Editor: Lam Phi Ngư
Độc Cô Trác âm thầm tính toán thời gian, đã bảy giờ sáng, cách thời gian Diệp Chu online còn một giờ nữa.
Trước cổng chùa Đàn Nghiệp đã tụ tập không ít người chơi xếp hàng thắp hương, những người này đều đang thảo luận về chuyện xảy ra tối ngày hôm qua. Phần lớn họ đều đang mắng công ty game không phải người, ỷ vào việc là game thực tế ảo đầu tiên mà ra sức giày vò người chơi. Nào có ai có thể chỉ online vào ban ngày hoặc ban đêm thôi chứ, đây quả đúng là lừa người mà. Có điều mắng thì mắng, nhưng cũng không thấy ai nói là muốn bỏ game này, dù sao game thực tế ảo cũng đem lại cảm giác chân thực mà những game khác khó mà bì kịp.
Cũng có một bộ phận không nhỏ người chơi cho rằng đó là chuyện tiền nong. Cùng lắm thì ban ngày bỏ tiền thuê người khác dốc sức thăng cấp giùm, chắc chắn công ty game không thể duy trì hình thức ngày đêm này quá lâu, cấp bậc cao là có thể dễ dàng giải quyết rồi.
Chỉ có rất ít người cảm thấy nguyên nhân là do nội dung chính tuyến, bọn họ cho rằng chỉ cần vượt qua nội dung chính tuyến thì thiết lập ngày đêm này có lẽ sẽ được giải quyết.
Độc Cô Trác núp sau cửa chính điện nghe người chơi khác thảo luận, hắn âm thầm học tập ngôn ngữ hiện đại, từ lời nói của những người này, trong đầu hắn dần dần phác họa được dáng vẻ thế giới hiện thực nơi Diệp Chu đang sống.
Về sau, hắn và Diệp Chu sẽ thường xuyên gặp nhau, hắn cần phải hiểu rõ hoàn cảnh sinh hoạt của Diệp Chu mới có thể có tiếng nói chung với anh.
Ban ngày, trước cửa chính điện có võ tăng canh giữ, cho phép đi ra nhưng không thể tiến vào, lão hòa thượng vẫn đang gõ cá gỗ.
Độc Cô Trác thấy trong điện không có người bèn dứt khoát khoanh chân tĩnh tọa nghỉ ngơi.
Thời kì toàn thịnh hắn không cần phải nghỉ ngơi nhưng sau khi bị thương sẽ ngẫu nhiên cần nghỉ ngơi một lát. Mặc dù không cần phải ngủ suốt đêm như người bình thường nhưng vẫn cần điều tức một lúc.
Khoảng độ nửa tiếng sau, Độc Cô Trác tinh thần sảng khoái mở mắt ra. Hắn kiểm tra tình trạng bản thân thì phát hiện tu luyện trong chùa Đàn Nghiệp cũng có thể tăng kinh nghiệm, kinh nghiệm lại tăng lên 1500, cũng may là chưa đặt tới yêu cầu thăng cấp, vẫn duy trì ở cấp 10.
Độc Cô Trác rời khỏi chính điện, lại thấy cây Linh Chi cấp 16 đứng đầu toàn server ngày hôm qua đang bắt đầu trị bệnh cứu người tại sạp chữa bệnh từ thiện trước cổng chùa Đàn Nghiệp. Cứ tiếp tục như thế, sợ rằng cây Linh Chi này sẽ trở thành người chơi hóa hình đầu tiên toàn server.
Yêu tộc và Linh tộc đều là đủ loại động vật, thảo mộc và linh thực hóa thành. Khác nhau ở chỗ, Yêu tộc là sinh linh bình thường, giống như loài mèo, trong hàng trăm nghìn con mèo cũng chưa chắc xuất hiện được một con mèo yêu, số lượng quần thể nhiều nhưng có thể hóa thành Yêu tộc lại rất ít.
Linh tộc thì là linh vật trời sinh, như nhân sâm, linh chi, tuyết liên, kì lân.. vừa sinh ra đã tràn đầy linh khí, chỉ cần có thể sống đủ tuổi thọ là sẽ có thể hóa hình.
Ranh giới giữa hai chủng tộc này hơi mơ hồ, từ trước đến nay Độc Cô Trác đều dùng yêu khí và linh khí thể phân biệt bọn họ, còn trong trò chơi dường như đã phân chia chủng tộc sẵn rồi. Mấy động vật nhỏ, thực vật nhỏ phổ biến chính là Yêu tộc, còn thần thú và linh dược trong truyền thuyết là Linh tộc.
Lão hòa thượng giúp Linh Chi tích công đức và người trong chính điện giống nhau như đúc, theo cách nói của Long @ Ngạo Thiên là 'đều từ một khuôn mà ra'.
Độc Cô Trác tới trước cổng chùa Đàn Nghiệp, lẳng lặng chờ đồng đội hội họp.
Nửa tiếng sau, mọi người lần lượt online, Diệp Chu cố ý lên mạng trước mười phút, 8: 50 đã đăng nhập vào trò chơi. Anh và Độc Cô Trác có cảm ứng từ dung hợp máu, vừa online là được hệ thống nhắc nhở, anh là người đầu tiên đi tới cạnh Độc Cô Trác, tinh thần vô cùng hăng hái vỗ bờ vai hắn.
Độc Cô Trác thuận tay nắm chặt cổ tay Diệp Chu, cách đường dây mạng vừa xa vừa gần, thông qua mạch đập được game thực tế ảo mô phỏng để xác nhận tình trạng cơ thể Diệp Chu.
“Xem ra sức khỏe cậu hôm nay rất tốt.” Độc Cô Trác hài lòng nói.
“Đúng vậy, sáng nay bác sĩ gia đình cũng nói trạng thái của tôi vô cùng tốt.” Diệp Chu vui vẻ nói.
Nếu anh ngủ quá muộn sẽ bị mất ngủ và hay mơ, cả đêm đổ mồ hôi lạnh, nhưng đêm qua lại ngủ rất ngon.
Trước đây Diệp Chu luôn nghe thấy tiếng kiếm ngân vang “ầm ầm”, tựa hồ có cái gì đó đang vội vã kêu gọi anh. Ngày hôm qua lại mơ thấy gặp Độc Cô Trác trong rừng trúc, phong cảnh thật dễ chịu, buổi sáng lúc thức dậy cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Xem ra nhốt mình trong nhà quả thực sẽ dễ gặp vấn đề về tâm lí, nhưng tôi lại không thể ra ngoài, may mà có game thực tế ảo này.” Diệp Chu nói.
Độc Cô Trác vẫn giữ đúng mực, không tiếp tục hỏi về tình trạng cơ thể Diệp Chu, bọn họ vẫn chưa quen thuộc đến mức ấy.
Vất vả lắm mới tìm được Diệp Chu, Độc Cô Trác không hi vọng vì mình quá nóng vội dẫn đến việc hai người mỗi người đi một ngã.
Trò chơi là liên hệ duy nhất giữa hắn và Diệp Chu, Độc Cô Trác chỉ có thể hoạt động trong trò chơi, nếu Diệp Chu không vào trò chơi nữa thì bọn họ sẽ không thể tiếp tục gặp nhau.
Sau vài phút nói chuyện phiếm thì những người khác cũng lần lượt online. Khinh Nguyệt và Ngạo Thiên vẫn cấp 11, còn Mèo Đen đã lên cấp 14.
Mọi người cùng nhau nhìn về con mèo mới một đêm mà đã thăng quá trời cấp kia.
Mèo Đen ngáp một cái: “Tôi không phải chỉ có thể thăng cấp vào đêm đấy sao? Đầu tiên, tôi treo máy tu luyện Bái Nguyệt, ngủ đến bốn giờ sáng thì thức dậy đến rừng Nghiệp Chướng farm quái ba tiếng, bảy giờ lại đi về ngủ được thêm hai tiếng. Nếu không đặt đồng hồ báo thức có lẽ suýt nữa tôi không dậy nổi rồi.”
“Tối hôm qua bọn Tiêu Dao cũng dốc sức liều mạng thăng cấp, hiện tại cậu ta cũng đã cấp 13 rồi.” Ngạo Thiên nói.
Khinh Nguyệt ghét bỏ bĩu môi: “Phương thức Tiêu Dao thăng cấp quá ba chấm, gặp người liền hút tinh khí, còn đạt được danh hiệu 'Thống lĩnh tiểu yêu', tôi thấy cậu ta sắp trở thành lão thụ yêu ở Lan Nhược Tự trong « Thiến Nữ U Hồn » luôn rồi.”
(Truyện chỉ được đăng tại dembuon.com và wattpad lamphingu)
Độc Cô Trác: “Giá trị tội ác của cậu ta là bao nhiêu?”
Khinh Nguyệt nói: “Hút tinh khí một người chơi thì tăng 1 điểm giá trị tội ác, hiện tại cậu ta đã có hơn một trăm giá trị tội ác..”
Diệp Chu: “Nhiều giá trị tội ác như vậy không bị tên đỏ sao?”
Thấy Độc Cô Trác nghi hoặc nhìn mình, anh nhớ đến đồ đệ chưa từng chơi game bàn phím, Diệp Chu giải thích nói: “Trước đây, nhân vật trong game bàn phím sẽ hiển thị ID, giết quá nhiều người chơi tên sẽ biến thành màu đỏ, thường gọi là tên đỏ. Người chơi tên đỏ sau khi chết sẽ mất rất nhiều kinh nghiệm và vật phẩm so với người không bị tên đỏ. Phần lớn người chơi cũng không thích bị tên đỏ, ID màu đỏ rất dễ bị đánh.”
Độc Cô Trác nói: “Nhưng trong《Cửu Trọng Thiên》không hiển thị tên của người chơi.”
Ngạo Thiên: “Vậy mới gọi là cách chơi mới đấy, Tiêu Dao muốn thử xem giá trị tội ác cực cao sẽ biến thành thế nào. Thật ra sau khi người chơi bị hút tinh khí thì cũng không chết, chẳng qua giá trị khí huyết* sẽ bị giảm xuống một giá trị nhất định, hơn nữa cả người sẽ bị rơi vào trạng thái suy yếu và mất đi một phần kinh nghiệm. Bọn tôi nghi ngờ rằng sau này trò chơi sẽ dựa vào giá trị chính nghĩa, giá trị tội ác hoặc chủng tộc để phân chia hình thức trận doanh.
(*khí huyết là máu, HP. Nhưng do đây là tiên hiệp nên mình thích để như vậy, mn muốn góp ý thì vào link thảo luận giúp mình nha)
Khinh Nguyệt nói:“ Ban đầu bọn tôi định tổ đội chơi chung với bọn Tiêu Dao, nhưng hiện tại xem ra.. Chủng tộc bất đồng bất tương vi mưu. * “
(*chế từ câu 'đạo bất đồng bất tương vi mưu': Những người không cùng chí hướng, tư tưởng quan niệm thì không thể cùng nhau đàm đạo được. Do đó, ở đây nghĩa là không cùng chủng tộc thì không thể chơi cùng nhau)
Đám người vừa đi vừa nói, rất nhanh đã tìm được tiệm đậu hủ.
“ Tôi biết ngay quả phụ bán đậu hủ nhất định sẽ rất đẹp mà, Tây Thi đậu hủ là truyền thống đó! “Sau khi nhìn thấy Dương quả phụ Long @ Ngạo Thiên kích động nói.
“ Thấy được mĩ nữ là đi đường không nổi nữa rồi đúng không! “Khinh Nguyệt tức giận tàn nhẫn vỗ gáy Ngạo Thiên, xém nữa là vung roi tẩn cậu ta một trận.
Công ty game thiết kế Dương quả phụ tốn rất nhiều công sức, ở đây bốn người một mèo, chỉ có gương mặt của Độc Cô Trác là hơn xa Dương quả phụ, những người còn lại đứng trước mặt NPC này đều mờ nhạt đi.
Diệp Chu mặt mũi không tệ nhưng chỉ tiếc dáng người thiếu niên vẫn chưa nẩy nở, còn thiếu chút mị lực.
NPC đẹp thế này đương nhiên sẽ có một đám người chơi vây quanh trước gian hàng mua đậu hủ.
Cũng may Dương quả phụ không có nhiệm vụ tăng kinh nghiệm cho người chơi làm, với lại ngày hôm qua mọi người cũng vây xem đủ rồi nên hôm nay người trước tiệm đậu hủ không nhiều lắm. Đám người Độc Cô Trác xếp hàng vài phút đã đến lượt bọn họ.
Vài người chơi phía trước mua đậu hủ xong liền đứng một bên ăn, vừa ăn vừa nói:“ Tào phớ ăn ngon thật, nếu trò chơi này có thể làm gà rán với coca thì càng tốt, nhất định sẽ có nhiều người muốn giảm cân tới ăn cho đỡ thèm. “
Diệp Chu vẫn là đội trưởng, anh dẫn đội tìm Dương quả phụ mua đậu hủ, ai ngờ người khác dễ dàng mua được đậu hủ, đến lượt họ thì Dương quả phụ lại khóc lóc nói:“ Mấy vị thiếu hiệp vừa nhìn đã biết là người trạch tâm nhân hậu*, các vị có thể giúp thiếp thân một chuyện hay không? Thiếp thân chắc chắn sẽ làm ra đậu hủ tốt nhất để hồi báo các vị thiếu hiệp, sẽ không thu tiền. “
(*trạch tâm nhân hậu: Lương thiện)
Mèo Đen tức giận nói:“ Lẽ nào không phải nên lấy thân báo đáp à? Nào có NPC nào da mặt dày như vậy, bận rộn giúp cô mà chỉ đưa một khối đậu hủ thôi hả! “
Ngược lại, Diệp Chu đã sớm nghĩ đến nhiệm vụ chính tuyến không thể chỉ mua đậu hủ là xong, thái độ rất bình thản nói:“ Chuyện gì? Chỉ cần là việc chúng tôi có thể giúp đỡ thì nhất định sẽ giúp cô. “
“ Là con của thiếp, thân thể của nó không tốt, đã ngủ mê man ba ngày không tỉnh rồi, người cũng gầy đến không nỡ nhìn nữa. Thiếp tới sạp chữa bệnh từ thiện ở chùa Đàn Nghiệp, đại sư nói đây không phải bệnh mà là do yêu ma quấy phá. “Dương quả phụ khóc sướt mướt nói.
Ngạo Thiên:“ Cái trấn nhỏ này của mấy người đã thành cái dạng này rồi không có yêu ma mới là lạ đó. Nhiệm vụ này đừng nói là chúng ta phải làm vào ban đêm nhá? Tuyệt đối đừng nha! “
Việc Ngạo Thiên lo lắng không có xảy ra. Dương quả phụ tiếp tục nói:“ Đại sư nói, muốn đuổi tà cần máu đầu tim của đồng nam dương khí sung túc sinh vào chính ngọ*, thiếp không biết nơi nào có người như vậy, nghe nói trước cửa gian hàng coi bói có Bốc tiên sinh biết rõ ngày sinh tháng đẻ của tất cả mọi người trong trấn nhỏ, các vị có thể đi hỏi giúp thiếp không? “
(*chính ngọ: Giữa trưa= 12h trưa)
Đây là nhiệm vụ liên hoàn, Diệp Chu nhận nhiệm vụ máu đầu tim rồi dẫn đội viên đi tìm thầy bói.
Lúc rời khỏi tiệm đậu hủ, Độc Cô Trác chú ý phía sau bọn họ lại có không ít người chơi đứng xếp hàng. Trong đó, có mấy người chơi trông có vẻ là lạ, đầu đội mũ rộng vành che mặt đến mức không nhìn ra gương mặt, cả người đều dùng vật liệu may mặc để che chắn, chỉ lộ ra đôi mắt.
Độc Cô Trác nói:“ Có phải đó là người bạn Ma tộc của các cậu không, cái người nói rằng ban ngày mình sẽ xuất hiện ở nơi khác? “
Khinh Nguyệt:“ Đúng vậy, cậu ta tên Hào Hoa Phong Nhã*, bọn tôi đều gọi cậu ta là Tiểu Văn. Ngày hôm qua cậu ta nói với tôi là cậu ta vừa tạo tài khoản liền xuất hiện ở một nơi.. giống như phủ đệ, không gian vô cùng nhỏ, lại còn có một đống Quỷ tộc và Ma tộc, cậu ta sợ tới mức xém chút nữa tưởng rằng mình xuyên vào trong phim kinh dị. “
(*Gốc là Văn Chất Bân Bân, nên gọi là Tiểu Văn)
Ngạo Thiên:“ Cậu ta nói chỗ đó có thể nhận một ít nhiệm vụ nhỏ, có điều kinh nghiệm tăng rất chậm. Có một cánh cửa rất lớn nhốt bọn họ, tới tận đêm khuya mở ra mới có thể đi ra ngoài. “
Độc Cô Trác lại hỏi Diệp Chu:“ Ngày hôm qua lúc cậu làm nhiệm vụ có phải cậu từng gặp một người giống người chơi, nhưng trên thực tế là Quỷ tộc - Boss nhiệm vụ đúng không? “
“ Đúng. “Diệp Chu gật đầu,“ Con Boss kia ngụy trang quá tốt, lúc ấy tôi thật sự nghĩ rằng gã là người chơi. “
Độc Cô Trác nói:“ Nói không chừng gã là người chơi đấy. “
“ Sao lại thế được? Rõ ràng là Boss nhiệm vụ mà. “Diệp Chu nói.
Độc Cô Trác phân tích nói:“ Tôi vẫn luôn suy nghĩ, nếu chúng ta kích hoạt nội dung chính tuyến thì cần hoạt động vào ban đêm trong thế giới yêu ma hoành hành, vậy Ma tộc và Quỷ tộc làm thể nào để kích hoạt nội dung chính tuyến? Phải chăng là cũng cần hoạt động vào thế giới ban ngày nơi Nhân tộc làm chủ mới có thể? “
Ngạo Thiên nói:“ Nhưng bọn họ ở trong không gian kia suốt không thể ra ngoài mà. “
“ Cậu vừa nói bọn họ có thể nhận nhiệm vụ, có khả năng nhiệm vụ gã và Diệp Chu nhận đều là cùng một nhiệm vụ. Chẳng qua nhiệm vụ của Diệp Chu là đuổi quỷ, còn nhiệm vụ của bọn họ là diệt trừ người đến đuổi quỷ, người gây tổn thương cho chủng tộc của họ thì sao? “Độc Cô Trác nói.
“ Có khả năng! “Diệp Chu nhớ lại 'Boss' gặp ngày hôm qua,“ Gã rất giống người chơi, mãi đến cuối mới lộ ra thân phận Quỷ tộc. Tôi vẫn còn nghi ngờ không biết gã có bị khống chế không nữa. “
Độc Cô Trác nhìn vài người chơi che kín mít đang xếp hàng trước tiệm đậu hủ nói:“ Do đó vào ban ngày, trong trấn nhỏ cũng có khả năng sẽ có Quỷ tộc và Ma tộc.”
Hết chương 16.