Tà Vương Đế Phi: Nghịch Thiên Thuần Thú Sư

Chương 44: Chương 44: TỪ HÔN




Editor: Tương Ly

“Ngươi nói cái gì? Nói lại lần nữa xem!” Dạ Thất Thất đào đào lỗ tai, bảo Dạ Vi lặp lại lời nói lần nữa.

Nàng vừa mới giống như nghe được cái gì vị hôn phi, hẳn là ảo giác!

Đáy mắt Dạ Vi lóe qua oán hận, ngoài mặt lại tươi cười như hoa nhìn nàng, một bộ vô hại, “Tỷ tỷ, ngươi làm sao vậy? Người của gia tộc Lăng đại ca đến ngươi hẳn phải rất vui vẻ a, không phải ngươi từ nhỏ đã rất thích Lăng đại ca sao? Lăng đại ca là vị hôn phu chính ngươi tự mình tranh thủ mà!”

Câu nói sau cùng Dạ Vi nói mang theo vài phần trào phúng, cái gì tranh thủ? Nói trắng ra là Dạ Thất Thất vừa ý Lăng Vân Tiêu người ta, quấn quít chặt lấy một khóc hai nháo ba thắt cổ buộc người ta đính hôn cùng nàng, nên biết Lăng đại ca người ta đã có người mình thích, lại bị nàng chặn ngang một cước hại hắn không thể cùng người mình thích chung một chỗ, trong lòng sớm hận chết nàng.

“Lăng đại ca... Ngạch, vị hôn phu của ta đến làm gì?” Vị hôn phu... Dạ Thất Thất có loại xúc động muốn giết người, vì sao không có ai nói với nàng chuyện vị hôn phu? Nàng thế thân phận này tiếp thu cha mẹ cũng coi như xong, nam sủng kia nàng cũng nhận biết, hiện tại như thế nào ngay cả vị hôn phu cũng xuất hiện? Nàng có thể chạy trốn không?

“Tỷ tỷ, ngươi hôm nay cứ là lạ thế nào vậy, ta nói là người bên gia tộc Lăng đại ca đến, nhưng Lăng đại ca không đến, ngươi không nghe rõ lời ta nói sao?” Một bên Dạ Vi nói với nàng, một bên kéo nàng rời giường thúc giục nàng rửa mặt thay quần áo, đáy mắt mang theo nồng đậm chán ghét.

Quả nhiên là phế vật, cả ngày chỉ biết ăn uống vui đùa, giờ này mới rời giường, còn lười hơn cả heo, chắc kiếp trước nàng tạo đức nên kiếp này mới trở thành nữ nhi của Đại bá phụ.

“Oh.” Không yên lòng đáp một tiếng, Dạ Thất Thất đột nhiên nghĩ đến một vấn đề nghiêm trọng, Lăng gia này sẽ không phải là đến thương lượng hôn sự chứ?

Nghĩ đến hôn ước đột nhiên xuất hiện, kia cùng với vị hôn phu họ Lăng, Dạ Thất Thất cảm thấy việc này rất nghiêm trọng.

“Khụ khụ... Tiểu Vi ngươi đi ra ngoài trước đi! Ta thay xong quần áo liền ra ngoài.” Không được! Vụ hôn ước này phải giải trừ, nàng không muốn mạc danh kì diệu đã bị đem bán.

Con ngươi đảo một vòng, nàng viện cớ để Dạ Vi rời đi.

Dạ Vi vừa đi, nàng tùy tiện lấy một bộ váy màu làm dài từ trong tủ quần áo mặc lên người, không bôi phấn son, trên đầu cài một cây trâm ngọc lưu ly, tóc đen dài tùy ý xõa ở sau người, trên người không có bất kỳ đồ trang sức dư thừa, đôi mắt lạnh nhạt thấu triệt giống như ngôi sao, sáng rực rỡ, linh động phiêu dật.

Dạ Thất Thất đánh giá chính mình một lượt mới mở cửa sổ nhảy ra ngoài.

Phủ thành chủ thật lớn... Đây là ý nghĩ của Dạ Thất Thất khi nàng lạc đường suốt mấy khắc đồng hồ.

Nàng dùng thời gian một nén nhang cũng không tìm được chỗ ở của Hỏa Kỳ Vân, đầu đã bị xoay tới xoay lui như chonng chóng!

Quên đi, vẫn là nên hỏi người khác!

Hạ quyết tâm, nàng thấy phía trước có hai nha hoàn trên tay bưng điểm tâm đi đến, đang muốn đi tới hỏi nàng Hỏa Kỳ Vân ở nơi nào? Liền nghe được tiếng nói chuyện của hai nha hoàn kia...

“Ngươi nói Lăng gia công tử thật sự muốn cùng đại tiểu thư từ hôn sao? Đại tiểu thư thích Lăng công tử như vậy nhất định sẽ rất thương tâm.”

“Ngay cả tín vật đính hôn đều đã đưa đến đây, chuyện chung thân này nhất định là không thành, chỉ hy vọng đại tiểu thư đừng quá thương tâm trút giận lên chúng ta là tốt rồi.”

“Đại tiểu thư lần này trở về thay đổi thật nhiều, không ra gây chuyện thị phi, đối với hạ nhân như chúng ta cũng tốt hơn nhiều! Nàng không dánh người nữa, ngươi nói đại tiểu thư có phải là ở bên ngoài gặp được chuyện gì mới biến thành như vậy hay không a?”

“Ai biết được? Đại tiểu thư tính tình hư hỏng như vậy, ta nghĩ Lăng công tử cũng không chịu nổi, từ hôn chỉ là chuyện sớm hay muộn thôi. Hơn nữa ta nghe nói người Lăng công tử thích là Nhị cô nương!”

“A... Nhị cô nương sao có thể như vậy? Lăng công tử là vị hôn phu đại tiểu thư mà!”

“Đừng ngạc nhiên, chuyện Nhị cô nương thích đoạt đồ của đại tiểu thư ngươi cũng không phải không biết...”

...

Hai nha hoàn tán gẫu hăng say, Dạ Thất Thất cũng nghe được nhất thanh nhị sở, vừa nghe vừa gật đầu.

Nguyên lai là như vậy a!

Giữa vị hôn phu chưa biết mặt và biểu muội có chuyện xưa nha! Nàng hiểu. Khó trách Dạ Vi tích cực chạy tới gọi mình như vậy, nguyên lai trung gian còn có nguyên nhân!

Từ hôn sao? Nàng là người trong cuộc có phải nên tham gia một chút hay không?

Nàng có dự cảm, vở kịch hay sắp bắt đầu!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.