Tà Thiếu Dược Vương

Chương 391: Chương 391: Xông trận Ngọc Tuyền Sơn




Theo Nhậm Thiên Tung bùng nổ, Tu La to lớn đằng sau càng thêm khủng bố, sấm sét vốn là thứ chí dương mãnh liệt, ngọn lửa càng là thế, nhưng lúc này lại trở nên cực kỳ âm lãnh, cảm giác này hết sức quỷ dị.

Ngọn lửa kéo theo khí tức âm lãnh, sấm chớp không tiếng động lóe lên quanh người lục gia Nhậm Thiên Tung, lưu chuyển trên Lôi Hỏa Thương.

- Nhậm Thiên Tung, Nhậm gia không phải để các ngươi tùy tiện làm bừa, hôm nay triệu tập đại hội trưởng lão toàn thể gia tộc, bổn đại trưởng lão lấy danh nghĩa Thủ tịch trưởng lão hội, đề nghị bãi miễn gia chủ Nhậm Kiệt. Trưởng lão trong trưởng lão hội là người của ta, còn chưa đến phiên Nhậm Kiệt hắn quản. Oành... Nhậm Hùng Đồ cũng không phải bình thường, pháp lực tuôn trào tăng vọt, bộc phát ra không kém gì Nhậm Thiên Tung.

- Trưởng lão hội chỉ là phụ tá gia chủ, không ai có thể đứng trên gia chủ. Lệnh của gia chủ, kẻ không tuân theo, chết! Nhậm Thiên Tung căn bản không nói nhảm, vừa nói vừa lắc Lôi Hỏa Thương, lôi quang chớp động, lập tức hình thành một cỗ sấm nổ.

Bên trong sấm nổ, ngọn lửa chớp động.

- Tu La Lôi Bạo. Tiếp theo đó, Lôi Bạo đã bao phủ Nhậm Hùng Đồ, ầm ầm đánh xuống.

- Thứ khốn kiếp, ngươi thật nghĩ rằng bây giờ còn là thời Nhậm Thiên Hành, thật cho rằng các ngươi còn có thể tùy ý lớn lối ngông cuồng, cản hắn lại. Nhậm Hùng Đồ thấy Nhậm Thiên Tung nói xong liền không chút lưu tình xuống tay sát thủ, trong lòng tức giận.

Bởi vì năm đó khi Nhậm Thiên Hành vừa mới tiếp nhận Nhậm gia chủ, không phải hắn không muốn gây chuyện, có điều lúc đó Nhậm Thiên Hành quá khủng bố, không nói một lời liền xuống tay suýt nữa đánh phế hắn, thế mới khiến hắn một mực bế quan, muốn trực tiếp đột phá mới báo thù.

Hôm nay Nhậm Thiên Tung vẫn một phong cách hành sự lớn lối, hắn lại nhớ về năm xưa. Nhưng lúc này hắn vẫn còn có tính toán, hắn không muốn dây dưa với Nhậm Thiên Tung.

Hừ! Nhậm Thiên Tung, đừng tưởng rằng ta không biết, bây giờ lực lượng của ngươi tăng lên càng nhanh, giờ chết của ngươi lại càng gần, với cái loại người sắp chết như ngươi, có gì phải liều mạng.

Nhậm Hùng Đồ quát lên, hai người thân phận thần bí bên cạnh hắn liền lao lên, vốn bọn họ mặc rất nhiều, che kín cả người, còn thêm áo choàng, người khác không nhìn rõ bộ dáng của bọn họ. Nhưng hai người vừa vọt lên, liền ầm ầm đụng vào Nhậm Thiên Tung.

Bùm bùm bùm... Lập tức quần áo nổ nát, hai tay đầy lông dài hơn người thường vươn ra, bên trên có ánh sáng trắng, lại ngăn cản được Tu La Lôi Bạo đánh vào.

- A... Nhưng mà uy lực Lôi Bạo kinh người, cũng làm hai tên không giống người, xấu xí tựa như khỉ chưa hóa hình, lông trắng có tia sáng đặc thù, nhưng một khi bùng nổ, lực lượng vô cùng khủng bố, pháp lực tuôn trào, tuyệt đối là trình độ đại yêu hóa hình Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong.

Bình thường, đại yêu hóa hình như Kim Sư, chỉ cần đạt tới cảnh giới âm hồn là có thể hoàn toàn hóa thành hình người, nhưng cũng có một chút tồn tại đặc thù. Tựa như Ngự Thủy Kim Thiềm Xà Yêu, hoặc là những đặc thù khác, muốn hóa hình lại rất khó khăn. Lúc này hai con vượn trắng kia chính là dị chủng, đạt tới Âm Dương Cảnh dương hồn đỉnh phong vẫn chưa hóa hình, sức lớn vô cùng.

Thừa cơ hai con vượn trắng ngăn cản Tu La Lôi Bạo của Nhậm Thiên Tung, Nhậm Hùng Đồ nhanh chóng vọt tới bên cạnh ba người Nhậm Quân Dương, vung tay lóe lên ánh đao, lập tức cắt đứt lồng giam lực lượng hỏa lôi do Nhậm Thiên Tung ngưng tụ thành.

Chính là đợi thời điểm này, tránh cho Nhậm Thiên Tung thật hạ sát thủ, Nhậm Hùng Đồ kéo theo ba người bọn họ, vận chuyển pháp lực bảo vệ.

- Đi! Nhậm Thiên Tung, bảo Nhậm Kiệt chuẩn bị trưởng lão hội quyết định, phán quyết những hành vi hắn đã làm, bao gồm cả ngươi, đều phải phụ trách toàn bộ. Nhậm Hùng Đồ nói rồi, đã dẫn người rời đi, hai con vượn trắng cũng rất nhanh, Nhậm Hùng Đồ kéo theo người cũng vẫn rút lui nhanh chóng.

- Đáng ghét! Oành... Nhậm Thiên Tung giận dữ cắm Lôi Hỏa Thương xuống đất, mặt đất mấy trăm thước xung quanh ầm ầm nổ tung thành phấn vụn, mặt đất xuất hiện cái hố rộng mấy trăm thước, sâu không thấy đáy.

Bụp! Ngay lúc này, tựa như một cơn gió xuân thổi qua, tiếp theo Vân Phượng Nhi xuất hiện trước n lục gia Nhậm Thiên Tung, nhìn hắn vận chuyển lực lượng mà thần sắc nổi giận, đau lòng nắm lấy tay hắn, an ủi: - Được rồi! Được rồi! Người đã đi rồi, chàng làm gì nghiêm túc vậy chứ. Thuốc của Nhậm Kiệt còn chưa luyện chế xong, những công pháp trước kia chỉ có thể tạm thời ổn định tình hình của chàng, đừng tức giận nữa mà.

- Hừ! Lục gia khoát tay thu hồi Lôi Hỏa Thương, đồng thời hừ giận một tiếng: - Nếu không phải gia chủ đã căn dặn, Nhậm Hùng Đồ có đến mang đi mấy người Nhậm Quân Dương thì cứ mặc cho bọn họ đi, để bọn họ tùy tiện chơi, bọn chúng thật cho rằng có thể dễ dàng rời đi như thế. Dù ta không ra tay, chỉ riêng những trận pháp của tiểu tử kia đã thay đổi, những người đã huấn luyện, còn những thứ bên trong Nhậm gia, đủ cho bọn chúng lĩnh đủ.

- Chính chàng đã nói vậy, còn tức giận làm gì chứ. Nếu quả thật không để bọn họ đi, Nhậm Kiệt có thừa biện pháp, còn không phải cố ý thả đi hay sao. Được rồi, được rồi, chàng về khống chế bản thân trước, chuyện còn lại cứ để Nhậm Kiệt là được. Đúng rồi, hai con vượn trắng kia chính là chàng đã nhắc qua? Vân Phượng Nhi kéo tay lục gia Nhậm Thiên Tung, cùng hắn bay về khu rừng chỗ bọn họ.

- Ừ! Vân Phượng Nhi làm tâm tình của lục gia khá hơn nhiều, chậm rãi khôi phục lại từ lực lượng Lôi Hỏa âm lãnh giết chóc khi nãy, gật đầu nói: - Ta đã nói cho gia chủ, xem ra lần này Nhậm Hùng Đồ vận dụng toàn bộ lực lượng. Năm đó một chi Nhậm Hùng Đồ có tiền bối Nhậm gia đạt tới Thái Cực Cảnh liền rời gia tộc đi ra ngoài lang thang, vị tiền bối kia để lại vài thứ, còn để lại hai con vượn trắng vốn canh cửa ở chỗ hắn, hai con vượn trắng này ở chung một chỗ quả thật khó chơi.

- Ta lại không lo lắng...

Vân Phượng Nhi bỗng cười dựa vào tay Nhậm Thiên Tung, nói: - Cháu trai của chúng ta, vị gia chủ Nhậm gia hiện tại dù không giống cha hắn, đại ca năm đó tài ba chói lọi, nhưng có những chỗ càng khiến ta cảm thấy khủng bố. Chàng có phát hiện không, người bên cạnh hắn đều khủng bố không ngừng, ngay cả đại ca cũng không thể mời được lão Đan Vương Ngọc Trường Không, Kiếm Vương Long Ngạo, hiện tại ngay cả đột phá, bọn họ cũng lựa chọn ở Nhậm gia. Còn có Tề Thiên, Hổ Hổ cũng làm người ta nhìn không thấu, ngay cả cận vệ đội của đại ca để lại, hiện giờ cũng mạnh mẽ đáng sợ. Càng đừng nói mấy người trẻ tuổi như Tạ Kiếm, mập mạp, Lý Thiên Thành, Hải Thanh Vân.

Nói đến Nhậm Kiệt, hai người bắt đầu nhiều lời hơn, bởi vì quả thật có quá nhiều chuyện thần kỳ khó tin. Thực tế lúc Nhậm Kiệt nói quyết định để cho Nhậm Quân Dương chạy đi, tùy tiện cho bọn họ tụ họp với Nhậm Hùng Đồ, Nhậm Thiên Tung đã rất lo lắng. Nhưng chuyện Nhậm Kiệt quyết định, hắn cũng không nói gì thêm, bởi vì từ trước nay, đừng nhìn tuổi Nhậm Kiệt không lớn, nhưng năng lực nắm giữ, chỉ huy rất mạnh, Nhậm Thiên Tung cũng rất bội phục.

Nhưng mà sắc mặt Nhậm Thiên Tung vẫn khó giãn ra, khó nhẹ nhàng hơn, bởi vì sóng gió lần này rất lớn, vượt quá tưởng tượng.

Tuy rằng Nhậm Kiệt rất lợi hại, nhưng trong ngoài giáp công, khó bảo toàn sẽ không có sơ suất gì. Nhưng bây giờ mình cũng không có cách nào dùng sức một mình giúp Nhậm Kiệt chống dỡ tất cả, chỉ có thể phối hợp Nhậm Kiệt, tin tưởng hắn có thể giải quyết mọi thứ.

Mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn, từ sau khi hoàng đế ban cho Nhậm gia, trải qua trận chiến Ngọc Tuyền đạo nhân, tuy rằng thu hẹp phạm vi, nhưng mấy trăm dặm xung quanh đều bị trận pháp bao phủ, người ngoài không nhìn ra được tình huống bên trong.

Ngoại trừ người trong Nhậm gia, người khác căn bản không biết lúc đó đã xảy ra chuyện gì, càng không biết hầu hết linh ngọc đã bị Ngọc Tuyền đạo nhân gây họa, còn thừa đều bị Nhậm Kiệt lấy đi.

Chính vì thế, về sau khai thác ra linh ngọc cực kỳ có hạn, bên ngoài không biết đều có lời đồn, lần này Nhậm gia tổn thất nặng nề.

Nhưng chỉ có người Nhậm gia biết, tác dụng lớn nhất của nơi này hiện giờ chính là chỗ cho Chiến Thiên Long luyện binh.

3 vạn binh lính trước kia tập hợp, cùng nhau trải qua trận chiến trước đó, Nhậm Kiệt còn truyền thụ các loại đại trận, cải tiến trận pháp trước kia, hơn nữa cung cấp rộng rãi công pháp, dược vật cho 3 vạn người này, làm cho thực lực chỉnh thể tăng mấy bậc, trong mấy vạn người không ngừng có người đột phá.

Nếu không phải thế, cửa hàng dược Cao Nhân lũng đoạn thị trường dược liệu Minh Ngọc Hoàng Triều, lũng đoạn toàn bộ dược phẩm cấp thấp, làm sao lại kiếm tiền kém như vậy. Nguyên nhân chủ yếu là vì phải cung cấp cho 3 vạn người điên cuồng huấn luyện, Nhậm Kiệt, mập mạp điên cuồng chế thuốc để chống đỡ tiêu hao này.

Oành... Lúc này, trên bầu trời như có sao băng, một quả cầu lửa xẹt ngang qua, trực tiếp lao vào chỗ trung tâm mạch khoáng linh ngọc Ngọc Tuyền Sơn.

Vù vù!

Quả cầu lửa vừa muốn xông vào, những phương hướng xung quanh liền có bốn năm bóng người lao lên, tuy rằng không có hiện ra khí âm sát, chứng tỏ đột phá Âm Dương Cảnh không lâu, nhưng mỗi người đều rất ổn định.

- Nơi này là quặng mỏ Nhậm gia Minh Ngọc Hoàng Triều khống chế, nơi tư nhân không được tự tiện xông vào, mời rời khỏi đây. Có người lớn tiếng hô, vang dội xung quanh, cũng có người dùng thần thức liên lạc.

Tuy rằng thần thức càng nhanh chóng tiện lợi hơn, nhưng không phải mọi người đều có thể trực tiếp dùng thần thức nhanh chóng nói chuyện với người khác.

- Ta chính là muốn xông vào xem thử. Lúc này, trong ngọn lửa truyền ra một tiếng trầm thấp, sau đó lại tăng tốc lao vào trong.

Vù vù vù... Không nói lời thừa, người kia lại tiến tới, nhưng vừa nói vậy, những người Âm Dương Cảnh lập tức nhập vào đại trận, bên trong bắn ra rất nhiều cung tên luyện chế bằng phù văn, đồng thời còn có Âm Dương Cảnh thi triển pháp thuật công kích.

- Quá yếu! Oành... Người trong lửa lại nói, nhấc tay ầm ầm nổ nát mọi công kích.

- Bày trận, bẩm báo đại tướng quân. Ầm ầm... Ngay sau đó, trận pháp vốn chỉ liên quan mấy trăm người, nháy mắt bao trọn mấy ngàn người trong vòng mười mấy dặm xung quanh. Biến hóa khó lường, từng luồng lực lượng mạnh mẽ ngưng tụ đánh vào, ảo trận mê trận kết hợp, các loại công kích liên hoàn không ngừng.

Người trong ngọn lửa căn bản không tránh né, hoàn toàn dựa vào lực lượng mạnh mẽ xông vào, công kích tiến tới liền nổ tung.

Bùm bùm bùm... Điên cuồng va đụng, đánh sâu vào, một đường tiến tới.

- Tăng cường trận pháp, kẻ kia rất mạnh. Đại trận thay đổi nhanh chóng, tiến hành điều chỉnh.

Lúc này, trên đỉnh núi gần đó, Chiến Thiên Long dẫn theo mấy người đáp xuống bên cạnh, có người lập tức đến ngay.

- Bẩm đại tướng quân, người tới lao thẳng vào còn nói muốn xông trận xem thử, đã liên tiếp phá trận 100 người, 500 người, 1000 người, hiện tại đã điều động đại trận 3000 người, vòng ngoài có 5000 người sẵn sàng phối hợp chiến đấu, tổng cộng 6 cường giả siêu cấp Âm Dương Cảnh làm chủ trận pháp, 108 Thần Thông Cảnh phối hợp. Thấy Chiến Thiên Long đã đến, lập tức có người phụ trách nơi này bẩm báo.

- Không phải lén vào thăm dò, công khai xông vào, thực lực rất mạnh? Chiến Thiên Long nhìn ánh lửa kia, vẫn luôn cảm thấy quen thuộc, nhưng lại rất xa lạ, thần thức tra xét cũng không thấy gì, khẽ nhíu mày.

- Trên người không có lực lượng dương hồn ngưng tụ, pháp lực không chuyển dương, vậy chỉ là lực lượng Âm Dương Cảnh âm hồn. Nhưng mà ngẫu nhiên bộc phát ra lực lượng còn mạnh hơn dương hồn, hơn nữa ngọn lửa bao phủ rất khủng bố. Nhưng cho đến giờ vẫn không giết người, dường như thật sự chỉ muốn xông vào xem thử. Xin đại tướng quân hạ lệnh, phải xử lý thế nào.

- Ừm! Chiến Thiên Long ngẫm nghĩ rồi nói: - Mặc kệ thế nào, không được cho kẻ này rời đi, nếu hắn không hạ sát thủ, vậy cố gắng đừng dùng sát chiêu, trước tiên vây khốn bắt lấy rồi tính sau, tăng cường lực lượng vòng ngoài, dự phòng có biến.

Oành... Ngay lúc này, đằng trước bỗng nổ vang, đại trận mấy ngàn người tạo thành bàn tay khổng lồ bị mạnh mẽ xé rách.

- Không tốt, đại trận 3000 người bị xé rách, đánh thủng trực diện, sao lại thế được, dù cho tồn tại dương hồn cũng không thể như thế, đại trận vạn người... Người vừa báo cáo cho Chiến Thiên Long cả kinh, thần thức vừa động, lập tức hạ lệnh cho người ra tay.

5000 người chuẩn bị xung quanh liền kết hợp với 3000 người trong đại trận, lập tức muốn khởi động đại trận vạn người.

- Ha ha! Không chơi nữa, phản ứng cũng không tệ... Lúc này thân pháp của ngọn lửa kia biến đổi khôn lường, mỗi lần thân mình chớp động đã đi ra mấy trăm thước giữa trận pháp, cười to một tiếng, người này đã ra mấy dặm. Lần này không mạnh mẽ đánh phá, mà quỷ dị hòa làm một với trận pháp, xuyên qua tự nhiên như sân nhà mình. Không đợi người khác phản ứng, ngọn lửa này đã chớp động đến cạnh sườn núi đám người Chiến Thiên Long.

- Không xong! Khởi động tất cả đại trận, trận trận nối liền, vòng vòng tương khớp, ngưng pháp tụ thần... Người bên cạnh Chiến Thiên Long cả kinh thất sắc, thật quá khủng bố, thân pháp vừa nãy thật quá quỷ dị, làm sao lại lập tức nắm rõ đại trận như lòng bàn tay, bọn họ cũng khó làm được. Ngay cả tám đại Vương giả cũng từng xông trận, lục gia Nhậm Thiên Tung cũng đến, nhưng cũng không như thế. Có chuyện gì xảy ra, thoáng cái toàn bộ đều cả kinh.

- Chiến thúc, đã lâu không gặp. Trong khi bọn họ cả kinh biến sắc chuẩn bị đưa ra phản ứng mạnh nhất, đối phó biến cố đột nhiên, thậm chí có người không tiếc chuẩn bị tự bạo tranh thú thời gian cho đại tướng quân dung nhập trận pháp chống cự kẻ địch. Ngọn lửa quanh người kẻ xâm nhập chợt biến mất, hiện ra Nhậm Kiệt vừa đến, mỉm cười bước đi trong không trung đi tới trước mặt Chiến Thiên Long.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.