Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 87: Chương 87: Trời nắng lâu chắc chắn sắp có bão




Trong trụ sở của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử ở Tokyo.

Amakasu Touma nhìn báo cáo tài chính trong tay, cả người run rẩy vì kích động.

Hắn hỏi thành viên đứng cạnh:

“Chắc chắn không có sai lầm sao? Số tiền sao mà lớn như vậy?”

“Hoàn toàn không có sai lầm, chúng ta đã kiểm tra nhiều lần rồi Amakasu đại nhân!” Thành viên này cũng vô cùng kích động: “Số tiền tài trợ từ các gia tộc trực tiếp tăng thêm gần gấp đôi!”

Giống như là bị một chiếc bánh ngọt từ trên trời rơi xuống đập trúng đầu, Amakasu Touma cảm thấy mình sắp hôn mê.

Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử vô cùng giàu có, nhưng chi phí tiêu tốn hàng tháng cũng cực kỳ đắt đỏ. Nếu như được số tiền tài trợ mới này, bọn hắn có thể tuyển dụng thêm nhiều ma thuật sư, âm dương sư để sẵn sàng cho các tình huống cần thiết!

Thậm chí có thể nâng cao môi trường làm việc của các thành viên.

“Ta sẽ báo cáo với thủ lĩnh!”

Amakasu Touma bước vội ra khỏi phòng làm việc của hắn.

Chờ cánh cửa đóng lại, thành viên kia nở nụ cười. Ngoại hình của hắn giống như là bị một bức thanh thuỷ mặc làm cho thay hình đổi dạng, biến thành một người hoàn toàn khác.

Lu Yinghua bước đến trước chiếc máy tính, mười ngón tay tay bay múa trên bàn phím.

Cuối cùng, ánh mắt của hắn dừng lại trên nội dung của email mới được gửi đến cách đây không lâu.

[Kính gửi: Amakasu-kun, thành viên của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử

Thể theo yêu cầu mà ngài chuyển giao từ Ma Thuật Vương, chúng ta đã chú ý đến các tình huống đặc biệt có liên quan đến bạo loạn và tôn giáo trên phạm vi toàn thế giới.

Hiện nay, có thể tạm thời xác định tung tích của Thí Thần Giả thứ tư - Phu Nhân Aisha xuất hiện tại địa điểm sau:....]

“Tìm được rồi.”

Trên gương mặt xuất hiện vẻ cao hứng, Lu Yinghua vội vã chép lại nội dung của email vào một tờ giấy. Vừa làm, hắn còn vừa bình luận:

“Thật là... Sư phụ nhất định không muốn sử dụng thiết bị điện tử, lại còn bắt ta phải viết ra giấy...”

Động tác trên tay hắn cực kỳ nhanh chóng. Chỉ sau vài giây, nội dung của toàn bộ bức thư đã được hắn sao chép xong, đồng thời mọi dấu vết trên máy tính cũng bị xoá bỏ.

Lu Yinghua mở ra cửa sổ, nhún chân dùng khinh công biến mất.

Từ đầu đến cuối, các ma thuật trận cùng âm dương trận được sử dụng để bảo vệ trụ sở của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử không hề phát hiện ra hắn.

————

Masamune dùng tư thế ôm công chúa bế Alice dậy, từ chối lời mời trợ giúp của hầu gái, bước về một căn phòng khác trong ánh mắt hâm mộ của Seishuuin Ena.

Thân thể của Bạch Công Chúa rất nhẹ, đồng thời rất gầy.

Bị lời nói của hắn làm cho bất ngờ, công chúa Alice cũng không kịp phản ứng, đến khi đã đến trước cửa phòng mới dùng bàn tay tái nhợt của mình để cố gắng đẩy hắn ra.

Nhưng thiếu nữ bị bệnh tật hành hạ làm sao có thể có sức lực để làm vậy? Thấy mình giãy giụa không có tác dụng gì, Alice mới bất đắc dĩ nói:

“Masamune [Vương], ta chỉ có thể nói là bệnh trên thân thể của ta là do linh lực quá mạnh dẫn đến phản ứng ngược lại, nếu như ngài định dùng ma thuật hoặc quyền năng thì sẽ làm ta chết còn nhanh hơn.”

Vị công chúa đã từng là nghị trưởng của Hiền Nhân Nghị Hội này đương nhiên là đã thử rất nhiều cách để cố gắng cứu lấy bản thân.

Nàng tìm kiếm các sự giúp đỡ của các ma thuật sư, tìm kiếm sự giúp đỡ của cả các Ma Nữ khác, bao gồm cả Ma Nữ đứng đầu hệ thống [Earth] Lucretia Zola.

“Vậy sao?” Masamune ngạc nhiên. “May cho công chúa Alice, phương pháp này của ta sẽ không dùng đến ma lực. Shoggoth cũng không phải là sinh vật thần bí, mà hoàn toàn là sinh vật sinh học. ×— QUẢNG CÁO —

“Shoggoth...”

Không hiểu vì sao, chỉ cần nhắc đến cái tên đó là một cảm giác buồn nôn đã xuất hiện trong dạ dày của Bạch Công Chúa.

Giống như là cái tên đó đại diện cho một sinh vật không nên tồn tại, một sinh vật được tạo ra từ nguồn gốc của mọi sự ghê tởm.

“Đừng lo, công chúa Alice ngươi là đồ vật của ta. Ta sẽ không làm hại ngươi.”

Giọng nói vững chãi của thanh niên tóc đen tiến vào tai của Alice.

“...Đồ vật? Ngài cũng coi Võ Hiệp Vương các hạ là [đồ vật] của ngài sao?”

“Cũng có thể coi như thế.” Masamune không phủ nhận. “Nhưng ta vẫn luôn rất giữ gìn những ai thuộc về mình, nếu không thì ta cũng đã không thành lập [đại kết giới] kia. Mà Alice ngươi cũng sẽ như vậy.”

Bạch Công Chúa vừa tức giận vừa xấu hổ. Trong khoảnh khắc khi thanh niên tóc đen nói như vậy, nàng vậy mà cảm thấy... Có một tia động lòng.

Ngước nhìn gương mặt tuấn mỹ đủ để cuốn hút cả nam hay nữ gần sát kia, Alice thở dài.

“Ngài đã có thể lựa chọn phương pháp ôn hoà hơn.”

“Kết quả đều giống nhau.”

“Không, không giống nhau chút nào.” Công chúa Alice nhắm mắt lại. “Ngài làm như thế này chỉ có thể chiếm được một phần của ta, mà không thể nào hoàn toàn chiếm được ta.”

“Chờ xem đi, Alice.”

Ma thuật phát huy tác dụng, Bạch Công Chúa rơi vào giấc ngủ.

Thấy ánh mắt của Alice đã khép lại, thanh niên tóc đen mới bật cười.

“Baphomet là thần của Ma Thuật, đồng thời cũng là thần của Ma Nữ và Kỵ Sĩ Dòng Đền. Thậm chí từ các khế ước trong dị không gian cũng là liên quan đến Ma Nữ...”

Masamune lắc đầu.

“Các Ma Nữ (Witch) cùng ta chắc chắn sẽ có liên hệ với nhau, vượt xa khả năng tưởng tượng của ngươi... hay của ta.”

Hắn mở cánh cửa trước mặt, tiến vào trong phòng.

Bên trong căn phòng tăm tối không có cửa sổ, chỉ có năm cây nến le lói xung quanh ngôi sao ngũ giác với vòng tròn bên ngoài.

Ngôi sao năm cánh được vẽ bởi các đường kẻ làm từ máu động vật, ở chính giữa là các loại nội tạng được xếp chồng lên nhau. Mỗi bộ phận lại đến từ một loài khác, sau đó được dây chỉ khâu lại.

Masamune vẫn giữ nguyên tư thế ôm công chúa, ma lực trên người hoá thành các cánh tay cầm tài liệu lên.

“Hai phần Essential Salt, máu từ tám sinh vật cỡ vừa hoặc lớn, một nhạc cụ mà chủ nhân đã từng bị sát hại...”

Các tài liệu này hắn đã yêu cầu Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử chuẩn bị từ trước.

Theo từng loại tài liệu được để lên trên trái tim của trâu ở chính giữa ngôi sao, quyển sách Necronomicon đột nhiên xuất hiện lơ lửng trước mặt thanh niên.

Tiếng niệm chú trầm thấp mà quỷ dị, giai điệu trầm bổng kinh khủng vang lên trong căn phòng.

Một tia lực lượng thần bí khó hiểu, không giống như bất kỳ ma thuật hay quyền năng nào của thế giới này được hình thành. Nó xuyên thẳng qua lớp tường rồi biến mất.

Bí Thuật trung cấp - [Triệu hồi Shoggoth].

Masamune đứng yên chờ đợi.

×— QUẢNG CÁO —

Mười phút sau, nội tạng cùng các loại tài liệu trên mặt đất tự di động. Chúng tan chảy trở thành một loại chất nguyên sinh vô hình, sau đó lại [phát triển] trở thành một cục [thịt] sền sệt với hình dạng giống như amip.

[Cục thịt sền sệt] liên tục sủi bọt, cuối cùng bọt vỡ ra, tạo thành hàng trăm con mắt nhìn thẳng vào thanh niên tóc đen.

“Tekeli-li....”

Một khe hở kéo dài cả thân thể amip phát ra [tiếng nói], nhưng ý tưởng của nó lại trực tiếp được truyền đến qua tinh thần của Masamune.

“Ta cần ngài giúp đỡ để cải thiện thể chất của nhân loại này. Để đổi lại, ta sẵn sàng thực hiện [hiến tế].”

“Tekeli-li... Tekeli-li...”

Không cần trao đổi lại? Giúp đỡ miễn phí?

Masamune liếc nhìn chiếc nhẫn trên tay, sau đó lại suy nghĩ về thiếu nữ tóc bạc nào đó.

Shoggoth là một loài sinh vật vô cùng đặc biệt. Nya nói rằng nhiều Bí Thuật Sư tin rằng chúng từng được tạo ra bởi các Cổ Lão Giả (Elder Thing), và chúng có khả năng tự biến đổi và tự tiến hoá bản thân.

Bọn hắn tin rằng sự sụp đổ của Elder Thing là do các Shoggoth tiến hoá quá mức, tự có được trí thông minh, để rồi có được khái niệm của [tự do] và [phản loạn].

Nhưng chính vị thiếu nữ tóc bạc lúc đó từng kể cho hắn câu chuyện này với tư cách là câu chuyện cười.

Dù Masamune không hỏi kỹ hơn, nhưng hắn vẫn có thể đoán được là có [tồn tại] nào đó đứng sau Shoggoth... Mà các kiến thức ghi lại trong Necronomicon cũng khiến hắn rất rõ ràng một nguyên tắc: [Không có gì là miễn phí].

Nếu đã thiếu nợ của một vị Tà Thần, trên người còn bám vào hoá thân đang ngủ say của một vị Tà Thân khác, có lẽ lại bị một vị [chú ý] cũng không có gì là quá đáng?

Thanh niên tóc đen đã bị toàn bộ Thần Hệ của các Tà Thần chú ý nghĩ thầm.

Các con mắt trên thân thể của Shoggoth trưởng lão xoay vòng, cả người nhỏ lại chỉ còn một nửa. Từ chiếc miệng dài của nó, một vật giống như là viên ngọc trai màu đen bay ra, lơ lửng trước mặt thanh niên.

“Như vậy thì cảm ơn ngài, Hermeaus trưởng lão.”

Khép lại ba ngón tay đặt lên ngực, Masamune nghiêng người cảm ơn.

Shoggoth vẫy vẫy xúc tu từ thân thể giống như là để nói tạm biệt, sau đó lại biến thành một đống bùn nhão, tan chảy biến vào lòng đất.

“...Vẫn là thuận lợi hơn nhiều so với tưởng tượng.”

Nắm lấy viên ngọc đen trong tay, Masamune tặc lưỡi cảm thán.

Viên ngọc này chính là kết tinh sinh lực của Shoggoth, nhưng toàn bộ [ý chí] đã bị rửa sạch, chỉ để lại bản năng [tiến hoá] cùng [sinh mệnh lực].

Chỉ cần đặt vật này vào trong thân thể của công chúa Alice, nó sẽ tự động bao bọc các nội tạng yếu ớt của nàng, cắn nuốt và thay thế nội tạng mới.

Sinh mệnh lực của Shoggoth, thậm chí là Shoggoth trưởng lão mạnh bao nhiêu? Thừa sức để biến một thiếu nữ ốm yếu trở lại khoẻ mạnh, thậm chí còn có dư thừa năng lượng để cải tạo thể chất của nàng.

“Tiếp theo là [phẫu thuật].”

Ngón tay luồn vào trong áo ngủ của công chúa Alice, cảm giác mát mẻ trơn nhẵn của làn da truyền vào đại não, thanh niên tóc đen dùng ngón tay rạch ra một vết cắt trên bụng của nàng.

Khi viên ngọc đen được đưa vào, Masamune có thể cảm nhận được nó bắt đầu biến hình, toả ra cải tạo thân thể của thiếu nữ đang ngủ say.

Chỉ mất hơn nửa tiếng, làn da trắng bệch vì ốm yếu của Alice chuyển thành màu trắng khoẻ mạnh, thân thể cũng như được bồi bổ thêm dinh dưỡng, thậm chí còn được tối ưu hoá.

Vóc người xinh đẹp thon thả nhưng hơi gầy giờ chỉ còn kém hơn Seishuuin Ena một chút, nhưng khí chất cao quý của quý tộc hoàn toàn bù đắp lại khuyết điểm nhỏ xíu này.

Masamune hài lòng gật đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.