là thế.

Masamune vẫn không hiểu sao vị Vua Tinh Linh kia lại có thể chơi trò triệu hồi mặt trăng ra.... Hoá ra là [thần thoại] từ thiên văn học.

Hắn là Ma Thuật Vương, nắm rất chắc các kiến thức thần bí, nhưng đối với các kiến thức nằm ngoài thần bí thì... Cần được phụ đạo thêm.

Rời khỏi đôi môi của công chúa Alice, lấy một tay đỡ lấy thiếu nữ đã mềm oặt ra, hắn chú ý thấy một sợi dây bạc dài mảnh kết nối giữa hai người.

Masamune giễu cợt Bạch Công Chúa:

“Thế nào? Thích [lễ vật] của ta không, công chúa?”

“Masamune [Vương]...” Dù bắt đầu đã bị [mị hoặc] ảnh hưởng, vị Ma Nữ từng là Nghị Trưởng của Hiền Nhân Nghị Hội vẫn tạm thời giữ vững được lý trí.

Con ngươi màu xanh lục của công chúa Alice phủ lên một lớp sương mù mỏng, nàng khẽ hỏi vị Ma Vương, nén cảm giác kỳ lạ khi bàn tay còn lại của hắn đang du tẩu trên thân thể:

“Các kiến thức này là thật sao?”

“Đương nhiên. Coi như là phần thưởng cho biểu hiện của ngươi, Alice.”

Công chúa Alice hoảng hốt.

—- Những kiến thức về ma thuật, đặc biệt là cách nào để lợi dụng dòng máu của Ma Nữ trong người mà nàng vừa nhận được quá thâm ảo... Giống như không hề thuộc về thế giới này.

Có lẽ là kiến thức của các Thần Linh?

Tối thiểu, công chúa Alice biết được một cánh cửa mới đã mở ra trước mặt nàng. Mà những kiến thức đủ để làm bất kỳ Ma Nữ nào, bao gồm cả Lucretia Zola - Ma Nữ đứng đầu hệ [Earth] kia phải điên cuồng này lại được vị Vương trước mặt dễ dàng tặng cho nàng... Một [vật phẩm] mà hắn sở hữu.

Chẳng lẽ vị này là Tsundere? Mồm nói [vật phẩm], trên thực tế lại giống [người yêu]?

Ánh mắt của Alice lộ ra vẻ mong đợi.

Thả lỏng thân thể ngã xuống chiếc ghế sofa, công chúa Alice hơi hơi híp mắt, nhẹ nhàng thở hổn hển, gương mặt trắng nõn tinh xảo xuất hiện ráng hồng.

“Ma Vương.... Ngài đã bắt cóc ta, chẳng lẽ không thể bỏ qua cho ta sao?”

Đột nhiên, Bạch Công Chúa giữ lại bàn tay đang tác oai tác quái của Masamune, cầu xin nói.

Masamune ngạc nhiên.

Vừa xong ngươi còn rất phối hợp, tại sao bây giờ lại tự dưng đổi ý?

Nhưng rồi... Hắn nhìn thấy công chúa Alice uyển chuyển giãy dụa, đường cong hoàn mỹ trên cơ thể lại càng lộ ra rõ hơn, trên mặt lại cùng lúc lộ ra vẻ sợ hãi và dụ hoặc.

Mà theo động tác của nàng, bàn tay của hắn lại được nàng [vô tình] đưa vào sâu hơn, lại có thể cảm nhận được diện tích rộng lớn hơn.

“Ta là công chúa Alice Louis of Navarre, ta sẽ vĩnh viễn không khuất phục ngươi, Masamune [Vương]!”

Hơi thở của nàng như hoa lan phả vào mặt Tokoyogi Masamune, u oán như đang trách móc hắn không hiểu phong tình.

—- Masamune từng cảm thán các Ma Nữ có số mệnh đáng thương, mà trong đó có nguyên nhân lớn là do dung mạo của các nàng.

—- Bây giờ hắn xác nhận các Ma Nữ đúng là các Ma Nữ, rất [Ma]! Tốt nhất là để hắn bắt lấy, không cho làm hại thế gian!

Liếm liếm khoé miệng, trong tiếng kêu sợ hãi của công chúa Alice, Masamune bạo lực xé mở những lớp bảo vệ cuối cùng giữa công chúa cùng Ma Vương, cả hai bàn tay bắt đầu dùng lực xâm chiếm.

“Thực sự là miệng một đằng thân thể một nẻo đây, công chúa...”

Ánh mắt của hắn nóng rực, nhìn thiếu nữ đang ngậm chặt miệng để chống lại bản năng ở bên dưới. Hai đoá hoa anh đào trên núi tuyết theo cảm xúc bất an của chủ nhân mà rung động, thân thể trắng nõn nổi lên phấn hồng.

“Tốt nhất là Alice nên cầu nguyện thể lực của ngươi đủ tốt...” Dời ánh mắt xuống, Masamune nói tiếp: “Không ai sẽ đến cứu ngươi, công chúa!”

—— Công chúa Alice nhíu mày đau đớn, giọt nước mắt rơi xuống, tuyên bố lời tạm biệt của nàng với quá khứ.

....

Ở bên ngoài phòng khách của máy bay, Seishuuin Ena một lần nữa lại quay lại trạng thái áp suất thấp.

Sayanomiya Kaoru liếc nhìn đồng hồ, thán phục thì thầm.

“Bốn tiếng.... Tại sao vị Bạch Công Chúa kia vẫn còn sức sống a?”

“Ai biết!”

“.... Đó là câu hỏi tu từ, Seishuuin-san...”

Làm thế nào để có thể rút ngắn khoảng cách giữa hai người một cách nhanh nhất?

×

— QUẢNG CÁO —

Trước đây Sayanomiya Kaoru từng nghĩ rằng khoảng cách giữa hai người có thể được rút ngắn bằng việc giao lưu, đi uống rượu, hoặc cùng nhau tham dự các hoạt động chung.

Bây giờ nàng còn biết thêm một hoạt động nữa - cùng nhau nghe lén.

Đặc biệt là khi nàng còn phải thỉnh thoảng hỏi thăm Công Chúa Vu Nữ của Kiếm, đảm bảo rằng tình trạng tinh thần của nàng ổn định...

Thấy không? Lúc trước hai thiếu nữ chỉ có thể gọi nhau bằng [Sayanomiya gia chủ], [Seishuuin gia chủ] bây giờ đã có thể dùng [-san] để noi chuyện.

Một bước tiến nhỏ, nhưng vẫn là một bước tiến đáng kể.

Thật đáng mừng.

...

Công chúa Alice để cằm dựa vào vai của Masamune.

Mái tóc vàng óng ánh của Bạch Công Chúa tán loạn sau lưng, có nhiều sợi tóc vì bị quăng quật quá mạnh mà vương vãi trên lồng ngực cùng sau lưng của thanh niên.

Lòng của nàng đến bây giờ vẫn còn sợ hãi.

“Ngài thật đúng là một con dã thú, Masamune Vương.”

Bạch Công Chúa thều thào.

Alice có thể chắc chắn 100% rằng nếu như nàng chưa từng được Ma Thuật Vương cải thiện cơ thể, bây giờ có lẽ [công chúa Alice] đã đi đời nhà ma.

Ma Vương ngồi dựa lưng vào ghế, ôm công chúa trong ngực, tuỳ ý trả lời:

“Không phải là công chúa Alice vẫn luôn coi ta là Ma Vương sao? Ít nhất cũng phải có một số việc ta cần hành động giống như một kẻ phản diện mới được.”

“...Ha...”

Công chúa Alice bật cười.

Sau đó, Bạch Công Chúa lấy tay đẩy lồng ngực của Masamune, nhẹ nhàng nâng bàn tay trái của hắn lên.

“Ngài rất quá đáng. Dù trong lúc này vẫn không tháo bỏ nhẫn, ngài không biết điều đó sẽ làm tổn thương lòng của thiếu nữ sao?”

“Nhẫn?” Masamune liếc nhìn nhẫn đỏ trên ngón tay áp út của mình. “Đừng nói với ta công chúa Alice không biết chiếc nhẫn còn lại thuộc về ai.”

“Võ Hiệp Vương của Ngũ Ngục Thánh Giáo.”

Alice thở dài.

“Như vậy ta vĩnh viễn chỉ có thể coi là tình nhân trong bóng tối của ngài?”

Không giống như Seishuuin Ena được [đào tạo từ nhỏ], công chúa Alice được nuôi dạy trong xã hội hiện đại.

Tư tưởng một vợ một chồng vẫn cắm rễ trong lòng của nàng. Dù biết rằng luật pháp không thể quản lý được các vị Thí Thần Giả, nhưng Bạch Công Chúa vẫn muốn thể hiện sự bất mãn của mình.

—- Qua thời gian [giao lưu] vừa rồi, ma thuật truyền tin giữa hai người vẫn luôn được khởi động, mà Bạch Công Chúa cũng đã phần nào tin tưởng được rằng hắn sẽ không vứt bỏ mình trong tương lai.

Dù có một số thông tin khó hiểu... ví dụ như [Tế ti], [Linh hồn] cái gì... Nhưng mà Alice cũng bắt đầu suy tính sâu xa hơn.

Ma Nữ nổi tiếng châu u sẽ không chấp nhận làm một tình nhân vô danh - Nàng muốn có nhiều hơn. Ít nhất,, nàng muốn có đủ quyền lực cùng sức mạnh để có thể thoải mái tham gia các sự kiện mà mình cảm thấy rất thú vị mới được!

Mà đối với câu hỏi của thiếu nữ, thanh niên tóc đen nở nụ cười khó hiểu.

“Không chỉ là Luo Hao. Còn có cả Phu Nhân Aisha.”

“....Ngài nói cái gì?!!”

Giật mình, công chúa Alice định đứng dậy. Sau đó... Dưới sự tác động của một trong những lực cơ bản của vật lý - lực ma sát, đôi chân của Bạch Công Chúa lại mềm ra, gương mặt đỏ ửng ngồi phịch xuống.

Khiến cả hai cùng hít một hơi khí lạnh.

“Alice có vẻ rất kích động a~.”

“... Hì hì. Ngài cũng vậy, không phải sao?”

“Ta có cảm giác [kích động] của ta cùng [kích động] của ngươi là không giống nhau.”

— Bạch Công Chúa liếc mắt quyến rũ.

Nếu như không phải là một, mà là hai.... Vậy thì cũng có thể sẽ là ba, đúng không?

Bạch Công Chúa rục rịch suy nghĩ.

Nếu như một vị Ma Nữ lại có thể chen chân vào giữa ba vị Thí Thần Giả..... Nghe thật nguy hiểm, nhưng cũng thật thú vị!

Đôi môi của Alice khẽ mở, các âm tiết từ đó tạo thành một câu nói.

Ngay sau đó, ngọn lửa chiến tranh lại bùng lên - Hiệp tiếp theo bắt đầu.

———-

Trong lúc Masamune đang vui quên cả trời đất, Phu Nhân Aisha lại đang gặp phải nguy hiểm trí mạng.×

— QUẢNG CÁO —

Nói là trí mạng thì cũng không quá chính xác.... Nhưng Aisha cảm thấy thiếu nữ trong bộ Hán phục với ống tay áo Haori kia sẽ không ngại đánh cho mình bị chấn động não, biến thành mất trí hoặc là sống thực vật vân vân...

Bão cát mãnh liệt đang che phủ sa mạc Sahara.

Trong cơn bão cát, Phu Nhân Aisha lấy khăn quàng che miệng, nấp đằng sau một tảng đá.

‘Luo Hao đại tỷ, mời ngài lạc đường đi..... Ở đây có rất nhiều bão cát, ngài hãy làm ơn chọn sai cơn bão....”

“Như thể đang nhìn lên núi Thái Bạch đầy tuyết, vui mừng tìm thấy bầu trời của núi Vũ Công!!”

“Oa oa oa!!”

Tiếng hát thanh thoát của nữ giáo chủ vang lên —- Sóng âm tạo thành một cơn bão mạnh mẽ hơn bão cát rất nhiều, càn quét phá huỷ tất cả mọi thứ trong tầm mắt, thậm chí các đám mây trên trời cũng bị thổi bay tan biến.

Cơn bão cát khổng lồ cũng bị sóng âm đánh bay, nhấc theo cát trong sa mạc cuốn về Đại Tây Dương.

Dưới bầu trời xanh tươi và không gian rộng mở, tu nữ Ấn Độ đối mặt với nữ giáo chủ của Ngũ Ngục Thánh Giáo.

“A ha ha ha ha..... Chào ngài, Luo Hao đại tỷ!”

“Oho? Không chạy nữa sao, nhóc con tu nữ?”

“Quyền năng này của ngài thật là đáng sợ! Vậy mà có thể dùng tiếng hát để đánh bay cơn bão!”

Phu Nhân Aisha giả ngu.

“Hừm... [Phu quân] của ta cũng đồng ý rằng tiếng hát của ta rất hay.”

Hai từ [phu quân] được nữ giáo chủ phát âm rất nặng. Tu nữ Ấn Độ xoa xoa mấy giọt mồ hôi lặng lẽ xuất hiện trên trán, gượng cười nói:

“Tình cảm của ngài cùng Masamune tiên sinh thật là tốt...”

“Vậy sao?” Luo Hao tuỳ ý nâng tay đùa nghịch trâm cài tóc hình hoa sen trên đầu. “Tại sao ta có cảm giác tình cảm của ngươi cùng phu quân nhà ta cũng [thật là tốt]?”

“Ngài nói đùa...” Nụ cười trên mặt tu nữ ngày càng miễn cưỡng.

“Trong lúc quyền năng của ta mất khống chế, Masamune tiên sinh rất nhiều lần giúp đỡ ta, Luo Hao đại tỷ.”

Đối mặt với ánh mắt hiền hoà đủ để đóng băng người khác của nữ giáo chủ, Aisha hết nhìn trời rồi lại đếm hạt cát trên mặt đất.

Dù trong lòng oán thầm ai đó không biết đang ở đâu, còn tự phụ nói “để cho ta xử lý”, nhưng nàng cũng biết vấn đề này trước sau rồi cũng sẽ phải đến.

Trong thời gian ở Anh Quốc Trung Cổ, Phu Nhân Aisha cũng đã sớm đầu hàng toàn bộ. Không chỉ để thanh niên tóc đen kia mở khoá tất cả các tư thế mà hắn nghĩ ra, đồng thời còn mở khoá rất nhiều thành tựu khác.

Ví dụ như... [Không đi đường thường], hay [bị kiểm soát linh hồn nâng độ nhạy cảm lên 1000%] đều nằm trong số đó.

... Mà cả hai đều nằm trong những trò mà Aisha cùng thanh niên tóc đen rất yêu thích.

—- Cần phải đặt ra một câu hỏi rất đáng để suy nghĩ: Vì sao Luo Hao lại biết rằng có vấn đề gì đó xảy ra giữa hai vị Thí Thần Giả? Có phải do một sự thay đổi nào đó trong sở thích của [hắn]?

Trên mặt đột nhiên xuất hiện ửng đỏ, Luo Hao cố nén cảm giác xấu hổ từ ký ức, tức giận truyền ma lực vào trong chiếc nhẫn trên tay.

“...Ngươi có biết không, ta nghiên cứu chiếc nhẫn này đã gần hai trăm năm.”

“... V, Vậy thì sao, Luo Hao đại tỷ?”

Phu Nhân Aisha cảm thấy đại sự không ổn.

“Để đề phòng phu quân có thể bất kỳ lúc nào trở về, ta đặt tín hiệu ở mỗi [tần số liên lạc]....”

Masamune đã quên một điều rằng nữ giáo chủ cũng là một người đạt đến [đỉnh cao] của ma thuật, và hai trăm năm là quá thừa để nàng đảo ngược lại kỹ thuật chế tạo chiếc nhẫn này.

“Trùng hợp là vài ngày trước khi ta nhận được tình báo có thể ngươi đã trở về, tu nữ...”

Lần này, Luo Hao điều chỉnh tần số của ma lực một chút.

“Tín hiệu của ta thế mà bị kích hoạt... Nhưng phu quân rõ ràng lúc đó còn đang nằm cạnh ta.”

Gương mặt của tu nữ Ấn Độ chuyển màu trắng xám, chiếc dây chuyền trang trí trên trán với hình mặt trăng khuyết bỗng nhiên sáng lên.

“Ngươi giải thích thế nào đây? Trà xanh ngu xuẩn?”

—- Luo Hao phát động quyền năng được Hiền Nhân Nghị Hội mệnh danh là [Heaven’s Fall].

Có được sau khi đánh bại Thiên Long Gochihr của thần thoại Ba Tư cổ đại, nữ giáo chủ có thể gây nên Nhật thực hoặc Nguyệt thực chân chính, bao phủ cả một quốc gia từ vài tuần đến vài tháng.

“A ha ha ha ha ha...”

“——- Hoàng Kim Bằng!!”

“——- Tỉnh dậy đi, linh hồn của Thép!!”

Tokoyogi Masamune không hề biết là nhà hắn bắt đầu cháy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.