Tô Lạc che mặt.
Nhóc con này sao lại lấy việc lúc trước ra đả kích nàng chứ? Nàng lại không phải cố ý.
Nhặt được nó, là nàng sai rồi ư? Rõ ràng là do nó lăn sai rồi.
Nhưng mà... Tô Lạc biết, nhóc con này tuy tính tình nóng nảy, hay kiêu ngạo, nhưng hiểu rõ rất nhiều thứ, hơn nữa sức mạnh cũng không tệ.
Nhìn những phần hơn người đó, Tô Lạc quyết định tiếp tục rộng lượng nhẫn nại.
Bởi vì quan hệ không gian và hiện thực là mười so với một, do đó mười ngày có thể kéo dài thành năm mươi ngày.
Cho nên Tô Lạc còn có thời gian năm mươi ngày để nỗ lực.
Không phải Lý Dao Dao chắc chắn nàng đã chết sao? Hừ, nàng muốn ở thời khắc mấu chốt nhất xuất hiện trước mặt mọi người.
Nàng rất muốn nhìn thấy, đến lúc đó sắc mặt Lý Dao Dao sẽ là cái dạng gì.
Tô Lạc nắm tay.
Nàng hạ quyết tâm nhất định trong vòng năm ngày, nàng phải đi ra ngoài.
Tô Lạc khắc chế mong muốn mãnh liệt đi ra ngoài, đem toàn bộ một trăm phần trăm tinh lực đẩy vào trong tu luyện.
May mắn trong không gian nàng có dự trữ lương thực, còn có thượng phẩm Thiên Linh Thủy có thể cứu mạng.
Ngoài ăn uống ra, thời gian khác, Tô Lạc đều chuyên tâm chìm đắm trong tu luyện không có một tia chậm trễ.
Từng cái đem thành từng đường dung hợp, đây quả thật là việc rất buồn chán cũng vô cùng tẻ nhạt.
Nhưng mà Tô Lạc lại hoàn toàn tĩnh lặng, vô cùng chuyên chú dung hợp, tu luyện, ngay cả thời gian ngủ cũng không có.
Giống như Tô Lạc, mấy ngày vừa rồi, sức mạnh của Bắc Thần Ảnh cũng tăng cao rõ rệt.
Một là trong linh thạch Tô Lạc đưa liên tục cung cấp nguyên tố hỏa.
Hai là Thiên Linh Thủy Tô Lạc đưa chính là thượng phẩm, ngay cả như Bắc Thần Ảnh đệ tử thế gia chính thống, cũng chỉ tính theo từng giọt thôi.
Nhưng Tô Lạc xa xỉ dùng để ăn uống, cho dù cụ ông Bắc Thần gia, cũng tuyệt đối không thể nào tưởng tượng được.
Cho nên, lúc Bắc Thần Ảnh lần đầu tiên thấy Tô Lạc đưa lọ Thiên Linh Thủy cho hắn uống, khi uống xong hắn giống như đứa trẻ chưa thấy qua cảnh đời, khuôn mặt ngơ ngác.
Tô Lạc và Bắc Thần Ảnh tính tình rất hợp nhau, Tô Lạc xem hắn là bạn bè huynh đệ tốt, cho nên sẽ không tránh né hắn, cười mà trấn an hắn: “Thượng phẩm Thiên Linh Thủy ngươi muốn uống nhiều hay ít ta đều có, cho nên không cần phải băn khoăn do dự.”
Lúc này mày kiếm của Bắc Thần Ảnh nhíu chặt lại, chăm chú nói với nàng: “Bảo bối này trong thiên hạ có mấy người không mơ ước cơ chứ? Ngàn vạn lần không nên tùy tiện nói cho người khác nghe.”
Tô Lạc cười nhìn hắn: “Ngươi là người khác sao?”
Bắc Thần Ảnh một phen sửng sốt kinh ngạc.
Tô Lạc cười cười, vỗ đầu vai hắn: “Ngươi là bạn từ nhỏ đến lớn của Nam Cung, ta tin tưởng ngươi.”
Bắc Thần Ảnh cười khổ mà nhẹ lắc đầu. Nàng đối với hắn vô cùng tin tưởng, vẫn là căn cứ trên người Nam Cung à.
Có điều, chỉ cần nàng tin tưởng hắn, hắn sẽ đem toàn bộ lực lượng bảo vệ nàng, bảo vệ nàng an toàn rời khỏi.
Hình ảnh chuyển tới bên ngoài hang động Ma Quỷ.
Hoàng cung Đông Lăng quốc.
Hôm nay là ngày Dung Vân đại sư thu nhận đệ tử.
Trước mặt bao nhiêu người, Dao Trì tiên tử tự tay dâng lên ba viên Hỏa Nguyên Thạch tới hang động Ma Quỷ.
Trong Hỏa Nguyên Thạch có in linh lực của Dung Vân đại sư, cho nên không làm giả được.
Trong tay Dung Vân đại sư ước lượng ba viên Hỏa Nguyên Thạch, đáy mắt như giếng nước yên tĩnh, sâu thẳm không lường được.
Hắn vuốt ve hoa văn Hỏa Nguyên Thạch, sau một lúc lâu mới ngẩng đầu tuyên bố.
Nhưng mà, lúc hắn chuẩn bị tuyên bố Lý Dao Dao chính thức là đệ tử hắn, thì một âm thanh từ xa truyền đến, hét lớn tiếng: “Chờ chút.”
Thanh âm này giống như ở nơi rất xa truyền tới, nhưng lại như rất gần văng vẳng bên tai mỗi người.
Mọi người ở đây hết sức kinh ngạc, một bóng người từ trên cao bay xuống.
Đây là một cô gái rất xinh đẹp, xem tuổi tác cũng không trên hai mươi tuổi.