Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 218: Chương 218: Nếu Em Chết, Anh Sẽ Làm Em Sống Lại!




Hoàng Việt sau khi chở mọi người về rồi, hắn cùng Kiều Linh đi tới khách sạn quen, đây là một khách sạn 3 sao, cơ sở vật chất rất tốt, có phòng cho tình nhân rất ấm cúng, ai đi vào rồi thì khó mà kiềm chế được cảm xúc, đôi khi Hoàng Việt cũng muốn dụ Hiểu My cùng đi với mình nhưng cô ấy rất thông minh, không dễ bị lừa đâu a.

“Anh, tối nay anh chuẩn bị quà gì cho em vậy?” Kiều Linh tò mò hỏi, cô thấy bạn trai mình mang theo một cái túi nhỏ màu hồng, trong này chắc chắn là quà anh ta tặng cho mình, chỉ là cô không biết trong đó chứa gì đây.

“Khi nào em về nhà rồi mới được mở ngen!” Hoàng Việt cười hắc hắc nói, đưa túi quà cho người yêu, người sau gật đầu, nhéo má Hoàng Việt một cái: “Hừ, đồ keo kiệt!”

Bước vào trong khách sạn, nhân viên tinh ý nhìn về Hoàng Việt, mỗi lần cậu trai này đến đây đều bo 1 triệu, nên cậu nhân viên này phải nói là rất quý mến Hoàng Việt luôn, cười hì hì chào mừng hai người vào trong, Hoàng Việt cũng lấy ngay 1 triệu bo cho hắn ta, làm Kiều Linh cũng phải thầm hô Hoàng Việt thật là hào phóng, bạn trai mình như vậy thì cô cũng có chút hãnh diện, tuy rằng mỗi khi đi vào khách sạn cô cũng có chút không được tự nhiên nhưng được đi cùng với bạn trai mình là hạnh phúc nhất rồi, phải biết những cô gái khác đang thèm muốn được một đêm với Hoàng Việt đấy, nhất là mấy cô tiếp tân của nhà hàng, hừ, muốn được trải nghiệm cảm giác sung sướng đê mê vì kỹ thuật của bạn trai cô ư, còn lâu đi nhá.

Hoàng Việt rất thông minh, sau vài lần làm chuyện ấy thì hắn cũng đã rút ra được một số kinh nghiệm, lần nào cùng chăn gối thì hắn cũng đều làm cho Kiều Linh lên đỉnh cả, cô ta còn không nhịn được mà van nài hắn làm ít thôi đó chứ, Hoàng Việt cực kỳ sung sức lảm đôi khi Kiều Linh nghĩ rằng một mình mình cũng không đủ thỏa mãn cậu ta, cảm giác này được dấy lên đỉnh điểm mỗi khi cô thấy mình mệt nhoài rồi mà Hoàng Việt vẫn còn muốn làm thêm vài lần nữa.

Nhưng Kiều Linh cũng sẽ không cho ai nhúng chàm vào bạn trai mình đâu, cô nghe Hoàng Việt nói rằng sau này sẽ dạy cô một môn công pháp, khi đó thì thể lực của cô sẽ tăng cao rất nhiều, đến lúc đó rồi thì hai người cá nước hợp hoan mấy đêm liền cũng sẽ không mất sức, Kiều Linh thật sự rất hướng tới, cảm giác sung sướng mỗi khi hòa quyện vào nhau đó dĩ nhiên cô muốn trải nghiệm thật lâu, lâu thật lâu...

Nằm trên giường, căn phòng được mở đèn vàng, ánh đèn vàng lung linh kết hợp với bức tường màu hồng dường như nhuộm thành màu tình yêu êm ả, tuy rằng tình cảm của Hoàng Việt dành cho Kiều Linh nồng nàn như những bài tình ca da diết nhưng đâu đó vẫn có những khoảng lặng, đúng là giữa mối tình của hai người chưa từng trải qua quá nhiều sóng gió, cả hai cứ trong vô thức thầm mến nhau, khi mà tài năng và sắc đẹp, sự chân thành góp phần xây nên một mối tình thơ mộng tuổi cặp kê, Hoàng Việt nhẹ nhàng đặt Kiều Linh xuống giường, chậm rãi cởi ra lớp quần áo, cả hai bắt đầu màn dạo đầu nóng rực.

...

Sau hai tiếng ái ân, Kiều Linh không nhịn được mà nói: “Em chịu hết nổi rồi!”, Hoàng Việt cũng nhẹ nhàng dừng lại, sau đó mặc lại quần áo cho cô, ôm người yêu trong lòng một cách đầy ấm áp, hai người nằm mặt đối mặt, bàn tay Kiều Linh khẽ chạm lên mũi Hoàng Việt, nói:

“Anh à, liệu có thể có ngày nào đó mình chán nhau không?”

“Sao em lại nghĩ vậy?” Hoàng Việt không biết tại sao Kiều Linh lại hỏi câu này.

“Em thấy, người ta nói rằng, càng yêu lâu người ta sẽ càng chán, em sợ...”

“Em không thấy có những bà lão ông lão đến lúc lọm khọm vẫn tay nắm tay với nhau sao?”

“Ừm... Em mong tình mình cũng sẽ lâu dài như vậy đấy!”

“Anh không cần biết sau này chúng ta sẽ ra sao, quan trọng là giờ phút này, thời điểm này, chúng ta thuộc về nhau, và muốn bên nhau là được!” Hoàng Việt đầy âu yếm, nhìn thẳng vào mắt Kiều Linh nói.

“Nếu em là một cô gái xấu xí, lại học không giỏi, anh vẫn sẽ yêu em như vậy chứ?”

“Em không thể nào là như thế được, chuyện đó không thể nào xảy ra!”

“Có đấy, nếu như ai cũng xinh đẹp như Hiểu My, và thông minh như Hiểu My, em chỉ là một con vịt đen mà thôi!”

“Hì hì, đến lúc đó anh sẽ làm cho em rạng rỡ như một Nữ Hoàng, tin anh đi, anh chắc chắn sẽ làm em còn đẹp hơn cả Hiểu My nữa!” Hoàng Việt nói một cách chắc chắn, làm Kiều Linh cũng phải bị xúc động, khó nói anh ấy thật có khả năng làm được sao, nhưng cô thật sự rất yêu vẻ ngoài của mình, nếu cô phẫu thuật thẩm mỹ, có lẽ có thể đẹp hơn đấy, nhưng cô sẽ không đồng ý đâu...

“Em muốn anh yêu tâm hồn của em, chỉ có khi con người ta hòa quyện tâm hồn lại với nhau, mới có thể bên nhau dài lâu được!”

Hoàng Việt mân mê bờ môi đỏ mọng của cô, khẽ hôn nhẹ lên nó, rồi bứt ra, nói nhỏ: “Anh yêu tất cả mọi thứ thuộc về em, mặc kệ nó tốt hay xấu, chỉ cần em đừng xa anh, nếu không có em, cuộc sống đối với anh sẽ rất tẻ nhạt!”

“Anh đừng lo, em sẽ mãi mãi bên cạnh anh, chúng ta đã thuộc về nhau rồi, duy nhất và chỉ một mà thôi, nếu thiếu một trong hai, nó sẽ chỉ là một mảnh ghép không hoàn hảo!”

“Ha ha, anh thấy em cũng sến lắm rồi đó!”

“Hứ, anh sến thì có, ghét, không nói với anh nữa!” Kiều Linh nhéo nhéo má Hoàng Việt, quả thật trông anh ấy lúc này có phần rất ngố a.

Hoàng Việt quàng tay qua ôm lấy Kiều Linh, người sau lúc này đã giận quay mặt ra sau, Hoàng Việt khẽ thủ thỉ vào tai cô những lời đường mật, tỷ như hắn chỉ yêu một mình cô, hắn muốn mang lại cho cô những thứ gì tốt đẹp nhất trên thế giới, hắn sẵn sàng chết vì cô, làm Kiều Linh nghe mà không nhịn được rơi nước mắt.

“Hức hức... Anh làm người ta khóc rồi nè, nghe kỹ đây, cho dù em có chết, anh cũng phải sống thật tốt, rõ chưa?”

“Nếu em chết, anh sẽ tìm mọi cách để em sống lại!”

“Anh tưởng anh là Thần chắc?”

“Cho dù em có đầu thai, có cuộc sống mới ở kiếp sau, anh cũng sẽ đến tìm em!”

“Được, nhưng lúc đó em sẽ không thèm anh nữa đâu!”

“Tại sao?”

“Mật ngọt chết ruồi, anh nói ngọt quá, em cũng sợ rằng một khi mất anh, mình không sống nổi!”

“Anh có gì mà em yêu anh đến vậy?”

“Anh cho em cảm giác an toàn, cảm giác hãnh diện với bạn bè, cảm giác được quan tâm, cảm giác vui vẻ!”

“Chỉ vậy thôi sao?”

“Em nói cái này, anh đừng cười em nhé!” Kiều Linh lí nhí nói.

“Ừm, hứa!” Hoàng Việt cười hắc hắc.

"Nếu em và anh sinh con, con của chúng ta nhất định sẽ vừa đẹp trai, vừa học giỏi, lại hát hay, em chấm anh ở điểm đó đó, ha ha!”

“Ha ha, em cũng thực dụng lắm!”

“Em mà, ha ha ha ha!” Kiều Linh cười khúc khích.

“Em thích con trai hay con gái?”

“Con trai!”

“Anh thì lại thích con gái!”

“Em biết mà, con gái cũng rất dễ thương, nó sẽ rất xinh xắn, ngây thơ, và biết quan tâm cha mẹ!”

“Còn con trai thì sao?”

“Con trai thì sẽ bảo vệ con gái, sẽ làm cho con gái cảm thấy thế giới này thật tuyệt vời!”

“Vậy một trai một gái nhé?”

“OK, hihi!”

“Ừm... cũng trễ rồi, chúng ta về thôi, kẻo ba mẹ em mong, nhớ mở quà đấy nhé!”

“Vâng, hì hì!” Kiều Linh ngồi dậy, hai người cùng tay trong tay bước ra khách sạn, lên xe cùng đi về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.