Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 251: Chương 251: Tên này thật thú vị!




“Mặc kệ bọn hắn đi!” Nguyên Hùng đội trưởng cố nén cơn tức, sau đó ngồi vào ghế, bàn của bọn họ ở một góc lầu hai, cách bàn của đối phương khá xa nên cũng không lo sẽ bị đối phương quấy rầy.

Nhưng đối phương dường như cũng không muốn tha người, liên tục bàn về chuyện đại hội lần trước mà Tường Lam sư huynh bị đả bại.

“Ha ha, đệ còn nhớ mặt mũi bí xị của tên Tường Lam lần đó chứ?”

“Dĩ nhiên là nhớ rồi sư huynh, nhìn hắn bị đại sư huynh chúng ta đánh cho bầm dập mà đệ không nhịn cười nổi luôn à...”

Tường Lam đại sư huynh nghe vậy, lập tức vỗ mạnh xuống bàn, hét to: “Hồng Huy, quản cho kỹ mồm đám sư đệ của ngươi!”

“Hắc hắc, Tường Lam, bọn ta muốn nói gì là chuyện của bọn ta, ngươi quản được sao!” Thanh niên mặc áo đỏ, đeo bội kiếm bên phía phái Hồng Việt, dường như là người đại sư huynh mà Tường Lam vừa nhắc tới vội đứng dậy, mặt mũi đầy khiêu khích nhìn Tường Lam, “Có ngon thì lại đánh ta đi!”

“Tường Lam sư huynh, bình tĩnh!” Đám sư đệ vội ngăn cản, sau đó nhìn về phía Hoàng Việt, một mặt muốn hắn ra mặt.

“Việt, em cho hắn một bài học đi!” Hải Đường công tử nhịn không được bị khiêu khích, nhìn về phía Hoàng Việt, rất muốn hắn ra tay.

“Tường Lam sư huynh, muốn phục thù chứ?” Hoàng Việt nhìn về Tường Lam, khẽ nói nhỏ.

“Dĩ nhiên!” Tường Lam nhìn về Hoàng Việt, không biết hắn sẽ giúp mình bằng cách nào đây.

“Huynh lại đây!” Hoàng Việt gọi Tường Lam lại, chờ vị đại sư huynh đến gần mình rồi, hắn nắm lấy tay đại sư huynh, truyền một luồng Âm Dương Chi Khí vào, đột nhiên, Tường Lam cảm thấy trong cơ thể mình dồi dào kình lực, dường như lực lượng đã được tăng gấp bội, hắn không kịp chờ đợi, lập tức dùng Vân Du bộ pháp lướt tới, tung ra một quyền hướng đến tên Hồng Huy.

“Hắc hắc!” Tên Hồng Huy không có chút nào sợ hãi, phải biết hắn là con chưởng môn, đã được sử dụng rất nhiều tài nguyên, 3 năm trước Tường Lam không phải đối thủ của hắn, bây giờ dĩ nhiên là càng không phải, hắn cũng nhẹ nhàng đấm ra một quyền, đón đỡ đòn đánh của Tường Lam.

“Cốp!” Hai quyền đối bính, thanh âm va chạm của xương cốt vang lên, nhưng dĩ nhiên đó chỉ là màn dạo đầu, quan trọng là kình lực tương bính, hai luồng kình lực va vào nhau, tên đại sư huynh Hồng Huy của phái Vân Việt lập tức từ trên lầu 2 của tửu lâu bay xuống dưới đường, một mặt cực kỳ khiếp sợ.

“Đại sư huynh!” Đám đệ tử phái Hồng Việt vội nhảy xuống đường, đỡ đại sư huynh Hồng Huy dậy, một mặt đầy kinh hãi, tên Tường Lam này rốt cuộc là nuốt đan dược gì, tại sao lại bùng phát ra thực lực mạnh như vậy, há chẳng phải lần này, môn phái của bọn họ gặp phải phái Vân Việt sẽ bị xuống hạng sao?

Bên bàn của Hoàng Việt, mọi người thấy vậy liền cười hắc hắc, quả nhiên là vị sư đệ này đáng gờm a, chỉ truyền một luồng kình lực vào đại sư huynh đã có thể giúp huynh ấy dễ dàng đánh bại Hồng Huy rồi.

Lúc này, tại một góc xa trong lầu 2 Tửu Lâu, có mấy vị cô nương đang ngồi, một vị cô nương thanh thuần trong đó nhìn về Hoàng Việt, tràn đầy hứng thú nói: “Tiểu thư, tiểu tử này cũng thật thú vị a!”

“Lại còn rất đẹp trai!” Tiểu cô nương cười khúc khích.

Vị nữ nhân được gọi là tiểu thư này, cũng đáp khẽ: “Ừm, có chút bản sự!”

Tiếc là Hoàng Việt không quá để ý đến bàn này, lời nói của mấy cô gái này cũng cố tình dùng kình lực che lại âm thanh, vị tiểu thư này lại mang mạng che mặt, không biết vì đẹp quá không muốn gặp người hay vì có lý do gì khác, chỉ có Hải Đường công tử trong lúc lơ đãng khẽ liếc qua nơi này, thấy bọn họ nhìn về phía mình mà trong lòng tràn đầy hãnh diện, đáng tiếc thực lực hắn quá yếu, nếu không cũng sẽ tìm cơ hội bắt chuyện làm quen.

“Nguyên Hùng sư huynh, mấy vị cô nương bên kia là môn phái nào?” Hải Đường công tử tò mò hỏi.

“À... Đó là phái Hồng Liên, ngươi thấy vị cô nương mang mạng che mặt kia sao, đó chính là Huỳnh Liên, đại sư tỷ của môn phái, cũng là một trong những ứng cử viên cho ngôi vị đệ nhất đại hội lần này, nếu như cô ấy bỏ khăn che mặt ra, chắc chắn các ngươi sẽ bị kinh diễm, vị cô nương này phải nói tài sắc vẹn toàn, ta đây cũng từng chú ý tới nhưng có điều thực lực kém cỏi, không với tới a, ha ha!” Nguyên Hùng sư huynh cũng không dám nói to, sợ rằng sẽ làm bàn bên kia để ý, nhưng trong lời nói đầy ngưỡng một của hắn ta, cũng có thể mơ hồ đoán được thực lực của những vị cô nương đó mạnh như thế nào.

Lúc này Tường Lam sư huynh cũng đã quay lại bàn, một mặt cực kỳ hưng phấn, hắn cũng không nói gì nhiều, lập tức ngồi xuống bàn, có lẽ không muốn người ta biết đến át chủ bài của môn phái mình đi, nhưng vẫn khẽ nói nhỏ: “Đa tạ sư đệ!”

“Sư huynh khách khí!”

Mọi người tiếp tục ngồi hàn huyên, vài phút sau, rượu thịt cũng đã mang lên, Hoàng Việt đôi lúc cũng khẽ nhìn qua bàn của mấy vị cô nương kia, hắn cũng khá tò mò về những môn phái nữ giới ở Thiên Đảo, Hoàng Việt cũng đã nghe Vân Du Cư Sĩ nói qua về Hồng Liên phái, cô nương tên Huỳnh Liên cũng là một trong những người đã được Vân Du Cư Sĩ nhấn mạnh phải đề phòng, tuy vậy danh tiếng của vị cô nương này cũng rất tốt, hoàn toàn không phải là người âm hiểm, chỉ có tên Vũ Nam của phái Nhất Việt, nghe đồn tên này rất kiêu căng ngạo mạn, trước khi đại hội diễn ra đã tuyên bố sẽ giành ngôi đệ nhất.

Nhưng có một điều khiến Hoàng Việt bất ngờ, cô gái mang mạng che mặt đó không ngờ lại cùng mấy vị cô nương tiến về bàn của mình, ngay cả Tường Lam sư huynh cũng phải ngạc nhiên, lúc này hắn mới chú ý tới mấy người của phái Hồng Liên, dĩ nhiên, hắn cũng biết về Huỳnh Liên, tuy rằng cô nương này lần trước không tham gia thi đấu nhưng danh tiếng mấy năm gần đây rất thịnh à, là nhân tài mới nổi.

“Công tử, có thể mời công tử một chén rượu làm quen chứ!” Từ trong mạng che mặt truyền ra thanh âm oanh oanh yến yến, cực kỳ ngọt ngào, Hoàng Việt nghe xong cũng khá bồn chồn, lập tức đáp: “Dĩ nhiên, rất hân hạnh!”

“Tiểu Mai, rót rượu!” Vị sư tỷ của môn phái nói nhỏ, tiểu cô nương thanh thuần bên cạnh nghe được lập tức cầm bình rượu lên, rót vào hai ly mới, sau đó lần lượt đưa cho Hoàng Việt và Huỳnh Liên sư tỷ.

“Mời!”

“Mời!”

Hoàng Việt nhẹ nhàng uống hết một ly rượu, tuy rằng không thể thấy rõ mặt nữ nhân này nhưng đường nét cơ thể cô ta quả thật rất đẹp a, vóc người có lồi có lõm, nghe đồn cô gái này có cảnh giới Hóa Kính, vừa rồi chắc hắn cô ta đã nhận ra mình giúp cho Tường Lam sư huynh rồi đây.

“Hẹn gặp ở đại hội!” Vị cô nương này khẽ nói, “Chúng ta đi!”

Mấy vị cô nương của phái Hồng Liên cũng lập tức rời đi, vừa đi rồi, Hải Đường công tử liền cười hề hề: “Việt à, quả thật em đến đâu cũng được lòng mỹ nhân, chắc cô ta vừa mắt em rồi đấy, hắc hắc!”

“Ha ha ha ha!” Cả bàn cười lớn lên, quả thật Hoàng Việt rất đẹp trai a, khó có người con gái nào cưỡng lại sức hút của hắn được.

Phía bên kia, sau khi đám người Hồng Liên phái đi được một khoảng cách xa, vị tiểu cô nương thanh thuần kia vội hỏi: “Đại sư tỷ, tại sao tỷ phải đi mời rượu hắn!”

“Tên này không đơn giản, định lực hắn rất mạnh, vừa rồi ngươi không thấy sao, nghe thấy giọng của ta mà mặt hắn vẫn thản nhiên như thường!”

“Ân... đúng, tên này thật là thú vị!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.