Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 388: Chương 388: Ngụy Tiên Thiên




“Tiên Thiên Tường Giải sao?” Hoàng Việt lật ra từng tờ giấy trong bản kinh thư, xem ngấu nghiến, càng xem, hắn lại càng tặc lưỡi, không ngừng than thở.

“Thì ra lão già kia là Ngụy Tiên Thiên!” Giờ phút này, Hoàng Việt đã biết, tên Thiền Sư kia đúng là đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên, nhưng nếu tồn tại cao thủ Tiên Thiên chân chính trên trần thế, cũng sẽ không xem hắn như cao thủ Tiên Thiên thật sự, mà chỉ là Ngụy Tiên Thiên mà thôi.

Cảnh giới Tiên Thiên, có hai cách để bước vào cảnh giới này, cách của lão già kia, hẳn cũng là cách đơn giản nhất, vì Hoàng Việt hoàn toàn chắc chắn lão ta không thể nào là Tiên Thiên chân chính được, vì sao ư? Cao thủ Tiên Thiên chân chính, nếu muốn bắt hắn, phải nói là cực kỳ dễ dàng.

Để đột phá đến Tiên Thiên, cách của lão ta hẳn chính là cưỡng ép dùng chân nguyên kích phát ra tất cả tiềm lực của huyệt Nhâm và Đốc, hai huyệt này, cũng là hai huyệt đạo cần thiết để đột phá đến Hậu Thiên, nếu như kích phát đầy đủ tiềm năng của chúng nó, có thể làm cho đại não đạt được thăng hoa, từ đó sinh ra một tia linh cơ, nếu như có thể thuận lợi lợi dụng lần thăng hoa này, đúng là miễn cưỡng có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên, nhưng cũng chỉ là Hư Ngụy.

Sở dĩ Hoàng Việt biết như vậy, là vì sau khi đọc xong cuốn Tiên Thiên Tường Giải này, trong đó ghi chú rõ ràng, muốn đột phá Tiên Thiên chân chính, phải trải qua một bước Luyện Hư Hợp Đạo.

Còn nhớ, khi còn ở cảnh giới Minh Kính, chính là tu luyện Luyện Tinh Hóa Khí, cũng chính là khí công, đến cảnh giới Ám Kình, là Luyện Khí Hóa Thần, cảnh giới Hóa Kính là Luyện Thần Hoàn Hư, nhưng một bước tiếp theo mà hầu hết tất cả võ giả không thể đạt tới đó chính là Luyện Hư Hợp Đạo, bình thường một võ giả nếu muốn đột phá đến Hậu Thiên, cũng không cần trải qua bước này, đây chỉ là một đợt thăng hoa cần có, để làm nền cho việc đột phá Tiên Thiên về sau mà thôi.

Vị tiền bối tên Trần Quân này, cũng đã trải qua bước Luyện Hư Hợp Đạo, nên hắn ta mới chân chính kích phát tiềm lực của não bộ, bước vào cảnh giới Tiên Thiên chân chính, chỉ có cao thủ trải qua bước Luyện Hư Hợp Đạo này, mới chính thức được xưng là Tiên Thiên Thiên Sư, tức đã bước đầu hòa hợp với Thiên Đạo, đạt tới tầng thứ Thoát Phàm.

Trong bản Tiên Thiên Tường Giải này, có nói về cách đột phá cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo, nhưng trong đó cũng nói rõ, con đường này tùy thuộc vào từng người mà có cách đột phá khác nhau, chủ yếu là đột phá trên tâm cảnh, nên cũng không thể dựa vào lối đi của người khác mà tiến nhập, tất cả võ giả muốn thật sự bước vào cảnh giới Tiên Thiên phải tìm ra con đường thuộc về chính mình, nên cho dù Hoàng Việt có đọc xong, hắn cũng biết mình tạm thời đúng là vẫn chưa thể nhanh chóng bước vào cảnh giới Tiên Thiên được.

Tuy rằng nếu làm như lão giả kia, hắn đúng là vẫn có thể bước vào cảnh giới Tiên Thiên, nhưng thứ Hoàng Việt cần chính là sự ổn định, nếu đột phá đến Ngụy Tiên Thiên, tuy rằng có thể vận dụng chân nguyên gần như cao thủ Tiên Thiên chân chính, nhưng đúng là vẫn có phần không bằng.

“Xem ra, không thể nóng vội nhất thời a!” Hoàng Việt lẩm bẩm, nhưng quyển kinh thư này cũng không hẳn là vô dụng, cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo tuy mơ hồ, nhưng mà vị tiền bối đã đột phá này cũng đã tìm ra phương pháp có thể tăng xác suất thành công, cùng giúp cho những hậu bối về sau sau khi đã đột phá đến Bán Bộ Tiên Thiên rồi vẫn có thể tìm hiểu lại.

Chứ còn gì nữa, nếu như ai ai cũng có thể đến bước Luyện Hư Hợp Đạo, thì còn nói làm gì, sở dĩ người ta không thể đạt tới, đó chính là ai nấy tu luyện đến Hóa Kính, đều vội vã đột phá đến Hậu Thiên, không chịu dừng lại trải qua một bước Luyện Hư Hợp Đạo, nên sau khi đột phá Hậu Thiên rồi, là đã mất đi cơ hội bước vào tầng cảnh giới tuyệt diệu này.

Cũng may cho Hoàng Việt là hắn tìm được bản kinh thư này, do chính cao thủ Tiên Thiên lưu lại, bằng không có khi hắn phải phế đi chân nguyên, nội lực, bắt đầu trùng tu trở lại mới có thể truy cầu tầng thứ cảnh giới Luyện Hư Hợp Đạo kia a!

Hoàng Việt cũng biết, hiện tại mình không thể tiếp tục dùng thân phận thật xuất hiện ở Thiên Đảo, thậm chí là ở đất liền nữa rồi, bằng không để lão già kia biết được, hắn sẽ không xong, tuy vậy không có nghĩa là hắn sẽ không quay trở về đất liền, dù sao ở Thiên Đảo bây giờ hắn cũng không thể làm gì, ở đất liền còn có người nhà của hắn, đây mới là những người hắn lo nhất.

“Hệ thống, tên Thiền Sư kia liệu có ra tay với người nhà của ta không?” Hoàng Việt lo lắng hỏi.

“Thưa kí chủ, không đâu!” Hệ thống trả lời xong, Hoàng Việt lập tức thở phào, hắn cũng không nghĩ đối phương lại nhỏ nhen như vậy, dù gì trong mắt đối phương, mình cũng đã chết rồi, đối phương dù gì cũng là cường giả hàng đầu Địa Cầu, nếu như lại đối phó với những người bình thường thì đúng thật là rất quá đáng.

Lập tức, Hoàng Việt liền dịch dung, thay đổi y phục, hắn biến thành một người trung niên tầm 35 tuổi, khuôn mặt cương nghị, nhưng có những đường nét rất khác trước kia, chiều cao cũng giảm xuống còn 170 cm, hiện tại cho dù đứng ở trước mặt tên Thiền Sư kia, chắc chắn đối phương cũng không nhận ra được đi.

“Được rồi, quay về!” Hoàng Việt liền nhanh chóng rời đi vùng núi lửa, hướng về phía địa phận của nước Việt, hắn cũng đội một chiếc nón lá lớn, không muốn ai biết được hành tung và để ý tới chính mình.

...

7 ngày sau, Đại Việt Thành.

“Nghe tin gì chưa? Nghe đồn người Việt chúng ta có thể ra vào tự do vòng trong Thiên Đảo!”

“Nguyên nhân tại sao, ngươi biết không?”

“Rất đáng sợ, tốt nhất là ta không nói thì hơn!”

Trên đường phố, Hoàng Việt vừa ngồi trên ngựa, không ngừng nghe được tiếng nghị luận của những võ giả người Việt, mọi người phần lớn đều biết được hắn đã tung hoành ở trên võ đài cùng với Minh Chủ Võ Lâm Dương Siêu Quần, nhưng ai nấy đều chỉ ôm tâm lý hoài nghi, không ai biết được chàng thiếu niên đó có phải là Hoàng Việt hay không, tuy rằng Hoàng Việt rất nổi tiếng trong Đại Việt Thành nhưng người nào người nấy đều tưởng rằng hắn mới chỉ là võ giả cảnh giới Hóa Kính thôi à.

“Đúng đó, thiếu niên Hoàng Việt kia là giả mạo, cậu Hoàng Việt của phái Vân Việt không thể nào là cao thủ Bán Bộ Tiên Thiên được đâu!”

“Ừm, ta cũng nghĩ thế!”

“Chàng trai đó không chết yểu thế đâu!”

Nghe mọi người nói về mình, Hoàng Việt cũng cảm thấy khá lo âu, hắn lo chính là những người thân của hắn như chưởng môn Vân Du biết được tin này, chắc chắn ông ấy sẽ nghĩ khác, nhưng Hoàng Việt tạm thời cũng không thể đứng ra xác nhận, thậm chí ngầm báo cho họ, vì nếu như vậy, có khi lại đẩy họ vào vòng nguy hiểm.

“Khách quan, muốn rời đi Thiên Đảo sao?” Tại bến thuyền lớn trước biển, Hoàng Việt hỏi vài người phu thuyền chuyên làm sinh ý giúp người về đất liền.

“Ân, đoàn thuyền các ngươi, khi nào rời đi?”

“Ngay bây giờ đây, thêm khách quan là có 6 người cùng đi rồi!” Thấy Hoàng Việt có vẻ khí thế bất phàm, người này cũng cực kỳ khách khí.

“Tốt, ta cũng đi” Hoàng Việt lặng lẽ bước lên thuyền nhỏ, cảm khái nhìn Thiên Đảo dần dần mờ xa.

“Thiên Đảo a, hẹn gặp lại!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.