Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 4: Chương 4: Lần Đầu Nghịch Tập




“Đinh...Đong...Đinh...Đong!” Bốn giờ sáng, tiếng chuông báo thức điện thoại của Hoàng Việt reng lên, Hoàng Việt chậm rãi mở mắt, cố gắng nén cơn buồn ngủ lại, thức dậy tắt báo thức, sau đó xuống dưới nhà tắm đánh răng, rửa mặt, quay lại phòng, lên bàn học tiếp tục học tiếp mạch kiến thức vừa ôn hôm qua.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, đến 6 giờ, Hoàng Việt được mẹ gọi xuống ăn bữa sáng cùng với bé Na, sau đó thay quần áo, lấy xe đạp đi đến trường học.

Đến trường lúc 6 giờ 45 phút sáng, hắn chào tên Tuấn ngồi cạnh và tên Tâm ngồi bàn trên, hôm nay là thứ ba, còn 15 phút nữa là bắt đầu tiết học đầu tiên môn Lịch Sử, hắn mới ôn bài cũ sáng nay, với trí lực hiện giờ của hắn, việc học thuộc bài là rất dễ dàng.

Tiếng chuông reng lên, báo hiệu giờ học đã đến, cô giáo môn Lịch Sử bước vào lớp, như thường lệ, cô gọi một số học sinh lên trả bài, trong đó không có Hoàng Việt.

“ Các em nên nhớ kỹ, cuộc sống tự do bây giờ đều dựa vào quá trình đấu tranh cách mạng đời trước dùng vô số máu tươi đổi lấy, cho nên mọi người nhất định phải lắng nghe kỹ!”

Bài giảng chậm rãi trôi qua, hôm nay cô giảng về các nước Đông Nam Á, tổ chức ASEAN. Về ngày Việt Nam gia nhập ASEAN và những ích lợi nhận được.

“Reng...Reng...!” Thanh âm báo hiệu tiết học kết thúc vang lên, cô giáo bước ra khỏi lớp, một lát sau, thầy Vật Lý bước vào, thầy tên là Thành, lớp trưởng ra hiệu cho mọi người đứng dậy chào, Hoàng Việt trong lòng hào hứng, hôm qua hắn đã nắm chắc toàn bộ kiến thức Vật Lý cơ bản và nâng cao trong chuyên đề Dao Động Điều Hòa, mà thấy thì mới dạy đến bài Con Lắc Lò Xo.

“ Chào cả lớp, bài tập hôm trước thầy cho về nhà các em đã làm xong chưa?” Thầy Thành hỏi

“ Có vài câu khó quá thầy ơi!” Huy, một bạn học sinh xếp hạng thứ 14 trong lớp đáp

“ Em làm được hơn một nửa rồi thầy!” Vân, một học sinh hạng trung trong lớp trả lời

“ Em mới làm gần xong thôi thầy ơi” Phần lớn các bạn học hô lên.

“ Được rồi, thế em nào làm xong hết giơ tay lên cho thầy biết nào” Thầy Thành cười, trong 60 bài tập của phần Dao Động Điều Hòa mà ông đưa cho học sinh, ông biết là có một số bài khá khó.

Hoàng Việt nghe thầy hỏi, liền giơ tay lên, ngoài ra giơ tay lên còn có Nam, học sinh giỏi nhất lớp 12A3, nhưng hiện tại không ai hướng về cậu ta cả, mà một mặt há hốc mồm nhìn về phía cuối lớp, bàn Hoàng Việt đang ngồi. Hai đứa bạn Hoàng Tuấn ngồi cạnh và Minh Tâm ngồi sau cũng hết hồn.

“ Đinh! Kí chủ nhận được 160 điểm tích phân” Hệ thống thông báo. Khiến Hoàng Việt thầm vui mừng trong lòng, hồn nhiên nhìn về phía thầy giáo một cách tự tin.

Thầy giáo có vẻ bất ngờ về việc có đến hai học sinh làm xong hết bài tập, theo thầy được biết với lực học của lớp này chỉ có một học sinh tên Nam là có thể đặt kỳ vọng, do đây mới là đầu năm học, thầy cũng không biết về Hoàng Việt.

“ Tốt! Hai em rất đáng khen, bây giờ thầy sẽ đọc đáp án, các em dò xem mình làm đúng không, sau đó những bài khó em nào làm được lên giải để thầy chữa!”

“ Ê Việt, mày không khoanh bừa đấy chứ, sao mà làm xong hết vậy” Hoàng Tuấn ngồi kế bên một mặt nghi ngờ hỏi thằng bạn mình, sức học của Hoàng Việt thế nào hắn là người biết rõ nhất.

“ Tao làm hết thật mà, bảo đảm đúng trăm phần trăm” Hoàng Việt tự tin nói

“ Xạo quá ba ơi, để coi thầy đọc đáp án mày sai mấy câu” Hoàng Tuấn cười, thầm nghĩ sao hôm nay thằng bạn của mình lại bốc phét thế.

“ Câu 1: C, Câu 2: A,...” Thầy giáo ngồi trên bàn giáo viên đọc đáp án từng câu hỏi, Hoàng Tuấn thì nhìn sang bài của Hoàng Việt, muốn bắt lỗi xem đứa bạn mình sai bao nhiêu câu, nhưng nhìn sơ thì thấy không sai câu nào cả.

“ Ê, sao mày làm hay thế Việt, bình thường Vật Lý mày dở lắm mà!” Tuấn tò mò hỏi Hoàng Việt, thầy giáo đọc đáp án đã hơn một nửa, mà Hoàng Việt vẫn chưa sai câu nào.

“ Tại tao dạo này tập trung ôn tập kỹ đó mày, có thể là thông minh đột xuất đi” Hoàng Việt cười đùa.

“ Thật sao, có bí quyết gì không chỉ tao với” Hoàng Tuấn khẩn thiết nói, học lực của hắn tuy cao hơn Hoàng Việt nhưng cũng chỉ hơn đôi chút, bài tập hắn làm cũng chỉ được năm, sáu mươi phần trăm là đúng.

“ Có, trong đầu tao nè, mày có gì không hiểu tao giảng cho, yên tâm đi bạn hiền!” Hoàng Việt trấn an bạn mình, hắn tuy cũng muốn giúp Tuấn học tốt nhưng sách tổng hợp kiến thức là do hắn mua ra từ hệ thống, không có xuất xứ, nếu đưa cho Tuấn hắn không biết phải giải thích ra sao.

“ Ừa, để thầy giảng xong đã, có gì không hiểu tao hỏi mày!” Hoàng Tuấn cười.

“ Vãi, phải công nhận là mày hay thật, trả lời đúng hết!” Thầy giáo vừa đọc xong tất cả đáp án.

“ Thế nào các em, làm đúng được bao nhiêu câu, câu nào không hiểu cần giải đáp giơ tay” Thầy giáo nói, sau đó nhiều học sinh giơ tay lên hỏi, trong đó có cả Nam. Thầy giáo khuôn mặt có vẻ ngạc nhiên khi thấy Hoàng Việt vẫn ngồi bình thản.” Chả lẽ em này làm không sai câu nào?” Thầy giáo nghi hoặc trong lòng, phải biết những bài tập này tuy không khó với lớp chuyên như 12A1, nhưng đây cũng không phải lớp chuyên a.

“ Thưa thầy, câu số 38 ạ!” Một học sinh được thầy giáo chỉ đến, nói ra câu mà mình không giải được

“ Bạn nào giải được câu này, giải thích cho bạn hiểu đi!” Thầy giáo nói xong, một vài bạn học giơ tay, sau khi được thầy giáo chỉ vào, liền giảng giải cách làm của câu hỏi trên.

“ Thưa thầy, câu số 43, Dựa vào đồ thị li độ của hai chất điểm, tìm thời gian li độ hai chất điểm bằng nhau lần thứ năm ạ” Đến lượt Nam, học sinh giỏi nhất lớp đưa ra thắc mắc.

“ À, đây là một câu trong đề thi tốt nghiệp những năm trước, có bạn nào giải được câu này không?” Thầy giáo hỏi cả lớp.

Cả lớp im ắng trong chốc lát, có lẽ đây là câu mà hầu hết học sinh trong lớp không giải được, bỗng nhiên một cái giơ tay khiến cho cả lớp bất ngờ, người giơ tay không ai khác chính là Hoàng Việt.

“ Tốt lắm, Hoàng Việt phải không? Em lên bảng giải bài này đi!” Thầy giáo vui mừng nói

“ Dạ vâng thưa thầy!” Hoàng Việt đáp, sau đó lên bảng, cầm phấn và bắt đầu ghi lời giải một cách thật chi tiết trong sự ngạc nhiên của đám bạn.

“ Đinh! Kí chủ nhận được 450 tích phân” Đang giải bài, nghe thông cáo của hệ thống mà Hoàng Việt mừng hớn hở, vậy là hắn có đủ tích phân để mua Luyện Thể Quyết rồi.

“ Trời, thằng Việt hôm nay ghê quá bay, bài này phải nó giải không ta?” Một bạn học nói nhỏ

“ Chắc thằng này rảnh nên tra google được bài này trong các đề thi tốt nghiệp, tra luôn cả đáp án!” Lại một học sinh xì xầm,đoán chắc Hoàng Việt tìm bài giải trên mạng.

Khuôn mặt khó chịu nhất trong lớp lúc này không ai khác ngoài Nam, hắn đã quen với việc mình là học sinh giỏi nhất lớp, vậy mà hôm nay có một bài tập hắn không làm được lại có một học sinh hạng trung trong lớp giải được làm khuôn mặt hắn khó coi như mới ăn phải đồ thiu, trong lòng thầm nhủ Hoàng Việt chỉ là tra được đáp án trên mạng thôi, mà chính hắn thì không cần phải gian lận như vậy.

“ Em giải đúng rồi, rất tốt!” Sau khi Hoàng Việt giải xong, thầy giáo nhìn và khích lệ nói. Hoàng Việt liền quay đầu về chỗ, hắn thấy các bạn học đều nhìn hắn với một con mắt dè bỉu, có một số còn khinh thường nhìn hắn khiến Hoàng Việt hơi tức giận.

“ Mày yên tâm, tao tin đây là bài mày làm!” Hoàng Tuấn an ủi Hoàng Việt, chơi với nhau đã hơn hai năm, Tuấn khá rõ con người Hoàng Việt, rất chăm chỉ và có lòng tự trọng, không có lý do gì vì muốn trở nên nổi bật trong lớp mà gian lận cả.

“ Ừ! Cám ơn mày!” Hoàng Việt bình tâm lại, trên bục giảng, thầy bắt đầu giảng về bài Con Lắc Lò Xo, cả lớp cũng không nghĩ đến chuyện Hoàng Việt hôm nay khác thường nữa.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, lần lượt hai tiếng chuông báo hiệu hết tiết học vang lên, thầy giáo ngừng giảng bài, cả lớp đứng lên chào thầy rời đi, giờ ra chơi bắt đầu. Hoàng Việt khoác vai Tuấn và Tâm đi xuống căn tin uống nước.

“ Hôm nay mày kinh đó Việt!” trên đường đi Minh Tâm trêu ghẹo

“ Tao biết mà, nhưng như thế chưa là gì đâu!” Hoàng Việt cười nói

“ Vãi, mới một ngày trôi qua mà mày lấy đâu ra tự tin thế”. Tâm có vẻ khá bất ngờ, thường ngày Hoàng Việt vôn ít nói, trầm tính, thậm chí còn khá tự ti, không biết hôm nay vì gặp điều gì mà tỏ ra tự tin như vậy.

Đến căng tin, Hoàng Việt mua một ly cà phê sữa đá, Tuấn và Tâm uống sting dâu, cả ba ngồi xuống vừa trò chuyện vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh, như đang chờ một điều gì đó.

“ Tới rồi!” Tuấn hào hứng nói, Hoàng Việt và Tâm cũng chăm chú nhìn ba học sinh nữ đang từ phía xa đi đến.

Đó là ba cô gái cao xấp xỉ nhau, khoảng một mét sáu tám, làn da trắng nõn nà, đặc biệt ở giữa là cô gái nổi trội nhất, khuôn mặt hình trái xoan xinh đẹp tinh xảo gần như hoàn mỹ, mang theo một vẻ trong sáng, hồn nhiên, thơ ngây, mái tóc dài óng mượt, đôi môi chúm chím hồng, không ai khác đó chính là Kiều Linh, nữ thần của trường, khiến vẻ thanh tú, xinh xắn của hai cô gái bên cạnh bị lu mờ. Sự xuất hiện của ba cô gái này thu hút mọi sự chú ý của đám con trai, làm một vài cô gái khác cũng cảm thấy ghen tị. Ba cô nàng này đến quầy hàng, mua cho mình mỗi người một chai trà xanh không độ, rồi chọn một bàn vắng ngồi xuống, trùng hợp, bàn của ba cô gái đối diện với bàn Hoàng Việt và hai đứa bạn đang ngồi.

Kiều Linh đưa mắt đảo qua ba đứa Hoàng Việt, nhìn thấy ba người một mặt si mê nhìn mình, cô cũng đã quen với những ánh mắt này của mấy đứa con trai, ban đầu bị nhìn như vậy cô cũng khá khó chịu nhưng bây giờ thì điều đó khiến cô càng tự hào về nhan sắc của mình. Tuy vậy, điều đó cũng khiến cô có chút tự kiêu, cho rằng những cậu trai này không ai xứng đáng được cô để mắt tới.

“ Lũ con trai thật là..., cứ nhìn chằm chằm thấy ghét, thật muốn móc mắt tụi nó ra!” Thảo Ly, một đứa bạn Kiều Linh bặm môi nói nhỏ, không biết trong lòng cô có hay không ghen tị với Kiều Linh luôn được lũ con trai chú ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.