Gần đây Thủy Thanh Ngạo có thể nói là xuân phong đắc ý, lần trước sau khi đi ra ngoài gặp gỡ đám người Hỏa Kỳ Vân, hắn trở lại trong tộc liền bế quan đột phá. Cuối cùng ở nửa tháng trước không phụ sự mong đợi của mọi người thành công đột phá Địa Giai trung kỳ, trở thành cao thủ Địa Giai đỉnh phong. Đồng thời cũng biết được chuyện đồng sự thiếu gia Hỏa Kỳ Vân linh hồn bị chế (thương), ngay cả tu vi cũng bị giáng xuống hai cấp. Đối thủ một mất một còn đột nhiên phát sinh chuyện như vậy, khỏi phải nói trong lòng Thủy Thanh Ngạo có bao nhiêu thống khoái.
Lần này tới Xích Hỏa học viện Thủy Thanh Ngạo trực tiếp để cho tùy tùng đi học viện đăng ký giúp mình, còn hắn trực tiếp mang theo thuộc hạ đến buổi đấu giá Vạn Bảo Các ba năm tổ chức một lần. Lần này hắn đột phá Địa Giai đỉnh phong, tộc trưởng ban thưởng cho hắn rất nhiều đồ tốt. Trong đó có một con ấu thú huyền thú hỏa thuộc tính cao giai, phẩm cấp so với mê hồ lúc trước của Hỏa Kỳ Vân còn cao hơn.
Hiện tại tu vi của Hỏa Kỳ Vân giảm xuống, hắn lại đột phá đến Địa Giai đỉnh phong, ngay cả thú sủng đều tốt hơn so với Hỏa Kỳ Vân, hắn thật sự muốn nhìn một chút Hỏa Kỳ Vân còn lấy cái gì đấu với hắn?
Trong gian phòng trang nhã ở lầu ba Vạn Bảo Các, Thủy Thanh Ngạo ôm thiếu nữ tướng mạo diễm lệ bậc nhất, đôi ma trảo (tay) giở trò ở trên người nàng, chọc cho cô gái kia mặt đỏ môi hồng rên rỉ không ngừng.
“A... Thủy ca ca đừng như vậy, sẽ bị người khác trông thấy ...” Thiếu nữ một bên mê hoặc Thủy Thanh Ngạo, một bên dục cự hoàn nghênh cự tuyệt hắn. Eo nhỏ mảnh khảnh như rắn nước vặn vẹo đến mất hồn, ánh mắt quyến rũ như tơ, đều đã câu đi một nửa linh hồn người khác. (dục cự hoàn nghênh: giống như ỡm ờ giả vờ cự tuyệt)
Thủy Thanh Ngạo nuốt ngụm nước miếng, đối mặt vưu vật như thế, nếu không phải là trường hợp không đúng, hắn đã sớm liền nhào tới xử tử nàng ta rồi, thật là một tiểu yêu tinh làm khổ người...
“Cốc cốc cốc - -” tiếng đập cửa cắt đứt thân mật của bọn họ, dục hỏa ở đáy mắt Thủy Thanh Ngạo tiêu tán vài phần.
“Vào đi.”
Vừa mới dứt lời, một nam nhân xuất hiện ở trước mặt bọn họ, người đó mặc trường bào màu xanh, trên y phục thêu lên đồ án văn thủy. Sau khi cung kính hành lễ với Thủy Thanh Ngạo liền mở miệng nói: “Khởi bẩm thiếu gia, thuộc hạ đã điều tra xong, Hỏa Kỳ Vân cũng không đi vào Hắc Viêm thành, cũng không thấy hắn đăng ký thông tin ở Xích Hỏa học viện, cũng chưa từng phát hiện ra bất kỳ tung tích nào của nữ tử hôm đó.”
Hỏa Kỳ Vân không có tới Xích Hỏa học viện báo danh?
Cái này không có khả năng! Đáy lòng Thủy Thanh Ngạo chắc chắc Hỏa Kỳ Vân nhất định sẽ đến Xích Hỏa học viện, linh hồn bị chế (thương) không phải chuyện đùa. Toàn bộ Xích Hỏa đại lục chỉ có Tinh Các ở Xích Hỏa học viện mới có ghi lại phương pháp trị liệu cho linh hồn bị chế. Nếu Hỏa Kỳ Vân không đến Xích Hỏa học viện há không phải là buông tha cho hy vọng cuối cùng này?
“Để cho người nhìn chằm chằm chỗ ghi danh, Hỏa Kỳ Vân nhất định sẽ đến, bọn họ vừa xuất hiện nhất định phải lập tức cho ta biết.” Thủy Thanh Ngạo còn nhớ rõ nhục nhã hôm đó. Hỏa Kỳ Vân, ta xem ngươi lần này còn lấy cái gì đấu với ta? Nếu ngươi đã che chở cho nữ nhân không rõ lai lịch kia, vậy ta liền để cho ngươi trơ mắt nhìn xem bổn thiếu gia phá hủy nàng ở trước mặt ngươi! Khóe môi Thủy Thanh Ngạo thoáng gợi lên tươi cười hung ác nham hiểm.
“Nha, Thủy ca ca ngươi xem bộ quần áo kia, thật xinh đẹp...” Mặt thiếu nữ tràn đầy mừng rỡ chỉ kiện xiêm y màu tím trên đài đấu giá, quấn quít lấy Thủy Thanh Ngạo không ngừng ở bên lỗ tai hắn nói bản thân thích bộ quần áo kia như thế nào. Ánh mắt vừa thấy đã thương không ngừng nhìn hắn, trong mắt tràn ngập mấy chữ ta muốn này.
Thủy Thanh Ngạo đưa tay sờ soạng ở trên thân thiếu nữ một cái, cười đến tà khí, cất cao giọng nói: “Nhã nhi muội muội thích là quan trọng nhất, không phải chỉ là một bộ quần áo sao? Mười vạn kim tệ, bổn thiếu gia muốn.”
Vốn bộ xiêm y chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài đã gọi giá đến bảy vạn kim tệ đột nhiên tăng giá đến mười vạn. Những ngươi kêu giá kia vốn nghĩ chụp được thì đưa cho vợ con trong nhà liền không hề lên tiếng nữa. Đối với bọn họ mà nói, loại xiêm y chỉ có vẻ hào nhoáng bên ngoài này chỉ có hiệu quả nhìn xem, xa xa không đáng giá mười vạn kim tệ.
Thủy Thanh Ngạo tốn mười vạn kim tệ liền chiếm được nụ cười mỹ nhân, hưởng thụ ánh mắt mỹ nhân sùng bái, cả người hắn đều thoải mái.
“Chít chít - - chít chít - -” hắn đang hưởng thụ mỹ nhân hầu hạ, đột nhiên một vật nhỏ lông xù nhảy đến trên người hắn, chít chít chít chít gọi không ngừng.
“Ngươi đến cùng muốn nói cái gì?” Mặt mũi Thủy Thanh Ngạo tràn đầy không kiên nhẫn ném nó lên trên mặt ghế bên cạnh, đối với việc nó cắt đứt thân mật của mình và mỹ nhân rất là không vui. Nếu không phải nó là thú sủng của mình, hắn tuyệt sẽ không dễ dàng buông tha cho nó như thế.
“Chít chít - - chít chít - -” bảo bối, chủ nhân có bảo bối! Hỏa hồ nhảy nhót lung tung kêu lên không ngừng.
“Lộn xôn cái gì đó? Cút sang một bên, nếu không bổn thiếu gia lột da của ngươi may xiêm y mặc.” Thủy Thanh Ngạo thấy giai nhân trong ngực dường như có chút e ngại hỏa hồ, lãnh trừng mắt, gọi người đi vào mang hỏa hồ đi ra ngoài.
Nhưng ai biết, hỏa hồ này đã có linh trí lại chọc cho hắn cái đại phiền toái - - -