Daoloth có thể nói là một trong những Tà Thần khó lường nhất trong toàn bộ Cthulhu Thần Hệ (Cthulhu Mythos). Vì cơ thể của nó đại diện cho [cấu trúc không gian] đa chiều, nên chỉ cần nhân loại nhìn thấy cơ thể của nó, ánh mắt sẽ theo bản năng cố gắng hiểu rõ kết cấu thân thể của Daoloth mà khiến logic cùng lý trí bị phá hủy hoàn toàn.
Nói cách khác là bị phát điên.
Ngoài ra, bản thể của Daoloth trên thực tế được làm nên bởi vô số [lỗ đen], nên chỉ cần đụng vào là có thể sẽ bị truyền tống tới bất kỳ nơi nào trong vũ trụ - đúng, là trong vũ trụ, không phải là trên thế giới.
Dù biết đây rất có thể chỉ là một tia sức mạnh của Daoloth thực sự, thanh niên tóc đen cũng quyết tâm không để Luo Hao mạo hiểm. Hầu Tước Voban khi hóa sói rất biết đánh cận chiến, việc gì phải để nữ giáo chủ mỹ miều nhà ta chịu rủi ro?
“Luo Hao, ta sẽ triệu hồi đám giáo chúng ở gần đây, ngươi dùng quyền năng điều khiển bọn hắn vây lấy nó.”
“Phu Nhân Aisha, nhờ ngươi chữa trị những giáo chúng nào trọng thương, nhưng tuyệt đối không được đặt mình vào nguy hiểm.”
“Hầu Tước Voban… Tùy ngươi.”
Hầu Tước nở nụ cười nguy hiểm, cơ thể hắn dần căng phồng lên, đặc tính của sói bắt đầu xuất hiện trên người.
“Có lẽ ngươi cũng không giống như con mụ đàn bà chết tiệt kia, Ma Thuật Vương. Ít nhất đồng bào của ta không phải đều là kẻ ngu xuẩn.”
Quyền năng [Legion of Hungry Wolves] - hóa thân thành người sói, lực lượng, thể lực cùng linh hoạt sánh ngang Dị Thần, có thể triệu hoán thêm một đàn sói, hoặc… Một con sói khổng lồ cao 50m, có sức mạnh như Thần Thú đang đứng cạnh hắn trên tảng băng.
Voban có được quyền năng này sau khi chinh phạt Apollo Lyceus, đây cũng là quyền năng mạnh mẽ nhất của hắn dù là ở 200 năm sau.
Masamune bóp nát viên đá hơi lớn trên tay - đằng sau lưng hắn liên tục có ma pháp trận sáng lên, hơn một trăm tên giáo chúng đang chờ đợi ở gần đây được truyền tống đến.
Luo Hao biết tính nghiêm trọng của vấn đề, nàng không để ý lời nói của Voban, vung tay lên:
“Lệnh Tướng Quân - Nam nhi phải tự cường!”
Quyền năng [Kung Fu Cult Master] phát động, biến hơn một trăm tên giáo chúng thành hơn một trăm vị Đại Kỵ Sĩ được cường hóa.
Chuẩn bị hoàn tất.
Mà Daoloth cũng giáng lâm.
Theo tiếng gió thổi ngày càng mạnh hơn, quỷ dị là mặt biển lại hoàn toàn không có gió, ánh sao trên bầu trời liên tục lung lay như đang được phản chiếu qua mặt nước gợn sóng.
“Rắc!!”
Bầu trời vỡ vụn, một vật mơ hồ làm bằng kim loại xuất hiện trong bóng đêm.
[Dị chất] từ trên người nó tỏa ra, bao phủ toàn bộ bầu trời rộng lớn.
“Tất cả nhắm mắt! Excalibur ---”
“Ngũ Hành Thuật - Công Kích!”
“Mùa Đông Vĩnh Hằng (Cyrokynesis)!”
Trong khoảnh khắc vị Tà Thần này xuất hiện, ba vị Thí Thần Giả có khả năng viễn trình ngay lập tức nhắm thẳng nó, dùng ra chiêu thức tấn công mạnh nhất của mình.
Ngọn gió từ quyền năng [Live or Die] đủ để đông cứng Dị Thần và đóng băng cả một lâu đài của Aisha chỉ có thể làm nó dừng lại nửa giây, nhưng đã đủ rồi.
Ngọn lửa, đất đá, dòng nước, kim loại, khúc gỗ tạo thành một dòng lũ lao thẳng vào nó, sức mạnh đủ để xóa sổ một nhanh quân đội hoàn toàn không tạo được chút hiệu quả nào, nhưng dao động của không gian xung quanh nó cũng yếu đi.
Sau đó, luồng sáng ma lực khổng lồ, mạnh gấp mấy lần dòng lũ đã xóa sổ ngọn núi gần Hàng Châu ập đến.
×— QUẢNG CÁO —
Khi bầu trời đêm bừng sáng bởi nguồn lũ ma lực phát ra từ Thánh Kiếm Excalibur Accolon cùng ngọn lửa khổng lồ tạo bởi phương thuật, một giáo chúng phản ứng chậm nhìn thấy hình dáng của Tà Thần ----
- -- hình bán cầu, kim loại, màu xám phẳng không thể hiểu được xa gần giữa các thanh kim loại hoặc nhựa xám nhô ra, rõ ràng có xa có gần lại hợp thành một mặt phẳng nối liền, giữa các khe hở có vô số đôi mắt ---
Sau đó tên giáo chúng này ôm đầu kêu thảm, lăn lộn trên mặt tảng băng trôi, hai bàn tay không ngừng cào đầu, dường như muốn móc ra đôi mắt của chính mình.
Thấy cảnh này, trong ánh mắt của Masamune lóe lên vẻ mừng rỡ, hắn hô to: “Phu Nhân Aisha!”
“Ta biết!”
Phu Nhân Aisha lướt như bay đến bên cạnh tên giáo chúng đã máu me be bét, vận dụng vế thứ hai của quyền năng [Live or Die].
“Thanh tẩy (Purification)!”
Luồng sức mạnh thánh khiết từ tay tu nữ Ấn Độ xuất hiện, truyền thẳng đến tên giáo chúng. Rất nhanh hắn liền dừng gào thét, nằm rên rỉ trên mặt băng, hai hốc mắt giờ đã biến thành hai lỗ máu.
“Hồi phục!”
Nữ thần Persephone là nữ thần mùa Xuân và mùa Đông, nên quyền năng [Live or Die] cũng nắm giữ khía cạnh của hai mùa đối lập.
Mùa xuân là mùa vạn vật sinh trưởng, là mùa đại diện cho sự sống, còn mùa đông là khi vạn vật ngủ say cùng đông lạnh. Nhờ vào đó, Aisha có thể hồi phục cùng giải trừ nguyền rủa cho nhân loại, cũng có thể phát ra ngọn gió đông cứng kẻ địch trong đống băng lạnh giá.
Nhưng lần này Aisha lại không thể hồi phục cho tên giáo chúng. Tu nữ giật mình, gọi về phía thanh niên tóc đen:
“Masamune tiên sinh, quyền năng hồi phục của ta không có tác dụng.”
“Ta biết rồi. Tiếp tục chú ý chữa trị cho các giáo chúng khác!”
Chỉ cần không lập tức phát điên mà chết là tốt, chứng minh đây đúng chỉ là một tia sức mạnh của Tà Thần Daoloth.
Thanh niên tóc đen nhìn luồng sáng đang dần biến mất trên không trung, cảnh giác trong lòng đạt đến cao nhất.
Hắn là người duy nhất từ đầu đến cuối không hề nhắm mắt, vì hắn tự tin là trình độ [dị hoá] trong linh hồn mình đủ để khiến hắn có thể chống chọi với phần [chân thực] được một tia sức mạnh của Daoloth lộ ra.
Hắn cũng đoán đúng, nhưng hắn hi vọng hắn đoán không đúng… Vì những gì hắn nhìn thấy trên bầu trời là một Daoloth không có chút tổn thương nào.
Không đúng! [Dị chất] trong không khí giảm xuống, mất khoảng 1/5. Có hi vọng!
Chỉ có hắn là người đã từng quen thuộc với sự tồn tại của Nya, cũng quen thuộc cảm giác Dị chất tràn ngập trong không khí mới có thể cảm nhận được rõ ràng như vậy.
Hầu tước Voban lúc này mới mở miệng, giọng nói trầm thấp nghiến răng nghiến lợi:
“.... Khốn nạn! Đây là thứ chết tiệt gì? Tại sao nó có thể không bị thương chút nào??!”
“Masamune tiên sinh...”
“Câm miệng lại! Tiếp tục đánh, ta không tin Dị Thần này thực sự mạnh đến vậy!”
Các Thí Thần Giả khi được [Hắc Ám Chuyển Sinh Tế] cùng Circle of Usurpation trao cho thân thể cùng quyền năng mới đều được ban cho “Trực giác” cực kỳ đáng sợ, đủ để bọn hắn chiến đấu bình thường mà hoàn toàn không cần dùng đến mắt.
Trong đó, Hầu Tước Voban là người có trực giác giống với dã thú nhất, nên cũng là Thí Thần Giả có trực giác mạnh nhất.
Hắn cảm nhận được áp lực trong không khí hoàn toàn không có một chút suy giảm nào, trong lòng tức giận, thân thể mạnh mẽ như là một viên pháo bắn thẳng lên không trung.
Trong nháy mắt, Hầu Tước đã đến bên cạnh vật thể đang lơ lửng, cánh tay của hắn gồng lên mở rộng vài vòng rồi đập thẳng xuống. ×— QUẢNG CÁO —
Nhưng trong nháy mắt khi hắn đập vào thân thể của nó, cánh tay của người sói bị xoắn ngược lại, đau đớn kịch liệt đánh thẳng vào đại não của Hầu Tước.
“Ầm”
Không ai nhìn thấy rõ chuyện gì xảy ra, nhưng ngay lập tức Hầu Tước Voban bị bắn thẳng xuống dưới mặt nước, bọt nước bắn tung tóe lên cao.
“Chỉ cần tiếp xúc sẽ bị dịch chuyển không gian đến gần đó sao… Sợ là không chỉ như vậy, có lẽ còn bị không gian vặn vẹo gây thương tích.”
Phải đánh từ xa.
Tà Thần bắt đầu phản kích. Thân thể của nó đột nhiên xuất hiện thêm nhiều thanh kim loại màu xám, liên tục lắp ráp và mở rộng dưới cái nhìn chăm chú của Masamune, sau đó lại tách ra làm hàng trăm hàng nghìn mảnh vụn nhỏ lao thẳng xuống dưới.
Tốc độ của các mảnh vụn thậm chí đột phá bức tường âm thanh, tạo thành từng tiếng nổ trên không trung.
Masamune hai tay mở ra, khởi động quyền năng [Ma Thuật chi Vương]. Lượng ma lực khổng lồ gấp vài lần Thí Thần Giả khác tràn vào trong hai bàn tay của hắn, lại như là mực vẽ được ngón tay của thanh niên tóc đen vẽ trong không khí.
“Ma thuật a! Lắng nghe lời kêu gọi từ Vương của các ngươi! Đến đây, thần phục với ta, phá hủy nó!”
- -- Quyền năng phát động.
Không cần sự điều khiển của thanh niên tóc đen, ma lực như là có trí khôn, tự thoát khỏi hai bàn tay của hắn, thành lập các ma pháp trận trên không trung.
[Magic Missiles]
Nhưng có gì đó không giống. Dưới sự chủ động phối hợp của ma lực, các ma pháp trận được tạo ra nhanh hơn, có hiệu suất cao hơn, cùng với có độ [thần bí] vượt xa bình thường.
Một, mười, sau đó là một trăm ma pháp trận xuất hiện, mỗi ma pháp trận đều bắn ra mười viên đạn làm bằng ma lực nồng độ cao hướng thẳng đến các mảnh vụn đang đến gần.
“Ầm ầm!!”
Giống như là một trận pháo hoa mỹ lệ, từng viên đạn ma thuật tiếp xúc với mục tiêu trong không khí, nổ tan loại vật chất không rõ kia.
Ma lực trong người chỉ còn lại không đến một nửa.
Sau đó, thanh niên tóc đen cảm thấy tóc gáy dựng đứng - [không gian] bị gấp khúc, một mảnh vụn trực tiếp nhảy qua [khoảng cách], đâm thẳng vào người hắn.
Trong giây phút cuối cùng, nhờ vào bản năng của mình, Masamune kịp nghiêng người tránh khỏi vị trí yếu hại, sau đó liền cảm thấy bên bụng trái bị vật sắc nhọn đâm xuyên qua. Thậm chí, trên vật đó, [không gian] không ngừng thay đổi, khiến vết thương trong cơ thể hắn liên tục bị xé rách.
“Phốc!”
Masamune miệng ho ra một búng máu, trong lòng vẫn còn cảm thấy may mắn: May là thân thể Thí Thần Giả, không thì chết chắc rồi.
Ma lực của thanh niên tóc đen lại tự động xúm lại trong cơ thể hắn, vây quanh dị vật không để cho nó tiếp tục tàn phá, rồi dần đẩy nó ra.
“Phu quân!”
“Masamune tiên sinh!”
“Luo Hao, bảo vệ ta một chút! Aisha, dùng quyền năng trị liệu, ta có thể điều chỉnh được ma lực trong cơ thể.”
Phu Nhân Aisha vội vã tiến đến gần hắn, sau đó nghe theo lời của thanh niên tóc đen dùng quyền năng của mình.