Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 315: Chương 315: Mưu Đồ




"Hệ thống, kiểm tra hảo cảm của lão già này!"

"Độ hảo cảm của Bàn Chí Nghiệp: Muốn lột da rút xương!" Hệ thống thông báo làm Hoàng Việt lập tức đổ mồ hôi lạnh, xem ra đối phương cũng ít có ác lắm a!

Không sao, đối phương càng ác thì càng tốt, càng nói rõ hắn đã quyết tâm muốn chiếm đoạt bản công pháp này, Hoàng Việt tin chắc, hắn sẽ không dễ dàng trao bản công pháp này cho người khác a...

"Tiền bối, để chắc ăn, ta đặt nó ở đây, nhưng ngài phải quay mặt lại cho ta trốn, nếu không ta nhất định sẽ phá hủy bí tịch!"

"Được... Được... Ta đồng ý!" Lão giả Bàn Chí Nghiệp mừng lắm, thằng nhóc này, mày tưởng mày chạy thoát khỏi tao được sao, mày chỉ là Hậu Thiên sơ kỳ, ta là Hậu Thiên trung kỳ, cho dù cho ngươi chạy đi 50 mét ta vẫn đuổi theo bắt ngươi về được.

"Vậy tiền bối mau mau quay lại!"

"Được... được!" Lão giả Bàn Chí Nghiệp lập tức quay mình.

"Phải nhắm mắt lại nữa!"

"Rồi...rồi!" Trong lòng Bàn Chí Nghiệp lúc này đã chửi mẹ Hoàng Việt rồi, nhưng nếu không phối hợp hắn lại sợ đối phương hủy bí tịch nên vẫn ráng nghe theo.

Hoàng Việt lập tức để bản bí tịch Nhất Dương Chỉ xuống đất, sau đó tiến vào trong Linh Điền Không Gian.

Bàn Chí Nghiệp không nghe thấy động tĩnh gì, chờ 10 giây cũng không nghe thấy tiếng đối phương chạy trốn, lập tức quay đầu lại nhìn, thì không thấy Hoàng Việt đâu.

"Người đâu rồi???" Bàn Chí Nghiệp không tin vào mắt mình, đùa sao? sao lại có môn khinh công mà phiêu dật có thể chạy trốn êm ru như vậy, nhưng hắn nhìn lên mái nhà thì thấy có một quyển bí tịch, phía trên ghi Nhất Dương Chỉ, liền mở ra xem.

"Đúng là nó rồi, ha ha ha ha!" Lão giả cũng là một người có công phu cao, nghiên cứu qua nhiều võ công, ánh mắt sáng như đuốc, liền biết đây là bí kíp không thể giả được.

"Không được, mình phải xử lý tên Bằng Gia Trân!" Lão giả Bàn Chí Nghiệp lẩm bẩm, sau đó phi thân lướt đi, đến địa điểm Bằng Gia Trân ẩn núp.

Lúc này, Hoàng Việt cũng đã hỏi hệ thống vị trí Bằng Gia Trân ẩn núp, và hắn cũng đã đi tới, hắn dùng Quy Tức Công thu liễm hơi thở, nên ở trong tiểu viện, Bằng Gia Trân đang ngồi trong phòng vẫn không biết được động tĩnh gì.

Vài phút sau, Hoàng Việt liền thầm hô: "Tới rồi!"

Đúng là tên Bàn Chí Nghiệp hồi nãy, lúc này, đối phương khuôn mặt đang rất hoan hỉ, lập tức bước vào phòng, lẩm bẩm: "Tiểu Bằng, chớ trách Bàn thúc!"

"Bàn thúc, chuyện sao rồi?"

"À, Nhất Dương Chỉ đã vào tay thúc!"

"Vậy sao, cho con coi?" Bằng Gia Trân vô cùng mừng rỡ.

"Tiểu Bằng, ngươi sống không qua đêm nay, cần gì phải coi!"

"Bàn thúc, người nói vậy là có ý gì, chúng ta thâm giao đã lâu, chẳng phải lúc sáng ngài còn nói chúng ta sẽ cùng hưởng bí tịch sao?"

"Tiểu Bằng, con quá ngây thơ rồi, kiếp sau làm người, nên khôn khéo một chút!" Nói rồi, đang chuẩn bị vỗ chưởng lên Thiên Linh Cái của Bằng Gia Trân thì bỗng nhiên...

"Vèo!" Có một cục đá bay vút vào phòng, thẳng tới Bàn Chí Nghiệp.

"Kẻ nào??" Bàn Chí Nghiệp lập tức lướt ra ngoài phòng, nhưng hắn nhìn thấy một lão giả tầm 90, 100 tuổi, trông rất già lão, nhưng hắn không quen mặt.

"Tiểu tử, lão phu Âu Dương Phong, đi ngang qua đây thấy chuyện bất bình, muốn can thiệp, thế nào?"

"Âu Dương Phong là tên quái nào, ta không quan tâm, dám cản ta hành sự, chết!" Bàn Chí Nghiệp trông khí thế người này có thể là cao thủ Hậu Thiên trung kỳ, cũng không dám lơ là nhưng mà cũng không sợ hãi, liền lướt tới.

Nhưng lúc này, Bằng Gia Trân đã đập vỡ một góc phòng trốn đi mất.

"Chết tiệt!" Bàn Chí Nghiệp đang định đi, thì đã bị Hoàng Việt cản lại.

"Ngươi...!" Bàn Chí Nghiệp vô cùng căm tức, nhưng Hoàng Việt có thực lực tương đương hắn, cả hai dính líu quấn lấy nhau vài chục phút đồng hồ, không ai làm gì được ai, cuối cùng Bàn Chí Nghiệp phải ảo não trốn đi.

Hoàng Việt cười lạnh nhìn đối phương rời đi, chính mình cũng rời khỏi nơi đây, thật ra hắn hoàn toàn có thể giết chết Bàn Chí Nghiệp, nhưng như vậy thì được gì đâu chứ, để đối phương mang Nhất Dương Chỉ trốn đi, trở thành người bị giang hồ truy nã không tốt hơn sao, chắc chắn gia tộc Đoàn thị biết được có một cao thủ Hậu Thiên trung kỳ lấy được Nhất Dương Chỉ của gia tộc mình, có thể là người của phái Hoa Sơn thì nhất định sẽ dấy lên một tràng phong ba trong giang hồ đó à, khi đó thì.... tích phân... hắc hắc...

Hoàng Việt vẫn là nán lại mấy ngày ở Tây Kiếm thành xem tình hình, đúng như dự đoán của hắn, tin tức Bàn Chí Nghiệp chiếm được Nhất Dương Chỉ đã bị Bằng Gia Trân cố hết sức mình lan truyền ra, thật sự nếu bây giờ dùng hệ thống Hoàng Việt vẫn có thể biết được Bằng Gia Trân ở đâu nhưng hắn cũng không cần như vậy, hẳn là tên này sẽ đến địa bàn những môn phái khác, lan truyền tin tức này ra ngoài đi, nói rằng ngoài Hoàng Việt ra, còn có Bàn Chí Nghiệp chiếm được bí kíp Nhất Dương Chỉ và muốn giết hắn nữa.

Hoàng Việt cũng không biết tên Bàn Chí Nghiệp sẽ ra sao, là chọn ẩn tu trong phái Hoa Sơn, chờ luyện thành Nhất Dương Chỉ rồi sẽ đi ra ngoài gặp người, hay là trốn đi một nơi khác, dù gì tin hắn muốn giết Bằng Gia Trân có thể sẽ khiến phái Hoa Sơn khó xử đó à... dĩ nhiên có thể hoàn toàn bài trừ khả năng tên này đem bí kíp giao cho Đoàn thị Đại Lý rồi, Hoàng Việt tin chắc một người nhẫn tâm như vậy không thể nào dễ dàng buông tha cơ hội luyện thành Lục Mạch Thần Kiếm được.

Chỉ cần tin tức Nhất Dương Chỉ bị người ngoài học được lan truyền khắp giang hồ, nhất định sẽ khiến các cao thủ truy sát Bàn Chí Nghiệp, coi như là xả cơn tức thay cho Hoàng Việt, có thể Hoàng Việt sẽ thầm cung cấp vị trí tên Bàn Chí Nghiệp này ở đâu bằng cách nhờ hệ thống, chỉ cần như vậy, tên Bàn Chí Nghiệp có nước trốn lên trời, ha ha ha...

Không phải sao, chỉ mới 3,4 ngày đi qua, Hoàng Việt đã thu về hơn 300 tỷ tích phân rồi, phần lớn đều đến từ những cao tầng trong môn phái Hoa Sơn, có thể nói, hắn đã thu hồi được vốn, chờ khi tin tức này lan truyền ra các môn phái khác, nhất định mọi người sẽ càng khiếp sợ, một tin tức động trời như vậy nói ít cũng phải thu về 1000 tỷ tích phân chứ?

Hoàng Việt sau khi hài lòng rồi, hắn liền lên đường tiếp tục rời đi, nhiêu đây tích phân tuy nhiều nhưng đối với hắn vẫn là hoàn toàn chưa đủ, mục tiêu của hắn là 10 ngàn tỷ tích phân cơ, ít nhất phải quăng 10 môn công pháp khác ra giang hồ may ra mới có thể.

Thế là Hoàng Việt bắt đầu lên kế hoạch đi đến địa bàn của những môn phái khác trong Ngũ Nhạc Kiếm Phái, như phái Thái Sơn, phái Hằng Sơn, phái Tung Sơn, ngày hôm đó, Hoàng Việt đi đến địa bàn của phái Tung Sơn, môn phái nằm ở vùng Trung, hắn dự định sau khi đi qua phái Tung Sơn rồi sẽ đến Thái Sơn và Hằng Sơn luôn, hắn muốn đổ thêm dầu vào lửa, cho tình hình của Ngũ Nhạc Kiếm Phái nay đã không tốt rồi, còn càng thêm tồi tệ.

Nhưng vốn dĩ hắn đã có một con bài chưa sử dụng để kiếm tích phân, tại sao không dùng luôn đây, Hoàng Việt bắt đầu ở một số thành nhỏ, nhờ người lan truyền tin tức Vô Nhai Tử bị mất Bắc Minh Thần Công ra ngoài, hẳn là tin này một khi đến tai Vô Nhai Tử, đối phương cũng sẽ khá tức tối, dù rằng Hoàng Việt cũng khá ưa thích ông ta nhưng đành phải vậy thôi, nhưng Hoàng Việt cũng sẽ chỉ lan truyền ra ngoài chứ không cho ai công pháp này, coi như cho Vô Nhai Tử một ít tôn trọng, với tính cách của Vô Nhai Tử, hẳn là sẽ không phủ nhận việc mình bị mất cắp Bắc Minh Thần Công đâu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.