Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 696: Chương 696: Lý gia đau thương (3)




“A!” Tất cả mọi người ở đây đều hít hà một hơi.

Bắc Thần Ảnh hướng về Tiểu Thần Long giơ ngón tay cái lên!

Không nghĩ tới vật nhỏ này lại được như vậy à, lại trực tiếp đem quần Dao Trì Cung Nhị Cung Chủ xé rách.

Ở nơi đông người, quần Lý Nghiêu Tường ở chỗ khác còn tốt, duy chỉ có một chỗ thiếu mất một miếng vải nhỏ.

Lý Nghiêu Tường theo bản năng dùng tay che khuất địa phương kia, vẻ mặt mang theo tia kinh hoảng cùng xấu hổ.

Từ lúc đó, động tác của hắn càng làm càng thấy buồn cười.

Mọi người thấy vậy, đều cười ầm lên.

Lý Nghiêu Tường vốn tức giận muốn quát mắng, nhưng ông trời không giúp hắn à, bởi vì Tiểu Thần Long lại bắt đầu chơi đùa hắn, nó ở trên đầu hắn liên tục dẫm đạp.

Lúc bắt đầu vẫn là giẫm đạp tại chỗ, rồi sau đó nó cảm thấy độ khó quá thấp, cho nên một mình chơi trò chơi cong người nhảy cao lên rồi lại nhảy thấp xuống.

Mỗi lần nện xuống, Lý Nghiêu Tường lại cảm thấy đầu chấn động lợi hại.

Lý Nghiêu Tường lạnh giọng mắng Tô Lạc: “Xú nha đầu! Mau bắt Tiểu Thần Long đi! Nếu không lão phu sẽ không khách khí với nó đâu!”

Lý Nghiêu Tường lạnh lùng sắc bén, nhưng hắn không đủ tự tin. Bởi vì đối với Tiểu Thần Long hắn còn chưa có biện pháp, làm sao có thể uy hiếp Tô Lạc được chứ?

Hắn hy vọng Tô Lạc không thông minh như vậy, nhưng hy vọng của hắn nhất định thất bại rồi!

Tô Lạc cười hì hì nhìn hắn: “Đối với nó không khách khí sao? Vậy ngài ngàn vạn lần không cần khách khí đâu.”

Bây giờ sức mạnh Tiểu Thần Long không thể so với ngày xưa rồi, nếu nói đánh nhau thật, nó không thắng được Lý Nghiêu Tường, nhưng tốc độ nhanh nhẹn hơn, Lý Nghiêu Tường là hoàn toàn thất bại rồi.

Cho nên, Tô Lạc vạn phần khẳng định, căn bản Lý Nghiêu Tường không thể làm gì được Tiểu Thần Long. Nếu hắn đối phó được Tiểu Thần Long, cũng không hướng nàng kêu la, mà trực tiếp xuống tay.

Sắc mặt Lý Nghiêu Tường đỏ lên một mảnh, tức giận đến mức muốn hôn mê rồi.

Xú nha đầu này! Không giết nàng không được!

Lúc Tiểu Thần Long lại nhảy lên nhảy xuống trên đầu hắn, hắn ấp ủ linh lực, chộp tới vị trí Tiểu Thần Long. Trong lòng hắn cho rằng, lần này nếu bắt không được Tiểu Thần Long, cũng nắm chặt đuôi nó kéo xuống dưới!

Nhưng mà, vận may của hắn lại không tốt như vậy.

Nơi nào không chịu nắm, hắn lại trực tiếp đem tay mình nắm tới ngay miệng Tiểu Thần Long.

Phải biết rằng, móng vuốt và răng của Tiểu Thần Long, chính là so với bất kỳ vũ khí huyền thiết nào đều sắc bén hơn!

“A!!!” Lý Nghiêu Tường xui xẻo, ngón tay đã trực tiếp bị Tiểu Thần Long cắn rớt xuống.

Tiểu Thần Long ghét bỏ không muốn ngửi hơi thở của hắn.

“Phụt!” Một âm thanh vang lên, ngón tay kia trực tiếp phun trên người hắn.

Lý Nghiêu Tường quả thực sắp phát điên rồi.

Hắn theo bản năng dùng tay còn lại bắt Tiểu Thần Long, lúc này lý trí của hắn đã bị lửa giận che lấp.

Vì thế, liền lúc hắn bỏ tay che chỗ hạ bộ kia...

Rất nhiều người ở đây đều thét chói tai ra tiếng.

Trong đó, phản ứng của Bắc Thần Ảnh là đáng yêu nhất.

Trong nháy mắt hắn nhìn thấy chân tướng, đôi tay che miệng lại, đề cao giọng nói, thanh âm lảnh lót, lấy trạng thái gào thét lên: “A! Thái giám! Dao Trì Cung Chủ Cung Nhị thế nhưng lại là thái giám.”

“Phụt!” Lam Tuyển nhìn không vừa mắt, phụt ra một tiếng cười rộ lên, hắn kéo ống tay áo Bắc Thần Ảnh: “Trình độ nhẹ chút, diễn quá lố rồi.”

“Vậy ngươi làm đi.” Bắc Thần Ảnh xem thường mà giao trọng trách này cho Lam Tuyển.

Lam Tuyển giương cằm lên, vẻ mặt ngươi đứng xem là tốt rồi.

Chỉ thấy hai tay Lam Tuyển để bên miệng giống như một cái loa, hắn vô cùng quan tâm Lý Nghiêu Tường mà la to: “Lý thúc thúc, Lão nhị nhà ngài bị Tiểu Thần Long cắn rơi trên mặt đất rồi!”

Vì thế, tầm mắt mọi người vội vàng nhìn ngón tay dính máu mơ hồ bị Tiểu Thần Long cắn đứt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.