edit by WING
***
Thuộc tính xuyên giáp này có thể nói là cực kỳ lợi hại.
Bởi vì bắt đầu từ Dẫn Khí cảnh, hầu như tất cả người tu hành đều có linh lực hộ thể.
Hơn nữa bình thường đều sẽ có pháp thuật phòng ngự chuyên môn, ví dụ như pháp thuật như Thôn Ma Giáp.
Muốn công kích đến đối thủ nhất định phải phá vỡ linh lực hộ thể.
Đây cũng là một mắt xích quan trọng để người tu hành kéo dài khoảng cách với phàm nhân.
Thủ đoạn đao kiếm bình thường, không cách nào công phá phòng ngự của linh lực hộ thể.
Chỉ có dùng linh lực công kích mới có thể phá vỡ linh lực hộ thể.
Nhưng Xuyên Giáp Mâu này trực tiếp không để ý đến linh lực hộ thể, công kích vào bản thể.
Từ mức độ chiến đấu, Chu Phụng trực tiếp chiếm ưu thế rất lớn.
- Ngưng Khí cửu trọng! Sau đó lại có Xuyên Giáp Mâu!
Lúc này hắn tràn đầy tự tin vào đại hội diễn võ.
Dù sao cảnh giới của hắn là thật sự đặt ở nơi đó, trong tất cả đệ tử nội môn, cũng có thể xem như là kiệt xuất.
Hơn nữa còn đạt được cái bị động này của Xuyên Giáp Mâu.
Thừa dịp bây giờ trời còn chưa sáng, Chu Phụng tính toán nhanh chóng trở về nghỉ ngơi một chút.
Bởi vì ngày mai chính là đại hội diễn võ, nhất định phải dưỡng tốt tinh thần.
.....
Diễn Võ đại hội, Đây có thể nói là ngày trọng yếu nhất của Tam Cổ môn mỗi tháng.
Bởi vì nó liên quan đến rất nhiều phân phối lợi ích.
Tam Cổ môn là tông môn lớn nhất phụ cận, hơn nữa cung cấp nhiều người tu hành như vậy.
Đương nhiên không có khả năng tất cả tài nguyên đều từ Cổ Sơn sơn mạch thu hoạch.
Có rất nhiều địa phương sản xuất tài nguyên đặc thù, Tam Cổ môn đều phái đệ tử đi trấn thủ.
Mà đệ tử ra ngoài trấn thủ, tương đương với đại quan phong cương, chỉ cần hoàn thành chỉ tiêu tông môn.
Tất cả các tài nguyên còn lại có thể nuốt một mình.
Đương nhiên rồi, điều kiện tiên quyết là ngươi có thể trở thành đệ tử trấn thủ, hơn nữa có năng lực đó đem tài nguyên điểm thủ xuống.
Đúng vậy! Trở thành đệ tử trấn thủ chỉ là bước đầu tiên, bước thứ hai là cạnh tranh với tông môn khác.
Tỷ như khoáng động linh thạch phát hiện đoạn trước, ngay cuối Cổ Sơn sơn mạch.
Nhưng điều này không có nghĩa là, mỏ linh thạch này thuộc về Tam Cổ môn.
Các tông môn còn lại cũng sẽ phái đệ tử tới tranh đoạt, chỉ có thành công thủ xuống, mới có thể khai thác linh thạch.
Mà mấy tông môn bao gồm Tam Cổ môn.
Tùy thuộc vào mức độ trân trọng tài nguyên, sẽ gửi nhân viên khác nhau đóng quân.
Về cơ bản đảm bảo không có tình huống áp lực lớn nhỏ, vì vậy những người cạnh tranh về cơ bản là cùng một cảnh giới.
Diễn Võ đại hội có một mục đích rất trọng yếu, chính là lựa chọn đệ tử tinh anh đi đối kháng đệ tử của tông môn khác.
Vì tông môn tranh thủ càng nhiều tài nguyên.
Đồng thời những đệ tử tinh anh được công nhận, cũng có thể rời khỏi Cổ Sơn, đi ra thế giới bên ngoài.
Về phần những đệ tử nội môn khác sống hỗn, sợ là cả đời cũng không ra được Cổ Sơn.
Thậm chí còn không bằng một vài người ngoài kinh doanh trong thị trấn.
Dù sao, những người đó ít nhất vẫn có thể đi ra ngoài, nhìn phong cảnh khác nhau.
Mà đệ tử Tam Cổ môn, Nếu không có chuyện ngoài ý muốn cả đời đều chỉ có thể ở trong tông môn.
Luôn sẵn sàng trở thành chất dinh dưỡng cho các đệ tử khác.
Vị trí tổ chức đại hội diễn võ là diễn võ trường trên đỉnh núi, đến lúc đó sẽ có trưởng lão xem.
Về phần tông chủ, vận khí tốt có lẽ sẽ nhìn thấy, dưới tình huống bình thường tông chủ đều là ở bế quan tu luyện.
Còn có một điều đáng nói là, mỗi lần diễn võ đại hội, trong Sơn Yêu phường thị cũng sẽ có rất nhiều người mở cửa.
Đĩa nóng nhất đương nhiên sẽ giành cho người được vị trí đầu tiên.
Đồng thời đây cũng là cơ hội tuyệt vời để đệ tử nội môn nổi danh.
Lúc này cha con Tiền Thương đối với đại hội diễn võ này cũng vô cùng chú ý, bởi vì chỗ dựa vững chắc của bọn họ Chu Phụng cũng sẽ tham gia sự kiện trọng đại này.
- Cha? Mua chưa?
Tiền Thiến Thiến nghe được là cha mình đã trở lại, lập tức mở miệng hỏi.
- Mua rồi! Vẫn đắt như mọi khi!
Tiền Thương cầm một cuốn sách nhỏ, khuôn mặt đầy đau đớn.
Nhưng không có cách nào, cuốn sách nhỏ này nên được mua.
Bởi vì phía trên ghi lại rất nhiều tin tức của đệ tử nội môn, đây là nhóm người ở cửa mở bán.
Những hộ gia đình ngoài như Tiền Thương, muốn ở đây ở lăn lộn.
Nhất định phải có tin tức linh thông, tránh rước người không nên chọc vào.
Và cuốn sách nhỏ này ghi lại rất nhiều người không thể chọc vào.
Tuy rằng ước chừng muốn một khối linh thạch, nhưng Tiền Thương vẫn cắn răng mua lại.
Đây cũng là đầu tư, là một doanh nhân đôi khi không thể không nỡ.
- Thiến Thiến à! Cha bây giờ đọc cho con nghe!
Tiền Thương trực tiếp đem thông tin nhân vật ghi lại trong tập sách đọc cho con gái ngoan của mình nghe.
Đừng nhìn vào cuốn sách nhỏ này rất nhỏ, nhưng những người được ghi lại ở trên thực sự không ít.
Bao gồm cả Lâm Tiểu Kiều và Liễu Yên mà Chu Phụng gặp lúc trước, thậm chí là Triệu Vũ đều có ghi chép.
Ngược lại trên tờ rơi lại không có thông tin của Chu Phụng.
- Không? Dĩ nhiên không có Chu công tử sao?
Lật sang trang cuối cùng, Tiền Thương phát hiện ra rằng toàn bộ cuốn sách không có thông tin Chu Phụng.
Trong lòng lập tức cảm giác lạnh đi một nửa, phải biết rằng hắn đầu tư trên người Chu Phụng cũng không ít.
Phải biết rằng, cuốn sách nhỏ này ghi lại những người có tiềm năng hơn trong nội môn.
Trên này ngay cả một cái tên Chu Phụng cũng không có, lúc trước đầu tư sợ là muốn mục nước trôi dạt.
- Không? Vậy đầu tư của chúng ta là sớm nhất?
Tiền Thiến Thiến nghe đến đây, ngược lại không có biểu tình gì. Cùng lắm thì bỏ hơn phân nửa tài sản, so với cha nàng, Tiền Thiến Thiến đối với tiền tài cũng không có gì theo đuổi.
Vì vậy, bây giờ rất nhạt nhẽo.
Không đề cập đến cha con Thương Tiền, Lúc này toàn bộ Cổ Sơn sơn mạch đều náo nhiệt lên.
Bình thường đỉnh núi không có bất cứ ai, bây giờ tụ tập đầy người.
Chu Phụng cũng sớm trà trộn vào trong đó.
- Đó là Ngũ Độc Cổ nhất hệ?
Hắn lúc này cũng rốt cục nhìn thấy đệ tử nội môn của Ngũ Độc Cổ nhất hệ.
Bởi vì bình thường người của hai mạch Ngũ Độc Cổ cùng Thị Huyết Cổ đều là mỗi người chiếm cứ một bên, hơn nữa rất ít trao đổi.
Cho nên hắn rất ít khi nhìn thấy người của Ngũ Độc Cổ nhất hệ.
Cho dù là ở phường thị cũng không thấy nhiều lắm, nghe nói ở bên kia, Ngũ Độc Cổ nhất hệ cũng có phường thị của mình.
Nghe nói Ngũ Độc Cổ nhất hệ đều là cao thủ dùng độc và sử dụng cổ trùng.
Cũng không biết thực lực như thế nào.
Cũng không suy nghĩ nhiều, Chu Phụng đến phòng đăng ký tiến hành báo danh.
Đúng vậy! Đại hội diễn võ này không phải tất cả đệ tử nội môn đều phải tham gia.
Mà là do đệ tử tự mình tiến hành báo danh tham gia.
Bởi vì, mỗi một lần diễn võ đại hội đều sẽ chết thương không ít, cho nên trừ phi đối với thực lực bản thân vô cùng tin tưởng.
Nếu không, không có nhiều người mới gia nhập nội môn sẽ chọn đăng ký.
Đăng ký kết thúc, Chu Phụng nhận được một thẻ gỗ nhỏ.
Trên tấm bảng gỗ có ghi số 99.
Sau đó là lặng lẽ chờ đợi.
Sân khấu diễn vũ trường ở giữa đã có người bắt đầu đối chiến.
Mà hai bên cũng không thấy trưởng lão cái gì, chỉ có đệ tử duy trì trật tự cùng mấy sư trưởng.
Quá trình đối chiến cũng vô cùng đơn giản thô bạo, hai người hô lên đài trực tiếp khai khô.
Cũng không có quy tắc gì cả, ai có thể đứng cuối cùng là chiến thắng.
Và sẽ không cung cấp cho ngươi cơ hội để phục hồi chấn thương, lần sau hét lên tên của ngươi, ngươi phải lên sân khấu để chiến đấu.
Ngay cả khi ngươi đã bị thương trước đó, không ai quan tâm đến ngươi.
Đại hội diễn võ này có vẻ cực kỳ phóng khoáng và thô ráp.