Tà Thiếu Dược Vương

Chương 671: Chương 671: Đột phá, vậy là đột phá




Bởi vì Nhậm Kiệt can thiệp vào lôi kiếp của Cổ Tiểu Bảo, nhất là Vân Phượng Nhi, từng trải rất nhiều, hơn nữa đã sớm có chuẩn bị, nên không cảm thấy gì.

Nhưng mà Hải Vô Thường thì khác, ngay cả cảnh giới như hiện tại, tia sét này không tạo chành uy hiếp chí mạng, nhưng áp lực tâm lý lại lớn hơn, bởi vì hắn biết rõ tiếp theo sau sẽ thế nào, nhất là lôi kiếp của Nhậm Kiệt quá mức khủng bố.

Lúc này nhìn đạo lôi kiếp đầu tiên đã vậy, nhất là bên trên còn ngưng tụ mây sấm, con mắt sấm sét không ngừng lóe lên nhìn chằm chằm, tỏa ra hào quang bao phủ xung quanh, hắn cảm thấy muốn xông ra cũng không được.

Trong lòng tức giận, sao chuyện lại thành thế này, mình đuổi giết người khác, kết quả lại bị người ta tính kế.

Nhưng lôi kiếp giáng xuống, Hải Vô Thường chỉ có nước đi ngăn cản lôi kiếp trước đã.

Bởi vì chuyện đến giờ, không biết tiếp theo sẽ thế nào, Hải Vô Thường không dám quá chủ động, chỉ còn cách phòng ngự ngăn cản.

- Phá cho bổn gia chủ. Không như hắn, Nhậm Kiệt lại cầm một cây cờ lớn, Lôi Long quấn quanh, sấm sét lóe lên, những cây cờ khác ngưng tụ trận pháp, Nhậm Kiệt trực tiếp xông lên đạo lôi kiếp đầu tiên, dùng cây cờ như thương, đâm thẳng tới.

Ầm... Hào quang lôi kiếp bị cây cờ đâm xuyên, sấm sét mang theo lực hủy diệt đi qua cây cờ, không ngừng bị Lôi Long hấp thu, chờ tới được người Nhậm Kiệt đã không còn bao nhiêu.

Thân thể Nhậm Kiệt thừa nhận lực lượng sấm sét, điên cuồng vận chuyển lực lượng, trực tiếp thúc đẩy công pháp Ngọc Hoàng Quyết Pháp Thần Cảnh, nhanh chóng hấp thu linh khí Hải Thần trong Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ.

Chỉ thấy quanh người Nhậm Kiệt lóe lên tia sét, vận chuyển pháp lực, một người một thương đâm qua tia sét như chiến thần cái thế, nghênh chiến trời đất, oai phong lẫm liệt, khí thế càng mạnh thêm một bậc.

Thiên địa kiếp nạn, giáng xuống lôi kiếp, tất cả người tu luyện đối mặt lôi kiêp đều run run sợ sợ không dám coi thường. Nhưng người tu luyện nghịch thiên mà đi, người nghịch thiên đổi mệnh, nếu không có khí thế thì làm sao phát huy lực lượng đến mạnh nhất. Nhậm Kiệt nhiều lần đối đầu thiên kiếp, chém giết với lôi kiếp, trong mắt hắn, lôi kiếp có hung hãn cũng không được lùi, cho nên hắn chủ động phá tan đạo lôi kiếp đầu tiên.

- Cái gì... Hải Vô Thường co rút giảm bớt tiêu hao bố trí phòng ngự vượt qua đạo lôi kiếp đầu tiên, trợn mắt há mồm nhìn cảnh này.

Trong đầu lại lóe lên hai chữ kẻ điên, nhưng đồng thời cũng tràn đầy rung động. Giới tu luyện không phải không có truyền thuyết như thế, nhưng đó là thời thượng cổ, tộc Cổ Thần có bản lĩnh tắm trong sấm sét xé rách thiên địa, thần thú hồng hoang trực tiếp hút sấm sét hóa thành lực lượng nhập vào trong huyết mạch, hoàng đế Hoàng triều thượng cổ thống nhất thiên địa, nghe nói một mệnh lệnh có thể làm sấm sét né tránh...

Tự nhiên làm người tu luyện cũng đã từng ảo tưởng, những tồn tại như vậy đấu tranh với thiên địa, không sợ mọi thứ. Nhưng chân chính gặp lôi kiếp, ai không run run sợ sệt như đi trên miếng băng mỏng, bởi vì một khi bị lôi kiếp đánh chết sẽ vĩnh viễn không trở mình được, hoàn toàn tan thành tro bụi.

Dù chỉ là đạo sấm sét đầu tiên, nhưng Hải Vô Thường lại bị cảnh này rung động sâu sắc. Tiểu tử này không chỉ điên cuồng, quả thật là to gan lớn mật, ngay cả lôi kiếp cũng dám nghịch thiên đánh lên.

Ngay lúc này, Nhậm Kiệt đúng lúc quay lại nhìn Hải Vô Thường đang ngây người, đột nhiên cảm thấy hắn cũng chỉ thế thôi. Hiện tại hắn đã không thể chạy ra được, mà sau đạo lôi kiếp đầu tiên, sấm sét không ngớt, Nhậm Kiệt không cần đánh với hắn nữa. Hiện tại hắn chỉ có một kẻ địch, là mảnh thiên địa này.

Lôi kiếp có mạnh thế nào, cũng là ngưng tụ lực lượng trong mảnh thiên địa này. Trước kia Nhậm Kiệt còn chưa hiểu thấu, nhưng trong Thần Điện truyền thừa huyết mạch Hải Thần, Nhậm Kiệt xuyên qua đại thế giới tra xét được tình hình Tiên giới, còn dẫn động tiên khí, cộng thêm cảnh giới của mình, hắn dần lĩnh ngộ được những thứ này.

Người tu luyện nghịch thiên tu hành, không có quyết tâm cùng khí phách siêu thoát thế giới, làm sao chân chính chiến thắng, vượt lên thiên địa.

Những người khác độ kiếp, chỉ là trải qua lôi kiếp kiểm tra mà thôi, chính là được thiên địa này thừa nhận có đủ tư cách hưởng lực lượng như thế. Nhưng Nhậm Kiệt không phải muốn được thừa nhận, mà là chiến thắng, vượt qua thiên địa.

Trong truyền thuyết xa xưa, Cổ Thần, thần thú hồng hoang, hoàng đế thượng cổ thống nhất thiên địa, bọn họ đều hoàn toàn hiểu được quy tắc thiên địa, tự nhiên sẽ không sợ lôi kiếp gì. Lôi kiếp đại biểu cho lực lượng thiên địa này, không có tư cách kiểm tra bọn họ, chỉ có thể giúp bọn họ hấp thu, tắm rửa, thậm chí quát một tiếng là phải rút lui.

Chỉ là thiên địa này kiểm tra, trên cảnh giới, Nhậm Kiệt đã dần siêu thoát thiên địa, đứng cao hơn, nhìn xa hơn.

Nhậm Kiệt tin lúc này Hải Vô Thường sẽ không chạy tới công kích mình, bởi vì hắn biết không thể dễ dàng giết được mình, còn đánh với mình sẽ chỉ tiêu hao lực lượng. Mà nhìn hắn chống cự lôi kiếp là biết, lúc này lôi kiếp đánh xuống không ngừng, hắn đã không có cơ hội.

Hoàn toàn không cần để ý Hải Vô Thường, Nhậm Kiệt liền chuẩn bị buông tay đánh một trận. Đầu tiên Nhậm Kiệt toàn lực thúc đẩy Cửu Cửu Âm Dương Trấn Thần Kỳ, hắn vừa mới đột phá cực hạn, trong người cần lực lượng khổng lồ.

Người tu luyện bình thường đột phá lão tổ ngàn tuổi sẽ nghênh đón lôi kiếp, chỉ có trải qua lôi kiếp, thân thể đạt tới Pháp Thần Cảnh, mới có thể chịu được pháp lực Pháp Thần Cảnh, lực thần hồn cũng theo đó đạt đến Pháp Thần Cảnh. Nhưng thân thể Nhậm Kiệt đã sớm trải qua lôi kiếp rèn luyện đạt đến Pháp Thần Cảnh. Lực thần hồn còn từng tiếp xúc cảnh giới tiên nhân, dưới tình huống này, Nhậm Kiệt đột phá cực hạn lão tổ ngàn tuổi, nghênh đón lôi kiếp, đồng thời đã bắt đầu bước vào Pháp Thần Cảnh.

Cho nên công pháp Ngọc Hoàng Quyết Pháp Thần Cảnh điên cuồng vận chuyển, không ngừng hút lấy linh khí Hải Thần, hiện tại Nhậm Kiệt không cách nào trực tiếp sử dụng tiên khí.

Oành... Đối với Nhậm Kiệt, một khi đột phá lá chắn Thái Cực Cảnh, đạt tới Pháp Thần Cảnh, thân thể cùng lực thần hồn đều đầy đủ, Ngọc Hoàng Quyết vận chuyển chỉ cần có đủ linh khí bổ sung, đột phá chỉ là chuyện nháy mắt. Cùng lúc Nhậm Kiệt xuyên qua đạo lôi kiếp đầu tiên, đã vận chuyển pháp lực đột phá Pháp Thần Cảnh tầng thứ hai.

- Đột... Đột phá... Hắn...hắn lại đột phá? Hải Vô Thường vừa lúc nhìn tới Nhậm Kiệt, con mắt muốn rớt ra.

Nhoáng cái hắn cảm thấy đầu mình trống rỗng, vốn còn nghĩ làm sao đối phó cục diện hiện tại, tiếp tục đuổi giết Nhậm Kiệt, hay là nghĩ cách ngăn cản lôi kiếp rồi vội vàng chạy ra, nhưng bây giờ hắn quên hết tất cả.

Bởi vì hắn bị cảnh này làm ngây người, Nhậm Kiệt trải qua đạo thiên lôi đầu tiên liền trực tiếp đạt tới Pháp Thần Cảnh tầng thứ hai, má nó cái này là sao.

Nào có như thế, ở trong lôi kiếp, mới qua đạo lôi kiếp đầu tiên, hắn đã đột phá đến Pháp Thần Cảnh tầng thứ hai, cho dù trong truyền thuyết thượng cổ cũng chưa nghe qua chuyện quỷ dị như thế.

- Oành... Lúc này, lại một đạo lôi kiếp đánh xuống, Hải Vô Thường đang trong phạm vi bao phủ của con mắt ánh sáng kia, càng không thể may mắn thoát được, vội ổn định tâm thần, toàn lực cản trở.

Bùm bùm... Lúc này, dựa vào linh khí đầy đủ, đám khí linh Hỏa Long lục tục khôi phục, lập tức lấy Lôi Long làm trung tâm, hỗ trợ ngăn cản tám phần lực lượng một cú này. Tuy rằng chúng lại vỡ vụn, nhưng tiếp theo Nhậm Kiệt cầm cây cờ đánh nát đạo lôi kiếp này.

Cùng lúc, Nhậm Kiệt lại hoàn thành ngưng tụ Ngọc Hoàng Quyết, vận chuyển tới cực hạn, pháp lực vận chuyển cuồn cuộn, linh khí Hải Thần bổ sung không ngừng, ầm ầm đột phá đạt đến Pháp Thần Cảnh tầng thứ ba.

- A... Còn Hải Vô Thường một lần nữa ngăn cản lôi kiếp đã bị thương một chút, đã muốn hộc máu.

Trong lòng gào thét, má nó vậy là sao, đột phá, hắn lại có đột phá kinh người.

Có còn cho người ta sống nữa không, hắn làm cái gì?

Hắn là đạt tới cực hạn lão tổ ngàn tuổi mới độ kiếp, sao lại một đường tăng vọt. Ngay cả mình lúc tiếp nhận truyền thừa huyết mạch Hải Thần, thân thể được thay đổi, trong người tích lũy lực lượng khổng lồ, tiếp theo cũng cần bế quan. Mà Nhậm Kiệt ở trong lôi kiếp lại càng đánh càng hăng, lực lượng không ngừng tăng vọt, đây là chuyện gì vậy chứ.

Phù... Nhậm Kiệt cũng thở ra một hơi dài, trong lòng thầm hô sảng khoái.

Thoải mái tăng lên lực lượng như thế, tuy rằng không phải lần đầu, nhưng lần này Nhậm Kiệt vừa đối mặt lôi kiếp, vừa tăng lên lực lượng lại có cảm thụ khác.

Dựa vào tình huống hiện giờ, Nhậm Kiệt có lòng tin một hơi ít nhất tăng lên Pháp Thần Cảnh tầng thứ ba đỉnh phong. Nếu như có thể đột phá, vậy chỉ có tầng thứ sáu mới hơi khó khăn, những chuyện khác không thành vấn đề. Thân thể, lực thần hồn đã đạt đủ cường độ, còn lại là đủ linh khí.

Trong lúc Nhậm Kiệt liên tiếp tăng lên bên trong lôi kiếp, dọa cả Hải Vô Thường, bên ngoài đám người Hải Tường Long đã như chim sợ cành cong, liều mạng trốn chạy.

Từng đạo lôi kiếp đánh xuống cực kỳ mạnh mẽ, lôi kiếp sẽ căn cứ thực lực mà đánh xuống uy lực tương ứng, hơn nữa Nhậm Kiệt dẫn phát lôi kiếp khủng bố vượt xa tưởng tượng. Có hai thủ hạ Pháp Thần Cảnh bởi vì cơ duyên bất ngờ thăng cấp, ngay dưới đạo lôi kiếp đầu tiên đã trực tiếp thành tro bụi.

Những người khác cản được, không dám dừng lại dưới phạm vi lôi kiếp bao phủ mênh mông, liều mạng xông ra ngoài. Nhưng bởi vì bị cuốn vào, dù bọn họ chạy ra khỏi lôi kiếp cũng sẽ dẫn theo một phần lôi kiếp, nhưng như vậy cũng còn tốt hơn là ở dưới lôi kiếp mênh mông của Nhậm Kiệt.

Đương nhiên, dù bọn họ có đi, cũng sẽ không làm yếu bớt khu lôi kiếp khổng lồ đã trở nên khủng bố, như muốn tiêu diệt tất cả.

Nhậm Kiệt liên tiếp chủ động xuyên phá hai đạo lôi kiếp, trong ánh mắt kia lại chớp động một tia tức giận, trong sấm sét lại lóe lên ánh lửa. Trong khu vực ánh mắt bao phủ, đã không phải từng đạo lôi kiếp, ngọn lửa bùng lên, sấm sét lấp lóe, phải không ngừng vận chuyển lực lượng ngăn cản.

Ở trong ánh mắt, một đạo sấm sét màu trắng ngưng tụ, ngay cả không gian nơi đó cũng bắt đầu sụp đổ.

"Không xong, rốt cuộc tên này làm chuyện nghịch thiên gì, làm cho cả thiên địa cũng nổi giận, xuất hiện lôi kiếp khủng bố như thế. Nhưng vậy cũng phải, người như hắn không nên tồn tại, nên tiêu diệt hắn, tuyệt đối không thể tha..." Hải Vô Thường vừa nghĩ, vốn nhìn kẻ này xuất hiện lôi kiếp như vậy, hắn phải nên vui vẻ. Nhưng cố tình bây giờ mình cũng bị nhốt bên trong, nhìn kiểu này mà còn ở tiếp nữa thì nguy hiểm.

Vốn là nên đứng một bên chế giễu cười đùa, kết quả mình cũng ở bên trong, hơn nữa tình hình ngày càng nguy cấp.

Trong khi Hải Vô Thường do dự trước sau, đột nhiên con mắt to lớn ầm ầm giáng xuống lôi kiếp màu trắng, nháy mắt chia ra làm hai, một cái đánh về phía Nhậm Kiệt, một cái đánh vào Hải Vô Thường.

Ầm ầm... Oành... Hải Vô Thường vận chuyển công pháp, thúc đẩy pháp bảo phòng ngự, không ngừng vỡ vụn dưới lôi kiếp màu trắng này. Hải Vô Thường cũng không ngờ, sấm sét màu trắng này lại uy hiếp được tính mạng của hắn, chỉ có thể dùng thần thông bổn mạng chống đỡ.

Ầm ầm! Mấy trăm cây số xung quanh chấn động, cả người hắn bị đánh rơi xuống, ngực bị đánh xuyên một lỗ, to như miệng chén vẫn còn lóe ra tia sét trắng, không ngừng ăn mòn thân thể hắn.

- A! Hải Vô Thường hét thảm, hắn cũng không ngờ lại thế này. Tuy rằng thân thể Pháp Thần Cảnh, như vậy còn chưa đủ chí mạng, nhưng cũng tổn thương rất lớn. Mấu chốt là sấm sét màu trắng bám trên vết thương lại không thể loại trừ ngay, làm hắn khó có thể chữa trị nhanh chóng.

Mà lúc này, con mắt trên trời lại biến thành màu đỏ, một tia sấm sét màu đỏ đang được ấp ủ.

Trốn! Không trốn thì chết chắc, lúc này Hải Vô Thường không do dự nữa, thân mình lao lên, một cái quầng sáng bao phủ toàn thân, nháy mắt tia sét trắng kia hóa thành lực lượng nhập vào người hắn, một cái lệnh bài có chữ Đế chậm rãi hiện ra trên đầu. Tấm lệnh bài xuất hiện, nhoáng cái Hải Vô Thường như siêu thoát thế giới, không ở trong trời đất này nữa.

Lực lượng tập trung vào hắn bỗng bị ngắt, Hải Vô Thường mượn hào quang của lệnh bài, lập tức lao vút ra khỏi khu vực ánh mắt bao phủ, trực tiếp xông ra ngoài. Không dám chần chờ, liều mạng chạy khỏi khu vực lôi kiếp của Nhậm Kiệt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.