Thừa dịp trời tối, Dạ Hi lại lật tung phủ Triệu tướng quân lên thêm lần nữa, vẫn không tìm thấy bản đồ bày binh. Ngay cả trên người hắn nàng cũng lục soát rất nhiều lần rồi mà vẫn không có.
Đúng rồi, vẫn còn một người nữa chưa tìm. Võ công của Triệu phu nhân cao hơn Triệu tướng quân, nói không chừng thứ đó có thể đang ở trên người của nàng?
Dạ Hi đi đến địa lao của phủ Tướng quân.
Triệu phu nhân đang hưởng thụ mỹ thực? Ngoài khung cảnh ăn uống có kem một chút thì những thứ còn lại cũng không khác gì so với phủ tướng quân. Thịt cá, còn có hai nha hoàn đứng hầu hạ ở hai bên, xem ra, địa vị của Triệu phu nhân ở Triệu gia rất cao.
“Hồ ly tinh, ngươi tới đây làm gì?” Triệu phu nhân nhìn thấy người đến, nhổ thức ăn trong miệng ra.
“Đến xem tỷ tỷ có tốt hay khong, tỷ tỷ ngồi tù còn thoải mái hơn cả ở nhà!” Dạ Hi thật lòng tát thưởng. Phất tay, ý bảo những người chung quanh lui xuống.
Triệu phu nhân cảnh giác nhìn Dạ Hi, đề phòng hỏi: “Ngươi.... Ngươi muốn làm gì?”
“Làm cái gì? Ngươi nói bản cô nương muốn làm gì?” Dạ Hi không có ý tốt nhìn Triệu phu nhân. Cánh tay đặt lên xích sắt của nhà tù, hơi hơi dùng sức.
“Cạch cạch.” xiềng xích đứt ra, Dạ Hi đi vào.
Thấy thế, Triệu phu nhân kinh hãi, nữ tử yếu đuối trước mặt này thế nhưng lại có thể dùng tay không vặn gãy xích sắt, để làm được điều này cần phải bao nhiêu sức lực mới được. Lúc này, cho dù là kẻ ngốc đều có thể đoán được, Dạ Hi không đơn giản.
“Ngươi.... Ngươi chớ làm loạn.” Triệu phu nhân kinh hoảng nói.
Dạ Hi nhếch môi lên cười tà ác, không nói không rằng, cứ thế lạnh lùng nhìn Triệu phu nhân, nhìn nàng giãy dụa trong run sợ.
Có một loại người giống như sao ngưu lang (*), chỉ cần đứng im một chỗ thôi, khí thế toát ra đã đủ để dọa người khác sợ mất mật. Mà Dạ Hi, vừa vặn chính là loại người này.
(*) Sao ngưu lang: là một vị sao trong nhị thập bát tú.
Cuối cùng, Triệu phu nhân chịu không nổi không khí quỷ dị này tức giận rống to thành tiếng quỷ: “Cuối cùng ngươi muốn làm gì?”
“Nói cho ta biết bản đồ bày binh ở chỗ nào?” Dạ Hi lạnh lùng lên tiếng.
Triệu phu nhân cười: “Thì ra là gian tế của địch quốc?” Sauk hi biết mục đích của Dạ Hi, ngược lại nàng không còn sợ như trước nữa. Dù sao cũng là phu nhân tương quân, lại có võ công, làm sao có thể để cho người địch quốc xem thường được.
Dạ Hi híp mắt lại nhìn Triệu phu nhân nói; “Như vậy ngươi giao ra hay không?”
“Không giao.” Triệu phu nhân lạnh lùng nói, nàng không phải là kẻ ngu, nàng ta là gian tế, đưa cho nàng ta, như vậy còn sống được sao?
Dạ Hi mỉm cười, không ngờ vị Triệu phu nhân này còn có chút kiên cường, tuy nhiên, Dạ Hi nàng ra tay, vẫn chưa có vật nào mà nàng chưa hỏi ra tung tích.
“Không giao ra cũng được? Ta nhớ hình như ngươi có hai nhi tử đúng không, nếu ngươi không giao ra, thì mạng nhỏ của bọn hắn sẽ không còn đâu.” Dạ Hi uy hiếp nói.
Nhi tử? Không, nàng không thể để nhi tử của nàng gặp phải chuyện không may? Thế nhưng bản đồ bày binh cũng rất quan trọng, nếu như tiết lộ, biên phòng của Thiên Thần sẽ tràn ngập nguy cơ.
Trong chốc lát, Triệu phu nhân rối rắm, cuối cùng là nhi tử quan trong hay là…?
“Triệu phu nhân, ta khuyên ngươi hãy nên suy nghĩ kỹ càng, đưa bản đồ cho ta, các ngươi còn có cơ hội sống sót? Nếu như không giao ra, cô nãi nãi ta sẽ cắt từng miếng từng miếng thịt trên người nhi tử ngươi cho đến khi nào chết thì thôi.” Đêm Hi tàn nhẫn nói.
Nói xong, còn cố ý cầm một nhánh cây dùng dao găm cắt từng chút từng chút một, như vậy làm cho người ta có cảm giác giống như là đang.... Ngạch.... cắt thịt người thành từng mảnh nhỏ.
Triệu phu nhân kinh hãi, nhưng vẫn không dám nói!
Dạ Hi nhíu mày, như vậy mà vẫn không đưa? Dạ Hi không thể không hài lòng, cuối cùng cũng gặp phải một người đáng tin cậy một chút. Nhưng mà, Dạ Hi còn chưa khôi phục tinh thần đang ở trạng thái vui mừng lại.
Thì Triệu phu nhân đã thỏa hiệp, dáng vẻ thấy chết không sờn cởi y phục ra. Nảng cởi rất chậm, mặc dù là mỹ nhân hết thời nhưng vẫn còn phong vận.
Ngạch, đây là tình huống gì, cởi y phục, nàng cũng là một nữ nhân đấy, không thể làm chuyện này. Mẹ nó chứ, ngay cả áo trong cũng cởi ra, chuyện này....
“Đại thẩm, tỷ không chấp nhận sắc dụ!” Dạ Hi lên tiếng ngăn cản. Muốn sắc dụ thì cũng nên tìm một mỹ nam, không phải mỹ nam thì ít nhất cũng phải là một nam tử.
Da dày thịt béo trắng bạch, quả nhiên là nữ nhân lớn tuổi, cơ thể cũng già đi, da cũng dày. Thật là ghê tởm, nàng muốn nôn.
Nếu như Triệu phu nhân muốn dùng loại phương pháp này để cho nàng biết khó mà lui, không thể không nói, Dạ Hi phục, thật lòng phục.
Suy nghĩ trong lòng Dạ Hi liên tục xoay chuyển, Triệu phu nhân lại giống như không có gì, tiếp tục cởi y phục. Không cởi y phục thì làm sao có thể lấy được bản đồ.
Bản đồ là được chế tạo từ da người, dán ở trên lưng Triệu phu nhâ, muốn lấy xuốn, tất nhiên phải cởi y phục ra. Chỉ là Dạ Hi không biết điều này mà thôi.
Khi Triệu phu nhân lấy bản đồ xuống, Dạ Hi thực sự rất khiếp sợ. Không ngờ rằng mấy kẻ ngu ngốc này còn có lúc thông mình, thế nhưng lại dán thứ này ở trên lưng.
Thảo nào, nàng lật tung khắp mọi ngõ ngách của Phủ tướng quân, tìm khắp người Triệu Diệu Kỳ cũng không tìm thấy bản đồ bày binh đâu, thì ra nó nằm ở chỗ này!
Nhận lấy tấm bản đồ, Dạ Hi không tiếp tục ở lại mà rời đi. Lúc gần đi, Dạ Hi tốt bụng nhắc nhở: “Ngày mai chờ xem kịch vui!”
Sau khi lấy được bản đồ phân bố quân đội, Quân Mặc Hiên lợi dụng danh nghĩa của Dương Đại Hổ, loại cũ thay mới, cắt chức mấy vị tướng quân, cũng thay đổi cách bố trí phòng ngự của Thiên Thần. Chỉ trong một đêm, tổng cộng mười vạn đại quân tất cả đều được điều động xong, mà thế lực của mấy vị tướng quân, tất cả đều bị tiêu diệt.
Sáng sớm ngày hôm sau, lúc binh lính đến phủ tướng quân bắt người, bọn họ vẫn còn đang ở quý phủ ngồi mơ mộng viển vông. Trong lòng tính toán, Dương Đại Hổ bị bệnh liệt giường, vậy vị trí chủ tướng sẽ do ai thay thế đây?Mấy người bị giải đến phủ Dương tướng quân, vẫn còn chưa phản ứng kịp, cuối cùng là đã xảy ra chuyện gì?
“Là ngươi bắt chúng ta đến đây?” Điền tướng quân thấy hai người Quân Mặc Hiên, thì tức giận nói.
“Đúng vậy, từ hôm nay trở đi, tất cả các ngươi đều bị cách chức.” Quân Mặc Hiên lạnh lùng nói. Dáng vẻ lười biếng ngồi ở ghế trên, đối lập hoàn toàn với mấy tên hình người đang quỳ ở phía dưới.
Một người thì bình tĩnh đến đáng sợ, một bên thì nóng nảy không ai bằng.
“Ngươi dựa vào cái gì mà cách chức chúng ta, chúng ta lại không phạm phải lỗi gì?” Các vị tướng quân phản bác: “Tiểu thấp bé, có phải là ngươi hay không, là ngươi giựt dây trong bụi chứ gì?
Tướng quân lùn thực sự rất oan, ngay cả hắn còn không biết chuyện gì, thì làm gì có thời gian khích bác ly gián chứ.
“Không phạm phải sai lầm gì? Đối đầu với kẻ địch mạnh, không có chuẩn bị chiến lược trước, ngày đêm sênh ca, còn có công khai chống lại quân lệnh, ngươi nói bản công tử dựa vào cái gì để cách chức ngươi!”
Nghĩ đến tình cảnh nhìn thấy lúc mới đên, Quân Mặc Hiên lại tức giận không có chỗ phát. Tin tức điều tra được hai ngày nay càng làm cho hắn tức giận không thể kìm chế. Mấy người này ở biên thành, ỷ thế ức hiếp bách tính, cường đoạt dân nữ, hơn nữa còn là khách quen của mấy thanh lâu lớn ở biên thành.... Tất cả cộng lại vẫn chưa giết bọn họ đã là nhân nhượng lắm rồi.
Mấy tướng quân bị đâm trúng tâm tư, trên mặt chợt lóe lên xấu hổ, nhưng vẫn chưa biết ăn năn hối lỗi. Nhất là Triệu tướng quân, hôm qua mới bị lão bà đánh một trận, còn gặp phải chuyện như thế này, hắn nén giận được mới là lạ.
“Cho dù bản tướng quân đi dạo thanh lâu, hàng đêm sênh ca thì làm sao? Bản tướng quân cam tâm tình nguyện, ngươi quản được sao?” Triệu tướng quân phách lối nói, không hề có một chút cảm giác tai họa sắp ập đến nơi.
Bọn họ chính là những tướng quân biên phòng do đích thân Tiên Hoàng chập nhận sách phong, làm sao ai cũng có thể tùy tiện cách chức được. Cho dù là người từ kinh thành đến, nhưng không có khẩu dụ của Hoàng Thượng thì cũng không được.
Hơn nữa, vẫn là lấy danh nghĩa của Dương tướng quân cách chức của bọn họ! Đây chẳng phải là đang nói dóc sao.
Quân Mặc Hiên tức giận, xem ra những người này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà. Quân Mặc Hiên đang chuẩn bị lấy thân phận cao hơn núi của mình ra thì lại bị Dạ Hi ngăn cản.
“Triệu tướng quân đúng không, ngươi có nhận ra thứ này không?” Dạ Hi tiến lên một bước, lấy ra một tấm lệnh bài vàng kim sáng chói. Đây chính là lệnh bài tượng trưng cho thân phận cảu hoàng thượng.
Chuyện này.... Cuối cùng hai người này là ai? Chẳng lẽ là người trong Triều đình phái đến! Chẳng phải mười ngày sau đại quân mới đến sao? Làm sao lại đến sớm.
Hơn nữa, chủ soái lần này là Quỷ Diện đại nhân, lần trước Quỷ Diện đại nhân có đến biên thành, bọn hộ đều gặp qua. Chắc chắn không phải hai người ở trước mặt.
“Nhìn cho kỹ, ngươi nhìn lại xem bản cung là ai?” Dạ Hi lạnh lùng nói.
“Ngươi là tiểu thiếp của ta....” Triệu tướng quân không chút suy nghĩ, trực tiếp lên tiếng. Chỉ là lời hắn còn chưa kịp nói hết, bỗng nhiên, hai bai tiếng vỗ tay vang lên.
Trên mặt Triệu tướng quân in rõ dấu mười ngón tay, mà người làm ra chuyện này, đã sớm kéo Dạ Hi vào trong ngực của mình.
“Hoàng hậu của trẫm, làm sao ai cũng có thể tùy tiện mơ tưởng?”Quân Mặc Hiên lạnh lùng nói. Giọng nói kia giống như hàn băng nghìn năm, chỉ thiếu chút nữa làm cho hắn chết cóng.
Nàng là Hi hoàng hậu sao? Xong, xong, hắn xong rồi, lòng Triệu tướng quân lạnh như tro tàn, hắm thế nhưng lại đùa giỡn Hoàng hậu nương nương, hình như ngày hôm qua hắn còn nắm bàn tay nhỏ bé của hoàng hậu nương nương.
Không đúng, là nàng muốn nắm kia mà, cuối cùng là không nắm được. Cho dù là như vậy thì hắn cũng nhất định phải chết.
“Bản cung là tiểu thiếp của ngươi?” Dạ Hi cắn răng nghiến lợi nói, chết tiệt, hôm qua nàng chỉ là đi theo hắn về phủ tướng quân một chuyến thôi mà, nàng không có nói gì có được không?
“Hoàng Hậu nương nương, ngài nghe lầm, cho tới bây giờ tiểu nhân chưa bao giờ gặp qua người.” Triệu tướng quân sống chết không chịu thừa nhận, vừa rồi đầu óc hắn bị bệnh mới có thể nói Hi hoàng hậu là tiểu thiếp của hắn.
Nàng là Hi hoàng hậu, vậy nàng trà trộn vào nhà của hắn để làm gì? Bỗng nhiên, Triệu Diệu Kỳ giống như nghĩ đến điều gì đó? Là bản đồ phân bố quân sĩ của bọn họ!
Tuy nhiên nghĩ lại, bọn họ giấu bản đồ phân bố quân sĩ bí mật như thế, chắc chắn Hi hoàng hậu vẫn chưa tìm thấy được. Còn không phải sao, vì không tìm thấy được mới bắt bọn họ đến đây.
Quân Mặc Hiên nhíu mày, xem ra Hi nhi nhà hắn vẫn có chuyện giấu diếm hắn! Xem ra, lúc trở về bọn họ cần phải trao đổi thật tốt mới được. Lập tức, ra lệnh cho người đến giải bọn họ vào đại lao.
“Khoan đã? Xin hooàng thượng hãy nghe thần nói một lời.” Triệu tướng quân hô to thành tiếng.
Quân Mặc Hiên nhíu mày, hắn còn có chuyện gì? Phất tay, để cho người ta buông Triệu Diệu Kỳ ra, ngược lại, hắn muốn nhìn xem, người này còn muốn ngụy biện điều gì.
“Hoàng thượng, người không thể nhốt chúng thần, chiến tranh sắp tới, nếu thay đổi tướng lĩnh sẽ làm dao động lòng quân sĩ, hơn nữa, phân bố quân sĩ đều do chúng thần sắp xếp, những thứ này chỉ có mấy người chúng thần biết, người....”Triệu Diệu Kỳ còn muốn nói điều gì.
Thế nhưng lại bị ánh mắt lạnh lùng của Quân Mặc Hiên làm cho lạnh rung, thế cho nên, hắn không dám mở miệng nói tiếp.
“Triệu tướng quân, ngươi nói là cái này sao?” Dạ Hi lấy ra một tấm da người cầm trong tay lắc lư.
Thấy thế, cuối cùng Triệu tướng quân cũng hiểu rõ, Hi hoàng hậu trà trộn vào nhà hắn chính là vì bản đồ phân bố quân sĩ, mà bà nương nhà hắn cũng đã giao bản đồ ra.
Sau khi mọi người tản đi, trong phòng chỉ còn lại hai người Quân Mặc Hiên và Dạ Hi.
Quân Mặc Hiên nhấc bổng Dạ Hi lên, để cho nàng dạng chân ngồi ở trên người mình: “Hi nhi, nói cho vi phu nghe xem, đã xảy ra chuyện gì? Tiểu thiếp là sao?”
Dạ Hi cười xấu hổ, suy nghĩ làm sao có thể giấu diếm chuyện, nhưng dưới ánh mắt như thể muốn ăn thịt người của Quân Mặc Hiên, trong lòng nàng thấp thỏm không yên.
“Ha hả, Mặc, vừa rồi là tên Triệu gì gì đó nói linh tinh, chàng đừng có tin!” Dạ Hi lơ đãng nói. Nghĩ cũng biết mà, làm sao nàng có thể nói là mình dùng mỹ nhân kế, thủ đoạn thấp kém đó để trà trộn vào phủ Triệu tướng quân được chứ?
“Còn không nói thật?” Vừa nói, cánh tay của Quân Mặc Hiên bắt đầu di chuyển chậm rãi lên phía trên, ý tứ uy hiếp quá rõ ràng.