Khi nghe được tin tức đủ để chấn động toàn bộ thế giới này, Masamune vẫn không có bất kỳ biến hoá nào. Tư thế của hắn chỉ là càng ngửa ra sau để thoải mái hơn một chút, sau đó vẫn không phát ra bất kỳ bình luận gì - Thái độ này khiến thủ lĩnh của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử cảm thấy bất an.
“...Vương?”
“Nói tiếp, ta đang nghe mà Kaoru.” Sayanomiya Kaoru vậy mà mơ hồ nhìn thấy trên gương mặt của Masamune có cảm xúc giống như là đang buồn cười, lại như là đang cảm thán điều gì.
“Ngày hôm qua, Thí Thần Giả John Pluto Smith giao chiến cùng thủ lĩnh của [King of Flies]. tổ chức khủng bố ở Bắc Mỹ... Người của chúng ta không thể theo dõi một cách chính xác được chuyện gì đã xảy ra, nhưng có thể xác nhận là sau một vụ nổ lớn, cả John Pluto Smith cùng kẻ đối địch đều biến mất.”
“Vậy thì làm sao lại có thể xác định là tử vong?”
Trên tay của Masamune bỗng nhiên xuất hiện một mặt kính, hình ảnh bên trong không ngừng biến đổi. Đáng tiếc là vì góc độ nên Sayanomiya Kaoru không thể nhìn rõ được hình ảnh ở trong tấm gương đó, nàng chỉ có thể tiếp tục làm trò trách nhiệm báo cáo viên của mình.
“Sau trận chiến đó, các thành viên còn lại của [King of Flies] liên tục thực hiện các hoạt động khủng bố riêng lẻ, nhưng hoàn toàn không thấy vị Thí Thần Giả kia xuất hiện. Theo lẽ thường, chỉ cần Mình Vương còn sống, đám tà thuật sĩ điên kia sẽ không thể nào làm càn như vậy.”
Đương nhiên là nếu trong tình huống bình thường... Khi đám tà thuật sĩ kia thực sự bị tiếp xúc với một ít kiến thức có độc thì lại là chuyện khác.
Masamune gương mặt cổ quái nhìn kỹ hình ảnh trong gương, sau đó mới búng tay để chiếc gương tan thành hơi nước biến mất.
“Ta biết rồi. Tiếp tục lưu ý tình trạng ở Bắc Mỹ, nhưng không cần có bất kỳ hành động gì khi chưa có phê duyệt của Seishuuin Ena.”
“Vâng, thưa Vương.”
Ép lại cảm giác bực bội ở trong lòng, Sayanomiya Kaoru cung kính gật đầu.
Nếu như nói ai là người không muốn nhìn thấy [Seishuuin Ena] nhất, đó chỉ có thể là Sayanomiya Kaoru chứ không thể là ai khác.
Từ khoảng hai năm trước, khi đột nhiên nhận được thông tin là gia chủ nhà Seishuuin tử vong và sẽ có người kế nhiệm mới, Sayanomiya Kaoru còn cảm thấy may mắn. Nhưng đáng tiếc, thời gian trước khi nhìn thấy [Seishuuin Ena]... Nàng ngay lập tức nhận ra được vị này là vị [Seishuuin Naoki] đã từng khiến cả thế giới ma thuật Nhật Bản lâm vào trong bóng tối kia.
Bây giờ, dưới thủ đoạn của Seishuuin Naoki, Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử lại một lần nữa bị mất đi quyền kiểm soát cùng tiếng nói của mình.
Nàng cũng lại trở thành một bù nhìn vô hình, chỉ có danh mà không có thực quyền.
Vào lúc này, trong không khí lại truyền đến một trận ba động. Ba động này là do ma lực gây ra, mà cự ly cách văn phòng cũng ở một khoảng cách cực kỳ ngắn - Sayanomiya Kaoru vừa định có phản ứng thì ngay sau đó lại nhận ra đây là trong ma thuật pháo đài của Ma Thuật Vương, ngay lập tức dừng hành động của mình lại.
Nói đùa, ở đây mà dùng tới ma thuật... Đương nhiên là phải có sự cho phép của thanh niên tóc đen tước mặt, đúng không? Còn nếu như đây là có kẻ xâm lấn, vậy thì cũng chắc chắn chỉ có thể là Thí Thần GIả, nàng phản ứng cũng vô dụng.
Phán đoán của thiếu nữ là chính xác.
“Cộc cộc cộc.”
“Masamune-sama, ta có thể vào được không?”
Tiếng nói ôn nhu mềm mại của thiếu nữ vang lên.
“Yuri? Giờ này mà đã tan học sao? Vào đi.”
Từ bên ngoài cánh cửa gỗ, một thiếu nữ chỉ có thể miêu tả là Yamato Nadeshiko truyền thống nhất bước vào. Mái tóc nâu nhạt dài đến gần đầu gối, với đảy tuy băng nhỏ buộc chặt ở đuôi tóc, phối hợp cùng với bộ trang phục đỏ trắng....
Quả thật là một vị đại tiểu thư hiền lành xinh đẹp hiếm có.
Gương mặt cùng thân thể vì sức khoẻ quanh năm không được tốt mà lộ ra có chút tái nhợt cùng yếu đuối, nhưng lại càng có thể kích thích lòng mong muốn bảo vệ của người khác phái. Công Chúa Vu Nữ Musashino có chút ngạc nhiên khi nhìn thấy Sayanomiya ở trong phòng làm việc, có chút bất an cúi sâu người chào.
“Rất xin lỗi, thưa Vương! Ta không biết là ngài đang xử lý công việc!”
“Không có công việc gì, xử lỳ thì đã xong rồi. Hôm nay không phải đi học sao?”
Masamune vẫy vẫy tay, Mariya Yuri dù có lộ ra thần sắc giãy giụa trong chốc lát nhưng rồi cũng đành thở dài tiến lại gần — sau đó liền bị thanh niên tóc đen xe nhẹ đường quen ôm vào trong ngực.
Gương mặt của Mariya Yuri đỏ rực như táo chín, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm một vài lời nói vô nghĩa.
Đôi với thiếu nữ vẫn luôn tin tưởng vào chính trực cùng đạo đức, việc này giống như là đang bị bạn trai của người bạn tốt nhất ôm vào thân mật... Mà bạn tốt nhất của mình còn lại thường xuyên cổ vũ mình tiến đến vòng tay của hắn.
“Hôm nay... Ta nghe tin ngài trở về, nên xin phép nghỉ...”
Masamune nhướng mày. Mariya Yuri trước đây thái độ lúc nào cũng là nửa sợ nửa thoả hiệp, hôm nay đột nhiên lại chủ động đến đây? Cho dù hắn đã sắp đặt truyền tống trận ở khu vực xung quanh để thiếu nữ có thể trực tiếp di chuyển từ Tokyo tới Nagasaki, bình thường cũng chỉ có công chuyện thì nàng mới đến đây.
“Nguyên nhân là gì đây Yuri?”
Thiếu nữ càng bất an uốn éo. Một phần là bởi vì nàng không biết phải nói thế nào để đảm bảo vị Thí Thần Giả thống trị Nhật Bản không tức giận, một phần là vì nhiệt độ cơ thể của thiếu nữ cũng bắt đầu nóng lên - Masamune vẫn luôn rất có tài năng trong việc này.
Cảm nhận được bàn tay mịn màng của thiếu nữ bắt đầu toát ra mồ hôi, thanh niên tóc đen nở ra nụ cười càng xấu xa. Hắn bắt đầu luồn tay vào trong bộ váy đỏ trắng của Mariya Yuri, nhưng dừng lại ở lớp áo bên trong, cảm nhận làn da mát vẻ của thiếu nữ trong độ tuổi thanh xuân cách đó một lớp áo.
Sayanomiya Kaoru mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim. Không có lệnh từ Masamune, nàng cũng không dám rời khỏi phòng hay là lên tiếng để quấy rầy thanh niên rõ ràng đang rất cao hứng chơi đùa trước mặt.
Mà quan trọng nhất là nàng cũng không thể chắc chắn về những gì vị Công Chúa Vu Nữ Musashino này sẽ nói, nếu như nàng không cẩn thận nói gì để Ma Thuật Vương khó chịu... Ở đây cũng không có Seishuuin Ena để hoá giải tình huống.
“...Masamune-sama, về vị học sinh kia ở trường ta, Kusanagi Godou... Chúng ta có thể thả hắn đi sao?”
Vẻ ửng đỏ trên gương mặt càng rõ rệt, thiếu nữ có chút sợ hãi nhỏ giọng cúi đầu nói, không nhìn Sayanomiya Kaoru điên cuồng nháy mắt ra dấu.
Masamune nghiêng đầu kỳ quái.
“Yuri ngươi cuối cùng cũng coi ta là cái gì? Ta tự nhận không phải kẻ tốt lành gì, nhưng đối với các ngươi vẫn luôn rất tốt, đúng không?”
“Ngài đối xử với ta vẫn luôn rất tốt, Masamune-sama.”
Mariya Yuri hít sâu một hơi, sau đó điều chỉnh lại tư thế để cố gắng nghiêm chỉnh nhất có thể. Thiếu nữ đã nhiều lần từng rơi vào tình huống này, sau đó từng cố gắng để thoát khỏi vòng tay của Masamune, nhưng tất cả cố gắng đều vô dụng - Đây đã là phương án tốt nhất nàng có thể nghĩ ra.
“Em gái của Kusanagi Godou là trong câu lạc bộ trà đạo của ta, nàng vẫn rất lo lắng... Hắn đã tạm thời mất tích hơn mười ngày, chúng ta có thể thả hắn được không Masamune-sama?”
“Lần sau mấy chuyện nhỏ nhặt này ngươi có thể tự quyết định.” Thánh niên bất đắc dĩ nhéo đôi má của thiếu nữ trong lòng. “Trừ khi có lệnh của ta, nếu không ngươi hoàn toàn có thể trực tiếp nói với Sayanomiya Kaoru về các yêu cầu bên ngoài.”
Thấy hắn không hề có vẻ tức giận, Sayanomiya Kaoru cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, sau đó trang trọng gật đầu.
“Đúng vậy, Mariya tiểu thư! Ngươi là người của Vương, nên cần phải hiểu rõ hơn nữa về địa vị của mình ở Nhật Bản!”
“Dù ngài có nói vậy, ta cũng không thể quen thuộc được...”
“Tốt rồi, chuyện của Kusanagi Godou cứ mặc kệ, khi trở về Tokyo thì thả hắn ra là được. Chú ý tìm kiếm trong gia tộc hắn xem có tài liệu ma thuật gì đáng giá không, nếu như không có thì thôi.”
“Sayanomiya Kaoru, việc ở Bắc Mỹ ta đã giao cho ngươi, cứ theo đó mà xử lý. Ngoài ra lưu ý chuẩn bị sóng thần trong vài ngày tới.”
Vốn đang định rời đi, trái tim của gia chủ nhà Sayanomiya lại bị câu nói sau cùng của Ma Vương làm cho nảy lên đến cổ họng.
“... Ngài chuẩn bị chiến đâu tiếp sao, thưa Vương?”
“Ở Italy gặp được Nữ Thần Athena, là một vị Nữ Thần Đất Mẹ khá thú vị... Có thể vài ngày nữa sẽ xuất hiện ở Nhật Bản.”
“Ta sẽ để cho các Âm Dương Sư cùng nhân viên có liên quan chuẩn bị sẵn, xin không tiếp tục quấy rầy ngài, thưa Vương.”
Mang theo cảm giác nặng nề trên vai, Sayanomiya Kaoru lại một lần nữa bước ra khỏi căn phòng đầm rồng hang hổ này.
Chỉ để lại bé thỏ trắng Mariya Yuri trong miệng cọp.
Mà rất không khéo là hôm nay Masamune cũng thực sự định xử lý vấn đề với vị Công Chúa Vu Nữ Musashino này - Lòng kiên nhẫn của hắn vẫn còn rất nhiều, nhưng sức chú ý của hắn cũng không thể để mãi ở phía này được.
“Yuri, tối nay ở lại đây phụng dưỡng ta đi.”
“V-V-V-Vương?!”
“Nếu như đã nhận được các quyền lợi khi nắm giữ vị trí này, ngươi cũng đã sớm có giác ngộ phải thực hiện trách nhiệm của mình, đúng không?”
Mariya Yuri cắn răng. Nàng đương nhiên từ lâu biết giá trị cùng trách nhiệm của mình khi làm người đại diện cho Ma Vương là gì - Seishuuin Ena vẫn chưa bao giờ giấu nàng, thậm chí còn thường xuyên Marketing cho nàng về sự tuyệt vời của Masamune - Nhưng trong lòng của Mariya Yuri vẫn luôn nuôi giữ giấc mơ của một thiếu nữ.
Đáng tiếc, lúc này nàng không còn đường lui. Không chỉ là áp lực từ phía Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử, mà còn là áp lực từ chính họ hàng của Mariya Yuri, những người đã từng được hưởng thụ ngon ngọt kia sẽ không bao giờ có thể cho phép [đặc quyền] của bọn hắn bay mất như vậy.
“Vâng, Masamune-sama.”