edit by WING
Nguồn: bachngocsach
***
- Không có giới hạn trên! Có nghĩ là chỉ cần nguyện ý, có thể vô hạn điệp!
Chu Phụng nhìn Thu Thập Linh Hồn bị động, lông mày nhíu lại.
Rõ ràng, bị động này cực kỳ mạnh mẽ.
Bởi vì nó có thể chồng lên nhau không giới hạn, cái này không giống như Thợ Săn Bậc Thầy thu được trước đó.
Thợ Săn Bậc Thầy bị động mỗi lần hắn săn giết một loài có thể chồng lên nhau một tầng.
Nhưng các loài trên thế giới này bị hạn chế, mặc dù Thợ Săn Bậc Thầy bị động này không nói rõ ràng.
Thợ săn ấn ký không thể chồng lên nhau vô hạn.
Tuy nhiên, Thu Thập Linh Hồn này bị động lại khác, chỉ cần giết một người tu hành, sẽ có cơ hội để thu thập một linh hồn.
Nó không có giới hạn vô hình như Thợ Săn Bậc Thầy bị động.
Nếu giả sử tuổi thọ của Chu Phụng là 100 năm, thu thập 1.000 linh hồn mỗi năm.
Say này thần hồn lực của hắn khủng bố biết bao nhiêu?
- Hơn nữa nó có thể có rất nhiều không gian hoạt động!
Căn cứ vào miêu tả của kỹ năng bị động này, nội tâm Chu Phụng không khỏi nghĩ đến âm u.
Bởi vì muốn thu thập một linh hồn để thực lực của hắn đủ mạnh, thật sự là quá mức đơn giản.
Ví dụ, bất phân biệt thiện và ác, giết chóc ngẫu nhiên, nếu không ai ngăn cản hắn, thu thập được hàng chục ngàn linh hồn.
Lại ví dụ, hắn có lẽ có thể thành lập một tông môn.
Hàng năm hấp thu một lượng lớn đệ tử mới, chờ những đệ tử mới này tu hành đến một mức độ nhất định, thu hoạch từng cái một.
Những suy nghĩ đen tối này, căn bản không chịu sự khống chế của Chu Phụng, nhịn không được liền xuất hiện.
Đặc biệt là trong thế giới này, không có nhiều hạn chế đạo đức.
Cũng không ai biết hắn, tất cả mọi người còn lại đối với hắn chỉ là người lạ mà thôi.
Hơn nữa, Chu Phụng nhìn thấy ở Tam Cổ môn cũng không ít sự vật âm u.
- Hô~~
Chu Phụng mạnh mẽ làm cho mình tỉnh táo lại, hắn không thể bị dục vọng khống chế.
Không vội vàng! Đây chỉ là một trong hàng ngàn bị động.
Về sau hắn còn có thể rút ra bị động tốt hơn, không cần phải vì chỉ là một cái bị động dẫn đến tâm thần thất thủ.
- Đúng rồi! Dấu ấn đó!
Vì không để cho mình tiếp tục suy nghĩ đến nơi tối tăm, Chu Phụng trực tiếp dời đi sự chú ý của hắn.
Nếu như không nhớ nhầm lời, Cố lão ma hình như để lại một dấu ấn trên người hắn.
Lúc trước không có đột phá Linh Đài cảnh, hắn nhìn không ra cái gì.
Còn bây giờ thì sao? Mở ra linh đài, Chu Phụng cũng có thể lợi dụng thần hồn lực tiến hành nội thị cùng thăm dò bốn phía.
Hắn trước tiên nhìn về phía tay phải của hắn.
Quả nhiên! Lần này hoàn toàn khác với những gì đã xem trước đó.
Dưới sự gia trì của thần hồn lực, lúc này một đoàn linh lực màu đen bám vào tay phải của hắn.
Đoàn linh lực này thật giống như vây xương, vững vàng dính vào tay hắn.
Hơn nữa có chút không ổn chính là, đoàn linh lực này một mực thẩm thấu vào trong cơ thể hắn?
Nếu không phải quan sát cẩn thận, hắn không thể tìm thấy nó.
- Lại như vậy sao?
Nhìn dấu ấn này, trong lòng Chu Phụng trực tiếp dâng lên một cỗ vô danh hỏa, cảm giác chán ghét tự nhiên sinh ra.
Mỗi lần như vậy! Cảm giác luôn bị đe dọa thực sự là khó chịu.
Từ lúc trước Thị Huyết Cổ, Liên Tâm Cổ đến bây giờ ấn ký Cố lão ma lưu lại.
Hắn dường như luôn ở trong tình trạng bị đe dọa.
- Nhanh lên! Hiện tại ta đã là Linh Đài cảnh rồi! Đến lúc đó...
Chu Phụng đem lửa giận chậm rãi bình ổn, tin tưởng những ngày như vậy cũng sẽ không kéo dài quá lâu.
Có nhiều kỹ năng bị động như vậy trợ giúp, tốc độ tăng thực lực của hắn tuyệt đối sẽ vượt xa tất cả mọi người.
Và không ai chú ý đến Chu Phụng.
Lúc này ở trong mắt những người khác, Chu Phụng hẳn là một người vận khí tương đối tốt.
Miễn cưỡng có thể đột phá đến Linh Đài cảnh, Linh Đài cũng chỉ có bát phẩm.
Phía sau cũng không có chỗ dựa vững chắc, thể chất cũng không phải là thể chất đặc thù gì.
Hơn nữa tư chất cũng không tính là yêu nghiệt, người như vậy trên cơ bản sẽ không có người quá chú ý, kết quả cuối cùng cũng chỉ là mọi người mê man.
Điều này rất thích hợp cho hắn giả heo ăn thịt hổ, thừa dịp giai đoạn này hắn dường như có thể trước tiên xoát một đợt Thợ Săn Bậc Thầy cùng Thu Thập Linh Hồn.
Chỉ là hiện tại Chu Phụng tuy rằng đột phá đến Linh Đài cảnh.
Nhưng đối với tất cả kiến thức tu hành và pháp môn tu hành của Linh Đài cảnh đều không biết.
Và bởi vì trước đây không có ai dạy, làm cho cơ thể vết thương chồng chất.
Con đường tu hành phía sau cũng nên tìm một người để dạy một chút, nếu không thực sự rất dễ xảy ra chuyện.
Nhưng Khổ Trúc Phong hiện tại chỉ còn lại một mình hắn rồi, duy nhất có thể tìm chính là Cố lão ma.
- Cũng chỉ có thể đi tìm! Bằng không con đường tu hành phía sau thật sự là quá khó khăn!
Kỳ thật Chu Phụng cũng không phải rất muốn đối mặt với Cố lão ma, ít nhất dưới tình huống không có năng lực tự bảo vệ mình, hắn không muốn đứng trước mặt Cố lão ma.
Bởi vì Cố lão ma chỉ cần nhẹ nhàng động thủ một cái, có thể đem sinh mệnh của hắn thu vào trong túi.
Cảm giác này thực sự làm cho người ta khó chịu.
Nhưng hắn cô đơn người thật sự là không có biện pháp gì cả, Dù sao Cố lão ma vẫn là sư phụ trên danh nghĩa của hắn!
Chỉ suy nghĩ một hồi, Chu Phụng liền chậm rãi đi tới hậu sơn.
Hậu sơn này vẫn âm trầm như vậy, trước đó hắn đã tới nơi này một lần.
Khi đó hậu sơn cơ hồ là một tấc cỏ không mọc, làm cho người ta có một loại cảm giác âm lãnh quỷ dị.
Đồng thời sẽ không ngừng làm cho sự thèm ăn của ngươi tăng lên, rõ ràng là bụng không đói chút nào, nhưng nước bọt không ngừng tiết ra.
May mắn là hắn có Bạo Thực bị động cấp hai, nếu không hắn đã sớm bị sự thèm ăn khống chế.
- Xem ra ngươi có chút bí mật nhỏ a! Lại dựa vào một quả Uẩn Linh Đan liền đột phá đến Linh Đài cảnh!
- Hơn nữa tu luyện Thôn Ma Công, Lại có thể không bị ảnh hưởng bởi sự thèm ăn?
Chu Phụng vừa đi tới hậu sơn này, một thanh âm thô kệch liền truyền vào trong tai hắn.
Rất hiển nhiên, đây là thanh âm của Cố lão ma.
Không giống như âm thanh ngự tỷ trưởng thành lần trước, lần này là thanh âm của một tráng hán trung niên.
- Sư phụ! Cái đó....
Khi Chu Phụng nghe Cố lão ma nói mình có chút bí mật nhỏ, sắc mặt hắn có chút cứng ngắc, trực tiếp cưỡng ép chuyển đề tài.
- Sư phụ? Hahaha ~~
Cố lão ma vẫn giống như lúc trước, trực tiếp cắt ngang lời nói của hắn.
- Thật thú vị! Xem ra bí mật của ngươi thật đúng là không ít! Đây là ngọc giản truyền thừa của Khổ Trúc Phong nhất mạch ta!
Dứt lời, một ngọc giản màu đen bay thẳng về phía hắn.
Chu Phụng lẹ mắt nhanh tay, trực tiếp bắt lấy ngọc giản này.
- Có tất cả thông tin ngươi muốn biết! Hy vọng ngươi có thể sống sót dưới thủ hạ yêu nghiệt kia, Bằng không cũng chỉ có thể trở thành một bộ phận Thiên Hồn Phiên của ta rồi!
Sau khi nói xong đoạn này, hậu sơn một lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh trước đó.
Chỉ có một ngọc giản, đây là sự ủng hộ duy nhất mà Chu Phụng có thể nhận được bây giờ.
So với các đỉnh khác, sự hỗ trợ mà hắn nhận được có thể được mô tả là cay đắng.
Nếu như là người của phong khác đột phá tới Linh Đài cảnh, Như vậy trực tiếp liền có thể đạt được đầu tư đến từ tông môn.
Đầu tiên là nô lệ, hơn nữa nô lệ đã được đào tạo tốt, có thể hỗ trợ ngươi tu hành hàng ngày, thu thập tài nguyên.
Quan trọng nhất là lúc những nô bộc này giao vào tay ngươi, còn mang theo Liên Tâm Cổ.
Không cần phải lo lắng về lòng trung thành của những nô lệ này.
Tiếp theo chính là các loại pháp môn tu hành Linh Đài cảnh, bảo mệnh phù trận, đan dược, chú tạo pháp khí tài liệu.
Sau khi đến Linh Đài cảnh, tông môn mới có thể bắt đầu đầu tư chân chính với đệ tử môn hạ.
Nhưng đáng tiếc là, Chu Phụng đang ở Khổ Trúc Phong.
Không có bất kỳ sự giúp đỡ nào được đề cập ở trên, chỉ có một ngọc giản.
Cứ như vậy một cái ngọc giản cũng là Cố lão ma tâm tình tốt mới cho, nếu tâm tình không tốt đừng nói là ngọc giản này.
Trực tiếp nuốt Chu Phụng cũng có khi.