Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 211: Chương 211: Bị Lừa Rồi




Vài ngày hôm sau, vào thứ tư, trước buổi tiệc sinh nhật của Kiều Linh hai ngày, Hoàng Việt nhận được cuộc gọi của Nhân cá chép:

“Việt, anh nghe được tin tên Dũng đại bàng sắp gặp mặt một phú hào ở quận 3, hai người thương thảo về mặt kinh tế!”

“Thế sao anh, tại sao tên Dũng đại bàng không gặp mặt hắn ở Phú Nhuận?” Hoàng Việt thầm nghi hoặc.

“Tên này cũng là một thành viên trong bang phái giang hồ của quận 3, chuyên phụ trách mảng kinh tế cho tên Vũ Béo, tên Vũ Béo là trùm giang hồ quận 3, nên bọn hắn yêu cầu gặp mặt ở nơi này!” Nhân cá chép trịnh trọng nói.

Dạo gần đây, Hoàng Việt rất nhạy cảm, hắn tin chắc tên Tiểu Năm Cam sẽ không bỏ qua cho mình, nên dù cho nghe được bất kỳ tin tức gì, hắn đều sẽ suy xét thật kỹ.

Nhân cá chép lại nói thêm: “Anh không đi xử hắn được, anh mà đi thì tụi nó sẽ biết mà trốn ngay, hiện nay em là con át chủ bài của bang ta, chiến lực còn mạnh hơn anh, lại có loại súng xuyên giáp, nếu đích thân em đi, anh tin chắc em sẽ xử được tên Dũng luôn, đây là cơ hội ngàn năm có một, tên này nhát lắm!”

Hoàng Việt cũng biết đây là một cơ hội hiếm có, nhưng càng như vậy thì hắn lại càng nghi ngờ, vội bảo: “Tên Tiểu Năm Cam dạo này đang chơi em, có khi nào đây là bẫy để hắn dụ em đến không đại ca?”

“Không đâu, tên Tiểu Năm Cam cho dù thần thông quảng đại, cũng không thể can dự vào quyết định của Dũng đại bàng, anh tin hắn còn không có khả năng đến vậy, dù gì bọn Nam trọc và Sơn Rồng Xanh cũng không hề hòa hảo!”

“Lại thêm, em chỉ cần đứng ở đằng xa, anh tin chắc với tài bắn súng và loại súng của em, cách vài trăm mét bắn chết Dũng đại bàng không thành vấn đề!”

“Nhưng tên Dũng đại bàng và Tiểu Năm Cam đều có thù với em!” Hoàng Việt vẫn không cho là đúng.

“Ừ nhỉ, thôi thì em không đi cũng không sao, từ từ em mạnh lên rồi xử hắn cũng được!”

“Anh cứ cho em địa chỉ, em sẽ cân nhắc kỹ!” Hoàng Việt cũng không muốn bỏ qua cơ hội tốt này, biết đâu đó không phải là bẫy thì sao?

“Được, địa chỉ là...” Nhân cá chép cũng tôn trọng quyết định của Hoàng Việt.

...

Tối hôm đó, tại quán bar Rose, lúc này trong quán bar, tất cả khách nhân đều mang mặt mũi nghiêm nghị, không giống như những vị khách bình thường, thậm chí nếu nhìn kỹ, góc quần của bọn họ có phần phồng lên, như là trong đó có vật như một khẩu súng vậy.

Dĩ nhiên, nếu như hôm nay đúng là ngày Dũng đại bàng gặp mặt đối tác, nơi này sẽ được phong tỏa cẩn mật, tuy rằng sẽ không hạn chế khách nhân nhưng phần lớn đều phải bị giám sát của đám giang hồ, có thể nói là bất kỳ ai muốn phá lần thương lượng giữa hai bang phái lần này sẽ phải trả một cái giá cực kỳ đắt.

Sở dĩ Nhân cá chép muốn Hoàng Việt đến đây để xử lý Dũng đại bàng cũng là do thưởng thức tài bắn súng của hắn, lần trước Nhân cá chép đã thấy rồi, tài bắn súng của Hoàng Việt phải nói là phi thường, nếu hắn cầm một cây súng lục đứng xa tầm 200 mét, nếu bảo có thể bắn trúng hay không thì Nhân cá chép hoàn toàn tin tưởng Hoàng Việt có thể làm được.

Thật ra súng lục bình thường chỉ có tầm bắn khoảng 5,60 mét thôi, nhưng loại súng của Hoàng Việt, Nhân cá chép đã thử, nó có thể bắn xa tới 500 mét, không hề thua kém là bao so với các loại súng trường, thậm chí là súng ngắm, bởi thế, Nhân cá chép mới yêu cầu Hoàng Việt thử đến xử lý Dũng đại bàng, vì hắn tin chắc rằng cho dù Dũng đại bàng ranh ma thế nào cũng không thể lường trước uy lực của loại súng này được.

Hoàng Việt thật sự cũng dự tính như vậy, chỉ cần hắn có thể nhìn thấy Đũng đại bàng, thị lực của hắn rất tốt, tầm quan sát gấp mấy lần người thường, cho nên ở khoảng cách cực xa, hắn bắn trúng Dũng đại bàng cũng là có thể, đến khi đó lẻn vào nhà dân, chạy trốn hoàn toàn không thành vấn đề.

...

8h tối, trong bar Rose.

Một người trung niên râu tóc xuề xòa, dáng vẻ mập mạp bước vào quán bar, người này không giống như là đến đây giải khuây, mà là tìm thứ gì đó, nhưng điều này chỉ có những người cực giỏi quan sát mới có thể nhận thấy, sau vài chục phút giả vờ nhảy và phiêu theo điệu nhạc trong bar, hắn tin chắc rằng hôm nay không có buổi thương lượng gì cả.

“Bị lừa rồi!” Người này lẩm bẩm.

Đúng, người này không ai khác chính là Hoàng Việt, hắn giả trang vào quán bar, đã giấu đi súng bằng cách thu vào Linh Điền Không Gian, hắn còn cố ý ăn mặc rất thoải mái, đó là quần áo thể thao, người khác nhìn vào chắc chắn biết hắn không mang súng, nên dù cho có nghi ngờ về động cơ đến đây của tên này thì cũng không ai cảnh giác.

Từ nãy đến giờ, theo Hoàng Việt quan sát thì có hơn 20 tên người giang hồ ở trong quán bar này, chắc hẳn là người của Tiểu Năm Cam, tên này xem ra đã đạt thành hợp tác với giang hồ quận 3, không biết hắn bỏ ra cái giá gì, nhưng điều khiến Hoàng Việt ngạc nhiên nhất đó là Dũng đại bàng có thể bỏ qua xích mích cùng Sơn Rồng Xanh để mà hợp tác với Tiểu Năm Cam, bằng không tin tức buổi thương lượng này sẽ không lừa được anh Nhân, vì anh Nhân theo dõi rất kỹ động tĩnh của Dũng đại bàng, nếu đó không phải là tin do chính chủ lộ ra sơ hở, anh ta không thể nào mạo hiểm nói Hoàng Việt đến đây được.

Quả thật là như vậy, giờ phút này ở trong căn cứ của Tiểu Năm Cam ở quận 1, hắn đang không ngừng quan sát camera thu được từ bar Rose, vô cùng tức tối khi Hoàng Việt không tới.

“Đệt mẹ, thằng này nhát như chó!” Tiểu Năm Cam tức tối quát, làm mấy đứa đàn em không ngừng run rẩy, phải biết khi anh Minh nổi giận lên rất hay giận chó đánh mèo đó a!

“Đại ca, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Đám đàn em sợ hãi hỏi.

“Từ từ, vài ngày sau tao sẽ có phương án khác, tụi bay lui ra đi!” Tiểu Năm Cam cố gắng giữ bình tĩnh lại, tiếp tục quan sát camera, thầm cầu mong Hoàng Việt sẽ mắc bẫy.

...

Hoàng Việt lúc này liền rời đi quán bar, trước khi đi còn không quên nhâm nhi vài ly cocktail, hắn đã lâu không uống cocktail rồi, ha ha, tên này dụ mình đến đây, cũng thành toàn cho mình nhâm nhi rượu, thưởng thức nhạc sàn đi, vả lại khách nhân nữ vào đây gần như đều là những cô nàng sexy ăn mặc thiếu vải, lâu lâu được rửa mắt một chút cũng sướng đấy chứ.

Không phải nói vậy nghĩa là Hoàng Việt chê Kiều Linh không hấp dẫn, mà mỗi người có một vẻ đẹp khác nhau, cuộc sống phải thưởng thức đủ loại mỹ vị mới thú, một món ăn cho dù có ngon cỡ nào đi chăng nữa ăn hoài cũng ngán, như Hiểu My vậy, cô ấy có nhiều nét tính cách khác với Kiều Linh, nhưng Hoàng Việt cho rằng hai người hoàn toàn không thể thỏa mãn được mình, một chàng trai tài hoa như hắn làm sao lại bị giữ chân bởi chỉ hai cô gái được chứ, hắc hắc.

Nhưng Hoàng Việt cũng không phải là kẻ thích chịu đấm ăn xôi, tên Tiểu Năm Cam này năm lần bẩy lượt muốn chơi hắn, bây giờ cũng đến lúc để hắn phản kích rồi, bằng không có khi hắn lại tưởng rằng mình dễ ăn hiếp đây, ha ha...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.