“Cũng không thể trách ta, đúng không?”
“Luo Hao đại nhân sẽ rất tức giận, Masamune đại nhân.”
Thấy Công Chúa Vu Nữ nhắc đến thê tử chính thống của mình, thanh niên tóc đen liền hơi chột dạ.
Hắn biết Luo Hao không quan tâm mối quan hệ giữa hắn cùng các vu nữ, hay thậm chí là Công Chúa Vu Nữ Seishuun Naoki, nhưng nếu như là hắn có mối quan hệ nào đó mập mờ với Thí Thần Giả khác, ví dụ như Phu Nhân Aisha…
Số lượng Thí Thần Giả trên thế giới chắc chắn sẽ giảm một vị, mà vị đó sẽ không phải hắn. Chắc là vậy. Đúng không?
“Ta vẫn cần trở nên mạnh hơn a…”
“Suy nghĩ của ngài vẫn khó hiểu như thường lệ.”
Seishuun Naoki thở dài, sau đó hắng giọng, cố gắng mặc kệ những hành vi quấy rối của thanh niên tóc đen, nghiêm chỉnh tiếp tục vào chủ đề.
“Đại nhân, dưới sự chỉ thị của ngài cùng Võ Hiệp Vương, toàn bộ Âm Dương Sư của Nhật Bản đã được điều động để chuẩn bị kết giới phòng thủ tại các thành phủ chính. Thiên Hoàng cũng đã lệnh cho các Samurai tất cả đều vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu, tích trữ số lượng lớn lương thực tại các kho thóc trên cả nước.”
“Rất tốt, tại toàn bộ các khu vực còn lại thì sao?”
“Theo lời của Luo Hao giáo chủ, toàn bộ khu vực châu Á đều đã được các Phương Sĩ cùng thành viên của thế giới ma thuật lập hàng rào phòng thủ, các nhân viên có khả năng chiến đấu sẽ giữ trạng thái chiến tranh trong một tháng sắp tới.”
“Khu vực châu Âu?”
“Thật xin lỗi, Masamune đại nhân. Từ khi Hầu Tước Voban lên ngôi Vương, các tổ chức Ma Thuật ở châu Âu cũng không còn gửi tình báo tới chúng ta nữa. Tuy nhiên ta nghĩ bọn hắn cũng đang chuẩn bị chiến tranh - Các thương nhân có báo rằng xuất hiện nhiều người mặc trang phục kỳ lạ trên đường phố châu Âu, nghi là ma thuật sư đang chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.”
“Châu Mỹ… Nơi đó quá xa, không cần quan tâm. Naoki, khi nào chiến tranh xảy ra, mệnh lệnh của ta là yêu cầu ngươi cùng các vu nữ giữ vững nơi này, không được phép xuất chiến.”
Nơi đây chính là hành cung của Ma Thuật Vương, từng bức tường cùng viên đá đều được chính hắn sử dụng ma thuật cường hóa, cũng như khắc ma pháp trận phòng thủ.
Chỉ cần không phải là chính bản thân Dị Thần tấn công, nơi đây có thể nói vững như tường đồng vách sắt.
Công Chúa Vu Nữ nghe thấy lời nói của hắn liền biến sắc:
“Đại nhân! Seishuun Naoki cũng có khả năng chiến đấu, [Divine PoSeSion] chắc chắn cũng có thể giúp đỡ ngài! Thỉnh cầu ngài thu lại mệnh lệnh vừa rồi!”
“Thỉnh cầu bị bác bỏ, Naoki.” Thanh niên tóc đen giữ chặt thiếu nữ trong ngực, không quan tâm sự phản đối của nàng. “Ngươi có nhiệm quan trọng hơn, không cần ta nhắc chứ?”
“....”
“Bảo vệ [Erosion], cho tới khi ta trở về lấy nó.”
“Vâng, Vương.”
Thiếu nữ quay người lại, ánh mắt phức tạp nhìn Masamune.
“Seishuun Naoki cùng gia tộc Seishuun sẽ đời đời bảo vệ Erosion, cho tới khi nào ngài cần lấy lại thì thôi.”
“Rất tốt, Naoki.” ×— QUẢNG CÁO —
Hài lòng với câu trả lời này, thanh niên tóc đen lại chợt nhớ đến những xúc cảm vừa rồi khi kiểm tra thân thể hoàn mỹ của Công Chúa Vu Nữ. Hắn vỗ vỗ vào hông của nàng, sau đó hơi di chuyển chậm bàn tay.
Vu nữ ngay lập tức liền hiểu ý của hắn, cũng rất chủ động phối hợp - nàng chưa bao giờ từ chối phụng dưỡng thần linh của mình.
Một lần nữa, Seishuun Naoki lại cảm nhận được cảm giác bị hoàn toàn khống chế, mất cảm giác kiểm soát linh hồn kia, cũng cảm thấy may mắn vì lựa chọn của mình trong quá khứ.
Linh hồn của nàng cũng bắt đầu bị [dị hóa] thành phụ thuộc vào Tokoyogi Masamune.
- ------
Đã qua ba tuần, chỉ còn một tuần nữa là tới thời gian dự báo của Pandora.
Tất cả các tổ chức ma thuật trên thế giới lúc này đều đang trong tình trạng giới nghiêm, tinh thần căng như dây đàn. Mệnh lệnh [Chuẩn bị chiến tranh] do bốn vị Thí Thần Giả cùng đồng thời phát ra khiến tất cả nhân viên của thế giới thần bí đều thần hồn nát thần tính, cuống cuồng gia tăng vũ trang trong thời gian vừa rồi.
Mặc dù cho tới bây giờ, bọn hắn vẫn chưa biết kẻ địch sẽ là ai, chẳng lẽ là số nhiều Dị Thần cùng lúc hàng lâm?
Hay là chiến tranh toàn diện giữa các Thí Thần Giả?
Đủ loại Chiêm Tinh Sư, thầy bói cùng Vu Nữ không ngừng cố gắng sử dụng đủ loại thủ đoạn để cố gắng suy đoán tương lai, nhưng đều vô dụng.
Nói cho cùng ở thế giới này không có [Thiên lý nhãn (Clairvoyance)], mà chỉ dựa vào những thông tin nhìn thấy trong quá khứ để suy đoán tương lai - Linh Thị của Vu Nữ là một ví dụ.
Mà muốn dựa vào quá khứ để nhìn thấu một góc sức mạnh vĩ đại của các Tà Thần.... May là thế giới này không có ghi chép, nếu không truyền thừa của đám người có khả năng dự đoán tương lai kia chắc chắn sẽ đứt gãy.
“Phu quân, ngươi cảm thấy thế nào?”
“Giáo chủ phu nhân tự mình xuống bếp, ta thân là phu quân làm sao có thể cảm thấy không ngon?”
“Ta không cần phu quân nói lời ngon ngọt, cần nhận xét thực tế của ngươi.”
“Được rồi được rồi, giáo chủ phu nhân đừng lườm ta… Món này có thể thêm chút gia vị, món cơm…”
Trong biệt viện của Luo Hao tại Hàng Châu, nữ giáo chủ cùng Masamune ngồi trong phòng ăn, trên bàn là từng món ăn được trang trí cực kỳ xinh đẹp, mùi hương thơm phức.
Nữ giáo chủ ngày hôm nay vẫn xinh đẹp như thường lệ, lúc này đang chống một tay lên mặt bàn, chăm chú lắng nghe Masamune đánh giá các món ăn mà nàng chuẩn bị.
“Thực ra ta nghĩ rằng các món ăn của phu nhân đều rất hoàn mỹ, ta chưa từng ăn đồ ăn ngon như vậy.”
“Luo Hao ta dù là lần đầu tự tay chế tác đồ ăn cũng không phải là phàm nhân có thể so sánh, phu quân.”
“Vì vậy nên giáo chủ cô nương mới có được ta nha.”
“.... Phó giáo chủ, mời phó giáo chủ tự trọng.”
Yu Yan đứng một bên, nhìn không khí không biết lúc nào dần nhiễm lên màu hồng phấn giữa hai vị Thí Thần Giả, trong lòng bình tĩnh. Cảnh này nàng đã thấy nhiều.
Nếu để cho giáo chúng của Ngũ Ngục Thánh Giáo nhìn thấy, chắc bọn hắn sẽ rớt hàm xuống đất khi nhìn thấy vị Võ Hiệp Vương hung thần ác sát bây giờ lại có tư thái của nữ nhi như vậy. ×— QUẢNG CÁO —
Thanh niên tóc đen lại ôm nữ giáo chủ vào trong ngực, động tác quen thuộc, rõ ràng đã làm điều này rất nhiều lần.
“Giáo chủ phu nhân há miệng, ta đút cho ngươi ăn nha ~ Khục!”
Thu hồi khuỷu tay của mình, Luo Hao không thèm nhìn thanh niên tóc đen đang ôm bụng sau lưng, hiếm hoi có chút thất thần nhìn vào mấy món đồ ăn trên mặt bàn.
Còn một tuần là sẽ đến lúc chiến đấu.
Có lẽ chính Masamune cũng không phát hiện là tâm tình lo lắng của hắn đã bị nàng cảm nhận được.
Vài năm làm bạn với nhau, hắn hiểu rất rõ nàng, nàng chẳng lẽ lại không hiểu rõ hắn?
Nữ giáo chủ vẫn vô cùng vững tin rằng bốn vị Thí Thần Giả sẽ không thể thua Dị Thần từ vũ trụ, nhưng điều làm nàng cảm thấy bất an là thái độ của thanh niên tóc đen, dù bên ngoài hắn vẫn giống hệt như thường lệ.
[Còn về việc taị hạ có phải là Thần Linh hay không... Không hẳn]
Hắn từng trả lời như vậy khi bị nàng hỏi [Ngươi là cái gì?].
Cùng với… Sức mạnh vặn vẹo mà hắn sử dụng trong cuộc chiến với Baphomet. Luo Hao sau đó có yêu cầu báo cáo thiệt hại từ phía m Dương Hiệp Hội, nhờ đó phát hiện toàn bộ khu vực Kyushu rơi vào hỗn loạn cùng mất trật tự sau khi Masamune sử dụng loại sức mạnh đó.
Vì vậy nàng đã sớm đoán được những Dị Thần này xuất hiện rất có khả năng là liên quan đến phu quân của mình.
Hắn từng nói hắn không phải [Arthur Pendragon], nữ giáo chủ đến bây giờ vẫn không tin. Nàng đã từng lật lại các văn hiến được thương nhân cùng Phương Sĩ lưu lạc đến Tây u ghi chép, sau đó càng so sánh càng thấy [Arthur Pendragon] trong thần thoại giống với Masamune.
Nhưng… Nếu như [Arthur Pendragon] trong thần thoại vốn cũng đến từ ngoài vũ trụ đây? Vậy thì khi hắn được triệu hồi, các Dị Thần ngoài vũ trụ sẽ đến đây làm gì?
Dù là nguyên nhân gì, nếu đã đến đây để tấn công thế giới thì không phải là đồng minh.
“Phu quân?”
“Hm?”
Masamune bỏ cây đũa trên tay xuống, nuốt xong ngụm thức ăn, quay đầu nhìn nữ giáo chủ.
“Đừng chết.”
Nàng vẫn lặp lại câu nói đã từng nói với hắn.
Tokoyogi Masamune trầm mặc, nhìn thẳng vào ánh mắt nghiêm túc của Luo Hao. Sau hồi lâu, hắn mới gật đầu, thái độ không khác gì ngày thường.
“Đương nhiên.”
Chiếc nhẫn màu trắng trên tay của Luo Hao dường như lóe lên một vệt sáng, nhưng ngoại trừ thanh niên tóc đen thì không ai phát hiện ra.