Tà Thần Thực Tập Sinh Tại Thế Giới Giả Tưởng

Chương 78: Chương 78: Về Nhật Bản




Có lẽ đối với Lu Yinghua, ngày tháng cực khổ của hắn đã tạm thời đi qua.

Nhưng đôi với Masamune, hắn cảm giác một tháng vừa qua là một tháng cực khổ của mình.

Một cặp nam nữ tình cảm sâu đậm, lâu ngày không gặp sẽ làm gì? Đặc biệt là khi bọn hắn đều có tố chất thân thể vượt rất rất xa người thường?

Câu trả lời rất đơn giản.

Trước đây chỉ có thanh niên tóc đen chuyên môn đi bắt nạt tu nữ cùng các Vu Nữ của mình, đặc biệt là những người sau - Sử dụng mối liên hệ qua linh hồn, hắn có thể dễ dàng điều khiển độ nhạy cảm của các Vu Nữ để nhanh chóng giành chiến thắng.

Nhưng mà với nữ giáo chủ, linh hồn mạnh mẽ của nàng đồng nghĩa với việc hiệu quả điều chỉnh thấp hơn nhiều...

Pháp sư đánh nhau ban đêm với chiến sĩ, còn là chiến sĩ tôi luyện võ thuật cùng thân thể 200 năm. Kết quả đúng là không cần phải nói.

Cuôi cùng pháp sư cùng đành phải gian lận, sử dụng ma lực để cường hoá thân thể, miễn cưỡng đạt được kết quả lưỡng bại câu thương.

“Ta thực sự cần [thân thể Thép], tốt nhất là có thêm cả [thần tốc]...”

Ngồi dậy từ trên chiếc giường gỗ trầm hương, Masamune vất vả thay quần áo rồi mở cửa bước ra ngoài.

Nữ giáo chủ đã mặt mày toả sáng ngồi ở chiếc bàn đá đợi hắn từ lúc nào.

Dùng bữa sáng với giáo chủ phu nhân xong, thanh niên tóc đen cảm giác mình như được sống lại.

“Đồ ăn giáo chủ phu nhân làm đúng là đệ nhất thế giới.”

“Ngươi đã nói câu này rất nhiều lần, phu quân.”

“Ha ha, dù sao ta cũng không có gì khác để nói.”

Thời điểm mà nữ giáo chủ thực hiện triệu hoán bằng tế đàn là vào tháng năm, còn bây giờ đã là giữa tháng sáu.

Masamune đã biết được những gì đã xảy ra trong thời gian hắn mất tích từ Luo Hao.

Dù nữ giáo chủ cũng chỉ hời hợt nói nhẹ nhàng về những gì nàng đã làm, nhưng hắn biết đằng sau những câu nói hời hợt đó là nỗ lực lớn đến nhường nào.

Không kể các thứ khác, chỉ riêng việc sử dụng nghi thức để triệu hồi hắn và lên kế hoạch đối phó với ba tên Thí Thần Giả cùng một lúc đã là đủ để Masamune cảm thấy xúc động.

Nhưng mà hắn sẽ không thể hiện bằng lời nói.

Chỉ có [vĩnh hằng] chân chính mới là mục tiêu của hắn, cũng chỉ có tương lai vĩnh viễn làm bạn với nhau mới có thể xứng làm câu trả lời của hắn cho Luo Hao cùng các Vu Nữ.

Mà để đạt được điều đó, hắn cũng nhất định sẽ phải đi qua nhiều thế giới khác nhau, phát triển sức mạnh của bản thân.

Từ Bí Thuật Sư lên Đại Bí Thuật Sư, sau đó tụ tập thần tính cùng thần cách, thiêu đốt thần tính trở thành Bán Thần.

Đó là con đường mà Nya đã từng nói.

'Nhưng có lẽ ta đang đốt cháy giai đoạn?'

Hít tẩu thuốc, cảm nhận làn khói mang theo các chất kích thích đi vào trong phổi, sau đó tất cả những tạp chất độc hại lại bị thân thể của Thí Thần Giả tự động loại bỏ, thanh niên tóc đen mơ hồ lẩm bẩm.

Hắn vốn không còn cần phải sử dụng khói thuốc... Đa số các dục vọng đã được hắn phát tiết hoặc khống chế, tại Anh Quốc thời Trung Cổ hắn đã không còn đau đầu.

Nhưng bây giờ lại có một vấn đề khác khiến cho hắn khó chịu - Mỗi phút mỗi giây Masamune vẫn đang lờ mờ nghe được tiếng cầu nguyện của các [tín đồ].

Hàng trăm giọng nói cùng lúc vang lên trong não liên tục, dù có thực hiện [loại bỏ] thì cũng không thể hoàn toàn tách biệt khỏi tiềm thức. Nếu như nói lời cầu nguyện của các Vu Nữ là tín ngưỡng thuần tuý, âm thanh êm dịu khiến Masamune cảm thấy cả người thoải mái, thì các lời cầu nguyện của các tín đồ nông cạn lại giống như là tiếng nhà hàng xóm cách đó mấy căn nhà bật nhạc vào nửa đêm… Khó chịu.

Nếu như không phải là còn đang cảm thấy sức mạnh của tín ngưỡng không ngừng gột rửa quyền năng của mình để đạt được tăng trưởng ít ỏi, thanh niên tóc đen đúng là định đi huyết tẩy giáo phái do chính mình hạ lệnh tạo ra.

‘Dù chưa biết cần tích luỹ bao nhiêu [tín ngưỡng] hay làm cách nào để biến [tín ngưỡng] thành [thần tính], nhưng đây cũng có thể coi như là bước khởi đầu...’

Masamune đã lờ mờ nhận ra được rằng có lẽ mọi thứ không đơn giản như mình tưởng tượng. Các Bí Thuật do hắn thực hiện được phản hồi quá nhanh, các Tà Thần dường như cũng chú ý đặc biệt đến hắn.... ×— QUẢNG CÁO —

Ít nhất giống như là trong vô số các tài liệu cùng câu chuyện về các Tà Thần mà Nya từng đưa hắn đọc thì chưa có trường hợp nào một vị Tà Thần lại hạ hình chiếu xuống để chui vào trong nhẫn của tín đồ, đừng nói là một người còn chẳng thể tính là tín đồ của nó.

“Phu quân, lãnh địa của ngươi tại Nhật Bản định xử lý ra sao?”

Câu hỏi của Luo Hao đánh thức Masamune từ dòng suy nghĩ của mình.

Thở ra hơi khói trắng, chú ý không để hướng gió thổi về phía nữ giáo chủ, Masamune nghiên nghiêng tẩu thuốc.

“Theo lời phu nhân thì Nhật Bản bây giờ vẫn đang thần phục với ta?”

“Nhà Seishuuin vẫn đang thần phục với phu quân.” Luo Hao trả lời. “Công Chúa Vu Nữ kia dù đã ngủ say, nhưng ta nghĩ rằng nàng cũng đã có chuẩn bị.”

“Vậy thì có lẽ ta sẽ đến thăm Nhật Bản. Giáo chủ phu nhân có đi cùng không?”

“Không cần, ta cũng có một số việc phải xử lý.”

Nụ cười của Luo Hao dường như có thâm ý.

———-

Tokyo, trụ sở chính của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử.

Amakasu Touma vội vã bước vào cổng chính của toà nhà, sau đó bước chân gấp rút quẹo trái quẹo phải hướng thẳng đến căn phòng dành cho thủ lĩnh của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử.

Là tổ chức ma thuật thống lĩnh toàn bộ giới thần bí của Nhật Bản từ thời kỳ Minh Trị đến giờ, trải qua nhiều năm tích luỹ, tài sản thuộc về Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử đã vượt qua rất nhiều gia tộc tài phiệt lâu năm.

Hành lang được kết hợp hài hoà giữa hiện đại và truyền thống, hệ thống điều hoà cùng ánh sáng điều chỉnh để đảm bảo hoàn cảnh dễ chịu nhất cho các thành viên. Trên mặt sàn trải thảm tối mềm mại, đồ cổ cùng tranh nghệ thuật được trưng bày hai bên, đủ để thể hiện năng lực tài chính của Uỷ Ban.

Trong thế giới hiện đại, nhiều khi tiền bạc chính là quyền lực.

Các thành viên khác của Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử nhìn thấy thần sắc khẩn trương trên gương mặt của vị thành viên thân thiết với thủ lĩnh, ngay lập tức hiểu đã có việc gì đó nghiêm trọng diễn ra.

Bọn hắn chủ động tránh sang hai bên hành lang, mà Amakasu Touma dù vội vã vẫn gật đầu chào từng người mà hắn nhìn thấy trên đường.

Cuối cùng, Amakasu Touma đứng trước cánh cửa lớn bằng gỗ, nhanh chóng chỉnh trang lại bộ vest đang mặc. Hắn vặn tay nắm cửa rồi hô lớn:

“Thủ lĩnh! Có chuyện lớn xảy ra!”

Đằng sau cánh cửa là một căn phòng làm việc hiện đại, sàn nhà lát gỗ, hai kệ tủ hai bên chứa nhiều vật phẩm nhìn qua là biết rất quý giá. Mỹ nhân tóc đỏ trong bộ vest nam tay cầm PSP ngửa ra sau ghế, không thèm ngẩng đầu lên trả lời.

“A, Amakasu à. Làm sao? Lại có gia tộc nào muốn lá mặt lá trái với chúng ta?”

Giọng của nàng vô cùng tuỳ ý, mắt vẫn không rời trò chơi CCG trên PSP. Rõ ràng là tình huống này đã nhiều lần xảy ra.

“Nếu mà bọn hắn lại giở trò, chỉ cần báo với gia tộc Renjou là được rồi. Bọn hắn nắm giữ rất nhiều tình báo về hành động bẩn thỉu mà đám cứng đầu kia đã làm.”

“Không phải là bọn hắn, thủ lĩnh.” Amakasu Touma tiến đến giật chiếc PSP từ tay của Sayanomiya Kaoru, gương mặt lo lắng. “Ma Thuật Vương đang trên máy bay đến sân bay Haneda, dự kiến bốn tiếng nữa sẽ đáp xuống sân bay!”

Vẻ bất mãn vì bị cắt đứt trò chơi trên gương mặt của gia chủ trẻ tuổi nhà Sayanomiya biến mất.

“Chờ đã... Ma Thuật Vương? Không phải là vị [Vương]...”

“Là vị [Vương] từng thống trị Nhật Bản trước khi Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử được thành lập, thủ lĩnh!”

Giọng nói của Amakasu Touma tràn đầy bất đắc dĩ.

Sau đó, hắn ngạc nhiên nhìn thấy biểu cảm của Sayanomiya Kaoru như là tham gia một tuồng kịch: chỉ trong vòng vài giây, nàng chuyển từ bất an thành sợ hãi, sau đó lại biến thành bình tĩnh một cách cam chịu.

Thiếu nữ tóc đỏ lại ngả lưng ra ghế, liếc mắt nhìn bức tranh lớn đằng sau lưng.

“...À, được rồi.” ×— QUẢNG CÁO —

“[Được rồi] là như thế nào a thủ lĩnh?! Nếu như vị [Vương] kia muốn Nhật Bản lại quay lại thần phục với hắn, chúng ta phải làm thế nào?”

Amakasu Touma vò đầu bứt tai, gương mặt gầy gò càng trở nên hốc hác.

“... Amakasu Touma.”

“Vâng!”

“Ta hỏi ngươi...” Thiếu nữ nhìn phụ tá của mình như đang nhìn một kẻ ngu. “Chúng ta có quyền lựa chọn sao?”

Người đàn ông từng được huấn luyện để trở thành Ninja phục vụ cho Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử cắn răng, thấp giọng trả lời.

“Từ sau hôm đó, gia chủ nhà Seishuuin mất tích, nghi là đã tử trận... Ngự Lão đã từng nói chúng ta có thể nhờ vả hắn...”

Chỉ trong nháy mắt, sát khí bao phủ thân thể của Amakasu Touma. Mỹ nhân giả trai trước mặt hắn đã biến mất, cảm giác lạnh lẽo sắc nhọn trên cổ khiến hắn rét run.

Dù là một Ninja xuất sắc, hắn vẫn hoàn toàn không hề nhìn thấy động tác của Sayanomiya Kaoru.

Đó chính là sức mạnh của vị Công Chúa Vu Nữ đứng đầu Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử. Tại cả Nhật Bản, nếu nói về sức chiến đấu thì chỉ có Công Chúa Vu Nữ của gia tộc Seishuuin có thể vượt qua nàng.

“Ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không, Amakasu Touma?”

Tiếng nói như là đến từ Cửu U Địa Ngục vang lên bên tai, áp lực nặng nề khiến Amakasu Touma khó thở.

“Xoá bỏ suy nghĩ ngu xuẩn của ngươi, đừng bao giờ nhắc lại vấn đề này. [Ame no Murakumo no Tsurugi] sẽ là [quà tặng] mà chúng ta dâng cho Vương.”

“Thủ lĩnh! Nhưng tại sao?!”

Thanh Kunai trên cổ đâm xuyên qua lớp da, đau đớn cùng ẩm ướt nói cho Amakasu Touma rằng chỉ cần vũ khí này tiến thêm vài cm là hắn sẽ chết.

“Chúng ta không phải là đang đối phó với một vị tân Vương. Ma Thuật Vương là phu quân của Võ Hiệp Vương, đồng thời là người thành lập [đại kết giới]. Hành động bất cẩn sẽ khiến toàn bộ Uỷ Ban Biên Soạn Lịch Sử... Không, toàn bộ Nhật Bản rơi vào huỷ diệt.”

Ngừng lại một chút, Sayanomiya Kaoru lại nói tiếp:

“Còn nữa... Gia chủ nhà Seishuuin chỉ là mất tích. Mà cho dù nàng thực sự tử trận, nhà Seishuuin cũng đã có một người thừa kế khác thừa hưởng [Divine Possession].”

“...”

“Vì vậy đừng có làm điều thừa, Amakasu. Ta không muốn phải tự tay giết thuộc hạ đắc lực nhất của mình.”

“Thuộc hạ hiểu được.”

Thật là thất bại. Amakasu Touma một lần nữa thấy được sự bất lực của bản thân.

“Hiểu là tốt rồi.” Cảm giác rét lạnh bên cổ biến mất, sau đó vết thương trên cổ hắn cũng được Sayanomiya Kaoru dùng ma thuật chữa lành.

Mỹ nhân tóc đỏ bước sang một bên, mở chiếc tủ quần áo, để lộ ra đủ loại trang phục khác nhau. Nàng vừa lục lọi trong đống quần áo dành cho nam giới vừa ra lệnh.

“Nếu như ta không nhầm, bây giờ người thừa kế của nhà Seishuuin đã chuẩn bị sẵn ở sân bay Haneda rồi. Đi liên lạc với ban ngành liên quan, yêu cầu bọn hắn tạm thời đóng cửa sân bay và đuổi đi tất cả du khách.”

Sờ sờ da cổ nhẵn nhụi của mình, Amakasu Touma trầm mặc đáp lại.

“...Đội ngũ đón tiếp thì sao thủ lĩnh?”

“Như thường lệ.” Động tác trên tay của Sayanomiya Kaoru ngừng lại, nàng rút từ dưới đáy tủ ra bộ trang phục Vu Nữ truyền thống đã rất lâu không sử dụng đến.

“Thông báo đến các Âm Dương Sư tại Nagasaki chuẩn bị, rất có thể bọn hắn sẽ cần sử dụng ma thuật ám chỉ trên phạm vi lớn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.