Tả Thật Thế Giới Phái Mary Sue

Chương 7: Chương 7




Diệp Hi cuộn chăn ngồi trên giường lớn rộng bao la, tắm mình trong ánh sao thanh lãnh trong suốt nhân tạo, quanh trăm mét không sự sống, yên tĩnh đơn côi, ánh mắt quét qua điểm kết biến mất trong một phiến hư không hỗn độn.

Chỗ này không thích hợp để ngủ, mà vô cùng thích hợp để tu đạo...

Diệp Hi nghĩ vậy.Không cẩn thận khám phá hồng trần, hiểu rõ ảo huyền cuộc đời!

Ba giây sau, Diệp Hi đứng dậy khoác chăn nhấc gối xuống giường, đi wc.

Mỗi phòng trong căn biệt thự này đều có một chiếc điều hòa ở giữa ổn định nhiệt độ thích hợp, vì thế Diệp Hi khoác chăn ôm gối cũng không sợ bị lạnh, mà là đi wc xong rồi về ngủ, đỡ phải bôn ba thêm một trăm mét, vì giảm bớt chút đường Diệp Hi cũng dụng tâm thật khổ sở... Nếu không phải vì sợ nhân thiết tan vỡ, Diệp Hi quả thật hận không thể ôm chăn giả đệm ngủ ngay bên cạnh bồn cầu!

Đặt gối ôm và chăn bên mép giường, Diệp Hi cố sức đẩy cửa phòng ngủ nặng nề. Buối tối, hành lang biệt thự sáng choang, đèn tường thủy tinh và đèn treo chiếu rọi hành lang như ban ngày. Khác với ban ngày chính là, mấy trăm người hầu như giấy dán đường hai bên đã biến mất, thay vào đó là một tổ bảo tiêu tuần tra chung quanh, mỗi đám bảo tiêu đều là người cao lớn dương cương kiện mỹ, giá trị nhan sắc không thấp, ăn mặc thống nhất âu phục màu đen, tất cả sơ mi trắng đều kéo căng cơ ngực nồng hậu, hormone phái mạnh phun trào!

May mà mình là thẳng nam, trong lòng Diệp Hi sợ hãi nghĩ.Không thì e rằng cả người sẽ xụi lơ hôn mê trên hành lang!Nhìn thấy Diệp Hi đi tới, đám bảo tiêu đều nghiêm túc hành lễ, sau khi Diệp Hi đi qua, đám cận vệ dùng bộ đàm báo cáo hành tung Diệp Hi cho nhau.

Bảo tiêu A: “Đây là khu A-5, tiểu thiếu gia rời phòng ngủ, trước mắt đang tới khu A-6.”

Bảo tiêu B trong bộ đàm: “Nhận được, A-6 an toàn.”

Diệp Hi ngơ ngác đi thêm hai mươi mét.

Bảo tiêu B: “Đây là khu A-6, tiếu thiếu gia đã đi tới khu A-6, trước đang đi tới khu A-7...”

Bảo tiêu C: “Nhận được, khu A-7 an toàn.”

Một khu tầm hai mươi mét, mỗi khu có hai bảo tiêu!

Bị nhiều người để ý hành tung như vậy, Diệp Hi căng thẳng đông cứng cả người, vì phòng ngừa phá vỡ nhân thiết, cậu tấn tốc vuốt lên mái tóc như tổ chim trong ánh mắt nóng bỏng của đám bảo tiêu, bày ra biểu tình tiểu công chúa ngạo kiều lãnh diễm, mắt nhìn thẳng về phía phòng wc.

Phóng ra cầu vồng.

Diệp Hi đi ra phòng wc, quyết định tiện đường ngó qua phòng ăn một lát.

Diệp Hi phát hiện ra mấy đám bảo tiêu này chỉ quan sát và báo cáo hướng đi của cậu như xác định chốn an toàn mà thôi, cũng không phải giám thị, ít nhất thì toàn bộ quá trình từ lúc cậu đi từ phòng ngủ đến phòng wc đều không bị gặng hỏi là đi đâu, vậy thì dựa theo đó, mình đi vào phòng ăn cũng không có ai quản.

Ngay khi Diệp Hi quyết tâm đi về phía phòng ăn, tuy thức ăn đều đặt ở phòng bếp nhưng phòng ăn và phòng bếp đều nối liền cùng một chỗ!Dọc đường đi, Diệp Hi thấy quả nhiên đám bảo tiêu không dị nghị gì với hành vi của cậu.

Đi tới gần phòng ăn, Diệp Hi ngửi thấy một mùi thơm dụ người, mùi thơm này như thịt nướng, hương vị nồng nặc lập tức thanh tỉnh cái bụng của Diệp Hi, Diệp Hi khao khát liếm môi, cẩn trọng đi từng bước về nơi tản mùi hương.Sau một phút, biểu tình Diệp Hi phức tạp đứng ở cửa phòng ăn, nhìn sáu người anh trai của mình đang ăn khuya

Một tổ đầu bếp ba người, hầu hạ bên người sáu vị thiếu gia, trong mỗi một tổ có hai đầu bếp nâng một xiên nướng lớn, trên xiên nướng cả khối thịt, thịt tươi mới và béo ngậy được nướng thành màu vàng óng, bên ngoài phủ một lớp dầu óng ánh, đầu bếp phụ trách cắt thịt dùng dao bạc cắt thịt thành từng mảnh, phân chia đặt ở trong đĩa sứ của các thiếu gia, tầng ngoài thịt nướng xốp giòn, bên trong chín tái, chỗ dao cắt còn có nước dịch tản ra mùi thơm theo lưỡi dao nhỏ xuống...Chắc là vì ăn khuya không cần theo quy củ nên sáu người anh trai của Diệp Hi đều tụ ở một bên bàn, quả nhiên là sáu vị siêu cấp mỹ nam tử phong nhã tài hoa tuyệt thế.

Đã vậy khí chất mỗi người đều không giống nhau, người thì thành thục ôn nhu, người thì phong lưu phóng khoáng, người thì dương quang đáng yêu, người thì lạnh lùng kiêu ngạo... Sáu người ngồi cùng một chỗ lực sát thương không thể nào miêu tả nổi, đúng là nã pháo bùng phát hormone!

Nhưng mị lực của tất cả gộp lại trong mắt Diệp Hi còn không bằng miếng thịt nướng trên xiên...

Diệp Hi tội nghiệp đứng bên cửa phòng ăn, hơi nhếch môi, dùng sức hít thở thịt thơm trong không khí, nước miếng như muốn chảy xuống.

Không thể!Sẽ phá vỡ nhân thiết!Lúc này, sáu người anh trai đã chú ý tới sự tồn tại của Diệp Hi, đều nhìn qua đây.

Anh cả mở miệng, ngữ khí dịu dàng: “Em Bảy sao tới đây, em đói bụng sao?”

Diệp Hi dùng nghị lực cả đời để khống chế nước mắt chua xót trong lòng, lạnh lùng đáp:“Không.”

Anh hai dùng ánh mắt trìu mến nhìn Diệp Hi, ngữ khí mang ý trách cứ anh cả: “Anh à anh quên sao, cơ thể em trai yêu quý của chúng ta yếu đuối, không chịu được đồ mỡ.”

Diệp Hi vừa điên cuồng nuốt nước miếng, vừa nói:“Đúng, em... Ừng ực... Không chịu được.”

Anh ba cười đến dương quang xán lạn: “Em Bảy tới đây làm gì?”

Diệp Hi mặt vô cảm: “Em khát nước, tới uống nước.”

Anh tư lập tức đứng dậy, tự mình lấy một ly nước sương cho Diệp Hi, sắc mặt lạnh lùng đưa vào trong tay Diệp Hi, nhẹ giọng nói: “Này.”

Diệp Hi nhận ly nước, ngẩng đầu uống cạn.

Anh năm thân thiết quan tâm nhắc nhở một câu:“Nửa đêm uống nhiều nước, cẩn thận chưa về đến phòng ngủ lại phải về phòng wc.”

Diệp Hi xám mặt: “...”

Cuối cùng, anh sáu đề nghị, sáu người anh đệ khống tự mình hộ tống Diệp Hi về phòng ngủ...

Anh cả phụ trách mở cửa cho Diệp Hi, anh hai phụ trách cởi giày cho Diệp Hi, anh ba phụ trách rải chăn cho Diệp Hi, anh tư phụ trách ôm Diệp Hi vào giường, anh năm phụ trách đắp chăn cho Diệp Hi, anh sáu phụ trách hát ru cho Diệp Hi...

Trong lòng Diệp Hi rơi lệ: “...”Sáu thằng tụi bây cmn nhàn quá đi!

Diệp Hi sụp đổ nằm trên giường, không chỉ không trộm được thịt mà còn bị sáu tên như thần kinh cưỡng ép nhận sủng ái, toàn bộ người đều tràn trong tuyệt vọng.

“Nên hôn chúc ngủ ngon em Bảy.” - Anh cả nói.

Anh hai, ba, bốn, năm, sáu đều tán thành, lại suýt nữa vì ai hôn đầu tiên mà đánh nhau!

“Em không cần hôn chúc ngủ ngon!” - SOS nhân thiết bị vỡ, Diệp Hi mạnh mẽ từ chối nụ hôn chúc ngủ ngon của sáu người anh thiểu năng, cũng kinh sợ tới mức rúc chặt trong chăn.

“Em Bảy xấu hổ.””Em Bảy lớn rồi.”

“Em Bảy xấu hổ thật đáng yêu.”

“A... sao bây giờ, như vậy càng muốn hôn hơn.”

“Đừng dọa em Bảy, chúng ta đi thôi.”

“Chúng ta về ăn thịt nướng, bé Bảy ngủ ngon.”Nghe xong câu nói sau cùng, Diệp Hi vừa đói bụng vừa lập tức giận thành sịt khói đầu!Ăn ăn ăn! Chỉ có biết ăn thôi! Sao không nghẹn chết tụi bay!

Cứ như vậy, Diệp Hi vượt qua ba ngày trong thế giới nhiệm vụ...

Ngoại trừ đi đâu cũng thấy mệt, tiểu tiện ra cầu vồng và đại tiện ra viên cầu rực rỡ màu sắc hơi khủng bố, mỗi ngày mở mắt đều như phơi xác trong hoang đảo, chỉ có thể ăn hoa uống sương mai, trộm thịt luôn thất bại, sáu thằng anh trai một lời không hợp đều cưỡng ép nhận sủng, quản gia luôn dùng ánh mắt ái muộn nhìn mình chằm chằm, sáng dậy nín tiểu chạy tới wc gấp đến mức hận không thể chém chết người, không dám khóc thậm chí còn không dám ngáp quá to...

Tất cả đều ổn.

Ít nhất thì có thể ngủ nướng không cần đi làm, Diệp Hi kiên cường an ủi bản thân.

Sáng ngày thứ tư, Diệp Hi như ba ngày trước tỉnh dậy ở giữa chiếc giường lớn 4 vạn mét vuông, chợt nghe thấy tiếng nhắc nhở của hệ thống.

Diệp Hi vội vã mở bảng hệ thống, nhìn nhiệm vụ đã quét mới.Nhiệm vụ chính 1: Hôm nay, là ngày đại thiếu gia Hoàng Phủ gia tộc - Hoàng Phủ X từ nước Pháp thị sát công ty trở về, dựa vào định hôn ước từ hai mươi năm trước giữa hai gia tộc Mộ Dung và Hoàng Phủ, ngày hôm nay Hoàng Phủ X đến Mộ Dung gia bái phỏng, cũng đề xuất yêu cầu thực hiện hôn ước với Mộ Dung tiểu thiếu gia, nhưng Mộ Dung tiểu thiếu gia không có tình cảm đối với Hoàng Phủ, chỉ thấy hắn bá đạo đến mức khiến người chán ghét...Chính trang tham dự hội nghị gia tộc, gặp mặt Hoàng Phủ X, ở dưới con mắt mọi người từ chối thực hiện hôn ước, vô cùng ngạo khí chạy về phòng ngủ, chặn Hoàng Phủ lửa giận vạn trượng ở ngoài cửa. (0 1)

Cuối cùng nhiệm vụ chính đã tới! Vừa nghĩ tới hôm nay mình có thể bắt đầu làm nhiệm vụ tích góp EXP trở về thế giới thật, Diệp Hi cảm động muốn khóc.

Nhưng vì hệ thống không tiết lộ quá nhiều tin tức liên quan tới Hoàng Phủ đại thiếu gia, chỉ có đôi câu trong nhiệm vụ, Diệp Hi đoán phải đợi Hoàng Phủ ra trận mới có thể xem tin tức nhân vật bên người Hoàng Phủ, vì thế cậu không để ý thêm.

Trước kia Diệp Hi đã đọc qua quyển tiểu thuyết này, có phần hiểu rõ về hình tượng Hoàng Phủ đại thiếu gia, nói đơn giả chính là một kẻ trang bước còn hơn cả Mộ Dung tiểu thiếu gia. Đã vậy, Hoàng Phủ còn thuộc về loại hình bá đạo tổng tài cuồng khống chế, khí chất toàn thân bá vương, động một tý là tà mị cười, một lời không hợp thì hắc hóa, bắt thụ đào hôn về giam cầm, từ giường đông đến giường tây, đùng đùng đùng bắt thụ phải yêu mình, thụ nói một câu với đàn ông khác thì ăn dấm chua, căn cứ theo kinh nghiệm duyệt văn ba tháng qua của Diệp Hi, loại tình yêu cưỡng chế này khá lưu hành ở mười năm trước, giờ viết loại này lại thành không tôn trọng nhân vật thụ, biến cưỡng gian thành tình yêu chân thành rất dễ bị mắng chửi, đó cũng là một trong nguyên nhân Diệp Hi cự tuyệt không ký bản tác phẩm này..

Nghĩ tới tương lai sẽ phải phát sinh tiếp xúc thân mật với Hoàng Phủ X, Diệp Hi không khỏi sợ hãi, nhưng ý nghĩa này vừa dâng lên cậu lập tức bắt đầu thôi miên chính mình -- mặc kệ thế nào mình cũng chỉ diễn kịch trong thế giới này mà thôi, đối phương chỉ là nhân vật giả tưởng, còn mình trong thế giới này chỉ là một sóng điện não mà thôi.

Sau khi trở về hiện thực thì đây chỉ là giấc mộng mà thôi! Không có gì cả!-- Diệp Hi ngây thơ nghĩ.

Bởi vì Hoàng Phủ thiếu gia muốn tới nhà bái phỏng, ngày hôm nay đám người hầu Mộ dung gia trở nên rất bận rộn, bọn họ tận tâm tận lực tiến hành tổng vệ sinh căn biệt thự đã không nhiễm một hạt bụi, lau chùi ngọc thạch sàn nhà sáng đến mức có thể soi gương, rửa bóng bồn cầu kim cương, dùng chổi lông gà phủi bề mặt đèn thủy tinh vốn không có tro bụi, thậm chí còn có hai người hầu chuyên môn cầm chổi theo sát sau mông Diệp Hi, quét sạch từ cánh hoa anh đào rơi càng lúc càng kịch liệt trên đầu Diệp Hi...

Trong thế giới này không ai là người bình thường, tất cả đều là trí chướng, ngày hôm nay Diệp Hi vẻ mặt lạnh lùng không cần giả vờ.Rửa mặt cùng ăn xong xuôi, Diệp Hi dưới sự giúp đỡ của quản gia, lấy ra một bộ lễ phục cap cấp may vá vô cùng tinh xảo từ trong tủ quần áo mấy vạn bộ đồ trang, đuổi quản gia với bản mặt thất vọng ra ngoài phòng ngủ rồi tự mình mặc lên.

Diệp Hi trong thế giới này được lót thêm một lớp kính mỹ hóa, đã đẹp lại càng đẹp hơn, lễ phục sa hoa tôn lên cơ thể hoàn mỹ, càng lộ vẻ mị lực phi phàm, vóc dáng tinh tế kiên cường, dung mạo ngây thơ lại mang vẻ kiêu ngạo, tự dưng khiến người ta bất giác nghĩ tới nai tơ vừa tỉnh vừa mở từ sâu trong rừng xông vào xã hội loài người.

Thời điểm Diệp Hi ra phòng ngủ, quản gia nhìn cậu chằm chằm không chớp mắt, cả người đều nhìn sững sờ, trên gương mặt anh tuấn nổi lên tảng đỏ hồng.

Diệp Hi bị ánh mắt ái mộ của quản gia nhìn đến mất tự nhiên, lúng túng nói: “...Khụ, đưa tôi đến phòng khách.”

Người anh em NPC này, xin anh khắc chế tình cảm bản thân có được không!Đừng ép tôi phải móc chân trước mặt anh!

Quản gia khe khẽ thở dài, nói: “Tiểu thiếu gia, xin mời đi theo tôi.”

Đi sau nửa giờ, Diệp Hi đi tới phòng khách, Mộ dung gia chủ, phu nhân, cùng với sáu tên đệ khống đã ở trong phòng sắc sàng đón quân địch, bảo tiêu và người hâu vẫn đông đảo như trước, Diệp Hi được quản gia dẫn ngồi xuống.

Diệp Hi vừa mới ngồi xuống, đã có một người hầu vội vã tới thông báo: “Lão gia, phu nhân, Hoàng Phủ đại thiếu gia đã tới.”

Mộ Dung gia chủ nhè nhẹ gật đầu: “Mời vào.”

Lời còn chưa dứt, bên ngoài phòng tiếp khách đã truyền đến tiếng bước chân của một đám người, Diệp Hi vừa nghiêng đầu, gây sự chú ý nhất chính là một đám bảo tiêu tối đen, cậu còn chưa kịp nhìn kỹ Hoàng Phủ X, bên trong phòng khách đột nhiên nổi lên một trận cuồng phong, gió động thổi quần quật gì đó đều là khí tức bá vương của Hoàng Phủ X tung bay, thổi phần phật, gió lớn đến mức Diệp Hi mở không nổi mắt, cùng lúc đó, chân trời cũng ầm ầm nổ từng đường sấm vang...

Lúc này, giọng nam máy móc quen thuộc vang lên bên tai Diệp Hi: “Nhắc nhở tổ đội, người chơi Thẩm Tu Lâm, gia nhập đội ngũ của ngài.”

Diệp Hi: “...”Con con con bà nó! Ai Ai ai! Ai cùng tổ đội với tôi!?

Diệp Hi căng thẳng đến mức adrenalin tăng vọt, trong nháy mắt với tốc độ 50m/s trên đầu đã bị cánh hoa anh đào điên cuồng bay xuống chôn chặt!

Ai vote cho tui cái động lực đi, mỗi lần đem lên đc một chap đều rất cực nhọc a~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.