Trong thời gian sau trận chiến với Daoloth, các vị Thí Thần Giả của thời kỳ hiện đại cũng không phải là ngồi không. Luo Hao bận rộn tìm kiếm tài liệu ma thuật để thực hiện nghi thức, đồng thời giết Dị Thần; Hầu Tước Voban rảnh rỗi, triệu hồi Dị Thần đến giết; Phu Nhân Aisha đi du lịch và thực hiện cứu tế, vô tình giết Dị Thần.
Bọn hắn có mang đến phá hoại hay không? Đương nhiên là có.
Hầu Tước Voban tàn nhẫn thống trị Đông u, thậm chí còn phá hủy thành phố cảng Zadar khiến hơn triệu người thương vong.
Luo Hao độc tài bá đạo, chèn ép các tổ chức ma thuật châu Á, ai dám can ngăn chỉ có thể chết.
Phu Nhân Aisha…. đầu óc có chút vấn đề, chỉ biết thực hiện [giúp đỡ dân chúng] không đúng cách, khiến nhiều quốc gia và nền kinh tế rơi vào hỗn loạn.
Nhưng dù vậy, sự tồn tại của bọn hắn vẫn là [cái ác cần thiết] để văn minh tiếp tục phát triển.
Lại một lần trong lúc đi du lịch, Aisha ngẫu nhiên thành công chinh phạt Dị Thần [St. Geogre], từ đó đoạt được quyền năng này. Dù quyền năng [Jabberwocky Slayer] không hề có bất kỳ liên hệ gì tới thần thoại của vị Thánh Geogre kia, nhưng kết hợp giữa vị Thần Thép thánh nhân đồ long cùng tính cách có vấn đề mà thích giúp đỡ người khác của nàng…
Quyền năng này ra đời.
“Chỉ cần có sự ủng hộ của dân chúng, chỉ cần có người cần tìm kiếm che chở - ta sẽ có được [lực lượng để thủ hộ bọn hắn]!”
Phu Nhân Aisha tự hào nói.
Viên sao chổi từ trường cung của Rama lao tới tên khổng lồ trong bộ giáp sắt, nó đầu tiên dùng năm đầu ngón tay trái bắn ra các thanh dao găm để ngăn cản mũi tên, sau đó lại dùng thanh kiếm bên tay phải chém xuống.
“Keng!”
Lại một tiếng nổ lớn rung chuyển cả tòa thành.
“Grrr!!!”
Dù tên đại ma quỷ béo mập có dùng hết sức lực của mình chém xuống, lưỡi kiếm của nó cũng không thể hoàn toàn ngăn cản mũi tên được dồn toàn bộ ma lực thu được trong đại địa của Rama.
Viên sao chổi giờ chỉ còn là luồng sáng le lói, nhưng đâm mạnh vào bộ giáp sắt của nó, khiến bộ giáp lõm sâu, Ma Quỷ cũng lảo đảo suýt chút nữa ngã xuống.
Từ trong khe hở của bộ giáp, đất đá bao bọc trong ngọn lửa bắn ra xung quanh.
“Thí Thần Giả? Tại sao ngươi lại giúp đỡ ta!”
Sita ngạc nhiên nhìn tu nữ xinh đẹp trong bộ trang phục trắng ở gần đó. Tu nữ có làn da nâu nhạt, mái tóc đen dài đến vai được bao bọc bởi chiếc mũ trùm đầu, đôi mắt lộ ra vẻ quật cường.
Phu Nhân Aisha nén cảm giác táo bạo đang dần trỗi lên trong lòng, chỉ tay về phía xa.
“Bọn hắn đang chiến đấu! Ta sẽ đi hỗ trợ Masamune tiên sinh… Ma Thuật Vương, mời Dị Thần đừng phá hủy tòa thành này!”
Theo đúng kế hoạch ban đầu, nàng phụ trách “Bảo vệ và kiềm chế Dị Thần Sita” cũng như “bảo vệ tòa thành” để hắn có thể dành toàn bộ sự chú ý của mình trong việc chiến đấu.
Nhưng trong khoảnh khắc khi thần điện màu đen lờ mờ xuất hiện ở cuối chân trời, Phu Nhân Aisha trong lòng đã bắt đầu bối rối.
Cảnh tượng của vài chục năm trước lại xuất hiện trong lý trí của tu nữ.
“Nếu như Masamune tiên sinh lại một lần nữa biến mất… Vậy thì ta làm tất cả là vì cái gì?!”
Thế là, Phu Nhân Aisha không theo kế hoạch ban đầu, sau khi cứu Dị Thần Sita khỏi mũi tên của Rama liền mang theo hóa thân Đại Ma Quỷ chạy tới chiến trường.
Dị Thần Sita sững sờ nhìn tu nữ biến mất khỏi tầm mắt.
…
Cùng lúc mũi tên của Thánh Quân Rama bị ngăn cản, cánh cửa đá khổng lồ của thần điện đen cũng bị Ma Vương Mười Mệnh đánh sập.
Từng viên đá to bằng cả tòa nhà ba tầng rơi xuống từ trên bầu trời, nhưng Ma Vương Mười Mệnh hoàn toàn không thèm để ý. Hắn vung vẩy thanh đại đao trong tay chém tan các viên đá, nhìn vào lỗ hổng đang không ngừng mở rộng của thần điện, phá lên cười. ×— QUẢNG CÁO —
“Ha ha ha! Phòng thủ rất tốt, Ma Thuật Vương! Không cần biết tòa thần điện này là quyền năng của Dị Thần nào, nhưng không phải là đối thủ của ta!”
Thánh Quân Rama nhìn thấy cảnh mũi tên của mình bị Thí Thần Giả xa lạ ngăn chặn, sau đó thấy hình bóng cao hơn mười mét đang lao nhanh tới, cắn răng ra lệnh:
“Hanuman! Laksmana! Tên Thí Thần Giả kia rất có thể là đồng bọn của Ma Vương mới xuất hiện, các ngươi giúp ta ngăn cản hắn!”
“Giao cho ta đi!”
“Rõ, thưa điện hạ!”
Laksmana cùng Thần Gió Hanuman lập tức liền nghe lời, tiến lên chặn đường của Phu Nhân Aisha.
Cuối cùng, Rama lại một lần nữa liếc nhìn hình bóng nhỏ bé như con kiến ở cuối chân trời, thị lực của Dị Thần khiến hắn có thể nhìn rõ dung mạo xinh đẹp giận giữ kia, mà liên hệ từ thần thoại cũng không ngừng nhắc nhở hắn về thân phận của nàng.
Hắn không nói gì, quay lưng lao vào trong thần điện, miệng hô lớn:
“Chiến đấu đi, các Ma Vương! Dù ta có thể sẽ thất bại, nhưng Ma Vương sẽ không bao giờ có thể vĩnh viễn cai trị vùng đất này!”
Dù hắn có thể bị đánh bại, nhưng thân phận của Tận Thế Chi Vương đã quyết định rằng hắn sẽ không bao giờ thực sự [trở về thần thoại] - Hắn sẽ chỉ lâm vào ngủ say và sẽ quay trở lại.
Trong cơn mưa đá, Thánh Quân lại hoá thành tia chớp len lỏi, xuất hiện cùng Ma Vương Mười Mệnh.
Khi bọn hắn bước bào bên trong căn thần điện với những cây đuốc le lói, bọn hắn ngay lập tức chú ý tới thanh niên tóc đen đang ngồi trên ngai vàng ở cuối bậc thang.
Trên trần, sương mù đen uốn lượng, vô số xiềng xích tím thả thõng xuống lung lay trong không khí. Hai hàng cột đá đen hai bên lấp lóe bập bùng trong ánh lửa, chiếc bàn dài với hai hàng ghế trống không hai bên….
Hắn như là một vị Ma Vương chân chính, chờ đợi Anh Hùng đến lãnh địa của mình.
Giống như là Boss cuối trong game RPG.
“Ma Thuật Vương a, cuối cùng thì quyền năng này của ngươi là chiếm từ Dị Thần nào? Rất phù hợp với ta!”
Ma Vương Mười Mệnh thèm thuồng nhìn xung quanh - Nơi này mới giống như là hoàng cung mà hắn mong muốn, không phải loại hoàng cung vàng son lộng lẫy nhưng lại tràn đầy khí tức giả dối kia.
“Chiến thắng ta, Ma Vương Mười Mệnh… Có lẽ nó sẽ là của ngươi.”
“Tốt lắm!”
Vừa dứt miệng, Ma Vương Mười Mệnh đã bật tung viên gạch dưới chân, thần tốc bắn về phía thanh niên tóc đen.
Rama cũng một lần nữa rút ra [Cứu Thế Thần Đao], phóng ra tia sấm sét - lần này là nhắm vào Ma Vương Mười Mệnh.
Nhưng không giống như trong tưởng tượng của bọn hắn, cảnh hỗn chiến cũng không hề xảy ra.
“Các ngươi nghĩ vì sao ta lại chờ đợi nguyên một chỗ lâu như vậy?” Masamune thở dài, giọng nói của hắn lộ ra mệt mỏi. “Ta cũng không phải kẻ ngu… Vẽ bí thuật cũng là một chuyện rất tốn sức, biết không?”
Sấm sét không vượt qua được [Không gian], [Khoảng cách] cũng bị kéo dài. Luồng ánh sáng chói lọi từ bên ngoài thần điện chiếu vào cũng bị che khuất bởi vô số dây xích tím từ trần nhà kéo xuống.
Trong thần điện được hắn triệu hồi, nơi mà [Không tưởng hiện thực hóa], thanh niên tóc đen chính là tuyệt đối.
- -- Lời nói của hắn là pháp luật, bản thân hắn chính là [thiên nhiên].
Ma Vương Mười Mệnh cùng Anh Hùng ngay lập tức nhận ra không ổn - bọn hắn rơi vào bẫy.
“Nghe lệnh ta, hỡi ánh sáng cùng bóng tối! Giáng lâm đại địa, cho bọn hắn thấy hậu quả khi phản kháng Ta!”
“Phá hủy nó đi, [Ngôi sao trắng (White Star)]” ×— QUẢNG CÁO —
Thanh đại đao trong tay Ma Vương biến thành màu đen, dường như là biến thành một loại hố đen. Hắn dữ tợn chém thanh đại đao vào dây xích sắt, sau đó ngạc nhiên phát hiện thanh đao vậy mà không thể cắt đứt được ngay dây xích mảnh mai này.
“Dây xích này cũng là loại quyền năng không gian sao?!”
[Không gian] đang bị Masamune kiểm soát, hố đen làm sao lại có thể có tác dụng? Nhưng Ma Vương Mười Mệnh cũng không biết việc đó.
Bên cạnh hắn, một ngôi sao trắng tỏa ra ánh sáng chói mắt, sau đó phóng ra những viên đạn giống như là được làm từ năng lượng ánh sáng thuần túy.
Nhưng cũng giống như trước, [khoảng cách] vẫn bị kéo dài, từng viên đạn ánh sáng chỉ có thể chầm chậm tiến tới.
“Đáng giận!”
Rama sắc mặt âm trầm.
Dù Thí Thần Giả cùng Dị Thần sẽ khó có thể bị giết chết bởi các điều kiện của [thiên nhiên], thậm chí khó mà có thể giam giữ bọn hắn quá vài phút, nhưng chỉ cần vài phút là đủ rồi.
Lần này sẽ lại phải đau đầu một thời gian... Khổ thân Aisha.
Đầu đau kịch liệt, cảm giác não như bị sinh vật nào đó vô hình vô dạng cắn xé, xương cốt cũng phát ra nóng bỏng như bị rót vào dung nham khiến Masamune phải cắn đứt một mẩu lưỡi để máu làm mình tỉnh táo.
Lần này hắn đang vượt cấp sử dụng Nghi thức cao cấp, thậm chí là không hề sử dụng vật nào để hiến tế.
Trong kiến thức của các Bí Thuật Sư, đây chính là hành vi tự sát mãn tính - Các Tà Thần hỉ nộ vô thường, sức mạnh vĩ đại cùng kiến thức về [chân thực] khiến cho bọn hắn vĩnh viễn coi thường cùng khinh bỉ mọi sinh linh.
“Nhưng có lẽ ta là khác biệt… mà Ma Vương Mười Mệnh quá khó chơi…”
Hắn chỉ có hai quyền năng, thậm chí phải kết hợp cả hai mới có thể đâm xuyên [kháng phép] của Ma Vương Mười mệnh. Nhưng hắn cũng không có cách nào để tiêu diệt [tính bất tử] của Ma Vương cùng Anh Hùng…
Tokoyogi Masamune chỉ có thể lựa chọn hiến tế [đau đớn], liên hệ với vị Tà Thần mà hắn đã từng ‘quen biết’ để thực hiện nghi thức.
‘Không thể cậy vào lời nói của Nya để liên tục kêu gọi Hastur Bệ Hạ - đó chính là đang làm càn, không thể kêu gọi Nya vì đó còn chẳng phải là [Thần danh] của nàng, không thể kêu gọi Ghatanothoa vì tính tương tác quá kém…’
Thanh niên tóc đen đứng dậy, tay cầm Excalibur Accolon cắm xuống mặt đất, giọng nói của hắn biến dị do đau đớn:
“Uthgos plam’f Daoloth asgu’i - Mời Bệ Hạ giáng lâm và ban cho ta sức mạnh, hỡi Ngài người kéo mở màn che của ánh mắt, để chúng ta có thể nhìn thấy thực tại đằng sau…”
Âm điệu lúc cao lúc thấp, thậm chí nghe không được hoàn chỉnh do quá đau đớn. Sương mù bốc lên từ trong người hắn, nhưng lần này không phải là sương mù màu đen - mà là không có màu sắc, sắp đặt song song với nhau và tạo thành năm tầng thấu kính.
Ngọn lửa bốc cháy trên cây đuốc được gắn liền với hai hàng cột trụ bập bùng, sau đó từng cây một “xoạch!” chuyển sang ngọn lửa đen.
Thậm chí cả ánh sáng của [Ngôi sao trắng] do Rama triệu hồi cũng biến thành màu đen.
Ma Vương Mười Mệnh cùng Rama đều cảm thấy lạnh người - tiếng sột soạt trong không gian tăm tối này khiến bọn hắn biết rằng ở đây vừa có thêm [vật] gì đó.
Lẽ ra với ánh mắt của Thí Thần Giả cùng Dị Thần, bọn hắn hoàn toàn có thể dễ dàng nhìn xuyên bóng tối. Nhưng bóng tối nơi đây lại tối đen, khiến Rama cùng Ma Vương Mười Mệnh chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình để hành động.
Mà ở trên bậc thang, Masamune cũng vậy.
Nhưng thanh niên tóc đen lúc này cũng chẳng vui vẻ gì. Ngược lại, hắn dùng tay trái bóp chặt hai huyệt Thái Dương, trong đầu không ngừng xoay chuyển đủ loại ý nghĩ.
Hắn dù đã có chuẩn bị, nhưng vẫn không nghĩ rằng Nghi Thức của mình đột nhiên thất bại.
Liên hệ không được thành lập. Daoloth không trả lời lời kêu gọi của hắn.