Tà Vương Truy Thê: Phế Tài Nghịch Thiên Tiểu Thư

Chương 768: Chương 768: Tu Thành Xuất Quan (6)




Nàng mơ hồ không hiểu mà trừng mắt nhìn Yên Hà tiên tử, lại nhìn Dung Vân đại sư đang khoanh tay đứng bên cạnh, gấp gáp nói: “Ta đã bái sư rồi! Này, chuyện này rốt cuộc là làm sao vậy?”

Yên Hà tiên tử phất tay áo, đôi mắt lạnh băng khinh thường liếc Lý Dao Dao một cái: “Năm đó Dung Vân đại sư giết nhầm đồ đệ yêu quý của bổn tiên tử, cho nên, hắn đáp ứng ngày sau nếu có đệ tử, tùy ý cho bổn tiên tử chọn lựa. Mà bây giờ, bổn tiên tử nhìn trúng ngươi rồi.”

Đôi mắt Yên Hà tiên tử không chút che dấu sự xem thường, đáy lòng Lý Dao Dao lập tức kinh hồn khiếp đản.

“Sư phụ...” Đã làm lễ bái sư rồi đôi mắt Lý Dao Dao chực chờ muốn khóc cầu cứu Dung Vân đại sư.

Dung Vân đại sư có chút lấy làm tiếc nói: “Ngươi rất có tiềm lực, về sau đi theo nàng thật tốt, nàng sẽ không bạc đãi ngươi.”

“Đây, đây không phải…” Lúc này thần sắc trong mắt Lý Dao Dao vô cùng phức tạp.

Nàng nhiều lần trải qua trăm ngàn gian khổ, qua một lần lại một lần, chẳng lẽ là vì bái Yên Hà đại ma nữ này làm sư?

Đây…Chẳng phải là Dung Vân đại sư đang trêu chọc nàng hay sao!

“Không, chuyện này không được! Ta không bái sư nữa.” Lý Dao Dao vội vàng đứng lên, trực tiếp lắc đầu.

Yên Hà đại ma nữ độc ác này căn bản lúc đầu đã không thích nàng rồi, nếu đi theo Yên Hà tiên tử, về công về tư, chắc chắn sau này sẽ không có khả năng bỏ qua cho nàng.

Ai ngờ, đáy mắt Yên Hà tiên tử hiện lên tia độc ác nham hiểm: “Mới vừa rồi người đã bái nhập làm môn đệ Dung Vân, muốn đổi ý? À, Dao Trì nhà họ Lý không muốn tồn tại trên khối Đại Lục này nữa chăng?”

Học trò Dung Vân đại sư, chẳng lẽ ngươi tưởng muốn bái sư là bái sư, muốn đổi ý là có thể đổi ý sao.

Nghe vậy, sắc mặt Lý Dao Dao đột nhiên trắng bệch.

Cả người nàng cơ hồ lung lay sắp ngã xuống.

Giờ khắc này, nàng vô cùng hận chính mình, hận mình sao lại ngốc như vậy, đem Tô Lạc nổ chết trong hang động Ma Quỷ?

Nếu như bây giờ Tô Lạc hoặc là người khác, cũng có người thế thân cho cái danh nghĩa này rồi!

Dưới đài, Lý Nghiêu Tường và Lý Ngạo Khung cũng vì biến cố bất ngờ này mà sợ ngây người.

Hắn nghĩ thế nào cũng không thể tưởng tượng được, mắt thấy sắp thành công rồi, thế nhưng lại xuất hiện Yên Hà tiên tử này thay đổi tất cả!

“Dung Vân đại sư, chuyện này, chuyện này làm sao có thể? Dao Dao nhà chúng ta sao có thể bái Yên Hà tiên tử làm sư được?” Lý Nghiêu Tường bước lên một bước, hắn nhăn mày lại nói.

Trong lòng hắn, thật sự hắn cũng rất hận Yên Hà tiên tử.

Ai ngờ, Dung Vân đại sư chậm rãi lắc đầu, thanh âm lạnh lẽo như băng tuyết: “Lý Dao Dao đã bái nhập bổn dược sư làm học trò, chuyện này không thể thay đổi được.”

“Nhưng mà...” Lý Nghiêu Tường biết là không được, nhưng mà sự việc như vậy thật không hợp tình hợp lý đi?

Dao Dao nhà hắn tại sao lại có thể xui xẻo như vậy chứ?

Dung Vân phất tay ngăn hắn nói tiếp, nhíu mày nói: “Mới vừa rồi bổn dược sư đã hỏi nàng thêm một lần nữa, nàng cũng xác nhận đồng ý.”

“Chính là...” Lý Nghiêu Tường ý đồ muốn giải thích thêm.

“Không có gì là tốt cả.” Yên Hà tiên tử từ trên cao nhìn xuống, cười âm trầm nhìn Lý Dao Dao: “Ngươi là muốn bái sư, hay muốn chúng ta và Dao Trì nhà họ Lý làm kẻ địch?”

Cùng Yên Hà tiên tử làm địch, đó là việc đáng sợ như thế nào chứ?

Lấy tính tình Yên Hà tiên tử kia giết người như rơm, hành vi thâm sâu không thể lường trước được, sau này Dao Trì nhà họ Lý còn ai dám ra cửa rèn luyện nữa?

Cùng Dung Vân đại sư làm địch, hậu quả so với làm địch Yên Hà tiên tử còn đáng sợ hơn nhiều lần!

Đối mặt với hai lựa chọn khó khăn này, Dao Trì tiên tử cơ hồ muốn sụp đổ rồi.

Nàng cực khổ tham gia tuyển chọn, một cửa ải lại qua một cửa ải, cuối cùng sao lại dẫn tới một kết cục như thế này chứ?

Dung Vân đại sư... Dung Vân đại sư là người mưu tính sâu xa, phải chăng hắn đã đoán được sự việc sẽ phát sinh ngày hôm nay?

Mà chính mình có phải chỉ là một quân cờ trên bàn cờ của hắn không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.