Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 162: Chương 162: Lời nói của các Kỵ Sĩ




Liliana từ trong mơ hồ tỉnh táo lại.

Nàng phải mất hơn mười giây mới có thể tỉnh táo lại từ trong cảm giác nặng trịch của thân thể, lại mất thêm vài phút mới loạng choạng ngồi dậy trên giường - Đối với một người luôn coi trọng giờ giấc cùng nghiêm túc như Liliana, điều này là vô cùng hiếm có.

Trên gương mặt xinh đẹp của thiếu nữ còn lại vẻ buồn ngủ, nàng mơ màng đưa tay quờ quạng tìm kiếm dây cài tóc, nhưng động tác này lại tác động đến vết thương làm nàng đau đớn nhíu mày.

Tia đau đớn cũng làm lý trí của Liliana dần quay trở về, sau đó chính là ---

!!!!!

Lấy tốc độ mắt thường gần như không nhìn thấy được, Đại Kỵ Sĩ của Copper-Black Cross biến mất vào trong chăn, che khuất thân thể không một mảnh vải của mình cùng với gương mặt đang đỏ rực bốc khói.

Đôi mắt trong suốt bây giờ bắt đầu xoay tròn chóng mặt, từng mảnh vỡ ký ức hỗn loạn nối đuôi nhau bắt đầu xuất hiện.

“Tối hôm qua... Tối hôm qua... Ta canh gác ở bên ngoài, sau đó Erica... Nàng nói cái gì? Nhưng rồi... Đây là... Đây là phòng ngủ của Vương!”

Dường như bị chính lời nói của bản thân kích hoạt, một loạt các hình ảnh khác lại như nước vỡ đê tràn vào trong não của Liliana.

Khung cảnh hồng phấn dưới ánh nến chập chờn, từng động tác ma mị của các thiếu nữ khác, âm thanh như bị sử dụng ma thuật mê hoặc khiến người ta dần dần đánh mất lý trí....

Từ dưới tấm chăn, trong miệng của Liliana phát ra âm thanh rên rỉ.

“Thật --- Thật là ---- Thật là quá đáng!!”

“Cộc cộc.”

Tiếng gõ cửa gỗ trầm đục đưa Liliana quay lại về thực tế. Gương mặt vẫn đang đỏ bừng vì xấu hổ và không thể tin tưởng, nàng vẫn lấy tốc độ vượt xa cực hạn của nhân loại bình thường để cầm lên bộ quần áo đã được xếp gọn ở góc tủ, sau đó mặc lên trên người.

“~Liliana, tỉnh chưa?”

Tiếng nói đầy vui vẻ trêu trọc vang lên, cũng làm cả cơ thể của Liliana thả lỏng lại.

Nhưng cũng chỉ hai giây sau, nàng cũng hoàn thành thay đổi trang phục cho chỉnh tề, mang theo gương mặt tức giận mở ra cánh cửa. Đối mặt với Liliana là Erica Blandelli - Erica vẫn mang theo nụ cười ác ma đầy tinh nghịch, bộ lễ phục đỏ thẫm càng tôn lên mái tóc vàng khiến nàng giống như một bông hoa hồng nở rộ thu hết lấy tầm mắt.

Nếu như là trước đó, Liliana vẫn luôn có cảm xúc hâm mộ khi đôi mặt với Erica. Dù cả hai đều là các vị thiếu nữ thiên tài của châu Âu, đạt đến mức độ Đại Kỵ Sĩ khi còn rất trẻ, nhưng Erica vẫn luôn là người được hoan nghênh hơn trong cộng đồng ma thuật. So sánh với tính cách hơi có vẻ cứng nhắc cùng nghiêm túc quá đáng của Liliana, Erica mới là tiêu điểm của mọi vũ hội cùng các buổi tiệc giao lưu của Seven Sisters.

Nhưng hôm nay…

“Erica!!”

“À há? Liliana ngươi vậy mà đã thay đồ xong rồi?” Erica chớp chớp đôi mắt xanh lam xinh đẹp đầy vô tội. “Nói thật, với mức độ đầu nhập của ngươi ngày hôm qua, ta còn tưởng là đến trưa ngươi mới tỉnh được đây!”

“— Ngươi, ngươi—-“

Không kịp phát tiết sự bất mãn cùng tức giận của mình, Liliana đã bị sặc khi nghe lời bình luận của thiếu nữ tóc vàng trước mặt.

“Cảm thấy thế nào, Liliana?”

Đột nhiên âm thanh của Erica cũng nhu hoà lại, nụ cười cũng trở nên chân thực hơn rất nhiều.

Thiếu nữ tóc bạc nhìn thấy nụ cười này, không hiểu sao cơn tức giận vì bị [dụ dỗ] cũng dần tan biến. Nàng trầm mặc không nói gì trong chốc lát, sau đó cũng đành thở dài, nghiêng người ra hiệu cho Erica tiến vào trong căn phòng.

“... [Vương]... đang ở đâu vậy?”


“Không nói lời nào để cảm ơn ta sao? Dù sao ta cũng phải mất nhiều công sức mới có thể thuyết phục [Vương] tha thứ cho ngươi nha~”

“Erica!”

“Được rồi, được rồi...”

Ý cười trên gương mặt vẫn không tắt, đại kỵ sĩ của Bronze-Black Cross chỉ chỉ ngón tay về phía sâu trong pháo đài cổ.

“Vị [tiền gia chủ] của nhà Seishuuin nói rằng Vương đang tiếp đón một vị khách nào đó rất quan trọng, chúng ta lúc này không thể quấy rầy ngài a...”

Dù Liliana tự nhận rằng EQ của mình không quá cao, nhưng nàng vẫn có thể dễ dàng ngửi ra mùi vị bất mãn trong lời nói của Erica.

Thiếu nữ tóc bạc chần chờ trong giây lát, sau đó mới hỏi:

“... Quan hệ của ngươi cùng vị Seishuuin Naoki kia... Không tốt sao?”

“Tốt được mới là lạ!” Vẻ khó chịu thoáng xuất hiện trên gương mặt xinh đẹp của Erica, sau đó nàng lại phủ lên nụ cười ác ma thường lệ. “Liliana, bây giờ ngươi cùng ta đã chung một phe, chúng ta cần phải đoàn kết lại!!”

“Đoàn... đoàn kết lại?”

“Đúng vậy!” Đôi mắt xanh thẳm của thiếu nữ tóc vàng lấp lánh. Ngón tay thon nhỏ khẽ kéo, Erica rút từ trong không khí ra một tấm bản đồ, bắt đầu giảng giải trong ánh mắt kinh ngạc của Liliana:

“Hiện nay, [chúng ta] có thể chia ra làm ba thế lực chính: Châu Á, châu Âu cùng với [phe độc lập]. Thế lực châu Á là do vị giáo chủ của Ngũ Ngục Thánh Giáo dẫn đầu, được sự ủng hộ của các Công Chúa Vu Nữ tại Nhật Bản...”

Ngón tay của Liliana lại chỉ đến Italy: “Ở châu Âu, bây giờ chiến lực chính chỉ có Bạch Công Chúa Alice cùng với ta - Nhưng bây giờ đã có thêm ngươi, Liliana!”

“....” Liliana sững sờ, đầu óc nàng vẫn chưa thể tiếp nhận các thông tin đang xuất hiện trước mắt.

“Phe độc lập hiện nay theo ta biết chỉ có Phu Nhân Aisha, có lẽ không đáng để lo...”

“Chờ -- Chờ đã!” Thiếu nữ tóc bạc hốt hoảng ngăn chặn lời nói thao thao bất tuyệt của bạn mình, giọng nói run run:

“Tại sao ngươi lại đang nói với ta những điều này a Erica?!”

“Tại sao?” Erica Blandelli khó hiểu nghiêng đầu. “Ngươi còn chưa hiểu thân phận mới của mình sao?”

“... Thân phận?” Trái tim của Liliana hụt mất một nhịp.

“Ngươi cũng đã là [thiếp thất] của Vương a, Liliana... Ngươi cùng ta, chúng ta đều đã bị [độc chiếm] bởi Ma Vương, kiếp này chắc chắn là không thể thoát khỏi.”

Mà cho dù là [kiếp sau], chúng ta cũng không thể thoát khỏi được...

Nhưng lời nói sau Erica cũng không có nói ra. Masamune chưa bao giờ giấu giếm những thiếu nữ thân cận bên cạnh hắn, đặc biệt là khi [kết nối] giữa hắn và các nàng đã được thành lập.

Vì vậy, Erica cũng sớm đã hiểu được [chân thực] đáng sợ của vũ trụ, sự đáng sợ của các Tà Thần hỗn loạn trong tinh không, cũng như mục tiêu mà thanh niên tóc đen vẫn đang không ngừng nhắm tới.

Đôi mắt của nàng bỗng nhắm lại, trong đầu lại phản chiếu lại từng hình ảnh mà nàng được nhìn thấy khi Vương chia sẻ kiến thức cho nàng: Các thế giới bị sức mạnh vĩ đại của các Tà Thần phá hủy trong chốc lát, tiếng kêu rên không ngừng của các sinh vật có trí khôn trước khi biến dạng thành các quái vật chỉ có trong ác mọng kinh khủng nhất.

“Ta sẽ không để cho thế giới của chúng ta gặp nguy hiểm.”

Nụ cười quyến rũ trên gương mặt không đổi, lời thầm thì của Erica lại không rơi vào trong tai của vị thiếu nữ tóc bạc đang sắp ngất khi nghe mình trở thành [thiếp thất] của Ma Vương.

“... Nên tha thứ cho ta đã kéo ngươi vào [vực sâu], Liliana.”

- -----

Thành phố đông đúc bây giờ trở nên vắng lặng, các con đường không một bóng người qua lại. Trên từng góc phố vẫn còn đọng rõ dấu vết của trận chiến tối qua, lác đác có thể thấy được từng nhóm lại từng nhóm người trong trang phục kỳ lạ đang bận rộn làm công tác khôi phục.

Dù vậy, lượng công tác khổng lồ vẫn không làm cho các thành viên của Hiệp Hội Biên Soạn Lịch Sử chùn bước. Đôi mắt của bọn hắn loé lên từng tia sáng, nhiệt tình hừng hừng làm việc không ngừng, thậm chí còn có vài vị Âm Dương Sư cả ngày thần thần bí bí bây giờ lại cãi nhau để tranh giành việc dọn dẹp đống đổ nát.

Lý do chỉ đơn giản là vị lợi ích quá lớn.

Theo công nghệ cùng khoa học ngày càng phát triển, các loại sinh vật huyền bí từng một thời tồn tại khắp nơi bây giờ cũng trở nên khan hiếm. Mà đối với các thành viên của thế giới ma thuật, dù bọn hắn có phát hiện được một sinh vậy như vậy thì cũng chưa chắc đã giải quyết được vấn đề gì - Nguyên liệu dù quý hiếm, nhưng mạng sống dù sao cũng chỉ có một.

Mà hiện nay trong thành phố đổ nát, loại nguyên liệu đủ để khiến cho đám ma thuật sư đánh nhau vỡ đầu chảy máu đang ẩn giấu ở trong mỗi ngõ ngách.

Thanh niên tóc đen nhàn nhã tản bộ trên con đường lớn, thỉnh thoảng lại bước chéo ra một bên để tránh khỏi từng hố lớn lởm chởm. Đáng ngạc nhiên là ánh mắt các thành viên của Hiệp Hội Biên Soạn Lịch Sử lại lướt thẳng qua hắn, dường như không nhìn thấy hắn đang ở đó... Hay là hai thiếu nữ nhỏ nhắn ở đằng sau.

Một vị mặc trên người bộ váy hoàng thất Nhật Bản hoa lệ từ thời kỳ Heian, mái tóc nâu đỏ mượt mà phủ gần đến chân. Vị còn lại mặc trên người bộ váy dài trắng đơn sơ theo phong cách Hy Lạp cổ đại, mái tóc ngắn màu trắng bạc khẽ đung đưa, trên gương mặt không nhìn ra bất kỳ biểu cảm gì.

“Lần thứ hai gặp mặt, đáng tiếc ta lại không thể tiếp đón nữ thần trong địa phương nào đủ xa hoa... Nhưng ta nghĩ ngài thân là nữ thần chiến tranh, dù sao cũng sẽ không quá quan tâm đến khung cảnh của chiến trường.”

“Ngươi lợi dụng Thần Tổ để liên lạc với thiếp thân, không phải là vì để nói chuyện phiếm. Còn ngươi...” Giọng nói của Athena lạnh lẽo. “Từng là Thần Đất Mẹ, bây giờ lại nghe Ma Vương sai khiến sao? Làm thiếp thân cảm thấy thật đáng buồn.”

Masamune tinh mắt nhìn thấy bàn tay của Sita khẽ nắm chặt, nhưng nhanh chóng được giấu đằng sau ống tay áo của nàng.

“... So với Ma Vương, ta càng muốn trả thù [Thép], nữ thần Athena.”

Sita hơi cúi người đáp lời. Nàng dù cũng từng là Thần Đất Mẹ Sita, nhưng bây giờ chỉ là một vị Thần Tổ, không còn nắm giữ thần lực hay quyền năng của một vị Dị Thần - Đương nhiên nàng không thể dùng thái độ ngang hàng để nói chuyện với Athena.

“Nhưng đó cũng không phải là lý do để mất đi tôn nghiêm từng có của Thần Đất Mẹ. Còn có, thiếp thân dù sao cũng là nữ thần Trí Tuệ, đừng vọng tưởng sử dụng lời nói dối để lừa gạt thiếp thân.”

Đối với Masamune thì lời này của Athena có vẻ hơi mịt mù, nhưng hắn lại có thể quan sát được toàn bộ thân mình của Sita dường như căng cứng lại.

Hắn nhíu mày, trong lòng bắt đầu âm thầm suy nghĩ.

Mời đọc.

“Đông Ly Trần Kiếp Diệt!” Tu ma hóa phàm/

“Vô Tận Trùng Sinh!” Không não tàn, ít gái/

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.