Ta Vừa Là Ma Đầu Vừa Là Thánh Nhân

Chương 102: Chương 102: Trò đểu của dũng đại bàng




Đi dạo trong công viên, vào buổi sáng cũng có rất nhiều người dẫn chó ra đây chơi đùa, quả thật chú chó của Hoàng Việt trông rất cuốn hút, tuy rằng nó chỉ là giống chó Cỏ rẻ tiền và phổ biến ở Việt Nam, nhưng chó Cỏ mà có hình thể đẹp như vậy là trăm vạn không có một, thậm chí còn có một vài chú chó đực chạy lại gạ gẫm nhưng tất nhiên đều bị con Bun lờ đi, thậm chí còn sủa một trận cho chạy mất dép.

Không khí công viên vào buổi sáng sớm rất trong lành, rất nhiều người dạo quanh chạy bộ, tập thể dục, một số góc công viên vang lên thanh âm băng cát sét hướng dẫn tập những động tác đơn giản để dưỡng sinh, Hoàng Việt đang đi dạo quanh công viên cùng ba mình thì chợt thấy một người quen, không ai khác đó chính là anh võ sinh nọ.

“Em trai, đã lâu không gặp, suýt nữa là anh không nhận ra em rồi!” Anh võ sinh vui mừng bảo.

“Ha ha, chào anh, đã lâu không gặp, anh khỏe chứ?”

“Anh khỏe... Con chào chú, chú là ba của em Việt ạ?” Lúc này anh võ sinh mới chú ý tới người bên cạnh Hoàng Việt, lập tức hỏi.

“Đúng đó con, con là người quen của Việt à, sao chưa thấy tới quán ăn phở?” Ba Hoàng Việt thấy người này khá lạ, liền hỏi

“Nhà chú mở tiệm phở ạ? Nhất định sau này có dịp con sẽ tới!”

“Tốt, tốt, nào, cùng đi dạo cùng cha con chú, con tên gì, mấy tuổi, làm công việc gì?”

“Dạ, con tên Huy, năm nay 21 tuổi, đang làm nhân viên bán hàng điện máy ạ!” Anh võ sinh lễ phép nói.

“Ồ, vậy cũng được, lương khá không cháu, quán phở nhà chú đang tuyển thêm nhân viên, lương 1 tháng 10 triệu nha!” Ba Hoàng Việt cười khà khà.

“Trời, lương tốt vậy chú, con chưa có kinh nghiệm có làm được không ạ, lương của con một tháng chỉ có 6 triệu thôi, đã vậy còn phải đứng suốt!” Anh võ sinh than thở.

“Tất nhiên là được, nếu là người quen chú sẽ tăng lương lên 12 triệu, chỉ cần con chăm chỉ và niềm nở với khách hàng là được rồi, nếu được chiều nay có thể thử việc ngay luôn!” Ba Hoàng Việt tỏ ra niềm nở.

Anh võ sinh nghe vậy thì rất mừng, nói: “Vậy thì tốt quá chú, con cảm ơn chú, chú cho con địa chỉ ạ, trưa nay con sẽ tới ngay!” Cậu ta gãi đầu cười hì hì, lương 12 triệu sao, gấp đôi của mình hiện tại rồi a, nếu nắm bắt tốt, sau này còn có tiền dẫn bạn gái đi chơi thường xuyên đây...

Sau khi dạo chơi công viên khoảng một giờ, Hoàng Việt và ba mình dẫn con Bun về nhà, hắn thay quần áo chuẩn bị đi học, hiện tại trường học cũng có vẻ thú vị hơn rất nhiều khi mà có thêm hai bạn học sinh mới, trong đó lại có một cô nàng sexy dường như cũng để ý tới hắn nữa chứ, vừa nghĩ tới đó thì tâm trạng Hoàng Việt đã hưng phấn rất nhiều rồi.

Bước vào lớp, hắn liền thấy Hiểu My nở một nụ cười với hắn, Hoàng Việt dĩ nhiên cũng đáp lễ cười lại, làm Kiều Linh có vẻ không vui, tuy vậy cô cũng không quá biểu lộ ra, vừa ngồi xuống bàn, Hiểu My đã liên tục hỏi hắn một số vấn đề cô không hiểu về bài học, đôi khi còn cố tình đem bộ ngực ưỡn lại gần trước mặt Hoàng Việt như muốn câu dẫn hắn.

Minh Anh cũng không chịu kém cạnh, cậu ta xin phép Ngọc Minh cho mình ngồi cạnh Kiều Linh để hỏi han một vài vấn đề, người sau dường như cũng rất hợp tác, giống như là muốn trả đũa lại Hoàng Việt vì dám để ý tới người con gái khác vậy.

“Kiều Linh, trông cậu xinh lắm!” Minh Anh tấm tắc khen.

Hiểu My ở dưới nghe vậy thì lập tức vỗ vỗ vai Minh Anh nói: “Em trai, còn chị thì thế nào?”

“Cái gì, cậu nói ai là em, tớ có khi còn lớn hơn cậu đấy!”

“Thật không, tớ sinh tháng 1 đó nha, ha ha!”

“Tớ....tớ!” Minh Anh cứng họng rồi, chẳng lẽ phải nói là mình sinh tháng 12 hay sao.

“Ha ha, tớ sinh tháng 3, Minh Anh, cậu sinh tháng mấy!” Kiều Linh cũng nói vào.

“Tớ... tháng 12!”

“Ha ha ha ha!” Một đám ôm bụng cười, Hoàng Việt cũng cười hắc hắc, lập tức hỏi thêm:

“Ngày mấy tháng 12?”

“Ngày 28!” Minh Anh bẽn lẽn nói.

“Ha ha, vậy cậu là em út trong cả bọn rồi!” Kiều Linh cười hì hì, vô cùng mừng rỡ, xem ra lại có thêm một cậu em trai rồi a!

“Hôm nay là ngày 15, vậy là chỉ gần hai tuần nữa là đến sinh nhật của Minh Anh oppa rồi, em sẽ tặng cho Minh Anh oppa một món quà thật oách!” Thảo Ly mừng rỡ nói.

“Hì hì, cám ơn em!” Minh Anh có vẻ cũng rất vui.

“Oppa à, nói cho em nghe oppa thích quà gì nào!” Ngọc Minh cũng lập tức hỏi vào.

“Ờ thì, quà gì cũng được, he he!” Minh Anh cười tinh ranh.

“Đến hôm sinh nhật chú em cứ để anh lo, hiện tại anh có một nhà hàng 4 sao rất nổi ở Tân Bình, kêu một tiếng đại ca đi, anh sẽ chủ trì thay cho chú!” Hoàng Việt cười hề hề.

“Thôi, hay là qua nhà mình ăn đi, nhà mình có không gian rất rộng, chắc chắn sẽ làm các bạn hài lòng!” Minh Anh nói.

“Ừ... thế cũng được!” Hoàng Việt cũng không phật ý.

Hôm nay là thứ 7, lớp học của Hoàng Việt chỉ học một buổi sáng thôi, các thầy cô cũng đã phổ biến lịch thi cho các bạn học sinh, vào sáng ngày thứ 3, sẽ thi buổi đầu tiên, môn Toán và môn Văn, buổi chiều thì thi Lý Hóa Sinh, aiz, các bạn học sinh cũng rất lo a, không biết lần này đề thi có khó lắm không nữa.

Về đến nhà, Hoàng Việt liền thấy ba mẹ hắn cùng bé Na đang một mặt rất tức tối, bé Na thì đang khóc nức nở, lập tức Hoàng Việt chạy tới hỏi han:

“Mẹ, có chuyện gì vậy!?”

Mẹ Hoàng Việt lập tức trả lời: “Không biết từ đâu đến mấy tên côn đồ, đến trường của bé Na hù dọa các thầy cô và các bạn học sinh, làm mọi người phải ngừng giàng dạy một buổi, nếu không phải có người đi theo bảo hộ bé Na, có khi bọn nó đã làm ra chuyện càng quá đáng hơn rồi...

“Chết tiệt!” Hoàng Việt điên tiết, đụng tới ai thì được, đụng tới người nhà hắn, nhất là em gái hắn lại càng không được, thằng Dũng đại bàng này, mày ngon lắm, tao nhất định sẽ cho mày phải hối hận cả đời, Hoàng Việt thầm ghi nhớ kỹ mối thù này trong lòng.

Lập tức, hắn lên phòng, gọi điện thoại cho anh Nhân, nhờ anh Nhân sai người xử lý vụ này, hắn còn không quên nhờ anh Nhân cho người bảo hộ Kiều Linh, hắn rất sợ tên Dũng đại bàng không đối phó gia đình hắn được thì chuyển sang đối phó người yêu của hắn, như vậy thì hậu quả nhưng mà nghiêm trọng lắm, dù gì Kiều Linh cũng chỉ là một thiếu nữ tuổi mới lớn, nếu bị giang hồ đe dọa tất nhiên sẽ để lại ám ảnh không nhỏ.

Nhân đại ca tất nhiên là không từ chối, còn bảo Hoàng Việt cứ việc yên tâm, chỉ cần hắn còn ở Tân Bình, sẽ không ai có khả năng đụng tới gia đình Hoàng Việt, Hoàng Việt cũng khá tin tưởng vào vị đại ca này của mình, ông còn nói là vài ngày sau sẽ tới nhà Hoàng Việt chơi, thuận tiện dùng thử món phở nhà hắn.

...

Lúc này, tại trụ sở của Dũng đại bàng, hắn đang tra hỏi tên đàn em về tình hình nhà Hoàng Việt.

“Thế nào, đã xong việc chưa?”

“Vâng, đại ca, việc đã hoàn thành, có điều thằng Việt có chuẩn bị, có người của Nhân cá chép đi theo bảo hộ em gái nó, nên vẫn chưa dọa em gái nó được!”

“Hừ, thằng này cũng cẩn thận lắm, nó không ngu như tao tưởng, tạm thời bỏ qua, tìm bạn bè nó uy hiếp, nhất định phải khiến nó ăn không ngon ngủ không yên!”

“Vâng, đại ca!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.