Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 742: Chương 742: Cái chết của tô lạc (12)




Lý Dao Dao: “...”

Thủ lĩnh của động ma quỷ, thực lực trên cấp bảy.

Lại thêm năm tên binh vương trước mắt, bất kể như thế nào nàng cũng không thoát được!

Làm thế nào? Phải làm thế nào bây giờ?

Dao Trì tiên tử cắn môi dưới, không ngừng suy nghĩ kế thoát thân.

Thế nhưng, tên thủ lĩnh hơi có linh thức này lại chỉ nhìn nàng một cách chán ghét, không đợi nàng trả lời, hắn đã trực tiếp xông lên ôm lấy vòng eo thanh mảnh của Dao Trì tiên tử.

Với động tác này của hắn, cả người của Dao Trì gần như hoàn toàn trở nên cứng đờ.

Nàng được tôn là tiên tử, toàn thân băng cơ ngọc cốt, luôn giữ mình thanh khiết!

Nhưng bây giờ, nàng lại gần với tên này như vậy.

Hơn nữa, làn da sần sùi như cóc ghẻ đó lại kề sát vào da thịt nàng, lập tức khiến cho nàng dựng hết cả tóc gáy lên.

“Buông ta ra!” Dao Trì tiên tử tức giận đánh một chưởng vào trán hắn.

Thế nhưng, sức mạnh của tên thủ lĩnh cấp bảy này rất cao, hắn chỉ cần hất một tay lên đã có thể bắt chéo hai tay của Dao Trì tiên tử ra phía sau lưng.

Chỉ thấy hai tay bò đầy vô số giòi bọ xé chiếc áo mỏng sau cùng của Dao Trì tiên tử.

“Đừng! Đừng! Xin ngươi hãy tha cho ta! Ta biết thiên linh thủy này ở trên người ai, ta sẽ dẫn ngươi đi! Cầu xin ngươi hãy tha cho ta!”

Thế nhưng, tên thủ lĩnh trước mắt chỉ hơi có chút linh thức, đối với mọi chuyện hắn chỉ làm theo phán đoán của bản thân mà thôi.

Cho dù Dao Trì tiên tử có khóc lóc cầu xin như thế nào, hai tay khiến cho người ta sợ nổi da gà của hắn vẫn mạnh mẽ dùng sức mà xé ra.

Chỉ nghe thấy âm thanh “xẹt” vang lên.

Chiếc áo mỏng màu trắng kia của Dao Trì tiên tử lập tức bị xé rách.

Thủ lĩnh áo đen thuận tay ném đi!

Năm tên binh vương xung quanh vốn đã đợi đến nỗi chảy cả nước miếng rồi, lúc này tất cả đều điên cuồng lao về phía chiếc áo mỏng đó.

Chiếc áo mỏng rơi vào cảnh tranh đoạt điên cuồng.

Lại nói về Dao Trì tiên tử.

Lúc này, chiếc áo mỏng trên người nàng đã bị xé rách, chỉ còn lại một chiếc yếm hồng nhạt.

“Đừng...” Dao Trì tiên tử sợ hãi khóc lóc, nước mắt không ngừng lăn trên mặt.

Từ nhỏ đến lớn, nàng luôn được xem như một công chúa, được nâng niu trong lòng bàn tay, chưa bao giờ bị đối xử như vậy.

Ánh mắt của thủ lĩnh áo đen vẫn âm u lạnh lẽo như trước, cho dù Dao Trì tiên tử có đáng thương đến thế nào, hắn cũng không hề bị lay động.

Chỉ thấy hắn cúi người, từ trên xuống dưới, mỗi một nơi bị thiên linh thủy thấm ướt, tuyệt đối không thoát khỏi đầu lưỡi của hắn.

Nhìn thấy dung mạo xấu xí không chịu nổi đó, làn da khiến cho người ta muốn ói đó… toàn thân của Dao Trì tiên tử đều nổi hết cả da gà lên.

Đúng lúc đầu của tên thủ lĩnh áo đen đi xuống dưới người nàng, trong mắt Dao Trì tiên tử liền lóe lên một tia hung ác.

Nàng tập trung tất cả linh lực vào tay phải, sau đó ra sức đập một chưởng vào tên thủ lĩnh áo đen đang khom người kia!

“Bịch!”

Một âm thanh nặng nề vang lên!

Đầu của tên thủ lĩnh áo đen bị đánh trúng, cả cơ thể liền lảo đảo, phía dưới chân nghiêng ngả.

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh!

Dao Trì tiên tử mặc mỗi chiếc yếm nhanh chóng bỏ chạy!

Cơ thể tựa như tia chớp lao ra khỏi đó, bay vút về phía xa.

Dám tấn công thủ lĩnh?

Khóe miệng tên thủ lĩnh áo đen khắc họa một nụ cười giả tạo mà nham hiểm.

Hắn đứng lên như không có chuyện gì xảy ra, giơ tay lên, khàn giọng hạ lệnh: “Bắt đầu đuổi theo!”

Lập tức.

Chỉ nghe thấy âm thanh “ô ô” vang lên, từng đợt từng đợt, liên tục không ngừng nghỉ.

Sau đó, cả động ma quỷ rơi vào không khí điên cuồng trước nay chưa từng có.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.