edit by WING
Nguồn: bachngocsach
***
- Đây chính là Địa Hỏa Động sao?
Chu Phụng rời khỏi Khổ Trúc Phong, đi tới Địa Hỏa Động của chủ phong.
Nơi này là địa phương Tam Cổ môn chuyên môn đoán tạo pháp khí, nghe nói tông chủ đã thỉnh một trận pháp đại sư bố trí một Địa Hỏa trận tại đây.
Có Địa Hỏa trận trợ giúp, có thể nấu chảy một ít khoáng thạch.
Hơn nữa nơi này cũng chỉ có Linh Đài cảnh tu sĩ mới có thể ra vào.
Đệ tử nội môn bình thường đều không thể ra vào nơi này.
Điều đáng nói là, lúc này Chu Phụng đã tự động trở thành đệ tử chân truyền, có rất nhiều đặc quyền.
Cái gọi là đệ tử chân truyền chỉ cần ngươi thành công đột phá đến Linh Đài cảnh là tự động trở thành.
Chỉ là cái gọi là đệ tử chân truyền này của hắn quả thực lạnh lẽo, cơ hồ cũng không có chỗ tốt gì.
Ngay cả những người biết không nhiều.
Có thể nói, Chu Phụng xem như là đệ tử chân truyền khiêm tốn nhất trong Tam Cổ môn.
Cứ như vậy lặng yên không một tiếng động liền đột phá.
- Nóng quá!
Mới đi tới cửa Địa Hỏa Động, từng đợt sóng nhiệt trong nháy mắt ập tới.
Nhiệt độ như thế, Nếu như không cần linh lực hộ thể, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ biến thành thịt khô đi!
Đi vào Địa Hỏa Động, thanh âm đinh đinh đương đương bắt đầu vang lên.
Có rất nhiều người trong đó gõ gì đó.
Chỉ là tu sĩ Linh Đài cảnh ngược lại không có bao nhiêu, toàn bộ những người này đều là đầu đầy mồ hôi, trần truồng thượng thân, da bị sóng nhiệt hấp đỏ bừng.
Dễ thấy nhất là dây xích quanh cổ họ.
- A? Tông môn lại có người đột phá tới Linh Đài cảnh sao? Trước đây chưa từng thấy qua a!
Một ông lão râu trắng nhỏ bé bước ra.
Lão nhân này cũng trần truồng trên người, tuy rằng dáng người thấp bé, nhưng cơ bắp tựa như cầu long kia hơi có chút chói mắt.
- Sao lại muốn mượn địa hỏa nhỉ?
Bạch đại tượng cầm một cái búa khổng lồ, tò mò đánh giá Chu Phụng.
Bởi vì tiểu tử trước mắt này quả thực có chút kỳ quái.
Từ khí tức mà xem, dường như vừa mới đột phá đến Linh Đài cảnh, Nhưng từ trên người Chu Phụng hắn lại ngửi được một tia nguy hiểm.
Một người vừa mới đột phá tới Linh Đài cảnh, có thể uy hiếp hắn?
Tiếp theo chính là trong cơ thể Chu Phụng hẳn là Thôn Ma Cổ, cái loại khí tức này, Bạch đại tượng nhắm mắt lại đều có thể ngửi ra được.
Nhưng kỳ quái chính là, trong mắt Chu Phụng lại không có loại cảm giác điên cuồng?
Những con điên của Khổ Trúc Phong không có khả năng mắt trong suốt bình tĩnh như vậy.
Thật là kỳ lạ!
- Đúng! Ta tới đây mượn địa hỏa!
Chu Phụng trước đó đã làm tốt bài tập về nhà rồi, Địa Hỏa Động mở cửa cho đệ tử chân truyền.
Chỉ cần trả linh thạch là có thể sử dụng Địa Hỏa nơi này.
Mua một pháp khí, hắn không nghĩ nữa.
Bởi vì mua một kiện pháp khí không chỉ cần một lượng lớn linh thạch, đồng thời cần tiêu hao công huân tông môn mới có thể mua được.
Bởi vì tu luyện, Linh thạch hắn căn bản không còn lại bao nhiêu, về phần tông môn công huân thì căn bản không có.
Dù sao nhiệm vụ trước đó căn bản không thể tính là hoàn thành.
Cho nên, Chu Phụng muốn dựa vào Dung Luyện Pháp thu được trước đó, chính mình hợp lại trước rèn một nửa pháp khí đi ra.
- Mười linh thạch! Thời gian trong ngày!
- Không có vấn đề!
Tuy rằng giá hơi đắt, nhưng Chu Phụng vẫn có thể miễn cưỡng tiếp nhận.
Giao linh thạch, Bạch đại tượng cũng không tiếp tục ở lại nơi này, vội vàng rời đi.
Chu Phụng thì cái gì cũng không nghĩ tới, chuẩn bị mượn Địa Hỏa đem toàn bộ quặng trong túi trữ vật tan chảy.
Lúc này, Đệ tử chân truyền của các phong cũng biết tông môn có thêm một tu sĩ Linh Đài cảnh.
- Khi nào? Tại sao đột nhiên có người đột phá?
- Những đệ tử nội môn trọng điểm chú ý đều không có đột phá a?
- Nghe nói là của Khổ Trúc Phong, còn là đệ tử của Đại trưởng lão!
- Khổ Trúc Phong? Vậy.... Cần phải lôi kéo một phen sao??
- Có thể thử, hiện tại chính là lúc hai mạch chúng ta tranh phong, không thể để cho một tu sĩ Linh Đài cảnh gia nhập đối diện!
- ....
Bởi vì gia nhập Tam Cổ môn thời gian không dài, cho nên Chu Phụng cũng không biết, hiện tại một ít tin tức nội bộ của Tam Cổ môn.
Kỳ thật, nội đấu Tam Cổ môn hiện tại cực kỳ nghiêm trọng.
Bởi vì tông chủ bị trọng thương, Băng Linh Cổ nhất mạch đã áp chế không được hai mạch còn lại rồi.
Quan trọng nhất vẫn là, tông chủ không có người thừa kế, chỉ có một nữ nhi không thể tu luyện.
Vì thế vây quanh con gái tông chủ này, Thị Huyết Cổ cùng Ngũ Độc Cổ lưỡng mạch bắt đầu tranh phong.
Lưỡng mạch đều hy vọng có thể cưới con gái tông chủ, sau đó danh chính ngôn thuận đem vị trí tông chủ đến tay.
Mà con gái có tư cách cưới tông chủ chỉ có đệ tử chân truyền.
Hiện tại Chu Phụng đột phá tới Linh Đài cảnh, coi như là có tư cách rồi, cho nên hiện tại không ít người muốn mượn sức Chu Phụng.
Dù sao Linh Đài cảnh đã không tính là pháo hôi, xem như có trọng lượng nhất định, không thể coi thường đệ tử nội môn như vậy.
Đối với tông môn đã dòng nước ngầm bắt đầu khởi động, Chu Phụng một mực không biết, hiện tại hắn đã đem tất cả khoáng thạch hòa tan.
- Lửa lớn hơn một chút!
Chu Phụng tiếp tục gia tăng linh lực xuất ra, làm cho Địa Hỏa thiêu mãnh liệt hơn.
Dưới sự gia tăng của địa hỏa, tất cả các quặng đã được tan chảy thành một khối sắt lỏng.
Nhân cơ hội này, Chu Phụng thử dùng thần hồn lực, khắc hai phù văn kiên cố, sắc bén lên trên.
Bởi vì là lần đầu tiên rèn dạo, cho nên hắn cực kỳ không thuần thục.
Dù sao cũng có rất nhiều thủ thuật sai lầm, nhưng hắn không quá quan tâm.
Thay vào đó, đổ tất cả sắt lỏng vào khuôn.
- Hình như không đủ....
Sau khi đổ vào khuôn, Chu Phụng phát hiện sắt lỏng dường như không đủ.
Cuối cùng chỉ có thể lùi lại và thứ hai, rút ngắn thân dao.
Vốn hắn muốn rèn một thanh Đường đao, nhưng hiện tại thoạt nhìn chỉ có thể rèn ra một thanh sài đao rồi!
Làm mát!
Khắc!
.....
Sau một số thao tác, một con dao củi mới xuất hiện.
Được pha trộn bởi quặng không rõ, rèn bằng Dung Luyện Pháp.
Ngoại hình này không khác gì sài đao bình thường, chỉ là một tia linh vận kia vẫn chứng minh đây không phải là một thanh sài đao bình thường.
- Như này có được coi là thành công không?
Chu Phụng thử rót linh lực vào thanh sài đao này, phát hiện có thể hoàn mỹ thừa nhận linh lực của hắn rót vào.
Sau đó thử đặt con dao củi này lên linh đài nuôi dưỡng.
Cũng thành công!
Có thể nói, hắn đã rèn ra một pháp khí.
Chẳng qua một kiện pháp khí này không có bất kỳ công năng đặc thù nào, chỉ là so với phàm khí càng thêm kiên cố và sắc bén mà thôi.
Thậm chí không thể được gọi là pháp khí, tác phẩm như vậy trong mắt bất kỳ luyện khí sư nào, tất cả đều là phế phẩm.
Nhưng Chu Phụng lại vô cùng thỏa mãn, dù sao hắn cũng sẽ không luyện khí.
Có thể đặt ở linh đài uẩn dưỡng, đã coi như không tệ rồi.
Chu Phụng cũng không theo đuổi sự hoàn mỹ, hắn chỉ theo đuổi trước mắt, có một kiện bán pháp khí như vậy trong tay.
Thủ đoạn công kích của hắn lại nhiều hơn một.
Chiến lực lại tăng lên một chút.
- Sau đó, công việc chuẩn bị đã không sai biệt lắm!
Chu Phụng sở dĩ làm tất cả những chuyện này, kỳ thật đều là vì có thể kích hoạt Thu Thập Linh Hồn bị động tốt hơn.
Bởi vì đột phá Linh Đài cảnh vô cùng đơn giản.
Đó chính là tích góp đủ thần hồn lực, làm cho linh đài bản thân lột xác.
Ở giai đoạn này, người bình thường chỉ có thể vượt qua mài chậm.
Tư chất tốt có lẽ tốc độ chuyển hóa thần hồn lực sẽ nhanh hơn.
Nhưng đối với đệ tử chân truyền chân chính mà nói, đan dược mới là chủ đạo.
Có các loại đan dược có thể phụ trợ tu hành, đồng thời còn có một ít pháp khí phụ trợ cũng có thể trợ giúp tu hành.
Nhưng Chu Phụng không cần, bởi vì Thu Thập Linh Hồn bị động ở đây, cho nên hắn chỉ cần kích hoạt cái bị động này, liền có thể gia tăng thần hồn lực.
Vì vậy, cách đột phá của hắn trở thành kích hoạt Thu Thập Linh Hồn, thay vì từ từ tu luyện.
Kích hoạt Thu Thập Linh Hồn cũng tương đương với săn bắn người tu hành.
Đơn giản nhất trực tiếp nói, chính là giết người thăng cấp!
Hiện tại phương thức tu luyện của Chu Phụng liền biến thành giết người thăng cấp, cho nên hắn mới làm những chuẩn bị này.
Vì chính là tăng cường sức chiến đấu của bản thân!
- Dù sao ở chỗ này giết người hình như không ai để ý!
Chu Phụng hồi tưởng lại trải nghiệm của hắn.
Tam Cổ môn này thật sự làm cho người ta ghê tởm.