Tà Y Ma Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 44: Q.1 - Chương 44: Đại hội đột kích, sính lễ long tiên.




Edit+Beta: Minh Nguyệt Linh Nhi

Đại hội võ lâm bất tri bất giác yên lặng tới.

Ngày hôm đó, gió thu nhẹ thổi, thời tiết vô cùng tốt, nơi diễn ra võ lâm đại hội là vùng núi ngoại ô phía sau Ngự Long sơn trang.

Ba tầng trong, ba tầng ngoài to như vậy thế mà lại đứng đầy người, U Tà cùng Vụ Ảnh Khuynh Liên đứng ở tầng ngoài cùng.

Vụ Ảnh Khuynh Liên cũng không nói gì với tiểu đồng, nhưng tiểu đồng lại hiểu ngay í, hướng về phía đám người dùng nội lực nói: "Băng tuyết đỉnh đến —— "

Một tiếng này truyền đi rất xa,. Nghe thấy tiêng nói như thế, tất cả mọi người lập tức dẹp sang 2 bên tạo thành một đường đi rộng thênh thang. Vụ Ảnh Khuynh Liên có chút xấu hổ, khụ khụ hai tiếng, khóe miệng tươi cười nói: "Mặc cô nương, thỉnh" .

Ở chung nhiều ngày, Vụ Ảnh Khuynh Liên đã kể lại hết tiền sử bệnh tình của mình, cho nên mới gọi là Mặc cô nương thay vì U Tà.

Hai người đi vào tầng trong cùng, nơi đó có một loạt các vị trí, đều là vì những thế lực có danh tiếng trên giang hồ mà chuẩn bị, mà Băng Tuyết đỉnh là địa phương thần bí nhất của Lăng Thiên đại lục, danh tiếng của Vụ Ảnh khuynh Thành lại danh chấn thiên hạ, Vụ Ảnh Khuynh Liên cùng với U Tà ngồi phía trước tất cả mọi người.

Mà Tức Mặc Vãn Tinh vốn đến sớm, sắc mặt lại xanh mét, ngồi ở hàng thứ hai, chết tiệt, chẳng qua chỉ là một người không có thế lực, hiện tại lại ngồi ở vị trí trước mặt nàng ta? !

Mọi người xung quanh nhìn U Tà cùng với Vụ Ảnh Khuynh Liên, đều vô cùng nghi hoặc, nam tử áo xanh kia là ai? Tự xưng là người của Băng tuyết đỉnh nhưng lại không phải Vụ Ảnh thần y, nhưng mà tiểu đồng bên người kia là Dược Liệt, trên giang hồ cũng có không ít người gặp hắn đi cùng Vụ Ảnh Khuynh Thành, cho nên mọi người cũng không nghi ngờ việc bọn họ đến từ Băng tuyết đỉnh là có đúng hay không?

Nhưng mà khi ánh mắt của mọi người dừng lại trên mặt U Tà đều hít một ngụm khí lạnh, nữ tử tuyệt sắc kia là ai? Có người từng gặp qua Hoa Lộng Ảnh đều so sánh hai người một chút, nhưng mà kết quả cuối cùng đều là, nữ tử xinh đẹp này là ai, so với Thiên hạ đệ nhất mỹ nhân còn đẹp hơn bảy phần? !

Bị mọi người dùng ánh mắt chăm chú nhìn chằm chằm, mặt U Tà vẫn không đổi sắc, con ngươi màu hổ phách có chút thâm thúy, bốn người Hàn Mai nhất thời lạnh mặt, nổi giận lớn tiếng nói: "Quản kỹ mắt chó của các ngươi đi !" .

Nghe được lời nói như thế mọi người xung quanh không ai dám nhìn nữa, nàng kia cùng với Băng tuyết đỉnh có liên quan, là người bọn hắn không thể nhúng chàm? Nhưng nàng ta thật là mỹ đến vô cùng, chẳng lẽ Vụ Ảnh Khuynh Thành là nữ nhân?

Nghĩ đến đây tất cả mọi người đều âm thầm gật gật đầu, Vụ Ảnh Khuynh Thành là mỹ nam đứng hàng thứ hai trong đại lục, phẩm chất đương nhiên không phải bàn, bằng không vô số nữ tử muốn gả cho hắn đều đã được như nguyện, trong đó tiểu thư khuê các , công chúa muốn gả cho hắn nhiều không đếm xuể, đến công chúa Liệt Hỏa Vô Tâm của Phong Mâu quốc còn khua chiêng gõ trống đòi gả cho hắn.

Công chúa Liệt Hỏa Vô Tâm vẫn luôn tìm kiếm tung tích của Vụ Ảnh Khuynh Thành nhưng không có kết quả, có thể nói là "hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình", thật giống với việc Hoa Lộng Ảnh theo đuổi Thiên hạ đệ nhất mỹ nam-Minh Thiên Tầm .

Mọi người xung quanh đều bất đắc dĩ thở dài, nam tử tốt trên đời nhiều lắm, Vụ Ảnh Khuynh Thành lại là nam tử như vậy, chắc chắn thể tử phải là một người tuyệt sắc, tất nhiên sẽ không để ý đến công chúa Liệt Hỏa Vô Tâm có nhan sắc vô cùng bình thường kia.

Giờ phút này U Tà cùng Vụ Ảnh Khuynh Liên không có thời gian để ý xem suy nghĩ của những người xung quanh, bởi vì võ lâm minh chủ Long Ưng đã ra trình diện!

Chỉ thấy giờ phút nam nhân đứng trên đài, khuôn mặt oai hùng bất phàm, mắt hổ, là người có khí khái trong giang hồ, quả nhiên, không hổ danh là võ lâm minh chủ !

Mà phía sau hắn là một người mặc quần áo kim y, sắc mặt hắn có chút suy sụp, Long Tứ Thiên. U Tà nhìn lướt qua Long Tứ Thiên một cái liền di dời ánh mắt, nàng cùng với nam tử này không thân quen.

Mà Vụ Ảnh Khuynh Liên lại cùng Long Tứ Thiên gật gật đầu, xem ra hai người này có quen biết.

Khi ánh mắt Long Tứ Thiên dừng lại trên người U Tà, ngồi bên cạnh Vụ Ảnh Khuynh Liên, lưng hắn khẽ run lên, cặp mắt màu hổ phách trong trẻo lạnh lùng nhưng hờ hững! Nhất định không sai, là nàng, thật sự là nàng!

Tuy rằng bộ dáng khác trước, nhưng là khí chất phi phàm cùng với nàng giống nhau y đúc! Nghĩ đến đây con ngươi Long Tứ Thiên lập tức sáng lên, một chút ưu thương suy sụp vừa rồi hoàn toàn biến mất, nàng đến đây, nàng thật sự đến đây, ha ha ha!

Đạm Cúc nhìn thoáng qua sắc mặt đại biến của Long Tứ Thiên, lại nhìn nhìn U Tà, như hiểu ra được cái gì đó, liền nghiêng người che chắn trước mặt U Tà, khóe miệng sau chiếc khăn che mặt khẽ nhếch lên giống như một con tiểu hồ ly, chết tiệt, nam nhân kia dám có tình ý với tiểu thư nhà nàng!

U Tà có chút kỳ quái nhìn động tác của Đạm Cúc, nhưng cũng không nói gì, cũng không chú ý cảm xúc của Long Tứ Thiên.

Vụ Ảnh Khuynh Liên cũng kinh ngạc nhíu mày, theo sau đó liền kinh ngạc nhìn người bên cạnh U Tà, con ngươi xẹt qua một tia không rõ cảm xúc gì đó, nhưng cũng có tán thưởng, nữ tử bậc này, quả thật làm cho người ta không thể khống chế tâm của chính mình, Long Tứ Thiên kia động tâm cũng là điều dễ hiểu.

"Đại hội võ lâm năm nay vẫn tuân theo thể lệ của mọi năm, lão phu sẽ không nhiều lời, nói như vậy các vị cũng đã rõ ràng rồi. " .

Nói xong nhìn lướt qua phía dưới một lượt, tất cả mọi người im lặng nghiêng tai lắng nghe.

Con ngươi U Tà có chút nheo lại, võ lâm minh chủ quả nhiên là trong ngoài không đồng nhất, nội lực rất mạnh.

"Hôm nay người thắng, không chỉ có được vị trí minh chủ võ lâm cùng Bích U Độc châu, nếu là nữ tử đoạt được vị trí này, liền được gả cho con ta_Long Tứ Thiên, sính lễ sẽ là trân bảo tuyệt thế ‘Long Tiên’ !" .

Lời này vừa nói ra mọi người liền ồ lên, ngay cả người đã nhìn quen trân bảo là U Tà cùng Vụ Ảnh Khuynh Liên đều nhíu mày. “Long Tiên” ý cũng như tên, là một cái roi, cũng là bảo vật tổ truyền của Long gia, nghe nói có uy lực rất mạnh, không vũ khí nào dám tỷ thí với nó.

"Oa, đã được gia nhập Long gia lại còn được bảo vật nổi tiếng ra truyền “ Long tiên” ?!”. Một nữ tử có khuôn mặt xinh đẹp xấu hổ nhìn Long Tứ Thiên ở phía trên lôi đài, vừa có thể gả chon am tử hoàn mỹ vừa có được bảo vật.

"Đúng vậy, may mắn là lần này ta đến, bằng không nhất định sẽ hối hận đến chết” Lại là một nữ tử anh khí nói.

"..." Nhất thời, những tiếng động nghị luận liên tiếp vang lên, Long Ưng nhìn phía dưới, âm thầm gật đầu, con ngươi quét qua hai vị trí để trống, chính là vì Ma chủ Ma Vực – Minh Thiên Tầm cùng với Cung chủ Ám U cung mà chuẩn bị. Cũng không biết hai đại siêu cường kia có đến hay không, đối với vị cung chủ lấy thủ đoạn trong vòng năm năm mà có thể ổn định và lớn mạnh trong giang hồ như thế, làm hắn tò mò vô cùng.

Sau đó nhìn con đứng bên người, bất đắc dĩ thở dài, hắn cũng là nghe phu nhân nói chuyện của con. Cung chủ Ám U cung là kỳ nữ trăm năm khó gặp, nếu cùng Thiên Nhi ở một chỗ thì thật là vô cùng xứng đôi.

Âm thầm gật đầu, giang hồ lưu truyền Cung chủ Ám U cung là một người ít ra mặt, vô cùng thần bí, mới mười tám tuổi, tuổi như thế mà có thể dùng thủ đoạn phát triển Ám U cung như thế, tuyệt đối là nữ tử không thể khinh thường.

Long Tứ Thiên nghe tiếng nghị luận chung quanh mặt lại không đổi sắc, khóe miệng vẫn như cũ lộ ý cười, nàng đến là vì Bích U Độc châu, như vậy nàng phải đoạt được chức võ lâm minh chủ!

Mà U Tà lại thản nhiên nhìn xung quanh, quả nhiên trong số những người tham gia nữ tử chiếm đa số, đều mặc những bộ váy đẹp đẽ, thật là không biết đến để tham gia tỷ võ hay là tuyển tú nữa.

Giống như cảm nhận được một ánh mắt dừng lại ở trên người mình quá lâu, mày liễu U Tà có chút nhếch lên, theo ánh mắt liền nhìn thấy Long Tứ Thiên, con ngươi màu hổ phách chợt lóe, là hắn?!

U Tà sờ sờ cằm, cẩn thận hồi tưởng lại, nàng cùng hắn cũng không phải gặp mặt nhiều đi? Sau đó con ngươi vốn lạnh lùng, càng thêm lạnh, thái độ hờ hững, lạnh như băng làm cho Long Tứ Thiên có chút sửng sốt, sau đó cười khổ một tiếng, đem ánh mắt dời đi, sau đó lại tràn đầy tin twngr, bất luận thái đọ của nàng như thế nào, lần này hắn nhất định sẽ không bỏ lỡ!giống nhau cùng hắn cũng từng có nhiều cùng xuất hiện đi?

Tức Mặc Vãn Tinh thập phần tự tin, lần này nàng đã có chuẩn bị mà đến, nhất định không để ai đoạt trước, ánh mắt thâm tình nhìn Long Tứ Thiên đang trên đài, con ngươi tràn đầy si mê, nhưng lại dùng ánh mắt âm lãnh nhìn lướt qua nữ tử xung quanh, khóe miệng gợi lên một chút ý cười tàn nhẫn, muốn gả cho Tứ Thiên ca ca, ha ha ha, quả thực nằm mơ!

U Tà chú ý tới ánh mắt của Tức Mặc Vãn Tinh, con ngươi chợt lóe, khóe miệng cũng gợi lên một chút ý vị thâm trường, Tức Mặc Vãn Tinh đối với Long tứ Thiên tình cảm sâu đậm, nàng vô cùng hứng thú, đại hội võ lâm lần này thực sự là quá mức thú vị.

Con ngươi màu hổ phách nhìn về phương hướng Phong Mâu quốc, một chút tưởng niệm chợt lóe qua, hắn như thế nào còn chưa đến đây.

"Trời ạ, ta đã từng nhìn thấy nàng!" Vào lúc U Tà đang hết sức suy tư, một đạo âm thanh đột ngột vang lên.

Tất cả mọi người là nhìn chằm chằm vào người nọ, sau đó lại nhìn U Tà, có chút không rõ chuyện gì đang xảy ra. Mà người kia lại có thể nhận thức được nàng, mọi người đều ngẩn người, nàng ta là người của băng tuyết đỉnh, tiểu tử này làm sao có thể nhận thức?

"Nàng. . . Nàng chính là Phong Mâu Nhiếp Chính Vương phi - Tức Mặc U Tà! Ta ở Sơn Man đã từng thấy nàng , Nhiếp Chính Vương phi này vô cùng lợi hại !" Tiểu tử này cũng không để ý đến ánh mắt xung quanh, cười ngây ngô sờ đầu, bởi vì hắn có huynh đệ là đương sai ở Sơn Man, cho nên ngày tỷ thí kỵ xạ ở bãi săn, may mắn hắn nhìn thấy được hình dáng của U Tà.

Hoàng thất cùng giang hồ luôn luôn là nước song không phạm nước giếng, nếu như một nữ tử có thân phận Vương phi xuất hiện ở bên trong giang hồ, vậy thì mọi chuyện lại càng thêm phức tạp….

Nghe được lời nói như vậy, xung quanh một mảnh yên tĩnh, đều nghĩ xem lời này có chuẩn xác hay không, khi Hàn Mai chuẩn bị nói ra thân phận Cung chủ Ám U cung.

Đúng lúc này một đạo thanh âm lãnh liệt tà mị vang vọng ở bên tai mọi người: "Nàng là Ma phi của bản tôn !”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.