Tà Thiếu Dược Vương

Chương 83: Chương 83: Bốc thăm trúng thưởng




Người xung quanh không ngừng nghị luận, hai cường giả Thường lão tứ, Cao Chiến Uyên lại ngây dại, người chung quanh thấy Nhậm Kiệt bị đánh bay ra ngoài, mà Cao Phi vẫn còn tư thế đứng đánh.

Nhưng ở trong mắt Thường lão tứ và Cao Chiến Uyên lại là cục diện khác, Cao Phi bị đánh bại, không chỉ bị đánh bại, hơn nữa còn xong đời.

- Không... Không có khả năng... Cho dù Chân Khí Cảnh tầng thứ chín... Cũng không có khả năng tay không đánh nát áo giáp Linh khí hạ phẩm à, chẳng lẽ áo giáp kia có vấn đề, chẳng lẽ...

Cao Chiến Uyên tuy rằng mạnh mẽ khống chế, nhưng hai mắt vẫn khép hờ, cắn chặt răng, trong lòng không ngừng gầm rú.

Vừa rồi hắn cảm giác bất an mới bảo con trai mặc áo giáp Linh khí hạ phẩm, hắn nghĩ có món áo giáp này, coi như thua cũng sẽ không nguy hiểm, nhưng lại không nghĩ tới...

- Quá hung hãn, sư phụ làm sao làm được, mình lúc chưa bước vào Thần Thông Cảnh, không sử dụng pháp thuật thần thông, vũ khí, cho dù là Chân Khí Cảnh tầng thứ chín hoặc là Chân Khí Cảnh đại viên mãn cũng không thể đánh nát áo giáp Linh khí hạ phẩm à, thật khó tin.

Thường lão tứ phát hiện, đi theo sư phụ thời gian càng dài, chuyện càng không nghĩ tới lại càng nhiều. Đừng nói Cao Chiến Uyên không nghĩ tới, Thường lão tứ cũng bất ngờ, khiếp sợ, chuyện này ai cũng không nghĩ tới, loại cấp bậc chiến đấu này, làm sao có thể đánh nát áo giáp Linh khí hạ phẩm được chứ?

Chỉ cần áo giáp không nát, theo lý thuyết Cao Phi nhiều nhất chỉ bị trọng thương sức chiến đấu giảm sút, nhưng tuyệt đối không có nguy hiểm đến tính mạng, nhưng bây giờ...

- Khụ... Khụ... Nhậm Kiệt từ dưới đất đứng lên, vừa đứng lên lại động vào thương thế, miệng, mũi rỉ máu, hơn nữa trên người cũng có một ít vết thương.

Quan trọng nhất cũng là thứ người chung quanh quan tâm nhất là, lực lượng Kim Cương Bất Hoại Thể trên người Nhậm Kiệt cũng đã tiêu tán, ngực bị in một dấu tay.

- Thích, huyết chiến thể xác chịu từng quyền quả nhiên rất ngộ, có phải hay không?

Nhậm Kiệt ho khan hai tiếng, tuy rằng bị thương nhưng lại không quá nặng, ngẩng đầu nhìn Cao Phi nói.

Nếu chỉ muốn đánh bại Cao Phi, Nhậm Kiệt cũng không cần phiền toái như vậy, vừa rồi hắn tính toán rất kỹ, mỗi một quyền đánh ra đều trúng một điểm. Với cảnh giới của hắn, rất nhanh phát hiện áo giáp này bị thương tổn, tuy rằng không nghiêm trọng nhưng có thể lợi dụng. Chính vì hắn nắm chính xác lực lượng, lại hiểu được luyện khí, hiểu được nguyên lý chữa trị, biết điểm nào nhất yếu ớt nhất, người khác căn bản không khả năng phát hiện ra vấn đề của áo giáp này, càng thêm không có khả năng dùng tay không đánh nát áo giáp Linh khí hạ phẩm này như hắn.

Lực lượng chưa chắc cần quá mạnh, nhưng quan trọng là liên tiếp đánh vào điểm yếu kia, cuối cùng Nhậm Kiệt cũng đạt được mục đích.

- Nhậm... Kiệt... ngươi... ngươi... Cao Phi vẫn giữ tư thế ra quyền, nhìn Nhậm Kiệt bị đánh bay ra ngoài hoàn hảo không tổn hao gì đứng lên, một tia hy vọng cuối cùng của hắn cũng vỡ vụn. Hắn chậm rãi nhìn về phía ngực, bụng mình.

- Rắc... Răng rắc... Ngay sau đó, áo giáp Linh khí hạ phẩm trên người hắn hoàn toàn vỡ vụn, sau đó nhìn thấy chỗ ngực hắn lõm xuống, đó là hậu quả bị trúng quyền.

- Phốc... Cao Phi còn chưa nói xong, cả người bạo phun máu tươi, miệng phun máu thành dòng, trực tiếp ngã về phía sau. - Ầm! Người không nhúc nhích, hai mắt nhắm lại. Đã chết.

- Không có khả năng, cho dù Chân Khí Cảnh tầng thứ chín cũng rất khó tay không đánh nát.

- Đã chết, sao lại chết chứ?

...

5 đại thế gia Minh Ngọc Hoàng Triều tuy rằng mâu thuẫn không ngừng, tranh đấu hơn một ngàn năm, nhưng rất ít nhất phát sinh chuyện tàn sát lẫn nhau, đương nhiên, mặt nổi là như thế. Mà hôm nay, Nhậm Kiệt ở trước mặt Cao Chiến Uyên, trong ngày khai trương Trường Nhạc Đổ Trường tự tay giết chết con trai Cao Phi của hắn.

Đây tuyệt đối là chuyện chấn động toàn bộ Minh Ngọc Hoàng Triều, dù sao Nhậm Kiệt khác vãn bối gia tộc bình thương, hơn nữa còn ở trước mặt Cao Chiến Uyên đấy.

- Nhậm Kiệt, ngươi...

Dù sao cũng là con trai bị giết, nhìn hắn nghênh ngang trước mặt mình, Cao Chiến Uyên phẫn nộ, không khống chế được, lực lượng Thần Thông Cảnh bạo phát, trong nháy mắt hình thành uy áp kinh khủng.

- Huyết chiến thể xác, không luận sinh tử, ngươi muốn làm gì? Thường lão tứ bước lên trước, lực lượng của hắn mạnh hơn Cao Chiến Uyên không ít đấy.

- Lão tứ, làm gì. Cao thượng thư là Hộ bộ Thượng thư, gia chủ Cao gia, là đại gia chủ giống như bản gia chủ, ngươi cho rằng hắn lại giống con trai mình, không đầu không đuôi bị người ta đùa giỡn như một con khỉ sao?

Nhậm Kiệt nói xong, cười nhìn Cao Chiến Uyên: - Cao gia chủ chớ để ý, đồ đệ mới vừa thu quản giáo không tốt, hắn tưởng ngài giống như bọn giang hồ làm liều không quản hết thảy đấy.

- Vâng! Nhậm Kiệt thiếu chút nữa khiến cho Thường lão tứ sặc cười, thầm nghĩ trách không được truyền thuyết về sư phụ trước kia lại như vậy, võ mồm của sư phụ đúng là không phải mạnh bình thường, nếu là mình đã sớm giận điên rồi.

Thường lão tứ rất phối hợp vâng một tiếng, nhưng vẫn nhìn chằm chằm Cao Chiến Uyên.

- Nhậm Kiệt, mối thù giết con bất cộng đái thiên, Cao gia ta không để yên cho ngươi, ngươi nhớ kỹ cho bản gia chủ... Cao Chiến Uyên nói xong, đi tới chỗ thi thể Cao ôm lấy hắn, mặc kệ người xung quanh bước ra ngoài.

- Oa, phiếu cơm lão đại ngươi làm sao vậy, ngươi không phải nói bế quan đột phá Luyện Thể Cảnh tầng thứ bảy sap, sao lại bị thương thành như vậy. May mà ta tới đúng lúc, là ai xuống tay ác như vậy, mau ăn thuốc đi, mau ăn.

Nhưng vào lúc này, một tên mập mạp từ trong đám đông chen ra, đúng là Cao Nhân, Cao Nhân vừa lấy thuốc cho Nhậm Kiệt dùng, vừa không ngừng lẩm bẩm.

Hắn không nói thì thôi, vừa nói ra suýt chút nữa khiến cho Cao Chiến Uyên ngã khuỵu.

Mà người xung quanh lại không có lời nào để nói, Cao Phi cũng quá xui xẻo, vừa mới đột phá đến Chân Khí Cảnh, lại bị một tên còn chưa tới Luyện Thể Cảnh tầng thứ bảy đánh chết, còn không phải đầu cơ trục lợi, trong huyết chiến thể xác bị đánh chết cũng quá oan đi.

Mập mạp nói xong, trừng mắt nhìn Nhậm Kiệt, ý hỏi thấy ta nói sao. Hiện tại hai người phối hợp không một kẽ hở, Nhậm Kiệt gật gật đầu, giơ ngón cái lên với hắn.

- Tốt lắm, kẻ quấy rối đi rồi, mọi người có thể tiếp tục chơi. Tiền chiếu thắng, rượu chiếu uống, hết thảy như cũ, hôm nay là ngày vui khai trương, từ hôm nay trở đi người tới Trường Nhạc Đổ Phường, mặc kệ chơi lớn hay chơi nhỏ đều được lĩnh một mã số, đăng ký tin tức của mình. Nếu như là khách quý sẽ có người chuyên đăng ký, từ ngày khai trương, cứ mỗi ba ngày rút ra 111 người may mắn, người may mắn nhất sẽ đạt được 10 vạn tiền ngọc, mười người may mắn tiếp theo, mỗi người sẽ đạt được 1 vạn tiền ngọc, mà 100 người may mắn tiếp theo, mỗi người sẽ đạt được 1000 tiền ngọc.

Nhậm Kiệt nhìn về phía đám con bạc nói: - Hoạt động này sẽ diễn ra trong vòng 1 tháng, hơn nữa về sau mỗi một nguyệt đều có, hôm nay bản gia chủ ngay cả 3600 vạn tiền ngọc bồi thường cũng không muốn, lại muốn tự tay đánh chết tên Cao Phi kia, chính là muốn nói cho mọi người, nếu gây chuyện ở Trường Nhạc Đổ Trường ta.. Chết. Mà thắng tiền bằng vào vận khí, Trường Nhạc Đổ Phường ta luôn hoan nghênh.

- Oanh... Nhậm Kiệt nói xong, mọi người đều vỡ òa lên.

Lần này Trường Nhạc Đổ Phường phải xuất ra 30 vạn tiền ngọc cho những người may mắn nhất rồi, một tháng là 300 vạn tiền ngọc, đây là quyết đoán bực nào a.

Phương thức này chưa từng có quá ở Minh Ngọc Hoàng Triều, bọn họ nào biết, ở địa cầu rút thăm trúng thưởng là một phần không thể thiếu của ngành cờ bạc, nhìn tiền thưởng rất lớn đấy, nhưng mà luôn có thể kiếm được về. Chắc chơi loto

- Không cần gấp, mỗi người đều sẽ có dãy số, giữ lấy mã số của ngươi, chỉ cần ngươi đánh bạc ở Trường Nhạc Đổ Phường, cho dù chỉ đặt một lượng bạc, thì đều có cơ hội.

Chuyện này Nhậm Kiệt đã nói qua với Thường lão tứ, lúc này lập tức có mấy người mang hộp ra, đồng thời có mười mấy lão tiên sinh ngồi xuống ghi chép, lập tức mọi người xông lên.

Vừa rồi Nhậm Kiệt bị thương không quá nghiêm trọng, nhưng cũng không nhẹ. Hơn nữa toàn thân đau dữ dội, nhìn thấy những người đó đi đoạt dãy số, Nhậm Kiệt lập tức mang theo mập mạp, Thường lão tứ rời đi.

- Phù!

Thường lão tứ làm một gian phòng lớn, Nhậm Kiệt tiêu dao nằm trên ghế, toàn thân đau nhức. Cũng may hiện hắn đang tu luyện Ngọc Hoàng Quyết, mức độ tôi luyện của Luyện Thể Thiên Ngọc Hoàng Quyết vượt xa tưởng tượng, đây cũng là nguyên nhân để hắn chiếm ưu thế trong huyết chiến.

- Vốn kế hoạch khai trương của Trường Nhạc Đổ Phường chúng ta cũng đủ để danh chấn Ngọc Kinh Thành rồi, hiện tại sư phụ lại tư tay đánh chết Cao Phi, chỉ sợ hiện tại tất cả thế lực toàn bộ Ngọc Kinh Thành cũng không thể yên tĩnh được lâu à. Thường lão tứ tiến vào đứng ở một bên châm trà cho Nhậm Kiệt, cảm khái nói.

- Đâu chỉ không thể yên tĩnh, ta thấy muốn lật trời đấy. Tuy nhiên nói thật, phiếu cơm lão đại, ta thấy, tuy rằng Cao Phi không đáng giá 3600 vạn, nhưng khẳng định đáng giá mấy trăm vạn tiền ngọc. Chuyện này không giống với phong cách của ngươi à, có tiền không kiếm lại còn phí công đánh chết hắn, hơn nữa ngươi lại còn tung tiền thưởng nữa, sòng bạc còn kiếm về được sao?

Cao Nhân băng bó vết thương bên ngoài cho Nhậm Kiệt, vẫn còn cảm thấy đáng tiếc nói. Theo hắn đánh chết Cao Phi không bằng lợi dụng hắn lấy mấy trăm vạn tiền ngọc có phải hơn không?

- Đây đương nhiên là phong cách của phiếu cơm lão đại ta, có tiêu tiền thì mới kiếm được tiền, trước kia chúng ta không buôn bán, tự nhiên phải kiếm chác một chút. Hiện tại thì khác rồi. Trước tiên là nói mỗi tháng bỏ ra 300 vạn tiền ngọc làm phần thưởng, nghe thì rất dọa người, còn nhiều hơn tiền lời của sòng bạc kiếm một năm, nhưng ngươi suy nghĩ xem hiệu quả của nó sẽ thế nào. Trước kia chưa từng có người làm như vậy phải không?

- Ừ, lần đầu tiên nghe nói. Cao Nhân nghĩ nghĩ, gật đầu.

Nhậm Kiệt nói: - Cho nên, hiệu quả tuyệt đối là chấn động, hơn nữa hôm nay chúng ta mở thưởng một lần, để không ít người nếm được vị ngọt. Về sau người sẽ ào ào vào sòng bạc, có lẽ phần lớn đều vào xem, nhưng đầu tiên bọn họ tiến vào, chỉ cần mười người tiến vào có một người không kìm nổi chơi bạc, như vậy là đủ rồi. Nhiều người, tự nhiên buôn may bán đắt, mà những cái này chính là tiền đấy. Nhớ kỹ, chỉ cần có khách, về sau chúng ta làm gì cũng có thể kiếm lời, bao gồm cửa hàng dược ngươi cũng vậy, mua bán là như thế, người chính là tài nguyên, nắm giữ tài nguyên thì có tất cả.

Điểm này ở đời trước đã nghiên cứu rất sâu, người chính là tất cả, nắm chắc tài nguyên người thì cái gì cũng có, chỉ có điều Nhậm Kiệt nói đến đây lại phát hiện Thường lão tứ và Cao Nhân đều có chút nghi hoặc, hắn lập tức chuyển đề tài.

- Lại nói chuyện của Cao Phi, nếu trước kia lấy trăm vạn tiền ngọc từ chỗ lão tử hắn tự nhiên không có vấn đề, nhưng lần này lại khác. Lúc này phải lập uy, để mọi người nhớ kỹ chuyện này, bình thường mà nói rất khó có cơ hội không phải chịu trách nhiệm, không có có tôn tử đích hệ 5 đại gia tộc, nhưng bây giờ có, Cao Phi chủ động đưa tới cửa.

Hơn nữa này Cao Phi tuyệt đối bị người lợi dụng, nếu ta đoán không lầm thì chính là ả Phương Kỳ kia, điểm này tin tưởng Cao gia cũng sẽ phát giác, chúng ta và Cao gia vốn là cừu địch, giết nhiều hay giết ít hơn một tên Cao Phi cũng không có gì khác nhau, nhưng giết Cao Phi lại có thể khiến cho Cao gia và Phương gia xích mích, như vậy rất có ý tứ.

- Ả Phương Kỳ kia làm đi làm lại loại chuyện này, kẻ ngốc như Cao Phi bị ả lợi dụng khẳng định còn không ít, lần trước dạy dỗ Cao Phi hiển nhiên hắn còn chưa nhớ kỹ, bây giờ lại làm lớn chuyện như vậy. Loại chuyện như vậy rất phiền toái, giết Cao Phi thì mỗi đại gia tộc đều cảnh cáo con cháu bọn họ, ít nhất không dám làm trắng trợn như vậy. Hơn nữa Cao Phi vừa chết, Cao gia cũng không có biện pháp giải thích với Thành Vương Lý Thiên Thành, nhân tiện ngay cả Phương Kỳ cũng bị hoàng gia và mẫu thân Lý Thiên Thành ghi hận. Cho nên nói giết Cao Phi có thể lập uy, còn có thể làm tuyên truyền tốt nhất, đồng thời còn khiến cho ả Phương Kỳ gặp xui xẻo, có thể nói là ưu đãi nhiều hơn, vậy ngươi nói không giết hắn thì còn làm gì, hơn nữa về sau chúng ta là người làm đại sự, mấy trăm vạn tiền ngọc, chỉ là chút tiền nhỏ.

Câu cuối cùng là Nhậm Kiệt đùa giỡn, nhưng trong lòng lại rất kiên định, từ lúc Cao Phi tới quấy rối thì y đã định tuyệt không thể cho hắn rời đi.

Trên thực tế Cao Phi đã dùng ghế thiết mộc giết mình một lần, chỉ có điều Nhậm Kiệt lại sống lại, gút mắt trước kia hắn cũng không quá để ý, nhưng nếu Phương Kỳ, Cao Phi vẫn còn đối phó mình, Nhậm Kiệt sẽ tuyệt đối không nương tay.

Hơn nữa vừa lúc vào thời điểm này, nếu có thể không bại lộ thực lực rèn luyện mình, có thể giết một người răn trăm người, đồng thời lập uy ngày khai tiệm, cũng khiến cho Phương Kỳ và Cao gia đối chọi gay gắt, một mũi tên bắn nhiều đích, không giết hắn thì còn chờ lúc nào.

Cao Nhân nghe Nhậm Kiệt nói, không khỏi khựng lại, trong lòng cũng đang kỳ quái, phiếu cơm lão đại sao bây giờ nói chuyện lại mới mẻ, đặc biệt, lại có sức thuyết phục thế!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.