edit by WING
***
Từ sau khi đạt được Thôn Ma Tam Pháp, Chu Phụng chưa từng rời khỏi Khổ Trúc Phong.
Bởi vì mấy ngày chính là diễn võ đại hội, hắn nhất định phải thừa dịp trong khoảng thời gian này.
Ít nhất sẽ học được Thôn Ma Giáp, bằng không muốn đạt được thành tích tốt tại đại hội diễn võ cũng quá khó khăn.
Phải biết rằng đại hội diễn võ cũng là đại hội phân phối lợi ích.
Không chỉ có phần thưởng công huân tông môn, còn có phần thưởng linh thạch, linh vật.
Tông môn công huân không cần nhiều lời, là quan trọng nhất.
Bởi vì có công huân tông môn, có thể đổi rất nhiều thứ, thậm chí có thể tiến vào Tàng Kinh các học tập các loại bí pháp.
Độc thuật mà Chu Phụng vẫn tâm tâm niệm niệm, ở Tàng Kinh các có không ít.
Sau đó chính là pháp khí!
So với các đệ tử nội môn khác, Chu Phụng có thể nói là cái gì cũng không có.
Có được một kiện pháp khí tốt, trong chiến đấu có thể chiếm không ít tiên cơ.
Theo như hắn hiểu rõ, đệ tử nội môn bình thường đương nhiên là không có pháp khí.
Nhưng những đệ tử nội môn hơi có danh tiếng, trên cơ bản đều có pháp khí hộ thân.
Pháp khí này tương đương với trang bị, có chênh lệch trang bị hay không vẫn còn rất lớn.
Ý nghĩ của Chu Phụng là thừa dịp lần này diễn võ đại hội, làm thêm một ít công huân tông môn hoặc là làm một kiện pháp khí.
Lúc này hai tay hắn mỗi bên nắm một quả linh thạch, Không ngừng vận chuyển Thôn Ma Công hấp ra linh khí tinh thuần bên trong linh thạch.
Linh khí khổng lồ lại không ngừng chuyển hóa thành linh lực.
Lúc này, Thôn Ma Cổ trong cơ thể hắn cũng đang tích cực nuốt huyết khí cùng linh khí.
Muốn đem Thôn Ma Giáp tu luyện thành công, trong đó mấu chốt nhất chính là đem Thôn Ma Cổ cho ăn no.
Chỉ có đem Thôn Ma Cổ đút no rồi, Thôn Ma Cổ mới có thể phụ trợ ngươi tu luyện Thôn Ma Giáp.
May mắn là Thôn Ma Cổ của Chu Phụng trên cơ bản không có đói bụng.
Cho nên lúc phụ trợ hắn tu luyện, cũng vô cùng phối hợp.
Thôn Ma linh lực dưới sự dẫn dắt kép của Thôn Ma Cổ và Chu Phụng, dần dần tạo thành một mạch đặc thù.
Và trên cơ thể của mình cũng xuất hiện hình thức ban đầu của một áo giáp.
Áo giáp này trông rất thô ráp.
Nhưng từ giờ khắc này trở đi, môn pháp thuật Thôn Ma Giáp này hắn đã thành công nhập môn.
Chỉ cần hình thức ban đầu này xuất hiện, tiếp theo là không ngừng lợi dụng linh lực để lấp đầy.
Hơn nữa theo tu vi cảnh giới tăng lên, Thôn Ma Giáp này cũng sẽ dần dần tăng lên.
- Cuối cùng cũng thành công!
Lúc này Chu Phụng chậm rãi tránh hai mắt ra, đem vỏ rỗng linh thạch trong tay ném sang một bên.
Trong những ngày này, hắn đã cố gắng trong một thời gian dài.
Trước khi cơ hồ đem tất cả linh thạch hao hết, cuối cùng cũng đem Thôn Ma Giáp nhập môn.
Thôn Ma Giáp này xây dựng thật sự là vô cùng phí sức.
Đồng thời hắn cũng tiến thêm một bước xác định, thực sự chính mình cũng không phải là tu luyện thiên tài.
Ít nhất ở phương diện tu luyện pháp thuật, thiên phú của hắn vô cùng bình thường.
- Nếu như có thể rút được bị động gia tăng thiên phú tu hành thì tốt rồi!
Lúc này hắn ảo tưởng, nếu như hắn có thể rút ra được kỹ năng bị động gia tăng thiên phú tu hành thì tốt rồi.
Nói như vậy hắn tu luyện Thôn Ma Giáp cũng không cần cố hết sức như vậy.
- A? Ta đã đột phá?
Sau khi đem Thôn Ma Giáp chậm rãi thu liễm lại, hắn đột nhiên phát hiện mình đột phá?
Có lẽ là trong khoảng thời gian này tu hành Thôn Ma Giáp thật sự là quá mê hoặc, thậm chí ngay cả chính mình đột phá hắn cũng không nhận ra.
Từ Dẫn Khí cửu trọng đột phá đến Tụ Khí nhất trọng, quá trình này cũng không có chút gợn sóng nào.
Mọi thứ đều rất tự nhiên như vậy.
Chỉ là Chu Phụng cảm thụ linh lực bản thân một chút, vẫn loang lổ và lộn xộn như cũ.
Loại cảm giác này giống như là hỗn tạp rất nhiều loại linh lực vậy.
Sau đó hắn có cảm thụ thân thể của mình một chút, phát hiện thân thể mình có thể thừa nhận càng nhiều thiên địa linh khí.
Linh khí thiên địa bốn phía đã không đủ để hắn hấp thu.
Lúc Dẫn Khí cảnh, hắn còn cảm giác linh khí thiên địa bốn phía lớn mười phần, hấp thu thế nào cũng có.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, linh khí thiên địa bốn phía thoáng cái đã bị hút hết.
Muốn tiếp tục hấp thu thiên địa linh khí, cũng chỉ có thể thông qua linh khí lưu thông chậm rãi bổ sung.
Chu Phụng lập tức ý thức được, vì sao linh thạch lại trân quý như vậy.
Cái này vẻn vẹn chỉ là tăng lên một cảnh giới, thiên địa linh khí cũng không đủ hắn hút.
Cứ như vậy, cảnh giới càng cao thì càng cần linh khí thì càng nhiều.
Mỗi ngày tiến hành tu luyện, ngoại trừ phúc địa linh khí dồi dào ra, nhất định phải dựa vào linh thạch.
Bằng không chỉ dựa vào việc hấp thu linh khí thiên địa tự do, điều này phải hấp thu đến khi nào.
Chu Phụng lúc này theo thói quen nhìn thoáng qua bảng kỹ năng.
- Ta đi! Lại có thể rút ra kỹ năng bị động
Hắn kinh ngạc phát hiện, thế nhưng lại có thể rút ra kỹ năng bị động.
Chắc là bởi vì trong mấy ngày nay hắn, hấp thu lượng lớn linh khí?
Vì vậy, dẫn đến thanh tiến độ trên bảng điều khiển kỹ năng tăng lên?
Mặc dù không biết có phải vì lý do này hay không, nhưng mặc kệ nó!
- Rút ra!
Mỗi lần rút ra kỹ năng bị động, chắc là lúc Chu Phụng cao hứng nhất.
Bởi vì điều đó có nghĩa là hắn là mạnh mẽ hơn một chút.
- Đang rút ra....
Hô Hấp Dưới Nước: Ngươi có thể trao đổi không khí qua da, do đó ở dưới nước trong một thời gian dài, thời gian tối đa là mười hai giờ.
Hô Hấp Dưới Nước?
Xem mô tả kỹ năng, đây là một kỹ năng bị động phụ trợ tốt.
Mặc dù bây giờ có vẻ vô ích, nhưng nếu ngươi đang chiến đấu trong nước.
Sau đó, hắn có thể chiếm ưu thế lớn.
Hoặc là lúc chạy trốn, trực tiếp nhảy sông chạy trốn?
Có thể ở lại trong nước thấp mười hai giờ, nhảy sông chạy trốn, người bình thường cũng không đuổi kịp đi!
Đối với hơi Hô Hấp Dưới Nước bị động này, đánh giá của hắn là trung bình.
Vẫn là câu nói kia, có tốt hơn là không có!
- Đi ra ngoài hít thở không khí đi!
Bế quan lâu như vậy, Chu Phụng cũng cảm thấy có chút buồn bực.
Tính toán ngày mai hẳn là đại hội diễn võ, hiện tại đi ra ngoài thư giãn một chút cũng tốt.
Và cũng nên chuẩn bị một cái gì đó, để phòng vạn nhất.
Hiện tại tu luyện Thôn Ma Giáp thành công, chính mình cũng đột phá tới Tụ Khí cảnh, cho nên hắn tính toán đi ra ngoài hít thở không khí.
Tuy nhiên, khi hắn vừa mở cửa, cảm thấy một vài cặp mắt đang nhìn chằm chằm vào chính mình.
Mặc dù hắn đã không nhìn thấy bất cứ ai.
Nhưng Bản Năng Chiến Đấu bị động lại trực tiếp kích phát!
- Chuyện gì xảy ra? Là bởi vì ta đột phá đến Tụ Khí cảnh sao?
Rất hiển nhiên, Chu Phụng đột phá đến Tụ Khí cảnh, trong mắt những người khác ở Khổ Trúc Phong, hắn đã không tính là mầm non nữa.
Đã có thể tính là mục tiêu săn bắn, chính là bởi vì như thế, không ít sư huynh sư tỷ đã nhìn trộm hắn rồi.
Thật ra Chu Phụng cũng không biết là, bắt đầu từ thời khắc hắn bế quan, liền có người để mắt tới hắn, tính toán động thủ.
Đây là bởi vì đại sư huynh Vương Minh sắp chú tạo linh đài, chuẩn bị đột phá đến Linh Đài cảnh.
Mà đột phá đến Linh Đài cảnh, cần thời gian không ngắn.
Trong thời gian ngắn, đại sư huynh hẳn là cũng sẽ không xuất hiện, thậm chí ngay cả đại hội diễn võ lần này cũng sẽ không tham gia.
Lúc trước Chu Phụng là con mồi của đại sư huynh, thậm chí đã đánh dấu.
Cái gọi là dấu hiệu thật ra chính là hạ độc, Vương Minh đã sớm hạ độc Chu Phụng.
Vì vậy, ngay cả khi có những người nhìn trộm Chu Phụng, nhưng không nhiều.
Nhưng bây giờ thì khác rồi, Vương Minh bế quan đột phá Linh Đài, hơn nữa vào thời khắc mấu chốt này, Chu Phụng còn đột phá đến Tụ Khí cảnh.
Ngươi nói lời Dẫn Khí cảnh, không ít người còn có thể nhịn được.
Nhưng một người mới vừa đột phá vào Tụ Khí cảnh, sự cám dỗ này thực sự là quá lớn.
Tụ Khí cảnh có nghĩa là Thôn Ma Cổ đã tiến hành lột xác một lần, lột xác qua Thôn Ma Cổ một lần.
Đối với Thôn Ma Cổ của bọn họ mà nói chính là vật đại bổ a!