Chương 54
Cùng Thanh Mang nói xong sự tình tạo hình cùng thiết định nhân vật, Quý Trạch An liền trở về trường học. Cả ngày hôm nay đều có chương trình học, cậu chỉ là thừa dịp thời gian nghỉ trưa đến ký kết hợp đồng cùng Thanh Mang, cũng không xin nghỉ, chương trình học buổi chiều vẫn không thể vắng mặt.
Lớp của cậu đặt ở gần ký túc xá, cách giờ đi học còn một quãng, Quý Trạch An dự định đến phòng ngủ nghỉ ngơi một chút trước, sau đó sẽ cầm sách giáo khoa đi lên phòng học cùng Diệp Đồng. Bất quá tưởng tượng thì tốt đẹp, chỉ là không nghĩ đến sẽ gặp phải đệ đệ Du Dịch ở phòng ngủ. Giang Khâm Viễn hiển nhiên là cố ý đến phòng ngủ chờ cậu, ấn tượng của Quý Trạch An đối với hắn cũng không tệ lắm, nhìn thấy người cũng chỉ có chút bất ngờ thôi.
‘(? ·? ? ·? ? ) Tiểu An, vị suất ca này chờ ngươi đã lâu, chẳng lẽ là nợ đào hoa của ngươi? Nếu Du tiên sinh biết nhất định sẽ thương tâm.’
Quyển sách giáo khoa nhắc nhở Quý Trạch An đặt tại trên bàn kia hiển nhiên không có mặt vào thời điểm Giang Khâm Viễn đến nhà bọn họ bái phỏng, không quen biết Giang Khâm Viễn cũng rất là bình thường . Còn số đào hoa, nhóm sách giáo khoa thật là nghĩ nhiều rồi, làm sách giáo khoa không phải nên nghiêm túc sao, bát quái như thế thật sự được không?
Vừa thấy Quý Trạch An trở lại, Giang Khâm Viễn lập tức đứng lên, hiển nhiên là chuẩn bị nhường chỗ hắn đang ngồi cho Quý Trạch An, dù sao một cái phòng ngủ chỉ có bốn cái ghế, đây đều là tính theo đầu người được, nhiều một cái cũng không có.
“Xin lỗi, thời gian này lại tới quấy rầy ngươi, ta chỉ là muốn đàm luận cùng ngươi mà thôi.” Ngày hôm nay Giang Khâm Viễn lại đây kỳ thực là để cáo trạng, không sai, chính là cáo trạng. Mấy ngày trước hắn từ trong nhà nghe được tin tức ngầm cho nên dự định lại đây nói cho Quý Trạch An một tiếng, đương nhiên càng nhiều hơn chính là muốn cùng cậu nói chuyện riêng một chút, Giang Khâm Viễn đối với Du Dịch cái Nhị ca không thấy được mấy lần này thực quá quan tâm , hắn rất để ý hắn hiện thực có phải là giống như đúc cùng hắn trong tưởng tượng hay không. Giang Khâm Viễn cảm thấy không có ai thân cận với người ca ca này hơn Quý Trạch An.
“Không sao, xế chiều hôm nay ngươi không có lớp sao?” Quý Trạch An không quên người này là học sinh cùng trường mình, người này không cùng ngành với cậu, bất quá Quý Trạch An cảm thấy lớp của hắn khẳng định nặng hơn mình không ít. Tại khoảng thời gian này tới tìm cậu, kỳ thực làm cậu rất bất ngờ.
‘Tuy rằng ta xin nghỉ, nhưng nếu Nhị ca biết ta vì gặp Nhị tẩu mà không đi học có thể hạ thấp ấn tượng đối với ta hay không?’
Giang Khâm Viễn suy nghĩ một chút, vẫn nói: “Ta xin nghỉ, tiết này không trọng yếu, không cần nói cho ta Nhị ca.”
Quý Trạch An nhìn người này mặt không thay đổi cầu xin chính mình, chỉ là vì không để cho ấn tượng của Du Dịch đối với hắn giảm xuống, cậu liền cảm thấy hắn đặc biệt đáng yêu, đều muốn thân thủ bấm một cái lên mặt than của hắn. Bất quá nghĩ đến Du Dịch gần đây thích ăn giấm, Quý Trạch An cũng chỉ dám suy nghĩ một chút.
Bất quá Nhị tẩu là cái quỷ gì? ! Nếu như Giang Khâm Viễn thật sự kêu ra khỏi miệng danh xưng này, Quý Trạch An liền sẽ hảo hảo giáo dục hắn một phen, làm cho hắn thức thời mà đổi giọng . Bất quá Giang Khâm Viễn chỉ là suy nghĩ một chút, Quý Trạch An chỉ có thể hết sức làm như không thấy. Cậu cũng không muốn bị một cái xưng hô kích thích đến bại lộ năng lực của chính mình, nếu lộ ra đối phương không có ác ý cũng không được, không phải ai cũng suy nghĩ vì cậu giống như Du tiên sinh nhà cậu.
Cậu nghĩ: Cho dù ngày hôm nay không ký hợp đồng cùng Thanh Mang, buổi chiều cậu vẫn phải xin nghỉ…
Quý Trạch An nhìn về phía Diệp Đồng ngồi ở một bên nhìn cậu, “Tiểu Tứ, buổi chiều ta không lên lớp, xin nghỉ giúp ta, nói trong nhà ta có một chút việc.”
‘(? ·? ? ·? )? ? Không thành vấn đề!’
Văn tự trên mặt tiểu Tứ hiển nhiên nhanh hơn so với động tác gật đầu của hắn.
‘(? ′? `? ) ta sẽ hảo hảo làm bút ký, sau đó cho Tam ca ngươi mượn xem, ngươi yên tâm ra ngoài đi, không cần lo lắng nội dung lên lớp ha!’
Quý Trạch An cười cười với ba người trong phòng ngủ, hỏi thăm một chút liền mang Giang Khâm Viễn rời đi, hiển nhiên ký túc xá cũng không phải địa phương để nói chuyện. Vì vậy Quý Trạch An lại mang Giang Khâm đi đến nơi cậu đàm luận hợp đồng cùng Thanh Mang lúc trước, một tiệm cà phê có hương vị khá ổn ở phụ cận trường học. Nói tới tiệm cà phê này, kỳ thực không chỉ bán cà phê, mà còn có bán nước trái cây cùng bánh ga tô nhỏ.
Giống như lúc trước, hai người ngồi ở bên trong một cái phòng nhỏ, mặc dù muốn có không gian nói chuyện an tĩnh, bất quá bây giờ tất cả mọi người đi học , tiệm cà phê kỳ thực cũng chẳng có bao nhiêu người. Quý Trạch An chọn một ly trà chanh quất vàng, Giang Khâm Viễn nhìn menu một chút, cuối cùng xoắn xuýt chọn một ly Latte.
‘(? ·? ︿·? ? ) ta cũng muốn uống nước trái cây, nhưng là đang bên ngoài, không thể bại lộ ham muốn nhỏ của mình, không thể phá hỏng hình tượng thành thục được.’
Quý Trạch An nhìn văn tự trên mặt Giang Khâm Viễn, có lúc cũng sẽ nghĩ Du tiên sinh nhà cậu có phải cũng như vậy, văn tự trên mặt cùng hành động của hắn kỳ thực cũng không đồng nhất? Có lẽ vậy, thời điểm Du tiên sinh ăn giấm không phải cũng rất khó nhìn ra từ trên mặt? Chỉ có thể dựa vào trực giác hoặc là động tác nhỏ không cao hứng của người này.
Nhân viên phục vụ cầm menu bọn họ đã chọn xong rời đi, Quý Trạch An liền đi thẳng vào vấn đề: “Đến trường học tìm ta có chuyện gì?”
Còn cố ý xin nghỉ, chắc chắn không phải chỉ vì nói chuyện với cậu đi…
“Ân, có chút việc.” Giang Khâm Viễn nghĩ tới sự tình nghe được vào lần trước về nhà lấy sách giáo khoa liền không nhịn được cau mày. Hắn không thể hiểu được mẫu thân mình tại sao hồ đồ như thế, rõ ràng muốn được Nhị ca tha thứ, lại làm ra sự tình đẩy người đi càng xa hơn. Hơn nữa đói với hành động của mẫu thân, phụ thân cư nhiên một chút ý tứ ngăn cản cũng không có, đại ca thậm chí có thể hiểu được?
“Giang Khâm Viễn?” Thấy Giang Khâm Viễn nói xong liền trầm mặc, Quý Trạch An nhìn hắn lên tiếng hỏi.
Giang Khâm Viễn ngẩng đầu lên, nhìn Quý Trạch An, phi thường nghiêm túc nói: “Gọi ta tiểu Viễn, người trong nhà đều gọi như vậy.”
Bạn lữ của Nhị ca đương nhiên cũng là người nhà! Giang Khâm Viễn cho là như thế, hắn không giống những người khác trong nhà muốn chia rẽ bọn họ, mà hắn là chân chính tán đồng Quý Trạch An, cũng coi cậu là người nhà của mình.
“Được, tiểu Viễn. Ngươi gọi ta ra là có chuyện cần nói sao?” Quý Trạch An không muốn hai người ngồi ngây ngốc, chờ thời gian cứ như vậy từ từ trôi qua trôi qua.
” Mẫu thân ta hi vọng ngươi có thể rời khỏi Nhị ca, nàng muốn chia cách các ngươi…” Giang Khâm Viễn nhìn Quý Trạch An , tâm lý kỳ thực rất không thoải mái, ở trong lòng của hắn trước kia mẫu thân rất là rõ ràng lí lẽ, cố tình đối với sự tình của Nhị ca lại làm ra trò hoang đường như thế. Nam nhân yêu nam nhân thì làm sao? Chỉ cần người trong cuộc hạnh phúc là tốt rồi không phải sao?
‘╮(” )╭ chủ nhân nhà ta xoắn xuýt , sờ sờ ’
Quần áo Giang Khâm Viễn cũng nhịn không được an ủi hắn, làm cái áo khoác hắn thích nhất, nó vẫn rất hiểu rõ chủ nhân của mình.
Quý Trạch An cười cười, “Thật cao hứng ngươi có thể nói cho ta biết, bất quá chuyện này ta biết, mẫu thân ngươi đã đến trường học của chúng ta tìm ta.”
“Ta muốn nói không phải cái này, mà là kỳ thực tại lúc Nhị ca còn nhỏ trong nhà giúp hắn định một mối hôn sự, là loại hứa hôn lúc còn trong bụng mẹ, sau đó Nhị ca rời nhà đi, chuyện này liền không được giải quyết, nhưng gần đây mẫu thân lại muốn bắt tay vào phương diện này.” Giang Khâm Viễn vừa nghĩ tới nữ nhân ngồi ở phòng khách cười tán gẫu cùng mẹ mình kia, tâm lý cũng rất không thoải mái, nữ nhân như vậy làm sao xứng được với Nhị ca ưu tú như thế, dù có hôn sự đi nữa thì cũng không tới phiên nàng, chớ nói chi là hiện tại Nhị ca đã có bạn lữ muốn sống đến hết đời.
“Thông gia từ bé? Bây giờ còn lưu hành cái này?” Quý Trạch An cảm thấy có chút hết chỗ nói rồi, cậu lấy đó làm lạ loại hình kết thân này hình như đều là góc hương trấn hoặc là vùng núi vắng vẻ, người nhà Giang gia như vậy, tại thủ đô Cảnh Thành như vậy còn chơi cái này? Chỉ có một khả năng, điều kiện hai nhà không sai biệt lắm, cái gọi là môn đăng hộ đối, kết thân đối với song phương đều tốt, chỉ là đặt trước thôi. Thông gia, tại thế gia như vậy xác thực không hiếm thấy .
“Nữ nhân kia đã từng kết hôn, nghe nói là cùng người mình thích, đồng thời có nhi tử bốn tuổi, quãng thời gian trước mới vừa ly hôn về nhà, mẫu thân không biết nghe được tiếng gió từ nơi nào, liền nổi lên cái tâm tư này. Nàng cảm thấy Nhị ca ngược lại mệnh trung không con, kết hôn cùng nàng thì ngay cả nhi tử cũng có , cho nên…” Giang Khâm Viễn cũng không tiện phê bình ý tưởng kì quái của mẹ mình.
Giang phu nhân đây là vì muốn chia rẽ bọn họ, cư nhiên tìm một người như vậy cho Du Dịch? Quý Trạch An nghe vào cũng không nhịn được líu lưỡi.
“Quấy rối một chút, đồ uống các ngươi được đem lên.” Nhân viên phục vụ bưng một cái khay lại đây, đặt đồ uống của hai người lại, liền quay người ly khai.
Quý Trạch An cầm lấy nước trái cây ấm áp uống một hớp, trong lòng cũng không có bởi vì vị ngọt trong miệng mà bình tĩnh lại. Giang phu nhân quá tự cho là đúng, thứ nàng ốn cho là tốt đều là tự nàng cảm thấy tốt, chưa từng mảy may cân nhắc qua tâm tình Du Dịch. Nàng cảm thấy tốt liền muốn áp đặt cho người khác, nếu năm đó Du Dịch chưa hề bị đưa đi, vậy cậu cùng Du tiên sinh cũng sẽ không có một phần duyên phận này.
Nhìn Quý Trạch An trầm mặc, Giang Khâm Viễn không biết muốn an ủi làm sao, hắn là loại người ghét nhất an ủi người khác, hắn cũng bưng cà phê nóng trước mắt lên uống một hớp nhỏ, sau đó không nhịn được nhíu mày lại.
‘(? ·v? v·? ) khổ! Không dễ uống gì cả!’
Nhưng Giang Khâm Viễn vẫn không thất thố, vẫn nuốt xuống, hắn đã quyết định chủ ý ít uống mấy cái này.
“Bọn họ định làm gì?” Cũng không thể trực tiếp đi cục dân chính đem Du tiên sinh chưa bao giờ kết hôn nhà cậu đổi thành đã kết hôn đi, cho dù là Giang gia cũng không làm được sự tình bá đạo như vậy đi.
” Ý mẫu thân là muốn vị Lý tiểu thư kia tiếp xúc cùng Nhị ca một chút, bồi dưỡng một chút tình cảm.” Giang Khâm Viễn không để ý chút nào bộc lộ phá tan kế hoạch của mẫu thân, không phải hắn bất hiếu, mà là hắn cảm thấy chuyện này quá không ổn, gia gia đều nói bọn họ không nên nhúng tay , bọn họ lại luôn ngừng không được kế hoạch nhỏ của bản thân. Nghĩ đến vị Lý tiểu thư gần đây càng ngày càng chăm đến Giang gia Giang Khâm Viễn liền cảm thấy người này cũng không phải tốt đẹpgì, đặc biệt nàng còn luôn mang hài tử hư hỏng nhà nàng tới!
“Làm sao tiếp xúc?” Du tiên sinh nhà cậu là trạch nam nha…
Giang Khâm Viễn vừa nhắc tới cái này liền cảm thấy mẫu thân bọn hắn cư nhiên tính kế con ruột chính mình như vậy, hắn đều cảm thấy có chút đau lòng , “Mẫu thân nàng định tìm một cái khách quen của Nhị ca thỉnh hắn công tác, sau đó mượn cớ sáng tạo cơ hội, để vị Lý tiểu thư kia ở chung cùng Nhị ca…”
Thực sự là giỏi tính toán! Cả Quý Trạch An đều không nhịn được cảm thán .
Quý Trạch An xoa xoa huyệt thái dương đáp, “Biết là người khách quen nào không?”
“Cái này ta không nghe thấy bọn họ đàm luận tỉ mỉ, bất quá vị Lý tiểu thư kia sẽ phối hợp kế hoạch của mẫu thân, ta hi vọng ngươi có thể nói trước một tiếng cùng Nhị ca, để mẫu thân bọn họ không thể thành công, mẫu thân thực sự là càng ngày càng quá phận.” Giang Khâm Viễn nhìn dáng dấp Quý Trạch An liền biết tâm tình của cậu không tốt, hắn có thể Lý giải, nếu là hắn, hắn sẽ càng thêm phẫn nộ.
“…” Biết những chuyện này, ngoại trừ phẫn nộ, Quý Trạch An liền đau lòng Du tiên sinh nhà cậu. Rõ ràng cũng không muốn lui tới cùng bọn họ, trước đó đã nói rất rõ ràng, nhưng những người này lại muốn cầm thân phận người nhà đi mưu hại hắn. Không có sự tình nào khó chịu hơn so với bị cha mẹ mình tính kế, tuy rằng đã sớm coi bọn họ là người xa lạ mà đối xử, nhưng là sự tình đã xảy ra liền là một loại cảm giác khác …
“Nhị tẩu, ngươi không sao chứ?” Giang Khâm Viễn nhìn biểu tình mệt mỏi trong nháy mắt của Quý Trạch An kỳ thực rất muốn nói vài câu an ủi, nhưng là hắn tại cái phương diện này ăn nói rất vụng về.
Khăn quàng cổ để ở ghế ngồi không có ai của Giang Khâm Viễn: (,,·? . ·? ,,) đừng thương tâm, ta thay chủ nhân nhà ta an ủi ngươi.
Tâm tình Quý Trạch An có chút phức tạp, cả câu “Nhị tẩu” kia của Giang Khâm Viễn cũng lựa chọn tạm quên đi .
Giang Khâm Viễn vốn muốn mượn lần nói chuyện này hiểu biết rõ thêm Nhị ca thần thông quảng đại của mình, nhưng bây giờ tâm tình Quý Trạch An rõ ràng không thích hợp tiếp tục hỏi, hắn rất tự giác đem chuyện này để tới lần sau, hắn nghĩ còn có thể có cơ hội gặp mặt Nhị tẩu hắn, cho nên một chút tiếc nuối thật nhanh đều không còn, tâm lý càng nghĩ phải giúp bọn họ phá tan sự tình lần mưu tính này của mẫu thân, tốt nhất là lần này làm cho nàng triệt để hết hy vọng.
“Cám ơn ngươi, tiểu Viễn.” Giang Khâm Viễn có thể nói cho cậu biết chuyện này Quý Trạch An vẫn rất cao hứng, vốn là muốn cười cười với hắn, nhưng vừa nghĩ tới Du tiên sinh bị mưu hại, Quý Trạch An liền không thể cười được .
Giang Khâm Viễn nhìn ra được Quý Trạch An không có tâm tình ngồi ở nơi này, hỏi xin cậu số điện thoại để thuận tiện liên hệ về sau liền chủ động ly khai.
Hắn vừa đi, Quý Trạch An cũng không có ngồi nhiều tại tiệm cà phê, đi tới trên đường cái, cho dù khăn quàng cổ vây quanh, cậu đều không cảm thấy được một chút ấm áp, gió lạnh trước mặt kia thổi tới tựa hồ làm cho cậu càng thêm rét lạnh . Quý Trạch An đem hai tay cóng đến có chút đỏ lên bỏ vào trong túi áo khoác, mò tới cái điện thoại di động nằm yên tĩnh kia, cũng không có gọi điện thoại cho Du tiên sinh, mà là bắt một chiếc xe tại trên đường trở về nhà, cậu muốn dùng tốc độ nhanh nhất nhìn thấy Du tiên sinh.
Trong nhà không có ai, Du Dịch đã đi ra ngoài, Quý Trạch An không biết có phải là Du Dịch đã gặp cái người gọi là Lý tiểu thư hay không, cậu không phải không tin tưởng Du Dịch, mà là lo lắng nếu hắn biết được chuyện bị người nhà họ Giang tính kế tâm lý có thể khó chịu hay không. Tuy rằng Du Dịch đã rũ sạch quan hệ cùng Giang gia, nhưng vô luận bị người nào tính kế đều cũng không phải sự tình có thể cao hứng.
Quý Trạch An ngồi ở phòng khách, cũng không mở điều hòa, cậu làm ổ ở trên ghế sa lon, ngồi.
Trở về quá gấp, khăn quàng cổ đều chưa cởi ra, bởi vì trong phòng không có mở điều hòa, áo khoác cũng không cởi. Chỉ cởi giày, ngồi xếp bằng ở trên ghế sa lon, Quý Trạch An liền lấy điện thoại di động ra trực tiếp bấm số điện thoại Du Dịch.
Du Dịch nhận rất nhanh, ” Tan học sớm?”
Bình thường, vào lúc này Quý Trạch An cần phải ở trên lớp, Du Dịch nhớ chương trình học của Quý Trạch An, mỗi ngày đều sẽ sớm một chút liền chờ cậu tan học tại cửa trường học của cậu, đón cậu về nhà. Ngày hôm nay cũng như thế, hắn dự định kết thúc cái công tác xem phong thủy tân phòng này, liền đi Cảnh ảnh đón Quý Trạch An về nhà, ngược lại chưa hề nghĩ tới Quý Trạch An sẽ sớm gọi điện thoại cho hắn.
“Không có, ta xin nghỉ, ngươi công tác ở bên ngoài?”Quý Trạch An mới vừa nói xong câu đó, liền nghe bên kia điện thoại có một giọng nữ xuyên lại đây, âm thanh không phải đặc biệt nhỏ, cần phải đứng không xa Du Dịch.
“Du tiên sinh, nơi này có kiêng kỵ cái gì không?” Lý nữ sĩ thấy Du Dịch lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại, liền đi lên trước vài bước, cố ý lên tiếng dò hỏi. Nhưng nàng không có chú ý trong nháy mắt nàng nói chuyện, trong tròng mắt vẫn luôn không có gợn sóng của Du Dịch hiện lên một tia không thích.
Du Dịch rời xa Lý nữ sĩ vài bước, lúc này mới lên tiếng: “Sao lại xin nghỉ? Có phải không thoải mái không? Ta lập tức trở lại, không nên gấp.”
Rõ ràng thời điểm xuất môn còn rất tốt? Chẳng lẽ là đoạn thời gian sáng sớm sau khi xuống xe đến phòng học chịu gió lạnh? Du Dịch biết Quý Trạch An không phải loại người tùy ý xin nghỉ, cho nên không khỏi cho là thân thể cậu không khỏe .
Lý nữ sĩ nhìn Du Dịch đi ra tuy rằng không thích, nhưng cũng không thể nói gì. Bây giờ tìm được một nam nhân chưa từng kết hôn, tuổi tác lại cũng không sai biệt lắm so với nàng, quan trọng nhất là gia đình không sai, bên ngoài cũng rất tốt cơ hồ là không có . Dưới cái nhìn của nàng, Du Dịch chính là cá lọt lưới. Yêu thích nam nhân thì làm sao? Ngược lại nam nhân không thể sinh hài tử, nàng gả đi sinh hài tử còn không phải nàng nắm giữ cái nhà kia? Huống chi Giang phu nhân rất yêu thích nàng cùng với hài tử kia, cũng đồng ý nàng tiếp tục mang theo nuôi lớn, nàng tuyệt đối không muốn bỏ qua một cái nam nhân tốt như này.
“Ta không có chỗ nào không thoải mái, chỉ là có chút việc cho nên xin nghỉ, công tác của ngươi còn bận bịu bao lâu? Ta còn chuẩn bị nguyên liệu nấu cơm tối trước?” Có một số việc Quý Trạch An vẫn có ý định nói ngay mặt, cách điện thoại cậu lo lắng Du tiên sinh nhà cậu ẩn núp tâm tình của mình quá tốt.
‘(/w) Tiểu An rất nhớ ngươi nha, nhanh về nhà một chút đi, hắn ở nhà chờ ngươi nha ’
Khăn quàng cổ của Du Dịch là Quý Trạch An đưa, dù ở trong nhà, Du Dịch cũng không có ý định cởi khăn quàng cổ, mà là mang theo không có ý tứ gỡ xuống. Vào lúc này khăn quàng cổ nghe bên kia điện thoại truyền tới âm thanh Quý Trạch An, ở nơi này giựt giây Du Dịch, nhưng đáng tiếc chính là Du Dịch không có bàn tay vàng như Tiểu An, khăn quàng cổ chỉ có thể lầm bầm lầu bầu .
“Ta lập tức trở lại, công tác không có gì phức tạp.” Du Dịch nghe Quý Trạch An không sinh bệnh an tâm không ít, hiện tại cũng không có ý định nhìn nhiều trong phòng Lý tiểu thư, bố cục bên này nguyên bản đã nhờ thầy phong thủy nhìn xem trước khi khởi công, căn bản không có vấn đề lớn lao gì, Du Dịch cũng phiền cái Lý tiểu thư thỉnh thoảng tìm hắn hỏi cái này hỏi cái kia này.
“Được rồi, kia ta chờ ngươi trở lại.” Quý Trạch An nghe thấy Du Dịch phải quay về , liền đứng dậy xỏ giầy, mở điều hòa, cũng mở mấy ngọn đèn nhỏ, hôm nay khí trời kém dẫn đến trong phòng nhìn có chút tối. Làm xong hết động tác, Quý Trạch An trở về phòng đổi một bộ quần áo, lúc này mới đi chọn nguyên liệu nấu ăn cơm tối cần dùng trong tủ lạnh
Bên này, Du Dịch đơn giản chỉ ra mấy cái vấn đề nhỏ, cự tuyệt Lý nữ sĩ giữ lại, lái xe về nhà , hắn chưa bao giờ sinh ra tâm tư ở lại lâu, đặc biệt nhận được điện thoại của Quý Trạch An hắn liền không còn chút nào muốn ở lại chỗ này, nghĩ phải đi về hỏi cậu một chút chuyện xảy ra xế chiều hôm nay.
Du Dịch biết sau cơm trưa Quý Trạch An sẽ đi gặp Thanh Mang ký hợp đồng, nhưng Quý Trạch An cũng nói với hắn cậu sẽ tận lực kết thúc trước chương trình học buổi chiều. Nhưng mà cậu vẫn xin nghỉ, trực giác của Du Dịch nói cho hắn biết cũng không phải hợp đồng xảy ra vấn đề mà là có chuyện xảy ra.
Hắn vừa tới nhà, Quý Trạch An liền mở cửa ra đón, cũng nhiệt tình nhào tới hôn hắn. Du Dịch cảm thấy rất là không đúng, nhưng cũng không có dự định đứng ở cửa liền hỏi.
Trong phòng bếp cơm đã nấu lên, món ăn cũng rửa sạch sẽ, cắt gọn, phân biệt đựng trong chén nhỏ hoặc là trong cái mâm. Tại khoảng thời gian Du Dịch ở trên đường này, Quý Trạch An tuy rằng tâm lý có việc, nhưng cũng không quên chuyện nên làm.
Quý Trạch An tiếp nhận áo khoác cùng khăn quàng cổ của Du Dịch giúp hắn treo lên, sau đó liền từ trong phòng bếp bưng ra một chén trà nóng để cho hắn làm ấm. Điều hòa trong nhà đã mở một đoạn thời gian, đương nhiên Du Dịch chỉ mặc một cái áo cũng sẽ không lạnh.
“Nói một chút.” Du Dịch nhìn ra Quý Trạch An có chuyện nói với hắn.
Quý Trạch An không có ý định gạt, liền nói rõ ràng một lần từ đầu tới đuôi.
Chén Trà Nhỏ: (っ╥╯﹏╰╥c) anh anh anh… Mẹ ruột nam thần quá ác, chờ ngày nào đó ta gả cho nam thần , chẳng phải là mỗi ngày phải đối mặt một cái ác bà bà như thế? Không muốn a! ! ! Nam thần nhanh thu thập bọn họ! Ta chỉ muốn ngọt ngào cùng ngươi a
Du Dịch nghe xong, trầm mặc một hồi liền nói: “Người ta đã gặp qua.”
Hắn đột nhiên cảm thấy động tác của mình quá chậm, cư nhiên để người nhà họ Giang đi ở đằng trước. Hắn nói qua hắn không thiếu Giang gia cái gì, lần này càng không dự định hạ thủ lưu tình, nhìn dáng dấp thì động tác của hắn còn phải nhanh một chút. Vô luận gia nghiệp lớn đến mức nào cũng sẽ có một ngày suy sụp, người nhà họ Giang quá mức tự cho là đúng.
“Đẹp không?” Tuy rằng biết Du Dịch không có cái tâm kia, đột nhiên Quý Trạch An cũng có chút chua, vừa nghĩ tới có người làm mai mối cho Du tiên sinh nhà cậu, cậu liền không cao hứng nổi.
“Cái gì?”
Nhìn thấy Du Dịch nhìn sang, Quý Trạch An liền đột nhiên cảm thấy chính mình chua quá mức không cần thiết…
Vì vậy cậu nói một đằng làm một nẻo nói sang chuyện khác, “Phòng ở, không phải xem phong thủy cho phòng ở sao.”
“.” Du Dịch nói.
Quý Trạch An: “Giống nhau a…”
Du Dịch đều không có để ở trong lòng, Quý Trạch An cảm thấy chính mình ăn cái dấm khô kia là quá ngu . Tuy rằng cậu vẫn luôn không thông minh, thế nhưng đi theo bên người Du tiên sinh lâu như vậy, không nói gần đèn thì rạng, dù sao cũng phải có chút tiến bộ không phải sao?
Cậu cũng không thể học Du tiên sinh nhà cậu thích ăn dấm khô đi…
“A Dịch, ngươi định làm thế nào? Coi như không sợ bọn họ, thế nhưng chung quy phải ứng đối với bọn họ vẫn rất là mệt mỏi.” Quý Trạch An không hy vọng Du Dịch trường kỳ ở bên trong một cái hoàn cảnh như vậy, cậu vẫn hi vọng vọng cuộc sống của bọn họ liền giống như lúc trước, cứ vẫn luôn bình bình đạm đạm như vậy.
“Đừng lo lắng, ta sẽ giải quyết rất nhanh, ngươi nghiêm túc lên lớp là tốt rồi.” Du Dịch không hy vọng Quý Trạch An tham dự vào bên trong sự tình lung ta lung tung này, cũng không muốn thời điểm hắn ngoan tâm quyết đinh lại xảy ra chuyện gì. Giang gia cũng tốt, Lý gia cũng được, người tham dự vào hắn liền một cái cũng không buông tha. Bọn họ thích gì, hắn liền hủy diệt cái đó, Du Dịch hắn hiện tại đã sớm không phải là người phải cúi đầu xin cơm ăn, tại sao những người này vẫn nhìn không ra thế đạo bây giờ?
Không! Bọn họ không phải nhìn không ra, chỉ là thấy được giá trị của hắn thôi. Đối với người nhà họ Giang, cái đôi gọi là cha mẹ kia, Du Dịch không ngại dùng ác ý phỏng đoán bọn họ. Một đôi người vì vinh hoa phú quý có thể đưa con ruột đi thì có thể có tình cảm gì đáng nói, bọn họ có thói quen tính kế người khác, cho dù người kia là con trai ruột bọn hắn thì lại làm sao?
A! Tha thứ, bọn họ là đang nói đùa với hắn?
Quý Trạch An nhìn thấy Du Dịch có chút âm trầm, liền đến gần hôn một cái tại gò má của hắn.
Du Dịch quay đầu nhìn về phía Quý Trạch An, rất nhanh liền thu liễm mù mịt trong mắt mình, “Làm ngươi lo lắng.”
“Ta lo lắng cho ngươi là chuyện rất bình thường, bởi vì ta yêu ngươi.”Quý Trạch An đem đầu khoát lên trên bả vai Du Dịch dựa vào hắn, “Ngươi phải biết, ta nguyện ý cùng gánh chịu với ngươi, bất cứ chuyện gì cũng như vậy.”
So với Du Dịch vì không làm cho cậu lo lắng mà một mình trốn đi liếm vết thương, cậu càng muốn bị thương cùng hắn, cùng chia sẻ đau đớn với hắn…
Chén Trà Nhỏ: Tiểu An càng ngày càng đáng ghét rồi! Liền ở ngay trước mặt ta ôm hôn nam thần! Đáng ghét! Đáng ghét! ヽ( ‘⌒′メ)ノ
Quý Trạch An không biết Du tiên sinh nhà cậu cuối cùng làm cái gì, cậu chỉ là từ tin nhắn của Giang Khâm Viễn mà biết được một ít tin tức. Vị Lý tiểu thư kia nghe đâu buổi tối say rượu xảy ra tai nạn xe cộ, người không có chuyện gì, bất quá hủy dung, đùi phải còn gảy xương. Trước tiên không nói Giang phu nhân tuyệt đối sẽ không muốn một cái con dâu bị hủy dung, dù sao con gái có tướng mạo bị tổn hại tại bên trong các loại tụ hội có thể không có tiếng nói, lại nói Lý tiểu thư té gảy chân không cam tâm nữa cũng không có cách nào dây dưa Du Dịch, huống chi cảnh sát giao thông còn muốn lập hồ sơ sự tình nàng say rượu lái xe, còn có một đống sự tình chờ nàng xử lý.
Về phần Lý gia nhà mẹ đẻ Lý tiểu thư, gần đây cũng thất bại trong một hạng mục lớn, chuẩn bị lúc trước đều uổng phí, tài chính tiêu tốn khi trước cũng không biết làm sao bù đắp, gần đây không thiếu khách quen của bọn họ cũng không tốt, trong lời nói giữa các khách hàng tiết lộ suy nghĩ muốn giải ước (giải trừ khế ước,hợp đồng), bọn họ đều loạn thành một đoàn, làm sao có khả năng quản Lý tiểu thư còn trong bệnh viện? Căn bản bận bịu không thoát thân.
Gần đây Quý Trạch An cũng nhìn thấy không ít tin tức nói về sự tình của Giang Khâm Dật, bất quá không phải tin đồn tốt lành gì, nói là có phóng viên chụp được hắn và nữ tinh nào đó vào quán rượu, gần đây liền tuôn ra nữ tinh ấy tự xưng mang thai. Giang ảnh đế luôn không có scandal gì đột nhiên scandal quấn thân, có thể nói là bị các giới để ý. Mà bộ xã giao công ty người mẫu của hắn bất kể xử lý như thế nào đều không áp chế đống scandal này xuống được, làm cho hắn mất đi vài cái hợp đồng, gần đây chỉ có thể chờ tại trong nhà trọ không thể làm gì.
Về phần Giang gia, bọn họ đột nhiên nhận được tin tức, cấp trên chuẩn bị điều tra Giang Nguyên Từ một chút, mắt thấy hắn sắp sáu mươi lăm không đến mấy năm liền về hưu, vốn là muốn thừa dịp khoảng thời gian này hảo hảo chuẩn bị con đường sau này của Giang Khâm Viễn, kết quả xảy ra chuyện như vậy…
Giang lão thái gia nghe được cũng chỉ thở dài, cũng không nói gì, người ngồi vào vị trí kia như Giang Nguyên Từ không thể tuyệt đối sạch sẽ, bình thường thì không điều tra, tra một cái sẽ rất khó thoát thân. Giang lão thái gia nói cùng Giang Khâm Viễn phải biết thỏa mãn, tuy rằng không có Giang Nguyên Từ ở mặt trước mở đường, hắn cũng có thể dựa vào năng lực của chính mình đặt xuống một mảnh giang sơn. Giang lão thái gia rất là coi trọng tiểu tôn tử một tay hắn nuôi nấng, thậm chí vượt qua Giang Nguyên Từ năm đó…
“Ngươi yên tâm, gia gia.” Giang Khâm Viễn cũng không lo lắng, hắn kỳ thực cũng không tới nỗi không phải chính trị thì không thể, chỉ là trong nhà yêu cầu như thế, cho nên học ngành nghề tương quan, làm các loại chuẩn bị. Hắn cũng không có chuyện gì đặc biệt muốn làm, cho nên liền nghe theo trong nhà an bài.
Dần dần không được giải quyết, người nhà họ Giang có ngu xuẩn nữa cũng nghĩ đến nguyên nhân. Có ý kiến với bọn họ, làm nhiều chuyện như vậy làm cho bọn họ không tìm được nguyên nhân cùng thủ pháp, có thể để sự tình diễn biến đến nước này, bọn họ chỉ có thể nghĩ đến một người.
“Ngươi nói những thứ này đều là Tiểu Việt hạ thủ? !” Cổ Mạn Thanh một mặt không thể tin tưởng nhìn Giang Nguyên Từ.
Giang Nguyên Từ: “Trừ hắn ra còn có ai? Hắn đang nói cho chúng ta hắn hận chúng ta, sự tình của hắn chúng ta không nên nhúng tay, hắn làm ra biện pháp này là để dằn vặt chúng ta. Lý gia không phải cũng xảy ra chuyện như chúng ta sao, ngươi cho rằng là nguyên nhân gì?”
Du Dịch nói rõ hắn nhìn không lọt nữ nhân Lý nữ sĩ kia!
“Không thể! Chúng ta là cha mẹ ruột của hắn!”Cổ Mạn Thanh vẫn cảm thấy Du Dịch sẽ không hạ một đòn ác này với bọn họ, rõ ràng trước đây cũng giúp trong nhà không ít.
“Hắn đã sớm nói không xem chúng ta là cha mẹ ruột , hành động của chúng ta khoảng thời gian này đã chọc giận hắn, hắn cả tiểu Dật đều không có buông tha…” Giang Nguyên Từ bị các loại sự tình gần đây chơi đùa đến lợi hại, nhìn qua già đi vài tuổi.
“Ta là tốt vì hắn! Cùng một người nam nhân có gì tốt!” Cổ Mạn Thanh nhất thời càng tức giận hơn, nàng cảm thấy nhất định là Quý Trạch An đầu độc hắn, nhi tử nàng sẽ không đối với nàng như thế, nhất định sẽ không! Chờ đoạn này thời gian trôi qua nàng nhất định muốn Quý Trạch An nhìn cho rõ!
Giang Nguyên Từ: “Sự tình của hắn chúng ta liền không quản, để cho hắn tự do thôi, vô luận hắn muốn cùng nam nhân hay là nữ nhân đều được…”
Muốn quản cũng quản không được a! Giang Nguyên Từ nhìn rõ ràng , con thứ hai tuyệt đối sẽ không dễ dàng bị bọn họ bài bố, cũng sẽ không bởi vì quan hệ phụ tử mà có điều kiêng kỵ, hắn ra tay là sẽ không lưu tình. Trước kia là hắn không thấy rõ, hắn luôn nghĩ con thứ hai sẽ lý giải hành động nghĩ vì đại cục của hắn năm đó, bây giờ nhìn lại hắn là thật muốn cùng bọn họ một đao chẻ làm hai. Chỉ cần bọn họ không trêu chọc hắn, thì chuyện gì cũng không có, nhưng là bọn hắn thấy không rõ a…
Ai… Hắn là càng ngày càng hồ đồ!
Con thứ hai không phải bọn hắn nuôi lớn, làm sao sẽ thân cận bọn họ? Thời điểm đưa đi hắn đã bắt đầu có trí nhớ , không chủ động trả thù bọn họ cũng đã…
Nhưng là Cổ Mạn Thanh vẫn không thấy rõ, “Ta không! Đây nhất định không phải Tiểu Việt muốn làm, nhất định là nam tình nhân kia của hắn ép hắn!”
Giang Nguyên Từ nhìn lão thê vẫn không thấy rõ, lắc lắc đầu.
Thế đạo bây giờ, coi như là bọn họ gây ra thì có thể làm được cái gì?
Quý Trạch An nghe Giang Khâm Viễn nói tình huống Giang gia gần đây thật không tốt, sứt đầu mẻ trán. Nhìn Du tiên sinh thao tác nhân vật chơi game bạn cùng phòng đề cử gần đây để giết thời gian, Quý Trạch An vẫn không nhịn được hỏi: “A Dịch, ngươi dự định làm đến mức nào?”
Giang lão thái gia cùng Giang Khâm Viễn hai người không có tham dự, cảm giác của Quý Trạch An đối với bọn họ cũng không tệ lắm, cậu không muốn liên lụy hai người kia sống không tốt. Nhưng là ở một phương diện khác cậu cũng không hy vọng buông tha những người khác, cậu hi vọng Du Dịch có thể thả lỏng ra một hơi, để những người kia nhớ kỹ giáo huấn lần này sẽ không tái phạm.
“Ngươi gần đây liên lạc cùng Giang Khâm Viễn?” Động tác trên tay Du Dịch dừng lại hỏi một đằng trả lời một nẻo.
“Ân, nghe một chút tin tức, hắn không nói bao nhiêu, đơn giản khái quát vài câu.” Quý Trạch An gật đầu thừa nhận, liên hệ cùng Giang Khâm Viễn không cần gạt Du Dịch.
Máy vi tính: Σ(? w? ? )? Chủ nhân, chạy mau! Lại không động sẽ bị giết! Người ta cực kỳ thần đánh ngươi sẽ đau chết!
Quý Trạch An liếc mắt nhìn màn hình máy vi tính lại nhìn về phía Du Dịch, chờ hắn nói chuyện với mình.
“Không cần lo lắng, cho dù Giang Nguyên Từ xuống đài, chỉ cần Giang lão thái gia tại Giang gia, Giang gia sẽ không đổ, Giang Khâm Viễn cũng sẽ không chịu ảnh hưởng quá lớn.” Người có ảnh hưởng lớn nhất tại trên sân chính trị của Giang gia xưa nay đều không phải là Giang Nguyên Từ mà là Giang lão thái gia hơn chín mươi tuổi đã về hưu. Du Dịch không có loại ý nghĩ phá huỷ toàn bộ Giang gia, hắn chỉ muốn một ít người nhận cái giáo huấn.
“Ta không phải lo lắng bọn họ…” Quý Trạch An để ý là Du Dịch làm những chuyện này thật sự một chút ngẫu nhiên khó chịu đều không có sao?
Du Dịch nhìn Quý Trạch An, dùng mũi của chính mình chạm chạm mũi của cậu, “Ta nói rồi ta không tốt như ngươi tưởng tượng, tâm ta cứng hơn so với ngươi biết, ta sẽ không vì tình cảnh bây giờ của bọn họ mà có bất kỳ thương tâm gì.”
Du Dịch tin tưởng, tất cả những thứ này đều là nhân quả luân hồi. Hắn trả lại ân sinh dục của Giang gia, mà Giang gia còn thiếu kiếp con rơi của hắn, cho dù hắn làm những chuyện này thiên đạo cũng sẽ không bắt hắn làm cái gì. Coi như thiên đạo sẽ ghi lại một bút, bất lợi đối với tu hành của hắn vậy thì như thế nào, hắn chính là muốn sống tiêu sái tự tại.
Quý Trạch An nhìn Du Dịch vẫn rất đau lòng, cho dù hắn nói như vậy.
Đây là khi còn bé bị bao nhiêu đả kích, trải qua bao nhiêu đau khổ mới có thể biến thành tính tình lãnh đạm này? Quý Trạch An lúc ẩn lúc hiện đoán được khi còn bé Du Dịch trải qua cũng không tốt, chờ hắn học được không ít năng lực, ngày mới trôi qua càng tốt đẹp.
Quý Trạch An sờ sờ tóc Du Dịch, nhìn hắn không có lên tiếng.
Cậu không sửa đổi được quá khứ, cũng không biết nếu như có thể thay đổi quá khứ cậu sẽ đi thay đổi hay không, nếu như quá khứ biến động đánh đổi là Du Dịch cùng cậu từ đây không bao giờ gặp gỡ, cậu nhất định sẽ nhẫn tâm làm một người bàng quan. Quý Trạch An biết điều mình có thể làm bây giờ chỉ có đối tốt hơn với Du Dịch, chỉ cần hắn không phản bội, cậu sẽ đối với hắn càng ngày càng tốt.
Hoa tuyết tung bay ngày đông rốt cục đến, nhiệt độ bên ngoài cũng càng ngày càng thấp, bọn học sinh cũng càng ngày càng chờ đợi. Có tuyết rồi, nói rõ nghỉ đông cũng không xa, nụ cười trên mặt mọi người cũng càng ngày càng nhiều, đặc biệt học sinh rời nhà ngàn dặm để đi học, bọn họ càng thêm chờ đợi.
Cả Du Dịch cũng hỏi: “Năm nay về Giang Thành ăn tết không?”
Năm ngoái hai người bọn họ chính là cùng nhau vượt qua tại bên trong gian phòng nhỏ mụ mụ Quý Trạch An lưu lại kia. Du Dịch không có lòng trung thành đối với bất luận cái thành thị nào, mà Quý Trạch An là vẫn luôn sinh sống ở Giang Thành, hắn cảm thấy Quý Trạch An sẽ muốn về đó, mà hắn cũng nguyện ý đi theo. So với ngày xưa một người, cùng Quý Trạch An cùng nhau hắn càng thêm thoải mái, sẽ không cảm thấy hư không, chỉ nhìn cậu, Du Dịch đều cảm thấy rất là thỏa mãn.
“Ta nghĩ đến ngươi muốn lưu lại Cảnh Thành.” Quý Trạch An biết trước khi hai người nhận thức, Du Dịch ngoại trừ đi công tác khắp nơi, thời điểm còn dư lại liền một người vượt qua tại trong tứ hợp viện bọn họ cư trú hiện tại.
“Nhưng ngươi yêu thích Giang Thành.”
“Ừm.” Hồi tưởng quá khứ, số lần Quý Trạch An ăn tết tại Giang Thành cũng không đặc biệt nhiều… Sắp ăn tết , Quý Trạch An dự định về nhà tảo mộ mụ mụ, nói một chút tình huống gần đây, nói cho nàng biết cậu sống rất tốt.
Năm thứ hai Du Dịch nhận thức, tình cảm của hai người bọn họ càng ngày càng tốt, cậu cũng thành công tiến vào đại học, công tác tương lai cũng đang tìm cách. Quý Trạch An hi vọng sang năm còn có mỗi năm sau đều bình thản hạnh phúc, cậu đã không phải là tuổi theo đuổi kích thích.
Quý Trạch An nhìn về phía Du Dịch, hạnh phúc trong hai mắt càng thêm dày nặng, “Trở về đi, chúng ta cùng trở về.”
chương này ấm quá ôm tim Dịch ca cũng thiệt nợi hại! Dịch ca yêm là fan não tàn của anh nà bắn tim