Trong vài tuần sau, Tokoyogi Masamune dần hiểu rõ về tình trạng của mình qua lời kể của Nya.
Thiếu niên (?) vốn đang nằm trong trạng thái sống thực vật nhiều năm tại phòng bệnh của Bệnh viện Tokyo, lại đột nhiên thức tỉnh giống như là kỳ tích y học. Đặc biệt, dù qua nhiều năm như vậy, cơ thể hắn vẫn giữ nguyên ở trạng thái 16 tuổi, không hề già đi theo thời gian, cũng không có bất kỳ vấn đề gì sau khi nằm yên một thời gian dài.
Ân, ngoại trừ việc nửa người dưới của hắn hoàn toàn không có tri giác, Tokoyogi Masamune cảm thấy rất hài lòng với tình trạng cơ thể hiện tại.
Thiếu niên mắt tím cũng dành rất nhiều thời gian đặt câu hỏi cho Nya, những câu hỏi từ khoa học đến thần bí, từ bình thường đến dị thường, mà nàng cũng vui vẻ trả lời hết. Tokoyogi Masamune chỉ duy nhất không đặt ra bất kỳ câu hỏi nào về những gì mà hắn thấy trong không gian tối tăm kia – không gian xuất hiện từ đồ án ngôi sao tám cánh trên mu bàn tay phải của hắn.
Tokoyogi Masamune có linh cảm, hắn rồi sẽ có một ngày hiểu được hết tất cả những gì đang xảy ra với mình. Cho tới khi ngày đó đến, việc duy nhất hắn cần phải làm là tiếp tục sống sót, chỉ vậy thôi.
“Đã bảo ngươi đừng khiêm tốn như vậy làm gì, dù sao khiêm tốn quá sẽ khiến người khác khó chịu. Nha!!” Thiếu nữ tóc bạc bĩu môi, xúc tu sau lưng vươn đến đỉnh đầu của thiếu niên, đuôi biến thành hình bàn tay, gõ đầu hắn.
“Đúng, hôm nay bọn chúng sẽ mang quà tới thăm Masamune, chuẩn bị sẵn sàng chưa?” Thiếu nữ đột nhiên như nhớ ra thứ gì đó, trên mặt mang theo nụ cười thần bí, nói.
“Vật đó sẽ giúp ngươi có được [Ma lực] mà ngươi luôn chờ mong, thế nào, vui vẻ không? Phấn khích không?”
“Ý Nya tỷ nói là... Necronomicon?” Tokoyogi Masamune ngạc nhiên hỏi lại, lấy được câu trả lời là cái gật đầu liên tục của thiếu nữ. Sợi tóc uốn ngược trên đỉnh đầu Nya bây giờ lại quấn cong thành hình trái tim, giật lên giật xuống theo động tác của nàng.
“Đúng vậy đúng vậy!” Nya tay trái chống nạnh, ngón trỏ tay phải hướng về phía Masamune, quơ quơ trong không khí. “Masamune nhớ bỏ qua phần miêu tả lịch sử, chỉ là chủng tộc hạ đẳng bị lưu lạc tại trái đất, cũng từng sùng bái một tên to xác mắt đỏ thôi. Ngươi cần chú ý nhất là phần Khế ước, Khế ước có hiểu không!?”
“Vâng, vâng, Ta đương nhiên nghe lời tỷ tỷ.” Thiếu niên tóc đen thái độ rõ ràng có chút qua loa, nhưng không che giấu được sự hưng phấn của chính hắn. Dù sao đó cũng chính là [Ma lực] – Hắn có cảm giác đây sẽ là “chìa khóa” đầu tiên để cởi bỏ bí ẩn về đồ án trên mu tay phải mình.
“Thật là.... Masamune cái gì cũng tốt, nhưng tại sao lại thỉnh thoảng không ngoan đây? Nếu như ngươi nghe lời tỷ tỷ, bây giờ có lẽ đã ���� rồi cũng không chừng.” Nya thở dài, ánh mắt buồn bã nói.
Đầu nàng hơi nghiêng về phía bên trái, tóc rủ xuống, nhìn như một thiếu nữ yếu đuối thất vọng vì bạn trai không nghe lời.
Ta có mất trí mới tin tưởng ngươi là thiếu nữ “yếu đuối”, đừng có xem Shoujo manga nhiều rồi bắt chước nữ chính trong đó có được không?
Tokoyogi Masamune biết rất rõ thiếu nữ này là một trong những tồn tại vĩ đại, thậm chí có thể là một trong các Tà Thần hoặc Cổ Thần.
Cho dù là nàng là Tà Thần đang bị phong ấn không biết bao nhiêu năm, một đầu ngón tay của nàng cũng có thể khiến hắn biến thành tro bụi... Hoặc biến thành từng cục thịt lổm nhổm không có thần trí, giống như là vô số binh sĩ trước kia.
“Ta biết Nya tỷ muốn tốt cho ta, nhưng yêu cầu [ăn thử Hắc Sơn Dương chi tử (Dark Young)] vượt quá khả năng tiếp nhận của ta hiện tại.” Masamune mặt lạnh trả lời.
“Ngoài ra, tỷ tỷ lại theo thói quen dùng [ngôn ngữ của Leng] – ngài biết ta nghe không hiểu.”
Thiếu nữ tóc bạc không có phản ứng gì, vẫn tiếp tục nghiêng đầu tỏ vẻ buồn bã. Tokoyogi Masamune tiếp tục thái độ cứng rắn không được quá năm giây, cuối cùng vẫn chịu thua nàng.
“Được được.... Lần sau nhờ tỷ tỷ cho giúp ta vào trong canh đun sôi, tốt nhất là đun mười tiếng trở lên. Đồng thời, ta sẽ không ăn quá một miligram.”
Lập tức, Nya biến mất rồi lại xuất hiện trên người của thiếu niên, tay vòng ra sau lưng ôm, cắm đầu dụi dụi vào ngực hắn. ×— QUẢNG CÁO —
“Masamune tốt nhất rồi! Thật ngoan.... ngươi muốn tỷ tỷ “ban thưởng” gì? Tiếng khóc thét của một quốc gia? Hay là vinh dự vô bờ bến? Ta có thể khiến một thế giới hàng đêm đều gặp ác mộng, kêu gào tên ngươi cầu xin tha thứ nha...”
Rõ ràng loại mặt hàng này 100% là Tà Thần, không thể sai vào đâu được.
“Đều không cần! Nya tỷ đã làm quá nhiều rồi, lần này chỉ cần hướng dẫn ta cách dùng Necronomicon là được.” Tokoyogi Masamune đứng hình vài giây rồi nhanh chóng trả lời, tốc độ lời nói nhanh đến kỳ lạ. “Tỷ tỷ, ta có vài câu hỏi....”
Đúng lúc này, ba tiếng gõ cửa vang lên, giúp thiếu niên tóc đen không phải đốt tế bào não để đánh lạc hướng Nya. Tiếng gõ mạnh mẽ dứt khoát, cách đều nhau đến từng mili giây, thể hiện rõ người đến không phải là nhân loại.
“Mời vào.”
Trong ánh mắt cưng chiều của thiếu nữ, Tokoyogi Masamune cầm lại laptop, ngả lưng trên giường rồi gọi cửa.
Cửa thép im ắng mở ra, một binh sĩ bước vào. Tay trái hắn cầm một tờ giấy, tay phải nắm va-li, bước qua cánh cửa rồi nhanh chóng đặt ngay ngắn cả hai đồ vật trên sàn. Tokoyogi Masamune chú ý thấy suốt quá trình kéo dài không đến năm giây này, binh sĩ kia đeo bịt mắt, trên đầu đội một loại mũ hợp kim có hình thù kỳ lạ.
Giống với mũ mà những nhân viên cấp D kia sử dụng, tức là có khả năng ngăn chặn ảnh hưởng tâm linh?
“Cảm ơn.” Nhìn tên binh sĩ kia bước chân vội vã ra ngoài cửa, thiếu niên tóc đen vẫn rất lễ phép nói một câu. Chờ đến khi cửa phòng đóng lại, Tokoyogi Masamune lại nhìn về phía Nya, nhẹ nhàng nói.
“Nhờ ngươi, Nya tỷ.”
“Ừm.” Nya lần này không sử dụng tới xúc tu sau lưng, cũng không thèm di chuyển thân thể mình, nàng chỉ đơn giản búng ngón tay.
Va-li và tờ giấy ngay lập tức biến mất rồi lại xuất hiện, lơ lửng ngay trước ngực Masamune, chờ hắn mở ra.
Thiếu niên tóc đen rõ ràng đã rất quen thuộc với cách làm này của tỷ tỷ mình, hắn đầu tiên cầm lấy tờ giấy nhanh chóng đọc.
[Kính gửi: Ngài Tokoyogi Masamune - “SCP-1920-1”
Ngày hôm nay, Nghị Hội đã chính thức tán thành việc để Ngài tiếp xúc và sử dụng vật phẩm SCP – 140, theo lời ngài có tên thật là “Necronomicon”. Chúc ngài đọc sách vui vẻ.
Trong trường hợp Ngài có bất kỳ nhu cầu gì, vui lòng thông báo với binh sĩ canh gác. Ngài vui lòng lưu ý các đề xuất có tính nhạy cảm sẽ cần xét duyệt bởi các cấp liên quan.
Chúc Ngài có một ngày tốt lành.
Ký tên,
Giám đốc Cơ sở TH-01.]
“Dịch vụ chăm sóc thực sự rất chu đáo, đúng không Nya tỷ?” Thiếu niên vui vẻ cười, ném tờ giấy sang một bên. Tờ giấy bốc cháy ngay giữa không khí, hoàn toàn biến thành tro bụi vô hình trước khi chạm mặt đất.
×— QUẢNG CÁO —
Hắn vươn tay cầm va-li đặt lên trên đùi mình, ngón tay cái bật mở khóa rồi dùng tay trái mở va-li ra. Bên trong va-li có duy nhất một quyển sách nằm lặng im, dòng chữ [Daevas Sử Ký (A Chronicle of Daevas)] màu trắng nổi rõ trên bìa đỏ.
Thấy Masamune có vẻ hơi nghi hoặc, thiếu nữ tóc bạc vừa lơ lửng trên không trung ngắm thiếu niên, vừa hướng dẫn hắn “cách mở sách”.
“Dùng bí thuật của Volgna-Gath, loại bí thuật không cần [Ma lực] kia. Máu và bùn thì không cần thiết, ta sẽ giúp Masamune giải quyết.”
Masamune nghe lời của Nya, bắt đầu nhắm mắt lại, đọc nhẩm [Chú văn] triệu hồi sức mạnh của Volgna-Gath.
Volghna-Gath là một trong những Cổ Thần (Great Old Ones), cũng là Kẻ Giữ Bí Mật và Kẻ Canh Gác Kiến Thức, nó sở hữu tất cả những bí mật và kiến thức cổ xưa nhất của vũ trụ.
Nhưng đồng thời, Volghna-Gath cũng là một Tà Thần, thú vui của nó là sử dụng những bí mật xấu xa nhất trong vũ trụ để chế tạo bi kịch, reo rắc phản bội cùng tuyệt vọng – một trò tiêu khiển khá thông thường của các Tà Thần.
Theo lẽ thường, loại Tà Thần cấp độ cao này sẽ không bao giờ chú ý tới chú văn được đọc bởi một nhân loại, đặc biệt là khi nhân loại này không có quyền thế ngập trời, cũng chẳng có ma lực mạnh mẽ.
Rõ ràng là thiếu niên tóc đen không thể được xếp vào trong “lẽ thường”.
Theo tốc độ lẩm nhẩm ngày càng nhanh, Tokoyogi Masamune cảm thấy không khí xung quanh hắn dần thay đổi, trở nên sền sệt và khó thở hơn. Nya búng tay thêm một lần nữa, giới hạn sức mạnh đang dần giáng lâm không thể ảnh hưởng tới thế giới bên ngoài căn phòng, đồng thời gửi vài vật nào đó đến nơi nguồn gốc của sức mạnh kia.
Khi Masamune kết thúc chú văn, một sợi tơ màu xanh lục xuất hiện bỗng xuất hiện từ hư vô. Sợi tơ nhanh chóng cắn nuốt vật gì đó trong không khí, mở rộng kích cỡ từ sợi tóc thành dây thừng, trước khi linh hoạt chui tới quấn xung quanh cánh tay trái của thiếu niên.
Bí thuật thành công, Volgna-Gath đồng ý đáp lại và trao tặng hắn sức mạnh nhìn xuyên “bí mật”.
“Ta thành công, Nya tỷ.” Thiếu niên tóc đen vui sướng nhìn cánh tay của mình, khoe với người thân duy nhất trên thế giới của hắn.
Masamune không chú ý thấy khi hắn xoay người về phía Nya, sợi ánh sáng xanh lục trên cánh tay hắn giật giật một chút, giống như phải đối mặt một thứ gì đó vô cùng đáng sợ.
“Ngươi đã thành công, Masamune.” Suốt quá trình thực hiện bí thuật, ánh mắt cưng chiều của thiếu nữ chưa từng rời khỏi thiếu niên tóc đen.
“Bây giờ, ngươi có thể nhìn thấy chân tướng của quyển sách này. Mở nó ra, và lựa chọn con đường của ngươi.”
Tokoyogi Masamune hít sâu một hơi, tay trái cương quyết cầm vào quyển sách trong va-li. Sợi ánh sáng màu xanh lục trên tay trái hắn nhanh chóng bao quanh cả quyển sách, chờ đến lúc ánh sáng tan biến thì quyển sách đã hoàn toàn thay đổi hình dáng.
Bìa ngoài màu nâu sậm, dòng chữ thể hiện tên sách biến mất, trang bìa sách sần sùi bây giờ nhìn giống như được cắt ghép từ khuôn mặt của một kẻ xấu số nào đó.
Masamune hơi nôn nao, hắn nhớ rõ đã từng có người nói với hắn quyển sách này thực sự được làm từ da người.
Nén cảm giác khó chịu trong lòng, thiếu niên tóc đen mở cuốn Sách Ma Thuật (Grimoire) đầu tiên của mình.