Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 91: Chương 91: Kiểm tra linh căn




Dạ Thất Thất thử vận hành linh khí trong cơ thể mình, lại phát hiện chỉ là tốn công vô ích, hiện tại trong cơ thể nàng giống như một cái giếng khô cạn, đừng nói vận hành linh khí, ngay cả linh khí đều không còn chút nào, nàng vận chuyển công pháp hấp thu linh khí nhưng tất cả linh khí có được đều bị viên cầu có ánh vàng ảm đạm trong cơ thể hút đi, phân nửa cũng không lưu lại cho nàng.

“Ta kháo! Cường đạo mà!” Dạ Thất Thất trừng mắt viên cầu màu vàng kia hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không có bất kỳ biện pháp nào.

Sau khi thử qua các loại phương pháp, Dạ Thất Thất cuối cùng nhận mệnh!

Hậu quả thân thể thừa nhận sát khí quá lớn liền giống hiện tại, biến thành một cái vỏ rỗng, trạng thái hiện tại của nàng duy trì ít nhất ba ngày, ba ngày sau trong cơ thể viên cầu màu vàng hấp thu đầy đủ linh lực, linh lực khô kiệt của nàng mới có thể từ từ khôi phục.

Trước đó, nàng vẫn còn một chuyện trọng yếu phi thường muốn đi làm!

Hôm nay là ngày cuối cùng báo danh đăng ký Học viện Xích hỏa, nàng không thể bỏ sót cơ hội này.

Nàng chuyển động một chút, phát hiện thương tổn trên thân mình không rõ lý do gì mà toàn bộ trở nên tốt, điều này làm cho nàng kinh ngạc và cực kỳ kinh hỉ!

Tạm thời mất đi tu vi nàng có thể đợi, nếu bản thân vẫn bị trọng thương vậy thì thật sự phiền toái, may mắn ông trời phù hộ!

“Xèo xèo... Xèo xèo xèo xèo...”

Nàng thu thập một chút chuẩn bị xuất môn, mới chú ý tới trên người lão Bạch ngủ ở bên gối nàng tản mát ra quang mang màu xanh nhạt, một bộ híp mắt cực kỳ hưởng thụ, trạng thái của nó rõ ràng nói hiện tại nó thật sự thoải mái, không thể đi đâu được.

Dạ Thất Thất suy đoán lão Bạch có thể là ăn tinh hạch tam đầu Cự Mãng hiện tại đang hấp thu linh lực tinh hạch, cũng không quấy rầy nó, một mình một người đi Xích Hỏa học viện báo danh đăng ký.

Lần này, nàng không đi xếp hàng, mà trực tiếp đi đến trong đó một trước mặt đệ tử đăng ký báo danh, đưa lênh bài thân phận cho hắn, khôi phục diện mạo Dạ Thất Thất như trước không sợ bị người nhận ra, sau nụ cười rực rỡ của nàng, đăng ký tin tức hoàn thành phi thường thuận lợi.

Buổi trưa qua đi, một vị lão giả râu bạc trắng đi tới, tuyên bố tân sinh đăng ký đến đây kết thúc, còn người chưa đăng ký tin tức coi như bị đào thải.

“Hiện tại, các ngươi phân biệt xếp thành mười đội ngũ, phân biệt cùng mười vị đệ tử tiến đến tiến hành bước khảo thí đầu tiên.” Lão giả không nói thêm một câu vô nghĩa, thanh âm đạm mạc rõ ràng truyền vào trong tai mỗi một vị ở đây.

Dạ Thất Thất đứng trong đám người, đáy lòng có vài phần thất vọng, Hỏa Kỳ Vân, giống hồ thật sự không tới! Chẳng lẽ trong nhà hắn phát sinh chuyện trọng yếu làm hắn thất ước? Nhưng là chuyện gì xảy ra?

Tiềm thức Dạ Thất Thất vẫn hi vọng hắn tới, người được nàng tán thành không nhiều lắm, cho nên nàng cực kỳ quý trọng mỗi một người thật tình ở bên cạnh nàng.

“1728, 1729... 1738, các ngươi mười người đi vào khảo thí.” Đạo sư la lớn, người bị thét lên số thứ tự khẩn trương đi vào, Dạ Thất Thất cũng là một người trong đó, hơn nữa còn là số thứ tự cuối cùng 1738.

Đi vào trong một phòng rất lớn, lọt vào trong tầm mắt là mười cái bàn, trên mỗi bàn đều đã đặt một Thủy Tinh Cầu thuần sắc trắng, ba vị lão giả ngồi trên ghế gần đó, thấy bọn họ tiến vào, lười biếng vén lên mí mắt, xa cách liếc mắt, nhắm mắt lại không hé răng.

“Các ngươi mười người tiến lên để tay lên trên Thủy Tinh Cầu, nhắm mắt lại đừng nghĩ bất cứ điều gì, từ từ chuyển vận linh lực đến Thủy Tinh Cầu trung...” Đạo sư dẫn bọn hắn vào đơn giản nói với bọn họ quá trình khảo thí, giải thích cho bọn hắn đây là khảo thí linh căn bọn hắn mạnh hay yếu.

Vừa nghe là khảo thí linh căn, trừ bỏ Dạ Thất Thất ở bên trong chín người nháy mắt minh bạch, vẻ mặt tự tin đi lên phía trước làm dựa theo đạo sư nói.

“Ngươi lại vẫn ngây ngốc làm cái gì? Không phát hiện người khác đều đã đi sao?” Một tiếng quát lạnh không kiên nhẫn tiếng vang lên, Dạ Thất Thất đang suy nghĩ hiện tại toàn bộ linh lực chính mình không có nên khảo thí như thế nào? Bị một tiếng quát lạnh này làm hoảng sợ.

“A...? Hảo.” Dạ Thất Thất ngoài miệng đáp lời, đi lên phía trước nhưng không có lập tức giống như người khác để tay lên Thủy Tinh Cầu, đánh giá trái phải người xung quanh làm như thế nào, càng xem cặp mắt trắng đen rõ ràng kia của nàng càng thêm thâm trầm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.